(12 Chòm Sao) Hoa Đào Mùa Đông
Chương 22: Buông tay một tình yêu?
hoaanhdao
11/05/2017
Ở trong một quán bar gần kí túc xá của các sao. Đây là nơi nhưng cậu ấm
cô chiêu thường tụ tập chơi bời và trong đây có rất nhiều thành phần
phức tạp. Những người ở đây đều có quyền có thế nên tập tành phá phách
là chuyện không ai có thể ý kiến nếu muốn sống tốt. Nhóm này có tên là
Plays gồm các thân thế trâm anh tài phiệt góp nên nhưng chỉ để khoe
khoan, bày trò phá phách chứ chả có gì tốt lành.
Song Ngư đi siêu thị mua đồ thì đi ngang quán bar đó thấy một đám người vây đánh ức hiếp một cô gái. Gì chứ thân nam nhi trai tráng mà giữa thanh thiên bạch nhật lại hùm nhau đánh đập một cô gái yếu đuối. Thật sự không chịu nổi mà, dụ này không thể không nhúng tay rồi (t/g: chuỵ tốt bụng quá nà, nhân nghĩa quá í <3 )
- “ Này mấy anh kia sao lại ức hiếp cô gái nhỏ này chứ?” – Song Ngư lớn giọng nói khiến bọn người ấy đồng loạt quay người. Đứa thì nhìn với ánh mắt ngạc nhiên, đứa thì thấy thú vị còn có đứa cười rất chi là gian tà (t/g: tôi ghét nhất mấy yêu râu xanh này)
- “ Cô em chuyện bọn anh không cần em xen vào biết điều thì tránh đi nhanh nhanh chút” - một tên trong đó nói với vẻ khinh bỉ
- “ Không được. Nếu tôi đi thì nhỡ các người gây khó dễ gì cho cô ấy nữa” – Song Ngư nói
- “ Chuyện của nhóm tao đ** cần m chen ngang” – một tên trong đó chửi thề làm Song Ngư mặt đen ba vạch. Cô nói chuyện nghiêm túc mà dám văng tục hôm nay không cho tụi này ăn đòn không là người (t/g: *ngưỡng mộ*)
- “ Việc nhân nghĩa nên làm nhất quyết không đi” – Song Ngư đáp lại không chút sợ hãi
- “ Ồ thú vị đây, lâu rồi chưa ai thách thức bọn này như em đâu” – một tên tiến lại vuốt ve gương mặt nhỏ bé của Song Ngư liền bị Ngư hất tay ra
- “ BIẾN CHO KHUẤT MẮT TAO” – một giọng nói phía xa trong đám đó vang lên là giọng con gái. Song Ngư cố nhìn ra nơi phát ra tiếng nói và thấy Nhã Ân. Cô ta đang khoác tay một thanh niên rất trẻ khuôn mặt tuấn tú đậm chất play boy.
- “ Xưng hô cho đàng hoàng dù gì tôi cũng là chị cô” – Song Ngư trầm giọng
- “ Shit, từ lâu tôi với chị còn cái mối quan hệ nào à” – Nhã Ân nói. Cũng phải vào lúc Ngư công khai tình cảm và ra mặt Bạch Dương với gia đình cũng là lúc Nhã Ân tuyên bố cắt đứt quan hệ huyết thống của họ.
- “ Đi tôi đưa cô về nhà” – Song Ngư nói rồi đỡ cô gái ấy dậy
- “ Chưa có sự cho phép của tôi cô dám đưa người đi?” – tiếng nói băng lãnh từ cậu thanh niên vang lên
- “ Cáo từ” – Song Ngư nói rồi nhếch môi đỡ cô gái đi thì bị một cánh tay nắm chạt kéo cô ấn mạnh vào góc tường, khuôn mặt cậu ta áp sát cô kinh khủng làm cô bất giác đỏ mặt nhưng liền hất mạnh ra.
- “ Chứng minh bản lĩnh thì cứ tự do đưa người đi còn nếu không cô sẽ là người của tôi luôn” – hắn ta nói với giọng gian tà
- “ Vô sĩ” – Song Ngư nói rồi giáng một quyền vào tên thuộc hạ bên cạnh còn Nhã Ân đang sôi máu lên đây. Bạch Dương bị cô ta cướp chưa đủ hay sao mà giờ tới bồ cũng bị cô ta quyến rũ…
- “ Mời” – hắn nói rồi ra hiệu cho cô đánh tiếp
- “ Truyền nhân đời thứ 8 của Trương gia võ đạo xin được chỉ giáo” - Song Ngư nói rồi sử dụng những chiêu thức của Trương gia quyền nhưng tất cả hắn đều tránh được. Cô đang tò mò người này là ai thì bị một cái gì đập vào đầu làm cô ngất đi.
* Tại một nơi nào đó. Sauk hi tỉnh lại Ngư thấy mình đang nằm trong một căn phòng lạ bỗng cô nhìn qua bên cạnh là hắn, hắn nằm cạnh cô cơ mà cả hắn lẫn cô đều không mặc gì! Cơ thể hai người trần như nhộng….!
- “ Anh…đã…làm…gì…tôi?” – Song Ngư hoảng sợ lấy chăn che lại thân hình nhỏ bé của mình
- “Làm chuyện nên làm thôi” – Hắn ta nói
- “ Rốt cuộc anh là ai” – Song Ngư thắc mắc
- “ Hàn Âu” – hắn trả lời nhưng Ngư thấy hình như nghe cái tên này ở đâu rồi đấy
- “ Đại thiếu gia khét tiếng Hàn Thị là anh? Nhưng sao có thể? Tên vô sĩ anh chết đi” – nói rồi Ngư không ngại mà bay vào xuất quyền với tên đó.
- “ Tôi chịu trách nhiệm với em sợ gì chứ” – Hàn Âu bắt cánh tay Song Ngư lại nói
- “ Việc hôm nay nhất định Trương gia sẽ không tha cho anh, anh hại đời tôi Ngô Bạch Dương sẽ tìm anh tính sổ. Hàn Âu nghe cho rõ đây Trương Song Ngư tôi sẽ làm cho anh có ngày thân bại danh liệt” – Song Ngư hét rống lên
- “ Có khí chất tôi bắt đầu thích em rồi đấy” – hắn vuốt ve khuôn mặt của Song Ngư
- “ Đồ vô lại” – Song Ngư hất tay hắn rồi đi vào phòng tắm thay đồ. Cô bước ra với vẻ mặt bình thản vô đối như là chưa từng có chuyện gì xảy ra.
- “ Sao em bình tĩnh vậy?” – hắn ngồi trên chiếc ghế trầm tĩnh nói
- “ Hừ mấy trò con nít này tính đùa nhau à? Anh nhất định chưa làm gì tôi, tôi không nghĩ rằng người như anh lại “lưu lạc giống nòi” tới mức đấy” – Song Ngư nhếch môi nói cô chỉ là muốn cho hắn thấy bản lĩnh mà cô có trái ngược với vẻ ngoài yếu đuối
- “ Hahaha em đúng là thông minh thật. Đi với tôi tới một nơi” – Hắn nói rồi kéo Song Ngư ấn vào chiếc BMW không đợi cô phản ứng.
Ngồi trên xe Ngư ngửi thấy mùi nham hiểm từ tên này và một cảm giác lo lắng bồi hồi thế nào ấy. Tự nhiên tim cô đập mạnh kinh khủng, ở cạnh người con trai này cô có cảm giác rất lạ, một cảm giác ấm áp thật là quen thuộc. Rốt cuộc cảm giác này là từ đâu chứ?
Chiếc xe dừng lại tại một khách sạn lớn khi hai người bước xuống xe thì đám nhà báo vây lấy kín mít vậy. Hắn kéo tay cô đi vào trong hội trường bên dưới phóng viên ra sức chụp ảnh.
- “ Xin chào mọi người hôm nay tôi muốn thông báo với mọi người một việc trọng đại của mình” – Hắn ta nói
- “ Hàn thiếu gia cô gái bên cạnh cậu là ai?” – một tên nhà báo hỏi
- “ À đây là chuyện tôi muốn nói. Cô ấy là….bạn gái của tôi” – hắn nhếch miệng cười bán nguyệt nhìn cô
Sau câu phát ngôn đó là loạt ảnh thân mật của hai người ban nãy, còn Ngư cô rất muốn xông vào mà đánh cho tên này một trận. Sự thuần khiết của cô bị hắn phá huỷ hết rồi. Cái đồ khốn này, hắn hại cô chết được! Song Ngư điên tiết không kìm được mà cười nhẹ với đám nhà báo phóng viên chào họ ra về rồi kéo hắn lên sân thượng nay và luôn
- “ Anh kia điên rồi à rốt cuộc anh muốn cái gì ở tôi nói lẹ đi” – Song Ngư hầm hổ
- “ Anh muốn em là của anh”- hắn nói rồi búng nhẹ vào trán Ngư làm cô đơ một hồi. Hành động này sao cô cảm giác thân quen đến thế? Sao cô thấy nó ấm áp lạ thường? Nó ẩn chứa sự nhẹ nhàng, sự cưng chiều cô vậy! Nhưng cô lại không thể nhớ hắn là ai? Hay cô đã bắt đầu có cảm giác với hắn? Không, không thể được người cô yêu là Bạch Dương, chỉ có Bạch Dương thôi không thể có người khác được.
- “ Không…không thể nào…không…không” – Ngư nói rồi chạy tót xuống toà nhà. Cô muốn rời xa tên này muốn tìm Bạch Dương muốn xác định tình cảm của mình. Bây giờ việc cô cần làm là nhanh chóng tìm Bạch Dương, chỉ có anh mới cho cô câu trả lời chính xác nhất, chỉ có anh mới chỉ rõ cô nên làm gì. Rồi bất chợt cô nhìn thấy anh hối hả chạy lại nhưng liền bị cánh tay nào kéo lại khoá chặt cô trong người. Lại là Hàn Âu anh ta đang ôm chặt cô trước mặt Bạch Dương.
- “ Song Ngư…tôi nhìn lầm em sao, em phản bội tôi?”- Bạch Dương bất giác hỏi thì Song Ngư liền đẩy mạnh Hàn Âu ra chạy lại nắm chặt tay Dương. Không cô muốn hỏi anh cảm xúc của cô? Cô chỉ biết mình muốn nắm chặt lấy tay Bạch Dương, anh là chỗ dựa duy nhất cô có, anh cho cô cảm giác bình yên, anh cho cô tự do không gò bó, anh bảo vệ che chở cho cô. Gần bên anh cô nghe trái tim bồi hồi, chỉ anh mới cho cô nụ cười vô tư nhất.
- “ Dương Dương nghe em giải thích. Anh hiểu lầm rồi” – Song Ngư nức nở ôm chặt lấy Bạch Dương, cô muốn anh hiểu cô là của anh sẽ không thay lòng đổi dạ.
- “ Em còn lừa tôi, giờ báo chí đăng đầy ảnh nóng của em và Hàn Âu. Em cắm sừng tôi công khai như thế à. Tôi đã không tin nên đi tìm em hỏi cho rõ ai dè gặp em lại ôm ấp nồng nhiệt với hắn. Thằng ngu cũng không tin hai người trong sạch” – Bạch Dương nói rồi buông đôi tay Song Ngư ra tiến lại xe hơi của mình
- “ Ngô Bạch Dương thì ra anh lựa chọn tin báo chí giả dối chứ không tin tôi sao? Rốt cuộc thì tình yêu anh dành cho tôi không có sự tin tưởng không có lòng vị tha. TÔI SAI RỒI…SAI ĐẾN MÙ QUÁNG” – cô nước mắt nhạt nhoà mà chạy thẳng ra dòng xa đang chạy trước mặt.
Binh….Tiếng va chạm xe vang lên và lần nữa Song Ngư lại nằm giữa vũng máu đấy ( lần đầu là chap 6,7 nhé các bạn)
- “ Song Ngư em nghe anh nói gì không? Trả lời anh đi? Song Ngư à làm ơn đi đừng rời xa anh được không?” – một giọng nói vang lên cứ ngỡ là Bạch Dương nhưng lần này lại là Hàn Âu. Bạch Dương chỉ có thể lặng nhìn Hàn Âu bế xốc Song Ngư chạy gấp vào bệnh viện. Anh nhận ra Hàn Âu chính là thanh mai trúc mã của Song Ngư. Lúc trước tới nhà Ngư chơi thì mẹ anh bảo có cậu bạn khi nhỏ Song Ngư hay chơi tên Hàn Âu, cậu ta hơn Ngư 7 tuổi nhưng đã sang Mỹ du học, ngày ấy Ngư khóc nất không thôi trong một lần chạy sang nhà cậu bé thì bị chiếc xa đụng trúng làm mất phần trí nhớ về cậu bé đó. Ba mẹ Song Ngư còn nói nếu Bạch Dương không xuất hiện thì họ sẽ đợi Hàn Âu trở về cùng hồi phục trí nhớ cho Ngư rồi cho hai người họ kết hôn. Ừ bây giờ anh thấy mình như người thứ ba xen vào chuyện tình trắc trở của họ vậy! Chắc có lẽ anh phải ra đi, từ bỏ thứ không thuộc về mình cho dù tim anh đã nát từng mảnh vụn đây….
* Trong bệnh viện Hàn Âu thẫn thờ trước cánh cửa phòng phẫu thuật, ba mẹ Song Ngư thì đi lại không ngớt. 9 sao cùng cô Xà Phu cũng có mặt đông đủ chờ đợi kết quả. Chuyện này cứ như lần Ngư bị xe đụng do hai người có hiểu lầm và bây giờ cũng vậy hai người họ hiểu lầm, Song Ngư bị đụng xe thế mà người lo lắng như lửa đốt, người đòi san bằng cái bệnh viện nếu không cứu được cô gái trong kia không còn là Ngô Bạch Dương nữa mà là Hàn Âu
Ting….chiếc đèn phẫu thuật tắt bác sĩ bảo không có gì đáng lo ngại nghỉ ngơi là có thể khoẻ thôi.
* Tại phòng bệnh giờ là tiếng cười nói giòn tan của 10 con người kia, Song Ngư nhớ Hàn Âu là ai rồi thảo nào cô cứ có cảm giác quen thuộc với người này.
- “ Tiểu Ngư cô nương mau chóng phục hồi mà về phủ nhé” – Thiên Bình nói
- “ Đại ca chờ rước em lên kiệu hoa đây” – Hàn Âu trêu
- “ Uầy uầy Cá nhỏ nhà tôi có Bạch bảnh bao lo rồi nhé” – Ma Kết tuyên bố
- “ Anh dựa vào cái gì mà đòi cưới hai con cá nhà tụi này” – Nhân Mã cũng nhảy vào
- “ Thử hỏi trên đời có ai vừa đẹp vừa giàu vừa giỏi còn soái ca như tôi không?” – Hàn Âu đáp
- “ Thử hỏi trên đời có ai vừa xấu vừa khùng lại ảo tưởng như anh không” – Bảo Bình góp vui
- “ Ahihi, đồ ngốc muốn cướp sắc thì trước tiên vượt qua 11 vị đại nhân này đã” – Kim Ngưu nói
- “ Bỏ cuộc là vừa” – Xử Nữ nói
Hàn Âu bị lũ tiểu quỷ trước mắt chọc cho đen cả mặt.
- “ Cái đám khỉ gió này dựa vào gì mà thách thức anh, anh thích thì anh cướp thôi chứ cần gì ý kiến của mấy nhóc” – ông anh họ Hàn lên tiếng
- “………..” – đen mặt đồng loạt trời khiếp phán câu này thì thôi rồi lượm ơi em xin rút hết cãi và họ ngày nào cũng cứ cái qua cãi lại ngày nào cũng thay nhau chăm sóc Song Ngư. Luôn túc trực 24/7 bên cô ( tại phòng bệnh rộng nên trải thảm ra ngủ luôn canh người cho chắc, luôn thể trải nghiệm cảm giác “ngủ chung” là thế nào, riêng ông anh Hàn Âu dành vị trí sofa đối diện giường bệnh còn cô Xà Phu bị lũ loin hoi năng nỉ ỉ oi nên tạm thời “làm ổ” ở cái phòng bệnh luôn)
* 7 ngày sau mấy sao về lại kí túc xá kèm theo ông anh mặt dày chuyển đến ở ké nói là cái gì mà quản lí các em với cô Xà Phu để cô để vất vả, trời thánh Hàn đại thiếu gia làm quản gia cho tụi nó, chuyện này vui à nha.
- “ Chú mặt dày cô Xà Phu 23 tuổi chú 26 tuổi tụi tôi 19 tuổi, tụi này thì không sai nhưng hai người…liệu có sao không?” – Cự giải hỏi
- “ Nè em gọi anh cho đỡ già tôi đẹp thế này mà gọi chú kì lắm” – Hàn Âu nói rồi nháy mắt với Cự giải song bị tia mắt sắc lạnh của Yết làm cho kín lời
- “ Ừa nhỡ hai người sinh tình củm không phải lỗi tại tụi tui nha” – Sư Tử nói
- “ Các em yên tâm tôi chờ ngày rước Tiểu Ngư thôi” – Hàn Âu đáp cực kì bá đạo
- “ Đúng vậy tôi với thầy ấy không sao nhưng chắc các em sắp có sao ấy” – cô Xà Phu nhìn đám trẻ trâu đó bằng ánh mắt “trìu mến” và thế tụi nó bị phạt. Trực kí túc xá thay cô lao công 3 tháng sáng sớm 7h phải dọn sẵn đồ ăn sáng tự làm. Ô tô kê đẹp đời chưa!!!
- “ Nè mấy cậu qua xem cái này đi” – Xử Nữ kêu tụi nó vào đọc một tin nhắn điện tử trong cái máy ghi âm nhỏ của Dương mua cho Ngư
- “ Gửi Song Ngư
Đây là lúc anh đi rồi phải không em? Anh phải rời xa em trả lại cái hạnh phúc của em với Hàn Âu. Thời gian bên em là lúc anh hạnh phúc nhất, anh biết anh ích kỷ nhưng anh yêu em không một thằng đàn ông nào muốn bạn gái thân mật với người khác giới cả. Ngày mình bên nhau là ngày anh nhớ, ngày có hiện hữu của em là niềm may mắn của anh. Nhưng giờ anh phải buông tay em rồi, giờ chúng ta không thể nắm tay nhau như đã hứa, không thể cùng nhau ăn cơm, không cùng nhau đi ngủ, không cùng thức giấc và quan trọng ta không thể thấy nhau hằng ngày. Anh nghĩ sẽ sớm quên được em nhưng anh sai rồi 3 ngày em trong bệnh viện anh hiểu cảm giác không em là thế nào nó đau tới tận cùng. Ừ bây giờ anh trả lại em cái hạnh phúc mà em nên có chúc em hạnh phúc Tiểu Ngư…. Một thằng con trai chỉ biết dựa vào gia thế và chút tài năng như anh không bằng Hàn Âu được, quên anh em nhé hãy chấp nhận Hàn Âu mong em có được mình muốn bên cậu ta.
Gửi em người con gái anh yêu bằng cả trái tim lẫn lý trí <3 #ASTRVBE
Nghe xong Song Ngư không giấu nỗi nước mắt. Anh bỏ cô rồi bỏ cô mà đi anh bỏ cả thế giới của họ để mà đi bỏ lại tình yêu cô dành cho anh bỏ lại lời giải thích chưa nói. Ngày anh đi là ngày cô mất tất cả cảm xúc của mình…
-----------------------------------------------------------------------------------------------------
Yêu là tin tưởng! – Bạch Dương đã phạm lỗi lần 1
Yêu là chấp nhận thứ tha! - Bạch Dương đã phạm lỗi lần 2
Yêu là chấp nhận buông bỏ! – Bạch Dương làm được
Và tình yêu của họ mờ mịt từ đây! Diễn biến tiếp theo là gì? Bạch Dương đã đi đâu? Sư Tử có đổi lòng khi ở Mỹ? Song Tử đã chết hay còn sống?
Mời các bạn đón xem chap tiếp theo!! Xin chân thành cảm ơn!!!
----------------------------------------------------------------------------------------------------
Gamshow nhỏ: “ Các bạn đoán xem #ASTRVBE là gì nhé” – vào cmt nhé các bạn. Bạn nào đúng đầu tiên thì cmt lại điều bạn muốn ở chap tiếp au sẽ viết tặng bạn ấy <3 <3
Song Ngư đi siêu thị mua đồ thì đi ngang quán bar đó thấy một đám người vây đánh ức hiếp một cô gái. Gì chứ thân nam nhi trai tráng mà giữa thanh thiên bạch nhật lại hùm nhau đánh đập một cô gái yếu đuối. Thật sự không chịu nổi mà, dụ này không thể không nhúng tay rồi (t/g: chuỵ tốt bụng quá nà, nhân nghĩa quá í <3 )
- “ Này mấy anh kia sao lại ức hiếp cô gái nhỏ này chứ?” – Song Ngư lớn giọng nói khiến bọn người ấy đồng loạt quay người. Đứa thì nhìn với ánh mắt ngạc nhiên, đứa thì thấy thú vị còn có đứa cười rất chi là gian tà (t/g: tôi ghét nhất mấy yêu râu xanh này)
- “ Cô em chuyện bọn anh không cần em xen vào biết điều thì tránh đi nhanh nhanh chút” - một tên trong đó nói với vẻ khinh bỉ
- “ Không được. Nếu tôi đi thì nhỡ các người gây khó dễ gì cho cô ấy nữa” – Song Ngư nói
- “ Chuyện của nhóm tao đ** cần m chen ngang” – một tên trong đó chửi thề làm Song Ngư mặt đen ba vạch. Cô nói chuyện nghiêm túc mà dám văng tục hôm nay không cho tụi này ăn đòn không là người (t/g: *ngưỡng mộ*)
- “ Việc nhân nghĩa nên làm nhất quyết không đi” – Song Ngư đáp lại không chút sợ hãi
- “ Ồ thú vị đây, lâu rồi chưa ai thách thức bọn này như em đâu” – một tên tiến lại vuốt ve gương mặt nhỏ bé của Song Ngư liền bị Ngư hất tay ra
- “ BIẾN CHO KHUẤT MẮT TAO” – một giọng nói phía xa trong đám đó vang lên là giọng con gái. Song Ngư cố nhìn ra nơi phát ra tiếng nói và thấy Nhã Ân. Cô ta đang khoác tay một thanh niên rất trẻ khuôn mặt tuấn tú đậm chất play boy.
- “ Xưng hô cho đàng hoàng dù gì tôi cũng là chị cô” – Song Ngư trầm giọng
- “ Shit, từ lâu tôi với chị còn cái mối quan hệ nào à” – Nhã Ân nói. Cũng phải vào lúc Ngư công khai tình cảm và ra mặt Bạch Dương với gia đình cũng là lúc Nhã Ân tuyên bố cắt đứt quan hệ huyết thống của họ.
- “ Đi tôi đưa cô về nhà” – Song Ngư nói rồi đỡ cô gái ấy dậy
- “ Chưa có sự cho phép của tôi cô dám đưa người đi?” – tiếng nói băng lãnh từ cậu thanh niên vang lên
- “ Cáo từ” – Song Ngư nói rồi nhếch môi đỡ cô gái đi thì bị một cánh tay nắm chạt kéo cô ấn mạnh vào góc tường, khuôn mặt cậu ta áp sát cô kinh khủng làm cô bất giác đỏ mặt nhưng liền hất mạnh ra.
- “ Chứng minh bản lĩnh thì cứ tự do đưa người đi còn nếu không cô sẽ là người của tôi luôn” – hắn ta nói với giọng gian tà
- “ Vô sĩ” – Song Ngư nói rồi giáng một quyền vào tên thuộc hạ bên cạnh còn Nhã Ân đang sôi máu lên đây. Bạch Dương bị cô ta cướp chưa đủ hay sao mà giờ tới bồ cũng bị cô ta quyến rũ…
- “ Mời” – hắn nói rồi ra hiệu cho cô đánh tiếp
- “ Truyền nhân đời thứ 8 của Trương gia võ đạo xin được chỉ giáo” - Song Ngư nói rồi sử dụng những chiêu thức của Trương gia quyền nhưng tất cả hắn đều tránh được. Cô đang tò mò người này là ai thì bị một cái gì đập vào đầu làm cô ngất đi.
* Tại một nơi nào đó. Sauk hi tỉnh lại Ngư thấy mình đang nằm trong một căn phòng lạ bỗng cô nhìn qua bên cạnh là hắn, hắn nằm cạnh cô cơ mà cả hắn lẫn cô đều không mặc gì! Cơ thể hai người trần như nhộng….!
- “ Anh…đã…làm…gì…tôi?” – Song Ngư hoảng sợ lấy chăn che lại thân hình nhỏ bé của mình
- “Làm chuyện nên làm thôi” – Hắn ta nói
- “ Rốt cuộc anh là ai” – Song Ngư thắc mắc
- “ Hàn Âu” – hắn trả lời nhưng Ngư thấy hình như nghe cái tên này ở đâu rồi đấy
- “ Đại thiếu gia khét tiếng Hàn Thị là anh? Nhưng sao có thể? Tên vô sĩ anh chết đi” – nói rồi Ngư không ngại mà bay vào xuất quyền với tên đó.
- “ Tôi chịu trách nhiệm với em sợ gì chứ” – Hàn Âu bắt cánh tay Song Ngư lại nói
- “ Việc hôm nay nhất định Trương gia sẽ không tha cho anh, anh hại đời tôi Ngô Bạch Dương sẽ tìm anh tính sổ. Hàn Âu nghe cho rõ đây Trương Song Ngư tôi sẽ làm cho anh có ngày thân bại danh liệt” – Song Ngư hét rống lên
- “ Có khí chất tôi bắt đầu thích em rồi đấy” – hắn vuốt ve khuôn mặt của Song Ngư
- “ Đồ vô lại” – Song Ngư hất tay hắn rồi đi vào phòng tắm thay đồ. Cô bước ra với vẻ mặt bình thản vô đối như là chưa từng có chuyện gì xảy ra.
- “ Sao em bình tĩnh vậy?” – hắn ngồi trên chiếc ghế trầm tĩnh nói
- “ Hừ mấy trò con nít này tính đùa nhau à? Anh nhất định chưa làm gì tôi, tôi không nghĩ rằng người như anh lại “lưu lạc giống nòi” tới mức đấy” – Song Ngư nhếch môi nói cô chỉ là muốn cho hắn thấy bản lĩnh mà cô có trái ngược với vẻ ngoài yếu đuối
- “ Hahaha em đúng là thông minh thật. Đi với tôi tới một nơi” – Hắn nói rồi kéo Song Ngư ấn vào chiếc BMW không đợi cô phản ứng.
Ngồi trên xe Ngư ngửi thấy mùi nham hiểm từ tên này và một cảm giác lo lắng bồi hồi thế nào ấy. Tự nhiên tim cô đập mạnh kinh khủng, ở cạnh người con trai này cô có cảm giác rất lạ, một cảm giác ấm áp thật là quen thuộc. Rốt cuộc cảm giác này là từ đâu chứ?
Chiếc xe dừng lại tại một khách sạn lớn khi hai người bước xuống xe thì đám nhà báo vây lấy kín mít vậy. Hắn kéo tay cô đi vào trong hội trường bên dưới phóng viên ra sức chụp ảnh.
- “ Xin chào mọi người hôm nay tôi muốn thông báo với mọi người một việc trọng đại của mình” – Hắn ta nói
- “ Hàn thiếu gia cô gái bên cạnh cậu là ai?” – một tên nhà báo hỏi
- “ À đây là chuyện tôi muốn nói. Cô ấy là….bạn gái của tôi” – hắn nhếch miệng cười bán nguyệt nhìn cô
Sau câu phát ngôn đó là loạt ảnh thân mật của hai người ban nãy, còn Ngư cô rất muốn xông vào mà đánh cho tên này một trận. Sự thuần khiết của cô bị hắn phá huỷ hết rồi. Cái đồ khốn này, hắn hại cô chết được! Song Ngư điên tiết không kìm được mà cười nhẹ với đám nhà báo phóng viên chào họ ra về rồi kéo hắn lên sân thượng nay và luôn
- “ Anh kia điên rồi à rốt cuộc anh muốn cái gì ở tôi nói lẹ đi” – Song Ngư hầm hổ
- “ Anh muốn em là của anh”- hắn nói rồi búng nhẹ vào trán Ngư làm cô đơ một hồi. Hành động này sao cô cảm giác thân quen đến thế? Sao cô thấy nó ấm áp lạ thường? Nó ẩn chứa sự nhẹ nhàng, sự cưng chiều cô vậy! Nhưng cô lại không thể nhớ hắn là ai? Hay cô đã bắt đầu có cảm giác với hắn? Không, không thể được người cô yêu là Bạch Dương, chỉ có Bạch Dương thôi không thể có người khác được.
- “ Không…không thể nào…không…không” – Ngư nói rồi chạy tót xuống toà nhà. Cô muốn rời xa tên này muốn tìm Bạch Dương muốn xác định tình cảm của mình. Bây giờ việc cô cần làm là nhanh chóng tìm Bạch Dương, chỉ có anh mới cho cô câu trả lời chính xác nhất, chỉ có anh mới chỉ rõ cô nên làm gì. Rồi bất chợt cô nhìn thấy anh hối hả chạy lại nhưng liền bị cánh tay nào kéo lại khoá chặt cô trong người. Lại là Hàn Âu anh ta đang ôm chặt cô trước mặt Bạch Dương.
- “ Song Ngư…tôi nhìn lầm em sao, em phản bội tôi?”- Bạch Dương bất giác hỏi thì Song Ngư liền đẩy mạnh Hàn Âu ra chạy lại nắm chặt tay Dương. Không cô muốn hỏi anh cảm xúc của cô? Cô chỉ biết mình muốn nắm chặt lấy tay Bạch Dương, anh là chỗ dựa duy nhất cô có, anh cho cô cảm giác bình yên, anh cho cô tự do không gò bó, anh bảo vệ che chở cho cô. Gần bên anh cô nghe trái tim bồi hồi, chỉ anh mới cho cô nụ cười vô tư nhất.
- “ Dương Dương nghe em giải thích. Anh hiểu lầm rồi” – Song Ngư nức nở ôm chặt lấy Bạch Dương, cô muốn anh hiểu cô là của anh sẽ không thay lòng đổi dạ.
- “ Em còn lừa tôi, giờ báo chí đăng đầy ảnh nóng của em và Hàn Âu. Em cắm sừng tôi công khai như thế à. Tôi đã không tin nên đi tìm em hỏi cho rõ ai dè gặp em lại ôm ấp nồng nhiệt với hắn. Thằng ngu cũng không tin hai người trong sạch” – Bạch Dương nói rồi buông đôi tay Song Ngư ra tiến lại xe hơi của mình
- “ Ngô Bạch Dương thì ra anh lựa chọn tin báo chí giả dối chứ không tin tôi sao? Rốt cuộc thì tình yêu anh dành cho tôi không có sự tin tưởng không có lòng vị tha. TÔI SAI RỒI…SAI ĐẾN MÙ QUÁNG” – cô nước mắt nhạt nhoà mà chạy thẳng ra dòng xa đang chạy trước mặt.
Binh….Tiếng va chạm xe vang lên và lần nữa Song Ngư lại nằm giữa vũng máu đấy ( lần đầu là chap 6,7 nhé các bạn)
- “ Song Ngư em nghe anh nói gì không? Trả lời anh đi? Song Ngư à làm ơn đi đừng rời xa anh được không?” – một giọng nói vang lên cứ ngỡ là Bạch Dương nhưng lần này lại là Hàn Âu. Bạch Dương chỉ có thể lặng nhìn Hàn Âu bế xốc Song Ngư chạy gấp vào bệnh viện. Anh nhận ra Hàn Âu chính là thanh mai trúc mã của Song Ngư. Lúc trước tới nhà Ngư chơi thì mẹ anh bảo có cậu bạn khi nhỏ Song Ngư hay chơi tên Hàn Âu, cậu ta hơn Ngư 7 tuổi nhưng đã sang Mỹ du học, ngày ấy Ngư khóc nất không thôi trong một lần chạy sang nhà cậu bé thì bị chiếc xa đụng trúng làm mất phần trí nhớ về cậu bé đó. Ba mẹ Song Ngư còn nói nếu Bạch Dương không xuất hiện thì họ sẽ đợi Hàn Âu trở về cùng hồi phục trí nhớ cho Ngư rồi cho hai người họ kết hôn. Ừ bây giờ anh thấy mình như người thứ ba xen vào chuyện tình trắc trở của họ vậy! Chắc có lẽ anh phải ra đi, từ bỏ thứ không thuộc về mình cho dù tim anh đã nát từng mảnh vụn đây….
* Trong bệnh viện Hàn Âu thẫn thờ trước cánh cửa phòng phẫu thuật, ba mẹ Song Ngư thì đi lại không ngớt. 9 sao cùng cô Xà Phu cũng có mặt đông đủ chờ đợi kết quả. Chuyện này cứ như lần Ngư bị xe đụng do hai người có hiểu lầm và bây giờ cũng vậy hai người họ hiểu lầm, Song Ngư bị đụng xe thế mà người lo lắng như lửa đốt, người đòi san bằng cái bệnh viện nếu không cứu được cô gái trong kia không còn là Ngô Bạch Dương nữa mà là Hàn Âu
Ting….chiếc đèn phẫu thuật tắt bác sĩ bảo không có gì đáng lo ngại nghỉ ngơi là có thể khoẻ thôi.
* Tại phòng bệnh giờ là tiếng cười nói giòn tan của 10 con người kia, Song Ngư nhớ Hàn Âu là ai rồi thảo nào cô cứ có cảm giác quen thuộc với người này.
- “ Tiểu Ngư cô nương mau chóng phục hồi mà về phủ nhé” – Thiên Bình nói
- “ Đại ca chờ rước em lên kiệu hoa đây” – Hàn Âu trêu
- “ Uầy uầy Cá nhỏ nhà tôi có Bạch bảnh bao lo rồi nhé” – Ma Kết tuyên bố
- “ Anh dựa vào cái gì mà đòi cưới hai con cá nhà tụi này” – Nhân Mã cũng nhảy vào
- “ Thử hỏi trên đời có ai vừa đẹp vừa giàu vừa giỏi còn soái ca như tôi không?” – Hàn Âu đáp
- “ Thử hỏi trên đời có ai vừa xấu vừa khùng lại ảo tưởng như anh không” – Bảo Bình góp vui
- “ Ahihi, đồ ngốc muốn cướp sắc thì trước tiên vượt qua 11 vị đại nhân này đã” – Kim Ngưu nói
- “ Bỏ cuộc là vừa” – Xử Nữ nói
Hàn Âu bị lũ tiểu quỷ trước mắt chọc cho đen cả mặt.
- “ Cái đám khỉ gió này dựa vào gì mà thách thức anh, anh thích thì anh cướp thôi chứ cần gì ý kiến của mấy nhóc” – ông anh họ Hàn lên tiếng
- “………..” – đen mặt đồng loạt trời khiếp phán câu này thì thôi rồi lượm ơi em xin rút hết cãi và họ ngày nào cũng cứ cái qua cãi lại ngày nào cũng thay nhau chăm sóc Song Ngư. Luôn túc trực 24/7 bên cô ( tại phòng bệnh rộng nên trải thảm ra ngủ luôn canh người cho chắc, luôn thể trải nghiệm cảm giác “ngủ chung” là thế nào, riêng ông anh Hàn Âu dành vị trí sofa đối diện giường bệnh còn cô Xà Phu bị lũ loin hoi năng nỉ ỉ oi nên tạm thời “làm ổ” ở cái phòng bệnh luôn)
* 7 ngày sau mấy sao về lại kí túc xá kèm theo ông anh mặt dày chuyển đến ở ké nói là cái gì mà quản lí các em với cô Xà Phu để cô để vất vả, trời thánh Hàn đại thiếu gia làm quản gia cho tụi nó, chuyện này vui à nha.
- “ Chú mặt dày cô Xà Phu 23 tuổi chú 26 tuổi tụi tôi 19 tuổi, tụi này thì không sai nhưng hai người…liệu có sao không?” – Cự giải hỏi
- “ Nè em gọi anh cho đỡ già tôi đẹp thế này mà gọi chú kì lắm” – Hàn Âu nói rồi nháy mắt với Cự giải song bị tia mắt sắc lạnh của Yết làm cho kín lời
- “ Ừa nhỡ hai người sinh tình củm không phải lỗi tại tụi tui nha” – Sư Tử nói
- “ Các em yên tâm tôi chờ ngày rước Tiểu Ngư thôi” – Hàn Âu đáp cực kì bá đạo
- “ Đúng vậy tôi với thầy ấy không sao nhưng chắc các em sắp có sao ấy” – cô Xà Phu nhìn đám trẻ trâu đó bằng ánh mắt “trìu mến” và thế tụi nó bị phạt. Trực kí túc xá thay cô lao công 3 tháng sáng sớm 7h phải dọn sẵn đồ ăn sáng tự làm. Ô tô kê đẹp đời chưa!!!
- “ Nè mấy cậu qua xem cái này đi” – Xử Nữ kêu tụi nó vào đọc một tin nhắn điện tử trong cái máy ghi âm nhỏ của Dương mua cho Ngư
- “ Gửi Song Ngư
Đây là lúc anh đi rồi phải không em? Anh phải rời xa em trả lại cái hạnh phúc của em với Hàn Âu. Thời gian bên em là lúc anh hạnh phúc nhất, anh biết anh ích kỷ nhưng anh yêu em không một thằng đàn ông nào muốn bạn gái thân mật với người khác giới cả. Ngày mình bên nhau là ngày anh nhớ, ngày có hiện hữu của em là niềm may mắn của anh. Nhưng giờ anh phải buông tay em rồi, giờ chúng ta không thể nắm tay nhau như đã hứa, không thể cùng nhau ăn cơm, không cùng nhau đi ngủ, không cùng thức giấc và quan trọng ta không thể thấy nhau hằng ngày. Anh nghĩ sẽ sớm quên được em nhưng anh sai rồi 3 ngày em trong bệnh viện anh hiểu cảm giác không em là thế nào nó đau tới tận cùng. Ừ bây giờ anh trả lại em cái hạnh phúc mà em nên có chúc em hạnh phúc Tiểu Ngư…. Một thằng con trai chỉ biết dựa vào gia thế và chút tài năng như anh không bằng Hàn Âu được, quên anh em nhé hãy chấp nhận Hàn Âu mong em có được mình muốn bên cậu ta.
Gửi em người con gái anh yêu bằng cả trái tim lẫn lý trí <3 #ASTRVBE
Nghe xong Song Ngư không giấu nỗi nước mắt. Anh bỏ cô rồi bỏ cô mà đi anh bỏ cả thế giới của họ để mà đi bỏ lại tình yêu cô dành cho anh bỏ lại lời giải thích chưa nói. Ngày anh đi là ngày cô mất tất cả cảm xúc của mình…
-----------------------------------------------------------------------------------------------------
Yêu là tin tưởng! – Bạch Dương đã phạm lỗi lần 1
Yêu là chấp nhận thứ tha! - Bạch Dương đã phạm lỗi lần 2
Yêu là chấp nhận buông bỏ! – Bạch Dương làm được
Và tình yêu của họ mờ mịt từ đây! Diễn biến tiếp theo là gì? Bạch Dương đã đi đâu? Sư Tử có đổi lòng khi ở Mỹ? Song Tử đã chết hay còn sống?
Mời các bạn đón xem chap tiếp theo!! Xin chân thành cảm ơn!!!
----------------------------------------------------------------------------------------------------
Gamshow nhỏ: “ Các bạn đoán xem #ASTRVBE là gì nhé” – vào cmt nhé các bạn. Bạn nào đúng đầu tiên thì cmt lại điều bạn muốn ở chap tiếp au sẽ viết tặng bạn ấy <3 <3
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.