(12 Chòm Sao) Hoa Đào Mùa Đông
Chương 17: Em Có Xứng Đáng Với Anh Không?
hoaanhdao
09/04/2017
Sau cái chết bất ngờ của Song Tử mọi người ai cũng đau khổ nhưng có lẽ
đau nhất là Xử Nữ. Từ ngày đó trở đi cô luôn đâm đầu vào công việc cô
luôn ra sức học tập và làm mọi việc đều có thể quên anh.
8h tối tại phòng sinh hoạt chung
-"Dạ, con nghe đây bác hai" - Sư Tử lên tiếng
-"........." - giọng nói của người bác Sư Tử vang lên
-" Vâng, mai con về liền bác ráng chăm sóc mẹ dùm con" - Sư Tử nói
Tắt máy mọi ánh mắt đều hướng về Sư Tử vì nghe giọng cô có vẻ lạ lắm
-"Có chuyện gì sao? Trông cậu hoảng hốt vậy?" - Song Ngư hỏi
- "Mẹ, mẹ mình nhập viện rồi" - Sư Tử nấc lên
- "Sao chứ? Em nói rõ ràng xem nào" - Kim Ngưu vội lau nước mắt cho cô
- "Bác Hai mới gọi về nói sức khoẻ mẹ không tốt phải nhập viện, bác kêu em mau về kẻo không gặp được mẹ lần cuối! giờ em phải làm sao đây" - cô oà khóc nức nở
- "Cậu bình tĩnh đi, bây giờ tớ lập tức đặt vé máy bay cho cậu" - Bạch Dương nói
- "Để cậu đi vậy không yên tâm, mai tụi mình cùng về nhà Sư chơi luôn đi" - Thiên Bình lên tiếng
- "Cũng được, như vậy có lẽ Xử Nữ sẽ cảm thấy tốt hơn" - cự giải nói
-"Tất cả lên thu xếp đồ, mai chúng ta khởi hành" - Ma Kết nói
6h30' sáng
-"các em chuẩn bị xong hết rồi thì mau ra sân bay thôi" - cô Xà Phu nói
- "Cô và các bạn đi đâu vậy?" - 12 con người kia ở đâu chui ra
- "À, tôi và các bạn về quê ít ngày, các em ở kí túc xá nhớ trông coi cẩn thận" - cô Xà Phu dặn dò
- "Các bạn ấy được đi còn tụi em thì không? Cô thiên vị quá rồi đấy" - Nhã Ân .lên tiếng
- "Đây là việc riêng của chúng tôi, các người không có quyền mà xen vào" - Sư Tử nói
- "Cô, được lắm" - Diệu Lan bực mình
-" Ở nhà thì ở,đi về quê của con hoang làm gì chứ" - Bảo Uyên mỉa mai
Bốp.....cái tát giáng xuống mặt Bảo Uyên
- "Chị lấy cái quyền gì mà dám đánh tôi" - Bảo Uyên thét lên
- "Lấy cái quyền làm chị của cô, nói cho mà biết cô cũng không thuộc dạng thiên kim lá ngọc gì đâu mà lên mặt!" - Xữ Nữ trầm giọng
- "Tôi là em chị thì cũng là nhị tiểu thư của Lê Gia, cũng là thiên kim của Lê Thị đương nhiên tôi có quyền mắng cái thứ con hoang không cha đó" - Bảo Uyên cãi lại
Bốp....lại một cái tát giáng xuống mặt ả
- "Mày được coi à tiểu thư Lê Thị sao? Trước giờ chuyện của Lê Thị mày từng làm sao tất cả là một tay ba và anh chị mày làm! Mày và mẹ mày chỉ việc ngồi mát ăn bát vàng còn không biết điều dám đi huênh hoang chỗ này đến chỗ khác! Hôm nay coi tao trị mày như thế nào" - Xữ Nữ bực mình<
- "Xữ cậu bình tĩnh đi, chuyện không có gì to hết" - mấy thành viên Dark Girls khuyên nhủ vì họ sợ nguồn tài chính Bảo Uyên sẽ hết
- "Chuyện của nhà tôi không tới lượt các người chen vào" - Xữ Nữ to tiếng
- "Đóng băng hết thẻ tín dụng của Lê Bảo Uyên cho tôi" - cô nói với vị quản gia đang thu xếp hành lí<
-"Nhưng đại tiểu thư, như vậy thật mất mặt Lê gia lắm" - bác quản gia đáp
-"Để nó ra đường khoe khoang, hốc hách mà sỉ nhục người khác mới là xấu mặt Lê Gia" - Xữ Nữ đáp rồi cùng mọi người đi khuất
- "Fuck, mày đúng là vô dụng, dám ăn nói kiểu đó trước mặt Xử Nữ không chết mới lạ" - Thục Nguyên lên tiếng
Rồi tất cả cũng chui vào kí túc xá, để lại Bảo Uyên mặt đỏ ửng vì tức
------------------------------------------------------7h tối-------------------------------------------
- "Nè có ai đi bắt cá với mị không?" - cái giọng toe toét của Sư Tử vang lên. Sau khi về nhà chăm sóc mẹ cô đỡ hơn bác sĩ nói không sao nên đã cho mẹ cô về
- "Đi chi giờ này nữa? Hâm à" - Bạch Dương mắng
- "Sao đâu, giờ này cá nó mới không đề phòng nhở?" - Thiên Bình đáp
- "Ngốc vừa thôi mấy cô, cá giờ này không đề phòng gì chứ? Cá luôn bơi thật nhanh khi cảm thấy nguy hiểm nên các cậu đi giờ nào thì nó cũng chạy mà nó chạy rồi thì các cậu không bắt được mà không bắt được thì đi chỉ rỗi hơi!" - Bảo Bình nói một tràng
- "An tuê, tui muốn được đi bắt cá" - Song Ngư giả vờ mếu máo
- "Đi đi, ma bắt ráng chịu" - Thiên Yết hù đám con gái nhí nhố đó
- "Ma...vậy tôi đi nấu cơm với mẹ cậu nha Sư Tử!" - Cự giải nghe thấy ma liền chạy mất bóng
- "Không đi hôm nay thì mai, XỚ"- Ma kết nói
- "Vào ăn cơm đi mấy cháu" - giọng mẹ Sư trong bếp vang ra
Nghe đến chữ cơm là tụi nó chạy vèo vào quên bén cái chuyện "mò cua bắt cá"
-"Các cháu thông cảm, nhà bác không có gì cao sang để đãi các cháu, chỉ có cơm canh đạm bạc này thôi" - mẹ Sư Tử nói
- "Chị yên tâm, đám nhóc này ăn như heo vậy, cái gì chúng cũng cho vào bụng hết" - Cô Xà Phu đáp
- "......." - cạn lời với bà cô này, học sinh của mình mà so sánh với heo là sao? Cảm thấy lòng tự trọng bị tổn thương nhẹ áp đảo 12 anh chị
- "Không sao đâu bác, ăn đạm bạc thế này tốt mà" - Kim Ngưu cười vui
-"Chu choa, chưa gì đã lấy lòng mẹ vợ rồi" - Nhân Mã chọc
- "Có cần đánh nhang thế không chú em!" Bạch Dương tiếp lửa
- "hahaha, khá khá lắm" - Bảo Bình cười phá lên
Bị chọc ghẹo thế là mặt ông Ngưu đỏ ửng lên khiến mọi người cười nhặt không được mồm luôn
---------------------------9h tối------------------------------------------------------
Ăn cơm xong tụi nó không biết làm gì nên ngồi chơi xoay chai với nhau chưa kể còn rủ mẹ Sư Tử và cô Xà Phu chơi. Lần này là Kim Ngưu trả lời còn mẹ Sư ra câu hỏi
-" Con sê yêu thương và bảo vệ cho con gái ta chứ?" - mẹ Sư hỏi
-" Vâng con sẽ bảo vệ và dành hết tình cảm cho cô ấy, mặc dù con không có gì tốt để xứng với con gái mạnh mẽ của bác nhưng con sẽ cố làm mọi việc tốt hơn để cho cô gái của mình cuộc sống hạnh phúc" - Kim Ngưu nắm tay Sư Tử nói
- "Mẹ con sẽ hạnh phúc mà, người đừng lo lắng" - Sư Tử nắm tay mẹ mình nói
Mọi người ra ngoài hết để lại 3 người kia ngồi tâm sự với nhau tới cả buổi trời
-------------------------------9h30-------------------------------------------------
Sau khi đưa mẹ đi ngủ, Sư Tử cùng Kim Ngưu ra ngoài ngồi nói chuyện với mọi người
- "Các cậu muốn nghe về tuổi thơ của tôi không?"- Sư Tử nói
- "Hử, cậu kể đi" - Ma kết nói
- "Tôi sinh ra trong sự thiếu thốn mọi bề, không được sống trong giàu sang xung túc không được ăn ngon mặc đẹp và có mọi thứ mình muốn. Mẹ tôi từng là phu nhân của cả tập đoàn lớn, khi bà ấy mang thai tôi đã bị ba tôi và bà nội đuổi đi vì tôi không phải là con trai, bà ấy đã một mình về quê tự làm mọi chuyện có thể để nuôi tôi lớn. Năm lên 7 hằng ngày ngoài việc đi học tôi đều ra chợ bán rau giúp mẹ để mưu sinh, đối với tôi lúc đó được đi chơi, được mẹ mua váy đẹp mua búp bê cho chơi là một mơ ước. Đi học, bạn bè luôn nói tôi là con hoang, khi đó tôi khóc rất nhiều mà không cho mẹ biết, tôi sợ khi thấy mình khóc bà ấy sẽ cảm thấy bản thân có lỗi với tôi. Từ đó trở đi tôi luôn dặn lòng phải mạnh mẽ để tiến lên, tôi không cho phép bản thân gục ngã vì tôi biết khi tôi gục ngã sẽ không có cánh tay nào kéo tôi lên mà họ sẽ chà đạp tôi nên bằng mọi giá tôi phải kiên cường đấu tranh. Gặp được các cậu là may mắm lớn nhất mà tôi có và đó có lẽ là kết quả cho sự nổ lực của tôi" - Sư Tử kể
- "Đừng buồn, quá khứ là thứ để mua tương lai mà" - Song Ngư an ủi
- "Sống trong quá khứ chỉ làm ta thêm đau, chi bằng để nó vào một góc trong tim và hãy coi nó là bài học trưởng thành để ta sống tốt hơn" - Thiên Bình nói
- "Cậu có chúng tôi luôn bên cạnh còn có Kim Ngưu nữa mà"- Nhân Ma cũng góp vui
- "Cảm ơn" - Sư Tử cười
- " Xuất thân của em hèn kém, em không xinh đẹp vậy Em có xứng đáng với anh không?" - Sư Tử bất giác hỏi
- "Khó trả lời thật, em hãy bên cạnh anh đến khi chết anh mới trả lời em được đó" - Kim Ngưu cầm tay Sư Tử cùng nhau nắm bầu trời
--------------------------------------------------------------------------------
Một khởi đầu tốt cho cặp đôi thứ hai! Còn 4 cặp còn lại sẽ ra sao?
MỜI CÁC BẠN ĐÓN ĐỌC CHAP TIẾP THEO!
XIN CHÂN THÀNH CẢM ƠN!
8h tối tại phòng sinh hoạt chung
-"Dạ, con nghe đây bác hai" - Sư Tử lên tiếng
-"........." - giọng nói của người bác Sư Tử vang lên
-" Vâng, mai con về liền bác ráng chăm sóc mẹ dùm con" - Sư Tử nói
Tắt máy mọi ánh mắt đều hướng về Sư Tử vì nghe giọng cô có vẻ lạ lắm
-"Có chuyện gì sao? Trông cậu hoảng hốt vậy?" - Song Ngư hỏi
- "Mẹ, mẹ mình nhập viện rồi" - Sư Tử nấc lên
- "Sao chứ? Em nói rõ ràng xem nào" - Kim Ngưu vội lau nước mắt cho cô
- "Bác Hai mới gọi về nói sức khoẻ mẹ không tốt phải nhập viện, bác kêu em mau về kẻo không gặp được mẹ lần cuối! giờ em phải làm sao đây" - cô oà khóc nức nở
- "Cậu bình tĩnh đi, bây giờ tớ lập tức đặt vé máy bay cho cậu" - Bạch Dương nói
- "Để cậu đi vậy không yên tâm, mai tụi mình cùng về nhà Sư chơi luôn đi" - Thiên Bình lên tiếng
- "Cũng được, như vậy có lẽ Xử Nữ sẽ cảm thấy tốt hơn" - cự giải nói
-"Tất cả lên thu xếp đồ, mai chúng ta khởi hành" - Ma Kết nói
6h30' sáng
-"các em chuẩn bị xong hết rồi thì mau ra sân bay thôi" - cô Xà Phu nói
- "Cô và các bạn đi đâu vậy?" - 12 con người kia ở đâu chui ra
- "À, tôi và các bạn về quê ít ngày, các em ở kí túc xá nhớ trông coi cẩn thận" - cô Xà Phu dặn dò
- "Các bạn ấy được đi còn tụi em thì không? Cô thiên vị quá rồi đấy" - Nhã Ân .lên tiếng
- "Đây là việc riêng của chúng tôi, các người không có quyền mà xen vào" - Sư Tử nói
- "Cô, được lắm" - Diệu Lan bực mình
-" Ở nhà thì ở,đi về quê của con hoang làm gì chứ" - Bảo Uyên mỉa mai
Bốp.....cái tát giáng xuống mặt Bảo Uyên
- "Chị lấy cái quyền gì mà dám đánh tôi" - Bảo Uyên thét lên
- "Lấy cái quyền làm chị của cô, nói cho mà biết cô cũng không thuộc dạng thiên kim lá ngọc gì đâu mà lên mặt!" - Xữ Nữ trầm giọng
- "Tôi là em chị thì cũng là nhị tiểu thư của Lê Gia, cũng là thiên kim của Lê Thị đương nhiên tôi có quyền mắng cái thứ con hoang không cha đó" - Bảo Uyên cãi lại
Bốp....lại một cái tát giáng xuống mặt ả
- "Mày được coi à tiểu thư Lê Thị sao? Trước giờ chuyện của Lê Thị mày từng làm sao tất cả là một tay ba và anh chị mày làm! Mày và mẹ mày chỉ việc ngồi mát ăn bát vàng còn không biết điều dám đi huênh hoang chỗ này đến chỗ khác! Hôm nay coi tao trị mày như thế nào" - Xữ Nữ bực mình<
- "Xữ cậu bình tĩnh đi, chuyện không có gì to hết" - mấy thành viên Dark Girls khuyên nhủ vì họ sợ nguồn tài chính Bảo Uyên sẽ hết
- "Chuyện của nhà tôi không tới lượt các người chen vào" - Xữ Nữ to tiếng
- "Đóng băng hết thẻ tín dụng của Lê Bảo Uyên cho tôi" - cô nói với vị quản gia đang thu xếp hành lí<
-"Nhưng đại tiểu thư, như vậy thật mất mặt Lê gia lắm" - bác quản gia đáp
-"Để nó ra đường khoe khoang, hốc hách mà sỉ nhục người khác mới là xấu mặt Lê Gia" - Xữ Nữ đáp rồi cùng mọi người đi khuất
- "Fuck, mày đúng là vô dụng, dám ăn nói kiểu đó trước mặt Xử Nữ không chết mới lạ" - Thục Nguyên lên tiếng
Rồi tất cả cũng chui vào kí túc xá, để lại Bảo Uyên mặt đỏ ửng vì tức
------------------------------------------------------7h tối-------------------------------------------
- "Nè có ai đi bắt cá với mị không?" - cái giọng toe toét của Sư Tử vang lên. Sau khi về nhà chăm sóc mẹ cô đỡ hơn bác sĩ nói không sao nên đã cho mẹ cô về
- "Đi chi giờ này nữa? Hâm à" - Bạch Dương mắng
- "Sao đâu, giờ này cá nó mới không đề phòng nhở?" - Thiên Bình đáp
- "Ngốc vừa thôi mấy cô, cá giờ này không đề phòng gì chứ? Cá luôn bơi thật nhanh khi cảm thấy nguy hiểm nên các cậu đi giờ nào thì nó cũng chạy mà nó chạy rồi thì các cậu không bắt được mà không bắt được thì đi chỉ rỗi hơi!" - Bảo Bình nói một tràng
- "An tuê, tui muốn được đi bắt cá" - Song Ngư giả vờ mếu máo
- "Đi đi, ma bắt ráng chịu" - Thiên Yết hù đám con gái nhí nhố đó
- "Ma...vậy tôi đi nấu cơm với mẹ cậu nha Sư Tử!" - Cự giải nghe thấy ma liền chạy mất bóng
- "Không đi hôm nay thì mai, XỚ"- Ma kết nói
- "Vào ăn cơm đi mấy cháu" - giọng mẹ Sư trong bếp vang ra
Nghe đến chữ cơm là tụi nó chạy vèo vào quên bén cái chuyện "mò cua bắt cá"
-"Các cháu thông cảm, nhà bác không có gì cao sang để đãi các cháu, chỉ có cơm canh đạm bạc này thôi" - mẹ Sư Tử nói
- "Chị yên tâm, đám nhóc này ăn như heo vậy, cái gì chúng cũng cho vào bụng hết" - Cô Xà Phu đáp
- "......." - cạn lời với bà cô này, học sinh của mình mà so sánh với heo là sao? Cảm thấy lòng tự trọng bị tổn thương nhẹ áp đảo 12 anh chị
- "Không sao đâu bác, ăn đạm bạc thế này tốt mà" - Kim Ngưu cười vui
-"Chu choa, chưa gì đã lấy lòng mẹ vợ rồi" - Nhân Mã chọc
- "Có cần đánh nhang thế không chú em!" Bạch Dương tiếp lửa
- "hahaha, khá khá lắm" - Bảo Bình cười phá lên
Bị chọc ghẹo thế là mặt ông Ngưu đỏ ửng lên khiến mọi người cười nhặt không được mồm luôn
---------------------------9h tối------------------------------------------------------
Ăn cơm xong tụi nó không biết làm gì nên ngồi chơi xoay chai với nhau chưa kể còn rủ mẹ Sư Tử và cô Xà Phu chơi. Lần này là Kim Ngưu trả lời còn mẹ Sư ra câu hỏi
-" Con sê yêu thương và bảo vệ cho con gái ta chứ?" - mẹ Sư hỏi
-" Vâng con sẽ bảo vệ và dành hết tình cảm cho cô ấy, mặc dù con không có gì tốt để xứng với con gái mạnh mẽ của bác nhưng con sẽ cố làm mọi việc tốt hơn để cho cô gái của mình cuộc sống hạnh phúc" - Kim Ngưu nắm tay Sư Tử nói
- "Mẹ con sẽ hạnh phúc mà, người đừng lo lắng" - Sư Tử nắm tay mẹ mình nói
Mọi người ra ngoài hết để lại 3 người kia ngồi tâm sự với nhau tới cả buổi trời
-------------------------------9h30-------------------------------------------------
Sau khi đưa mẹ đi ngủ, Sư Tử cùng Kim Ngưu ra ngoài ngồi nói chuyện với mọi người
- "Các cậu muốn nghe về tuổi thơ của tôi không?"- Sư Tử nói
- "Hử, cậu kể đi" - Ma kết nói
- "Tôi sinh ra trong sự thiếu thốn mọi bề, không được sống trong giàu sang xung túc không được ăn ngon mặc đẹp và có mọi thứ mình muốn. Mẹ tôi từng là phu nhân của cả tập đoàn lớn, khi bà ấy mang thai tôi đã bị ba tôi và bà nội đuổi đi vì tôi không phải là con trai, bà ấy đã một mình về quê tự làm mọi chuyện có thể để nuôi tôi lớn. Năm lên 7 hằng ngày ngoài việc đi học tôi đều ra chợ bán rau giúp mẹ để mưu sinh, đối với tôi lúc đó được đi chơi, được mẹ mua váy đẹp mua búp bê cho chơi là một mơ ước. Đi học, bạn bè luôn nói tôi là con hoang, khi đó tôi khóc rất nhiều mà không cho mẹ biết, tôi sợ khi thấy mình khóc bà ấy sẽ cảm thấy bản thân có lỗi với tôi. Từ đó trở đi tôi luôn dặn lòng phải mạnh mẽ để tiến lên, tôi không cho phép bản thân gục ngã vì tôi biết khi tôi gục ngã sẽ không có cánh tay nào kéo tôi lên mà họ sẽ chà đạp tôi nên bằng mọi giá tôi phải kiên cường đấu tranh. Gặp được các cậu là may mắm lớn nhất mà tôi có và đó có lẽ là kết quả cho sự nổ lực của tôi" - Sư Tử kể
- "Đừng buồn, quá khứ là thứ để mua tương lai mà" - Song Ngư an ủi
- "Sống trong quá khứ chỉ làm ta thêm đau, chi bằng để nó vào một góc trong tim và hãy coi nó là bài học trưởng thành để ta sống tốt hơn" - Thiên Bình nói
- "Cậu có chúng tôi luôn bên cạnh còn có Kim Ngưu nữa mà"- Nhân Ma cũng góp vui
- "Cảm ơn" - Sư Tử cười
- " Xuất thân của em hèn kém, em không xinh đẹp vậy Em có xứng đáng với anh không?" - Sư Tử bất giác hỏi
- "Khó trả lời thật, em hãy bên cạnh anh đến khi chết anh mới trả lời em được đó" - Kim Ngưu cầm tay Sư Tử cùng nhau nắm bầu trời
--------------------------------------------------------------------------------
Một khởi đầu tốt cho cặp đôi thứ hai! Còn 4 cặp còn lại sẽ ra sao?
MỜI CÁC BẠN ĐÓN ĐỌC CHAP TIẾP THEO!
XIN CHÂN THÀNH CẢM ƠN!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.