12 Chòm Sao: Những Dải Màu Sau Mưa

Chương 11: Diễn Viên Của Vai Phản Diện

Yukino Kinomoto

13/01/2017

Chương 11: Diễn viên của vai phản diện

Tiếng nước xả càng mạnh hơn

Thiên Yết – với bản năng vốn có – hít một hơi, giọng bình như không:

- Muốn nghĩ sao thì tùy!

Nói rồi cô lạnh lùng bước ra ngoài. Xử Nữ của cô ngày trước… thay đổi rồi…

------------------------------------------------ooooooo-----------------------------------------

- Kể tụi tớ nghe đi Ma Kết! Rốt cuộc chuyện là sao vậy? – Sư Tử năn nỉ Ma Kết hết lời, cả bọn xúm vào hùa theo. Không chịu nổi nữa, Ma Kết đành phải nói mọi sự cho cả bọn. Xin lỗi Thiên Yết!

Thiên Yết có niềm đam mê diễn xuất từ nhỏ. Ngày còn bé, cô thường học theo các diễn viên trên tivi, tự tập diễn một mình. Rồi một hôm, có một đoàn làm phim đến tuyển chọn diễn viên ở gần nơi Thiên Yết sống. Cô mạnh dạn đăng kí thi tuyển. Bất ngờ thay, Thiên Yết được chọn làm nhân vật chính.

Tưởng đâu đó là một niềm vui, sự thành công cho cô nhưng trớ trêu thay, đạo diễn đã giao cho Thiên Yết vai phản diện chính của bộ phim. Cô cố gắng diễn và diễn vô cùng hay, đến độ khán giả ai xem phim xong cũng cảm thấy căm ghét nhân vật phản diện ấy. Lúc sơ tuyển, vì muốn giữ bí mật danh tính nên Thiên Yết đã nói tên mình là Thiên Băng. Sau này, khi đóng phim, cô vẫn giữ nguyên tên đó, thế là diễn viên Thiên Băng ra đời.

Sau đó, hàng loạt nhà sản xuất mời Thiên Yết đóng phim cho họ. Cũng thật trùng hợp khi tất cả họ đều giao cho Thiên Yết vai phản diện chính của bộ phim. Họ nói với gương mặt sắc nét, lạnh lùng và ngang tàng của Thiên Yết thì chỉ hợp với vai phản diện.

Nhưng đâu ai biết, ước mơ của Thiên Yết là được trở thành một nhân vật lương thiện, dù không phải là nhân vật chính, cô cũng chấp nhận, chỉ cần là người tốt, vậy là đủ. Nhiều lần, cô đã xin đạo diễn cho mình đóng vai quần chúng lương thiện nhưng đạo diễn đã không cho phép điều đó.

- Gương mặt của cô, cách diễn xuất của cô là đỉnh cao của nhân vật phản diện. Dù thế nào đi nữa thì vai phản diện mới thực sự là cuộc sống của cô. Tôi tin cứ cái đà này cô nhất định sẽ rất nổi tiếng và giàu có.

Giàu có ư? Nổi tiếng ư?

Thiên Yết không cần những thứ đó

Thứ duy nhất cô cần là được trở thành người tốt trong mắt mọi người

Đem sự diễn xuất của mình động viên mọi người sống tốt hơn

Chỉ vậy thôi…

Thế nhưng không ai đồng ý cho Thiên Yết điều đó cả

Họ còn nói rằng mặt Thiên Yết quá “ác”, không thể đóng vai chính diện được

Đau lòng hơn nữa, từ ngày cô bước chân vào phim ảnh, người bạn quan trọng nhất của cô, Triệu Xử Nữ lại tỏ ra vô cùng thờ ơ, lạnh nhạt với cô.

Xử Nữ không thích Thiên Yết diễn xuất

Cậu cho rằng đó là thứ giả tạo, không thật một chút nào

Dù cho Thiên Yết đã nhiều lần tâm sự với Xử Nữ, rằng diễn xuất là đam mê của cô và cô luôn mong cậu ủng hộ nó. Kể cả khi Thiên Yết tâm sự chuyện vai diễn với Xử Nữ, cậu tỏ ra vẫn bình thản:

- Chuyện sao thì cứ cho nó vậy đi… hơn nữa… chẳng liên quan gì tới tớ cả!

Ha ha, vậy mà có lúc, Xử Nữ đã nói: “chuyện của Thiên Yết cũng là chuyện của cậu” đấy, nghĩ lại, Thiên Yết thấy thật nực cười.

Dẫu vậy, Thiên Yết vẫn cố gắng kiên trì theo đuổi đam mê của mình. Cô luôn mong một ngày nào đó mình sẽ được đóng vai nữ chính lương thiện. Thế nhưng cô càng diễn, các đạo diễn phim càng tâm đắc với vai phản diện do cô diễn viên có tên Thiên Băng đóng. Và cứ thế, Thiên Yết đã quen với việc đóng vai phản diện lúc nào không hay.

Người ta nói “phim giả tình thật”, không biết từ lúc nào, Thiên Yết đã trở thành một cô gái lạnh lùng, vô cảm. Bên cạnh cô chỉ có cô bạn thân Ma Kết, còn lại mọi người đều trở nên sợ hãi mỗi khi gặp Thiên Yết. Còn với Xử Nữ, cậu vẫn vậy, không né tránh Thiên Yết nhưng cũng không có vẻ gì là quan tâm cô nhiều lắm. Mọi thứ cứ thế và Thiên Yết đã trở thành “băng lãnh công chúa” chính hiệu.

Rồi thì cái gì đến cũng đến, đời diễn viên lúc lên cao lúc xuống thấp, một lần, Thiên Yết đóng vai Nga – một vai phản diện tàn độc không từ thủ đoạn để đạt mục đích, và cô đã bị đạo diễn khiển trách:

- Cô diễn còn quá hiền! Thiên Băng của chúng tôi đâu?

Bộ phim sau đó không được đánh giá cao. Vai diễn của Thiên Yết bị chê rất nhiều, cô buồn bã, cuối cùng cô đi đến một quyết định… Thiên Yết sẽ không đóng phim nữa! Biết bao cuộc gọi từ các nhà sản xuất phim nổi tiếng ập tới nhưng Thiên Yết quyết không nhận lời.

Từ đó, cái tên Thiên Băng biến mất khỏi làng giải trí.

----------------------------------oooooooooooooooo-----------------------------------------

- A lô… vâng… đúng là tôi… à, xin lỗi, không được… chào ông!

Thiên Yết cúp máy. Lại một cuộc điện thoại tới nữa, dù cô đã đổi số điện thoại nhưng không biết bằng cách nào các nhà sản xuất phim vẫn có số của cô mà liên lạc. Là ai đã cho họ số nhỉ? Mà kệ, Thiên Yết không quan tâm, dù thế nào, cô cũng sẽ từ chối thôi… sẽ là vậy!

Thiên Yết không biết rằng, phía sau bức tường kia, có một người con trai vẫn đang theo dõi từng bước đi của cô mỗi ngày.

Tớ sẽ giúp cậu đạt được mong muốn! Chắc chắn vậy! Dù tớ có chán ghét nó nhưng… chỉ cần cậu muốn, tớ sẽ làm! Chờ tớ nhé! Thiên Yết!

Chàng trai mỉm cười, quay đi. Gió chiều se lạnh.

___________________________End Chap 11____________________________

Chương Ngoại Truyện 1.1: Tiền Kiếp 12 Chòm Sao

Ngoại truyện 1.1: Tiền kiếp của 12 chòm sao

(Couple Xử - Yết)

500 năm về trước…

Đã tồn tại hai vương quốc tên Chiêm Tinh và Hoàng đạo (tưởng tượng thôi nhé!)

- Kế sách chống quân xâm lược là thế này à? Vứt, vứt hết cho ta! Như vậy làm sao chống được quân thù địch đang lăm le ngoài kia cơ chứ? Giáng chức hắn xuống ngũ phẩm cho ta!

Tên quan vừa bị giáng chức người run lẩy bẩy, đứng dậy đầy khó nhọc, miệng lẩm bẩm nguyền rủa tên ác ma đầy tàn ác kia. Mà kể ra hắn vẫn còn may mắn chán, chứ như những người khác đã bị chém đầu lâu rồi!

Người ta thường hỏi tại sao có bà phù thủy mà không có ông phù thủy, câu trả lời là vì không có người đàn ông nào độc ác hơn người phụ nữ. Ngẫm lại mới thấy, câu nói này cũng có chút đúng, vì cái tên ác ma kia, là một cô gái, tuổi chỉ mười sáu nhưng tâm hồn lạnh hơn cả Bắc Cực. Cô ta tên Băng Thiên Yết, công chúa kiêm người cai trị vương quốc Chiêm Tinh này. Chỉ cần người nào phạm một sai lầm nhỏ cũng bị trừng phạt rất nặng, thậm chí mất mạng, đó là chính sách của công chúa ban ra, không ai dám chống lại.

Nhưng tại sao vương quốc lại không có vua?

Câu trả lời là vì vị vua tiền nhiệm của Chiêm Tinh quốc đã chán ghét công việc triều chính, thế là ông ta quyết định thoái vị, nhường ngôi cho đứa con mà ông ta ghét nhất, chính là Băng Thiên Yết.

- Bãi triều!

Thiên Yết đứng lên, sắc mặt lạnh lùng vô hồn, không thèm ngó ngàng tới đám quan lại quỳ dưới chân, lặng lẽ hồi cung.

- Công chúa, người mệt rồi, để em mang đồ ăn cho người!

- Được rồi! Cự Giải à, không cần đâu, em lui ra trước đi, ta muốn nghỉ ngơi!

Thiên Yết nhăn mặt, bóp trán một lúc rồi ngả mình ra giường nghỉ ngơi. Cô mệt rồi!

Cung nữ Cự Giải nhanh chân ra khỏi phòng công chúa, khép nhẹ cửa lại rồi đi làm việc của mình.

---------------------------------------oooooooooo----------------------------------------------

- Cách cách ơi, quận chúa ơi! Tới giờ về rồi! – Tiếng hai cung nữ tha thiết mong mỏi người chủ nhân của mình có thể ngoan ngoãn về cung. Hai cô mệt lắm rồi!

Cách cách Song Tử cùng quận chúa Sư Tử vẫn chưa muốn về. Về đó làm gì chứ? Ở đây chơi có vui hơn không? Hai người này chính là bộ đôi rắc rối hay phá hỏng nhiều thứ của triều đình nhất. Theo như pháp luật thời bấy giờ thì hai nàng đã vào nhà đá rồi, thế nhưng công chúa Thiên Yết tốt bụng đã chiếu cố và tha thứ cho hai nàng. Quậy là quậy vậy thôi chứ thật ra Song Tử và Sư Tử cũng rất biết phép tắc và chỉ chịu nghe lời của “một số người” nhất định.

- Song muội! Sư muội! Hai muội mau về thôi!

Hai cung nữ nghe giọng nói này thì vui vô cùng. Cảm tạ trời đất, cảm tạ mẹ trăng. Chúng con được thoát rồi! Công tử Bạch Dương là ân nhân cứu mạng của họ! (Chắc không mấy cô?)

- Dương ca!

Song Tử và Sư Tử vui vẻ chạy tới chỗ Bạch Dương. Chàng chính là một trong một số người mà cách cách và quận chúa nghe lời. (Bản năng lãnh đạo truyền kiếp)

Trên đường trở về cung, ba người đi ngang qua nơi luyện võ của Hàn Bảo Bình làm tướng quân. Bảo Bình là một tướng quân trẻ nhưng có tài nên được Thiên Yết giao trọng trách huấn luyện võ thuật cho đội quân của triều đình.

Đến đó, họ thấy cô cung nữ Cự Giải đang đứng ngẩn ngơ một góc nhìn về phía Bảo Bình đầy chăm chú. Song Tử thấy vậy huých Sư Tử một cái đầy hàm ý. Hai nàng lén lút đi vòng ra đằng sau của Cự Giải. Rồi họ bất ngờ đập vai Cự Giải thật mạnh:

- Hù! Giải muội muội!

Cự Giải hơi hoảng hốt khi bị ai đó đập vai, đập vai là xui lắm á nhen, cô quay ra, nhận ra người đập vai mình là ai, cô cúi đầu cung kính:

- Cách cách cát tường, quận chúa cát tường!

Cả hai đồng loạt xua tay, vẻ không vừa ý:

- Miễn, miễn! Đã bảo muội đừng gọi cách cách với quận chúa nữa mà! Mình là tỉ muội tốt! Không cần đa lễ!

Nói đoạn, Sư Tử ngó ngang ngó dọc Cự Giải rồi cười cười:

- Hàn tướng quân oai phong quá ha?

Cự Giải đỏ mặt, lại chọc cô nữa rồi! Đáng ghét! Nếu không phải hai người là cách cách và quận chúa thì cô đã cho họ vài cước rồi. (Cung nữ của công chúa Thiên Yết không thường đâu!)

- Hôm nay tập đến đây! Mọi người giải tán! – Giọng Bảo Bình dõng dạc ra lệnh. Tất cả quân lính bắt đầu giải tán ra khỏi đội hình. Chờ một lúc, Bảo Bình bước tới chỗ bọn Song Tử đang đứng.

- Có việc gì vậy?



Bạch Dương nhún vai, hàm ý: “Không có gì cả! Chỉ là rảnh rỗi ghé chơi thôi!”

Cự Giải bước tới đưa cho Bảo Bình một tay nải, gương mặt đầy ngại ngùng. Đôi mắt đen long lanh rực sáng của cô trông rất đẹp khi nhìn Bảo Bình.

- Cái này là phần ăn của Hàn phu nhân làm cho huynh, người nhờ tôi đưa giùm!

Bảo Bình đưa tay nhận tay nải, không quên mỉm cười cảm ơn làm tim ai lạc mất mấy nhịp!

- Mà Giải muội nè! – Song Tử cắt ngang khung cảnh lãng mạn kia – Yết tỉ giờ ở đâu thế? Ta muốn tới thăm tỉ ấy!

Bị phá đám quả là không vui chút nào, nhưng thôi, không chấp với cách cách làm gì, tính nàng luôn như vậy, Cự Giải đáp:

- Công chúa đang nghỉ ngơi ở khuê phòng! Chắc giờ người cũng dậy rồi! Để muội dẫn đường!

- Vậy chúng ta cùng đi thăm tỉ ấy đi! – Song Tử nói.

- Nhưng…nhưng cách cách à…nên hồi cung chứ ạ… - Cung nữ của Song Tử vẻ mặt thảm thương. Cô mệt lắm rồi! Quận chúa ơi, công tử ơi, giúp nô tì với!

- Nếu ngươi muốn có thể về trước! Bọn ta đi cùng sẽ không sao đâu! – Bạch Dương đáp lại niềm mong mỏi của cô bằng câu nói không thể phũ hơn.

Hai cung nữ khóc 100 dòng sông.

Công tử Bạch Dương chẳng tốt chút nào hết!

Cự Giải nhìn họ không nén nổi cười.

Ca này khổ cho hai cô rồi.

____________________________End Ngoại truyện 1.1____________________

Chương Ngoại Truyện 1.2: Tiền Kiếp 12 Chòm Sao (Cont)

Ngoại truyện 1.2: Tiền kiếp của 12 chòm sao (cont)

Chờ Cự Giải ra ngoài, Thiên Yết tháo chiếc mão công chúa xuống, sửa lại đầu tóc, khoác chiếc áo choàng cũ vào, bước ra khỏi thành. Lâu rồi cô chưa ra khỏi cung, hôm nay cô muốn ra ngoài xem dân chúng sinh sống như thế nào.

Cuộc sống bên ngoài thật tấp nập, khác xa với những công việc tẻ nhạt Thiên Yết phải làm hàng ngày.

- Tiểu thư gì ơi, làm ơn bố thí cho già này ít tiền đi!

Bà cụ mặt mày lấm bụi, giơ chiếc bát ra trước mặt Thiên Yết. Tay bà run run, đôi mắt nheo lại vẻ cầu khẩn làm Thiên Yết không khỏi xót xa.

- Bà chờ con một chút!

Thiên Yết nói rồi chạy vội đi. Vài phút sau, trên tay cô là một bát cháo đậu xanh nóng hổi. Cô lễ phép đưa cho bà.

- Bà ăn đi cho nóng!

Đoạn, thấy tay bà cụ run rẩy không có sức lực, Thiên Yết cầm bát cháo, cẩn thận bón cho bà. Công chúa của chúng ta tốt thế đấy!

Bón cho bà cụ xong, Thiên Yết đứng dậy, đặt vào bát của bà một thỏi vàng rồi toan bỏ đi thì bị bà cụ giữ lại.

- Tiền lớn thế này… già không nhận được…

Thiên Yết gạt tay bà cụ ra, đặt lại số tiền, mỉm cười đầy thân thiện rồi nhanh chóng rời đi.

- Quả nhiên sau lớp mặt nạ lạnh lẽo là một thiên sứ công chúa, phải không Băng Thiên Yết?

Là kẻ nào đã nhận ra bổn công chúa? Thiên Yết toan rút kiếm ra định chém thì đã bị ai đó ôm chặt lấy.

- Ta nhớ nàng!

Giọng nói này… là chàng ấy, người mà Thiên Yết luôn mong nhớ… Giang Xử Nữ, hoàng tử của Hoàng Đạo quốc.

Thiên Yết gỡ tay Xử Nữ ra, quay lại về phía chàng. Gương mặt cô sáng lên.

- Sao giờ chàng mới đến gặp ta? Có biết ta nhớ chàng lắm không?

Xử Nữ cười nhẹ, xoa đầu công chúa ngốc của mình. Nhưng nụ cười ấy thoáng một chút lo lắng.

- Chúng ta nên hồi cung thôi! Hoàng muội của ta đang chờ đó!

Thiên Yết cười, kéo tay “dắt” Xử Nữ về thành. Về tới cung, họ đã thấy một trận hỗn chiến đang xảy ra. Cách cách Song Tử cùng quận chúa Sư Tử đang dùng bút lông quẹt mực đen lên mặt hai tiểu thị vệ Nhân Mã và Kim Ngưu. Lí do ấy hả? Đơn giản là vì họ cho rằng hoàng tử của hai tên chết bầm này dám đưa công chúa của họ đi biệt tăm nãy giờ. Còn vì sao hai chàng không thể chống đỡ nổi hai nàng kia thì ờ là tại vì họ nghĩ thân nam nhi ai lại đánh lại đàn bà con gái! Nói toẹt ra là vì sĩ diện hão thôi! ^^

Nếu Thiên Yết không về kịp thời chắc hai chàng bị hành tới bến rồi. Thiên Yết tỉ luôn là số một!

- Yết tỉ! Tên Xử khá nộn này có làm gì tỉ không? – Song Tử thấy Thiên Yết đã về nhanh nhảu hỏi chuyện, tay vẫn cầm cây bút. – Nói đi, tỉ tỉ, cứ kể hết tội hắn ra, muội sẽ trút hết lên tên này.

Nói, mặt cách cách vênh lên, không ngừng hươ hươ cây bút lông trước mặt con ngựa tội nghiệp đang nằm run rẩy dưới đất. Nhân Mã sợ cái cô cách cách này quá, cứ hễ gặp cậu là lôi cậu ra làm trò nghịch phá, lại còn vô cùng đáng sợ nữa.

Thiên Yết cười cười, giải thích cho mọi người đầu đuôi câu chuyện. Bấy giờ, cách cách và quận chúa mới tạm tha cho hai tên sĩ diện hão kia, không quên hừ một tiếng rõ to làm ai cũng bật cười. Công chúa Ma Kết của Hoàng Đạo quốc từ đâu chui ra, ôm lấy cánh tay Thiên Yết.

- Yết tỉ! Tối nay muội ngủ với tỉ nha!

Thiên Yết gật đầu nhưng Xử Nữ chặn lại, làm tay dấu nhân biểu thị “không được”. Ma Kết chu môi, phồng má đáp:

- Con gái ngủ chung với nhau là chuyện thường! Không lẽ huynh có ý định gì với Yết tỉ hả?

Nói rồi cô ôm cứng Thiên Yết không rời, le lưỡi chọc Xử Nữ. Cái tiểu nha đầu này, luôn thích phá đám chuyện của ta thôi! Đợi lúc nào đó ta xử muội sau!

- Mà muội cũng phải về với phu quân tương lai của muội đi chứ? – Xử Nữ đột nhiên nghĩ ra chiêu cực hay làm Ma Kết ngẩn tò te vì ngại.

Tất cả trố mắt nhìn Ma Kết. Ai có phước là phu quân của Ma Kết công chúa vậy? Đoán được ý mọi người, Xử Nữ kéo một chàng trai đẹp trai chuẩn bạch mã hoàng tử đến trước mặt mọi người.

- Đệ ấy là Tiểu Hầu gia Lạc Thiên Bình, phu quân tương lai của Ma Kết, hôm nay ta dắt đệ ấy tới là để ra mắt mọi người, cũng báo để mọi người chuẩn bị ăn tiệc.

Hura!

Tiếng cười vang lên rộn rã khắp cung công chúa

Chỉ có Ma Kết bị chọc nhiều quá hóa thẹn, đỏ cả mặt

Tối đó họ mở tiệc ăn uống đến khuya

Sáng hôm sau…

Chất giọng ẻo lả quen thuộc vang lên (của thái giám đó):

- Hoàng thượng có chỉ, triệu tập tất cả mọi người trên dưới tập trung tại sân chầu ngay lập tức!

Tất cả đều nhìn nhau khó hiểu, hoàng thượng, người lâu nay không mảy may đến triều chính nay lại triệu tập mọi người, thế là sao nhỉ? Chỉ có một người duy nhất biết chuyện này, nét mặt chàng trầm mặc đến đáng sợ, chính là Xử Nữ.

Khi tất cả đã tập trung đông đủ, thái thượng hoàng từ kiệu bước xuống. Không hiểu sao, cả bọn đều cảm giác có gì đó không hay.

Bống, từ trong kiệu một người đàn bà ăn mặc lộng lẫy, nét mặt nghiêm nghị, trâm cài loại của hoàng hậu, bước ra nhìn tất cả. Nét mặt Xử Nữ bỗng biến sắc khi bắt gặp ánh mắt của bà đang nhìn.

- Hôm nay trẫm triệu tập tất cả đến đây là để thông báo: trẫm sẽ sắc phong Vương phi Y Nguyệt của Hoàng đạo quốc làm Hoàng hậu của Chiêm tinh quốc, từ đây hai nước sẽ sáp nhập làm một nước lấy tên là Zodiac.

Ai nấy không khỏi bất ngờ. Thiên Yết mặt lạnh băng, không chút cảm xúc. Cô đang sợ điều gì đó sẽ đến.

- Còn một điều nữa… từ nay việc cai trị vương quốc sẽ do hoàng tử Xử Nữ, con trai Hoàng hậu Y Nguyệt đảm nhiệm. Công chúa Thiên Yết sẽ giao toàn bộ việc quản lý đất nước cho hoàng tử Xử Nữ.

Cứ ngỡ sét đánh ngang tai

Thiên Yết nhìn sang chàng trai đứng cạnh mình

Mẫu thân của chàng và phụ hoàng của cô

Còn tình cảm của họ bấy lâu nay

Không lẽ chấm dứt như vậy?

____________________________End Ngoại truyện 1.2____________________

Chương Ngoại Truyện 1.3: Loạn Luân Ta Cũng ChịuNgoại truyện 1.3: Loạn luân ta cũng chịu

Xử Nữ lạnh lùng bước lên phía trên, chỗ hoàng thượng và tân hoàng hậu đang ngồi. Chàng đưa tay nhận tờ chiếu do thái giám đưa cho. Trông chàng lúc này uy nghi, lộng lẫy như một vị hoàng đế thực thụ. Quay xuống nhìn mọi người, chàng nói đầy nghiêm nghị:

- Có một chuyện mà ta muốn làm ngay bây giờ, đó là dời cung của công chúa Thiên Yết ra khỏi hoàng cung.

Đồng tử màu đen hạt nhãn của Thiên Yết mở to nhìn chàng trai đứng phía trên kia. Cô không hiểu ý chàng là gì, luôn luôn không thể nào hiểu nổi. Tay cô nắm chặt vạt áo, môi mím chặt, cảm giác thật đáng sợ. Chốc chốc cô lại ngước lên nhìn thẳng vào mắt Xử Nữ, vẻ dò hỏi.

- Dù sao công chúa Thiên Yết cũng là nữ nhi, vả lại cũng từng nắm quyền triều chính, ta nghĩ nàng nên chuyển ra ngoài cung để lo cho dân chúng còn nghèo khổ. Cũng là để quản lí một bộ phận của xã hội. Ta nghĩ nàng là người thích hợp nhất. Nàng sẽ dời đi ngay hôm nay!

Càng lúc Thiên Yết càng không hiểu Xử Nữ đang nghĩ gì nữa. Dù là chàng không muốn mọi người bàn tán chuyện tình cảm của họ, nhưng không nhất thiết phải “tống khứ” cô đi liền như vậy chứ? Mà thôi, mặc kệ, cô cũng không thích việc triều chính, đi luôn cũng tốt.



Ngay hôm đó, Thiên Yết cùng vài người hầu thân cận, trong đó có Cự Giải đã sửa soạn rời cung. Cả bọn đều đến tiễn Thiên Yết.

- Bọn muội sẽ thường tới thăm tỉ!

Song Tử và Sư Tử ôm nhau sụt sùi khóc. Nói là nói vậy chứ chui ra khỏi cung đâu có dễ! Mà cũng công nhận là dù ở kiếp nào thì họ vẫn có sự tâm linh tương thông, mọi hành động đều có sự tương hỗ lẫn nhau.

- Các tỉ yên tâm! Muối sẽ chăm sóc công chúa chu đáo! – Cự Giải vỗ vai Sư Tử, nói chắc nịch.

Mà lạ thật, Xử Nữ không đến tiễn Thiên Yết! Điều này làm mọi người khá ngạc nhiên. Lẽ ra hoàng tử của chúng ta phải là người lo việc này nhất chứ nhỉ?

Thiên Yết thở dài, quay lại nhìn hoàng cung một lượt, rồi xách nải đồ của mình đi ra khỏi cổng thành. Tất cả binh lính và mọi người đều quỳ xuống, kính cẩn nói:

- Cung tiễn công chúa!

-------------------------------------oooooooooooooo------------------------------------------

Hai năm sau…

Tức là hai anh chị kia 18 tuổi rồi nhé!

- Cự Giải! Muội ra chợ mua thêm gạo đi! Còn rất nhiều người cần ta phát gạo! – Thiên Yết ra lệnh.

Từ ngày ra khỏi cung, Thiên Yết đã thường xuyên làm công việc giúp người nghèo. Cô càng ngày càng được người dân yêu quý, kính trọng. Không còn ai nghĩ rằng Thiên Yết là “băng lãnh công chúa” của ngày xưa nữa. Cô thật sự là một thiên sứ!

Không hiểu từ đâu, có hai “con chuột nhắt” chui vào trong bếp của Thiên Yết. Chờ Thiên Yết vào bếp, hai nàng chuột bay ra ôm lấy cô.

- Yết tỉ ơi! Muội nhớ tỉ quá!

Thiên Yết ngớ người ra. Không ai khác, hai con chuột nhắt ấy chính là quận chúa và cách cách yêu dấu của cô.

- Sao hai muội lại ở đây? Lại trốn đi chơi hả? Mặt mày đen nhẻm hết rồi nè!

Thiên Yết nói rồi lấy khăn lau mặt cho hai con chuột nhắt kia. Thiệt tình… đây mà là quận chúa và cách cách cao quý sao, mặt mày đen nhẻm, lại còn ăn vận đồ thường dân nữa chứ… chẳng ra dáng chút nào!

Chưa kịp để Thiên Yết lau xong, hai con chuột ấy đã đẩy cô vào phòng, nơi có Ma Kết ở trong chờ sẵn. Đóng cửa lại, hai nàng nói giọng tinh nghịch:

- Chuyện ngoài này cứ để muội lo!

Thiên Yết định ra ngoài thì Ma Kết chặn lại. Gương mặt cô có chút nét gian xảo.

- Tỉ ở đây đi! Hôm nay tỉ nên nghỉ ngơi! Để việc còn lại cho bọn họ lo đi!

- Bọn họ? – Thiên Yết có chút nghi hoặc.

- Giờ muội sẽ trang điểm cho tỉ! Tỉ ngồi xuống đi!

Không đợi Thiên Yết trả lời, Ma Kết ấn cô ngồi xuống ghế. Thiên Yết cũng không muốn phản kháng. Cô biết, người muội muội này của mình muốn làm gì sẽ làm cho bằng được.

Trong khi đó, ở ngoài kia…

Một dàn đội hình “hoàng cung” cải trang thành thường dân cũng đang hoàn thành rất tốt công việc của mình. Ai mà nhận ra được họ là công chúa, hoàng tử trong triều lộng lẫy hằng ngày chứ!

Chỉ một loáng, tất cả gạo đã được phân phát hết. Công nhận là nhiều người làm nhanh hơn một hai người. Từ nay họ sẽ thường xuyên trốn cung để ra đây chơi hơn, dù sao cũng thích hơn ở trong cung phủ.

Tiếp theo là phần B của kế hoạch… Là gì thì từ từ biết!

Sau một hồi, Ma Kết đã trang điểm cho Thiên Yết xong. Trên đầu Thiên Yết đội một chiếc mão vàng và cài chiếc trâm đuôi phượng tinh xảo. Gương mặt cô được điểm son phấn nhẹ nhàng nhưng đầy quyến rũ. Cuối cùng, công chúa được khoác lên mình bộ y phục màu đỏ, ở trên thêu hoa văn hình bướm phượng trông thật nổi bật, sắc sảo. Nhìn lại bộ y phục của mình, Thiên Yết chợt nhận ra rằng… đây không phải là y phục của cô dâu sao? Cô dành cho Ma Kết – lúc này đang quay ra ngắm cảnh một cách vô tội – một cái nhìn không thể khó hiểu hơn.

Lát sau, Ma Kết quay ra, mỉm cười nói:

- Đến lúc rồi!

Ma Kết bước đến, đẩy cửa ra, dắt tay Thiên Yết ra ngoài. Mặt trời lên khá cao. Bỗng, có tiếng rao tin của một nam nhân đứng tuổi:

- Loa loa loa loa! Tin tức nóng hổi về triều đình đây!

Thiên Yết không kìm được sự tò mò, chạy ngay ra nghe ngóng. Ma Kết hắc hắc cười, quả nhiên, tỉ tỉ vẫn luôn quan tâm tới chuyện của hoàng huynh ta. Cô cũng không quên ra dấu hiệu “OK” cho một cái bụi cây gần đó.

- Hoàng thượng đã nhường ngôi báu lại cho công chúa Giang Song Ngư, từ nay, công chúa chính thức trở thành nữ hoàng vương quốc Zodiac. Mọi công việc triều chính đã được hoàng tử Giang Xử Nữ bàn giao lại cho nữ hoàng. Hết thông báo!

- Khoan đã, bá bá ơi, cho con hỏi… hoàng tử Xử Nữ hiện giờ sao rồi ạ?

- Nghe nói là ngài ấy đã rời khỏi cung ngay hồi sáng rồi!

Nói xong, nam nhân ấy đi mất hút. Trong lúc Thiên Yết còn suy nghĩ mông lung thì Ma Kết đã kéo cô đi.

- Ta tới gặp hoàng huynh thôi! Huynh ấy đang chờ tỉ đấy!

Ma Kết dẫn Thiên Yết đến một cánh đồng hoa oải hương trắng. Tại đó có rất nhiều bươm bướm với đủ màu sắc bay dập dìu trong nắng rồi sà xuống đáp tại những bông hoa như có sự sắp xếp sẵn. Ma Kết đưa Thiên Yết đến nơi cao hơn một chút, đôi mắt đen hạt nhãn mở to ngạc nhiên khi nhận ra những chú bướm đậu trên hoa xếp thành hình trái tim. (Cái này t/g tưởng tượng đấy ạ!)

Cơn gió thoảng qua làm những chú bướm bay đi, để lại những bông oải hương trắng muốt. Từ trên cao, Thiên Yết bất ngờ nhận ra một bức tranh vẽ mình đang đứng trên lầu cao, nhìn xa xăm trong bộ y phục đỏ, nó y hệt như cô trong lúc này.

Quay lưng lại, Thiên Yết không thấy Ma Kết đâu nữa, chỉ thấy một chàng trai cũng mặc y phục đỏ, đang quỳ gối trước mặt cô, tay cầm bó hoa đưa lên ngang tay cô.

- Nàng có thể ở bên ta trọn kiếp này được không?

Không cần nói chắc ai cũng biết chàng là ai rồi nhỉ, hoàng tử của chúng ta chứ ai!

Thiên Yết rút thanh kiếm của mình ra, đặt nơi cổ Xử Nữ. Bên kia, một đám lao xao đang cảm thấy hoang mang.

- Năm xưa chàng đã đuổi ta đi không luyến tiếc! Giờ lại làm thế này, chàng có ý gì đây?

Xử Nữ cười nhạt, không chút run sợ ngước lên nhìn công chúa của mình.

- Ta không muốn người trong vương triều bàn tán hay soi mói chuyện của chúng ta. Hơn nữa, trong luật pháp Zodiac thời đó có ghi “loạn luân trong vương phủ tức khi quân”. Nếu nàng ở trong cung ắt sẽ có nhiều kẻ muốn hại nàng tâu lên hoàng thượng, lúc đó tội ta khó thoát.

- Vậy còn giờ thì sao? Chàng lại muốn loạn luân nữa sao?

Thanh kiếm được để sát vào cổ Xử Nữ, máu chàng rỉ ra.

- Giờ thì khác rồi! Vì nữ hoàng mới của Zodiac đã sửa luật pháp, ta sẽ không mang tội khi quân, bị chém đầu nữa mà chỉ bị xóa tước vị trong vương triều mà thôi! Loạn luân cũng có làm sao!

- Giờ nàng muốn giết ta? Cứ việc ra tay!

Xử Nữ nhắm mắt lại, chờ đợi… Với chàng, thổ lộ được với Thiên Yết là đủ rồi!

Thanh kiếm di sát cổ một hồi lâu rồi được thu vào vỏ. Thiên Yết cười khó nhọc:

- Ta hận vì ta đã yêu chàng! Ta hận cả chàng nữa! Nhưng ta cũng hận chính bản thân ta không thể ngăn mình yêu chàng…ta đã không thể giết được chàng. Ta hận!

- Không phải nàng đang mặc y phục tân nương sao? Và y phục của nàng và của ta là một cặp. Nàng thông minh như vậy, lẽ nào lại không nhận ra đây là y phục tân nương duy nhất vì nó có hình bướm phượng độc nhất kia. Không phải ngẫu nhiên mà Ma Kết mặc cho nàng y phục này… chắc nàng cũng phải suy nghĩ gì đó chứ?

Thiên Yết đỏ mặt, ấp úng nói:

- Ta…ta chỉ nghĩ Ma Kết đùa… thật sự ta cũng có nghĩ đến điều chàng nói… nhưng…

- Nghĩ vậy mà vẫn mặc nó… chẳng phải nàng đã chấp nhận ta rồi sao? – Xử Nữ cười gian xảo.

- Đừng có nghĩ lung tung! Ta… ta vốn không có ý đó… - Thiên Yết từ chủ động bị biến thành bị động, nói ấp úng như gà mắc tóc.

- Nhưng xem ra nàng không chấp nhận là không được rồi! Xem kìa!

Thiên Yết quay lưng lại thì thấy ở dưới cánh đồng hoa, một đám “chuột nhắt” đang quỳ gối ở dưới. Từ xa, kiệu của nữ hoàng Song Ngư đi tới.

Nữ hoàng từ kiệu bước xuống, ra hiệu cho mọi người đứng lên, rồi nói với công công:

- Đọc chỉ thị của ta đi!

- E hèm! Hoàng đế chiếu viết… ban hôn sự cho hoàng tử Giang Xử Nữ và công chúa Băng Thiên Yết. Hôn lễ này được đích thân nữ hoàng làm chủ hôn. Không được chống chỉ! Ai dám chống chỉ sẽ bị chém đầu! Hôn lễ diễn ra ngay hôm nay! Tân lang tân nương nhận chiếu!

Xử Nữ cúi đầu, nhận lấy chiếu chỉ, không quên nháy mắt với đám ở phía dưới kia.

- Khoan, ta chưa đồng ý mà! – Thiên Yết phồng má, đỏ mặt trông thật đáng yêu nha!

- Đích thân nữ hoàng ban hôn, nàng muốn cãi lệnh sao? Được, muốn chết, ta chết cùng nàng! – Xử Nữ rút kiếm, tự đặt lên cổ mình làm Thiên Yết hoảng sợ, tịch thu kiếm của chàng ngay lập tức, vội vã nói:

- Được được, ta đồng ý mà!

Nghe Thiên Yết nói, cả lũ ở dưới tung hoa chúc mừng, hú hét om sòm. Xử Nữ nhấc bổng Thiên Yết lên, đưa cô về nơi đã chuẩn bị sẵn. Căn phòng có dán chữ “hỉ” màu đỏ cùng pháo bông đã sắn sàng.

- Nhất bái thiên địa! Nhị bái cao đường! Phu thê giao bái!

- Ta tuyên bố! Giang Xử Nữ và Băng Thiên Yết đã là phu thê!

__________________________End Ngoại truyện 1.3_______________________P/s: T/g rất mong nhận được nhận xét, góp ý từ mọi người.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện 12 Chòm Sao: Những Dải Màu Sau Mưa

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook