Chương 26: Hành xác
R.Yuye
05/04/2017
Sau khi ăn trưa xong, mười hai đứa rồng rắn nhau lên văn phòng để tìm
thầy giám thị. Nhưng trong văn phòng chẳng có một chút gì của bóng dáng
người bọn nó muốn tìm. Hóa ra là cứ đến trưa thầy sẽ lại đạp xe về nhà
ăn cơm với vợ nên chẳng bao giờ ở lại trường. Trước khi đi, thầy còn rất chu đáo nhắn cho một số cô giáo ăn trưa ở trường nhắn cho bọn nó rằng
hết giờ học buổi chiều lại lên gặp thầy.
Rõ ràng vụ lần này thầy quyết không để cho qua một cách dễ dàng. Nhưng ít ra thì thời gian xử quyết của bọn nó kéo dài thêm tận năm tiếng, trong lòng thấy phần nào nhẹ nhõm.
***
Bốn rưỡi chiều, tiếng trống trường vang dội khắp các góc ngách trong khuôn viên nhà trường. Lũ học sinh dường như chỉ có chờ đến giờ phút đó mà ùa ra khỏi lớp như đàn kiến vỡ tổ. Sân trường nhanh chóng liền ồn ào, náo nhiệt chứ chẳng còn sót lại bất cứ chút yên bình của ba phút ngay trước đó. Kết thúc thêm một ngày đồng nghĩa với việc bọn nó lại có thêm những mệt mỏi mới, thêm mấy vết xước trên đầu ngón tay và cả mấy vết chai sần trong lòng bàn tay nữa.
”Phải làm sao bây giờ?? Nhỡ bây giờ mà lên lại thêm những thương tích mới thì phải làm thế nào??” - Thiên Bình lo lắng nhìn mọi người. Phần việc của hôm nay đã xong từ lâu nhưng mười hai đứa lại không có nửa cái dũng khi lên văn phòng lúc này. Một phần đều tại vì quá mệt nên chẳng thể tích tụ rất nhiều cái ngông cuồng như bình thường. Bây giờ chúng nó kẻ đứng người ngồi ở một góc của vườn trường, chỗ có cái bồn hoa cuối cùng tụi Cử Giải dọn dẹp trong hôm nay, chỗ đó lấp ló sau mấy tán phượng già. Mười hai đứa lánh ở phía đó, chụm đầu lại bàn bạc với nhau kế sách chiến đấu một cách rất nghiêm túc.
”Ê Sư. Mày là cháu gái ruột của hiệu trưởng còn gì, mày thử lên tiếng năn nỉ xem ông có giúp cho bọn mình được không.” - Kim Ngưu thử đưa ra ý kiến nhưng ý kiến đó cũng nhanh chóng bị dập tắt mất. Chuyện là ông bà Sư Tử vẫn đang trong chuyến du xuân “tềnh iu”, mãi tận đến giữa tuần sau mới về, hiện tại có gọi thì thầy hiệu trưởng cũng chẳng có rảnh rang mà nghe máy.
”Hay kệ đó. Cứ đi về như bình thường là được. Có gì thì mai nói là tụi mình quên.” - Ma Kết hiếm lắm mới đóng góp được cho nhóm một ý kiến. Nhất là sau vụ đóng kịch với Xử Nữ, cậu nhận ra được sự kinh khủng và có tính hủy diệt cao của tụi con gái nên hành động nào cũng có vẻ cẩn trọng, tính toán rất cẩn thận. Trình độ ngó lơ trước mấy trò trêu chọc nhảm nhí cũng đã được nâng lên một tầm cao mới.
”Mày bị điên à?!! Nhỡ ổng ngày mai lại tức hơn hôm nay, phạt cũng nặng hơn thì lúc đấy ai chịu??! Một mình mày chịu hay là cả lũ đều phải chịu?? Ngu vờ lờ.. Nói gì mà chẳng có chút suy nghĩ.” - Nhân Mã ngay lập tức bổ vào phản pháo lại Ma Kết khiến cậu tức nghẹn họng.
Là ai chứ nếu là Nhân Mã, Ma Kết tuyệt đối không nhịn được, muốn cam chịu nhưng trong lòng cảm giác như nuốt phải lửa: “Ờ, ngu đấy thì đã sao!! Mày thì thông minh rồi. Cái đồ mặt ngựa!!!”
”Đồ trung khuyển công!!!” - Nhân Mã cũng không phải dạng hiền lành gì.
Câu nói của Ma Kết vừa đụng chạm đến tên cô, vừa động chạm đến nhan sắc của cô và cái bản tính ngang bướng kiêu ngạo càng khiến cho Nhân Mã tuyệt đối không thể dung tha cho được. Trông cô thực sự không khác gì ngậm phải lửa, liền đứng thẳng đối mặt với Ma Kết, bùng nổ. Hai người chửi qua chửi lại nhau không thấy chán, thậm chí càng chửi càng hăng, mọi thứ ngôn từ hoa lệ trên đời đều dùng hết cả. ”Thôi thôi.. coi như lão nương xin hai người ha??” - Bạch Dương không chịu nổi, vẫn là nên can ngăn hai người này trước khi đổ máu. Trong đầu cô tìm mãi một câu nào đấy để dung hòa bầu không khí khắc nghiệt này.. Nhưng Nhân Mã đứng bên cạnh vẫn không chịu kìm hãm lại, miệng cứ “trung khuyển công”, “trung khuyển công”,.. Cuối cùng thì cũng khiến cho Bạch Dương buột miệng xổ ra chỗ suy nghĩ của mình- “Công khuyển cái *beep*.!!! Bọn mày không thấy Xử Nữ đang nhột à!!!???”
Một câu Bạch Dương ném ra liền khiến tất cả chuyển tầm mắt nhìn về phía Xử Nữ, ai cũng nén cười. Từ lần diễn kịch, Xử Nữ và Ma Kết luôn bị gán ghép với nhau và trở thành cặp đôi được yêu thích khắp trường, nổi danh như cồn, không ai không biết. Hiệu ứng thậm chí còn cực kì kinh khủng, nghe đồn rằng nếu trong mỗi cuộc trò chuyện, chỉ cần nhắc đến tên một trong hai người thì tên người còn lại sẽ được nghĩ đến ngay sau đó. Thực sự cặp này rất có sức hút.
Ngược lại với cuộc cái nhau nảy lửa, Xử Nữ có vẻ đang thơ thẩn nghĩ cái gì đó nên không tập trung lắm. Cả người cậu cứ đờ ra, ánh mắt nhìn xa xăm, đăm chiêu như thể trong lòng có một cuộc đấu tranh nội tâm gay gắt trước khi đưa ra quyết định hệ trọng. Đột nhiên quay lại, bắt gặp mười một ánh mắt nhìn chằm chằm mình, Xử Nữ nhíu mày, giọng nói khó chịu nhưng vẫn rất bình tĩnh:
”Nhìn cái lờ. Cút!” - Ánh mắt không tự chủ lại liếc về phía Bạch Dương và ngừng trên mặt cô rất lâu. Chột dạ, Xử Nữ liền nhanh chóng đảo mắt sang gương mặt cau có của Nhân Mã và Ma Kết, thái độ thản nhiên không để lộ chút bối rối trong lòng - “Hai bọn mày cãi nhau thì lôi tao vào làm cái chó gì! Lũ điên!!! Gán ghép linh ta linh tinh.. Rảnh.”
”Xì.. Bộ là tao khởi xướng lên chắc. Rõ ràng là con Bạch Dương nó nói trước. Mày đã không nghe rồi còn quay sang chửi tao!! Đồ nữ vương thụ!!! Đồ thụ thụ thụ!!!!” - Nhân Mã ức chế. Đều tại cặp công thụ kì quái này luôn nhắm vào cô mà gây sự, rõ bực mình, phải chăng là cô hiền quá nên vậy...??!
Xử Nữ chẳng nói gì, hoàn toàn không coi lời Nhân Mã nói là gì, cậu cúi đầu chơi điện thoại, lại trở về với dáng vẻ bình thản trước đó của mình. Cơ nà vì thế nên trong lòng Bạch Dương lại càng thấp thỏm không yên. Cô hơi thấy có lỗi chút chút với Xử Nữ. Cậu vừa nãy còn giang tay cứu giúp cô để cô không gây ra chuyện tày đình.. vậy mà vừa xong cô lại vô tâm, hướng hết dư luận về phía cậu, làm cậu có một phen khó xử, thậm chí là khó chịu. Thực sự là có lỗi quá đi mất.
”Mấy đứa kia!! Còn đứng đó làm cái gì hả?!?! Lên đây cho tôi!!!!” - Trên tầng hai, tiếng giám thị hét vọng xuống làm cho cả bọn giật cả mình. Lúc ngẩng đầu lên là khuôn mặt giận dữ và không kiên nhẫn của thầy, có vẻ là con đường chết bọn nó không thể chối từ được rồi..
”Chắc phải gọi cứu viện thôi..” - Cự Giải không chịu được nhíu mày, ánh mắt liếc sang nhìn Thiên Bình, Nhân Mã, Kim Ngưu và cuối cùng dừng tại chỗ Sư Tử - “Mày gọi đi. Nhanh lên.”
”Đùa.. Sao phải là em chứ!!!” - Sư Tử không chịu, xong cô lại quanh sang nhìn người tỷ muội tốt, đổ hết trách nhiệm cho Bạch Dương - “Gọi đi. Trong chúng ta chỉ có mày là thân cận nhất..” Nói rồi Sư Tử đưa máy điện thoại cho Bạch Dương, thao tác kết nối chỉ mất vỏn vẹn ba giây, trên màn hình là hai chữ “Sư mẫu” to to nhấp nháy liên tục. Cả bọn vừa chậm rãi đi băng qua sân trường vừa thấp thỏm chờ đợi xem cao nhân mà bọn Cự Giải gọi điện xin hỗ trợ là ai.
”Alô..” - Đợi mãi cũng nghe thấy tiếng trả lời từ bên kia - “Gọi có chuyện gì hả? Lại gây chuyện?? Lần này là cái...”
”Sư mẫu. Mong người ra tay giúp đỡ.” - Bạch Dương không chần chờ được nữa, bọn nó đang đi đến gần cầu thang rồi, chậm nữa chắc chắn sẽ chết mất - “Huhu.. Không nhanh là tụi con lên thớt mất... Sư mẫu, không thể thấy chết không cứu. Sư mẫu.. Lần này vẫn là Sư phụ... Chu mi ngaaaaaaaa.... Sư mẫu...”
”Rồi rồi. Tôi biết mấy chị là chị muốn gì rồi, đợi đó. Suốt ngày là chỉ biết xin giúp thôi.” - Nói rồi, đầu bên kia cúp máy. Ngay lập tức bọn Cự Giải thở phào nhẹ nhõm như thể đã an tâm trút bỏ tất cả những nguy hiểm xung quanh. Chỉ là còn vài bậc thang nữa thôi, mười hai đứa sẽ tập trung hết trước văn phòng giáo viên và trình diện giám thị. Rõ ràng là nguy hiểm còn đó nhưng lại thở phào? Kim Ngưu và tụi con trai có chút không hiểu nhưng trong lòng đã bình tĩnh, bớt nghĩ nhiều đi một chút.
Đến hết cầu thang, Cự Giải và Thiên Bình, Nhân Mã đi đầu tiên, cả ba dừng bước, cùng chờ đợi. Tiếp đến là Sư Tử, Kim Ngưu, Bạch Dương rồi phía sau nữa là Bảo Bình, Xử Nữ và bốn thằng con trai kia, tất cả đều dừng lại theo. Không hiểu là có chuyện gì nữa..
”OK. Đi nào.” - Cự Giải nói, chân cũng cùng lúc đến bậc cuối cùng. Nhưng mới được vài bước, khi đứng trước cửa văn phòng, đột nhiên thầy giám thị xuất hiện ở trước mặt, dáng vẻ vội vàng, tay còn đang xỏ qua chiếc áo khoác như muốn đi ra ngoài lúc này.
”A.. Lên rồi đấy hả??! Tôi có việc bận một chút nên thế nhé, giải tán.”
Chưa kịp định thần, thầy giám thị đã lấy cái khăn quàng cổ màu ghi của mình đeo lên rồi đi mất. Bọn nó cười ngơ ngẩn nhìn mãi đến khi thầy đi hẳn xuống dưới sân trường, thấy rõ cả động tác thầy nhét chiếc điện thoại vào túi áo khoác nữa. Chắc chắn là vị cao nhân kia đã ra tay giúp đỡ rồi - tụi Cự Giải sung sướng trong lòng, lần nào cách này cũng thành công. Cùng lúc ấy, điện thoại Sư Tử rung lên báo một tin nhắn vừa mới gửi đến. Cả lũ cắm đầu vào xem thì hóa ra, bên trong chỉ vỏn vẹn mấy chữ - “Ổn rồi đấy. Gây ít chuyện thôi!”
Cuối cùng cũng xem như toàn mạng. Ngày hôm sau đến trường tâm tình thầy giám thị cực kì tốt, hình như hoàn toàn quên mất chuyện tụi nó phạm lỗi kia rồi. Thế là thầy không nhớ, trò cũng chẳng nhắc. Thoắt cái, thêm một hôm nữa, chẳng mấy chốc mà cái hạn của hình phạt cũng sắp đến
***
Còn hơn tiếng nữa là đến bốn rưỡi giờ chiều, lúc mà tất cả sẽ ùa ra ngoài như một cơn bão lớn và mạnh mẽ. Hôm nay đã là chiều thứ bảy - chính là ngày hình phạt kết thúc, là ngày thầy giám thị sẽ đi kiểm tra và cũng là ngày một trong hai đội sẽ phải tiếp nhận thêm một hình phạt khổ sai nữa nếu như không đạt tiêu chuẩn.
Bên Cự Giải có lượng công việc lớn và có phần biến thái hơn nhưng dù sao thì nhìn chung vẫn tạm ổn. Tất cả sáu người đều rất miệt mải làm việc, một giây cũng không dám lơ là, luôn thay phiên nhau đi quanh khắp trường để nhặc rác. Theo lời của Cự Giải, cả bọn thắt chặt an ninh trên sân trường, không muốn vì một sơ sẩy rồi lại phải thức thâu đêm nay chỉ vì một túi nilông nào đó hoặc thậm chí là chỉ vì một cành cây, một chiếc lá bị gió đưa đến. Còn đội Nhân Mã thì dường như trong lòng yên tâm hơn nhiều, hành lang hay lớp học đều sạch bong, lấp la lấp lánh. Bây giờ mấy đứa chỉ cần đi loanh quanh và cầm chiếc giẻ lau lau lại vài chỗ cho hoàn hảo. Nhìn qua là đã biết bên nào có lợi thế hơn. Nhưng cuộc đời có lắm cái éo le. Đâu việc nào có thể nắm chắc chắn trong tay, kể cả bản thân đã giành được tuyệt đối thì nào có cái gì bảo đảm rằng kết quả không thể thay đổi được nữa. Cho nên, ai đó đã nảy lên trong đầu một suy nghĩ nham hiểm, phải để cho bên kia thua 100%, phải để thầy giám thị nhìn thấy lỗi rõ ràng và tuyên bố chính xác một bên thắng cuộc. Phải như thế.. người ta mới ăn no ngủ yên được!
Còn ba mươi phút. Bên Nhân Mã đã hoàn toàn buông bỏ vũ khí, cả lũ ngồi hàng dài chật ních ở hành lang thở phì phò vì mệt:
”Này.. biết là việc này có chút thất đức nhưng mà..” - Nhân Mã đột nhiên lên tiếng. Một phút sau, miệng cô nói không ngừng về cái kế hoạch chơi xấu đôi bên kia của mình - “Tụi bây làm vụ này với tao không??.. Nói thật. Tao chẳng muốn đêm nay lại phải thức trắng đâu.. Tao muốn NGỦ!!!!”
Cả lũ kia nghe vậy liền gật đầu hưởng ứng. Vậy là sau ba giây thống nhất, bọn Nhân Mã đã chọn xong, bọn nó đành theo cái ác thôi, tại cái thiện không cho tụi nó được ngủ.
”Huynh đệ. Đừng căng thẳng.” - Ma Kết quàng vai Bảo Bình. Trông mặt Bảo cứ ngớ ngẩn làm sao ý, chắc còn đang phân vân không biết có nên xuống tay với người mình thương đây mà.
”Căng cái đầu mày ý.” - Bảo Bình tỏ ra ghét bỏ, ẩn cái tay của Ma Kết ra khỏi người mình và lườm cậu ta một cái. Trong lòng Bảo thầm nghĩ rằng: “Động tý ôm với chả ấp con trai, bảo sao người ta bảo là gay... Đồ điên. Đồ biến thái!!”
”Haizz. Không phải nghĩ nhiều. Nếu sợ Sư Tử nó giận thì để tao hiến kế cho...” - Ma Kết cười. Cậu lại một lần nữa sán lại gần Bảo Bình, quàng vai bá cổ cực kì tự nhiên và thân thiết. Định thao thao bất tuyệt linh tinh một chút nhưng lần này cũng như lần trước, lại bị Bảo Bình cự tuyệt một cách dứt khoát.
”Kế cái cục cứt!! Loại chưa yêu bao giờ như mày thì trật tự, đừng có làm trò con bò!! Cẩn thận không tao đăng ảnh nude của mày lên face đấy.”
”Không được, người anh em!! Chú không thể làm thế với anh.. Chú làm thế là hủy hoại cuộc đời anh.. hủy hoại cả tương lai anh!! Ở nhà anh còn ông bà với bố mẹ già, lũ em lít nhít cần nuôi dưỡng, chăm nom.. Chú không thể làm vậy vứi....””Im. ĐM, lắm mồm vl! Mày sủa thêm câu nữa bố mày đăng lên luôn, tag cả thế giới vào. Tin không hả, trung khuyển công?”
Ánh mắt nguy hiểm đầy sát khí của Bảo Bình khiến Ma Kết giật mình. Cậu đờ đẫn cả người, tự giác lùi lại phía sau một bước, giữ một khoảng cách an toàn với Bảo Bình. Nhìn thôi thì không thể nhận ra được, nhưng mà hóa ra trong con người Bảo Bình lại có lắm chiêu trò và nguy hiểm đến vậy. Ma Kết đã hoàn toàn bị vẻ ngoài hài hước, vui vẻ và thân thiện của cậu ta đánh lừa.
”Ê các anh em. Vỏ kẹo đã chuẩn bị sẵn sàng rồi chứ??” - Nhân Mã hỏi, một nửa sự chú ý của cô đang để ngoài sân trường canh chừng tụi Cự Giải.
Ban nãy sau khi thống nhất kế hoạch làm rối loạn đội địch, bên Nhân Mã quyết định chỉ làm một hai chuyện nho nhỏ thôi. Cả lũ góp tiền mua một túi kẹo về, ăn hết ruột kẹo của mấy cái và để lại vỏ. Sau đó thì dùng những cái vỏ đó, mỗi đứa làm như vô tình hữu ý, chẳng may đánh rơi ra sân trường trong tầm mắt của giám thị. Như vậy thì dù thông minh thì bên kia chắc chắn cũng sẽ chẳng ứng phó kịp thời. Rồi mấy đứa sẽ nghệt mặt ra, ngẩn ngơ như tụi ngốc và còn bị phạt nữa.. Càng nghĩ, Nhân Mã và mấy đứa càng thấy trong lòng xuất hiện tâm trạng vui vẻ hả dạ của người chiến thắng. “Chưa gì đã xong rồi hả?” - Lũ Nhân Mã còn đang mải mê chìm đắm trong ảo tưởng thì tiếng thầy giám thị vang lên ở bên cạnh. Khi ngắng đầy lên, bọn nó bắt gặp hình ảnh thầy đang chậm rãi, thong thả đút tay vào túi quần và đi đến chỗ hành lang bên này. Ánh mắt thầy sắc bén như chim ưng, liếc một cái bao quát dọc cái hành lang hun hút.
“Dạ. Bọn em cũng vừa mới xong thôi ạ, thầy cứ kiểm tra tự nhiên. Đảm bảo hợp ý thầy luôn, sạch bong kin kít, lại còn lấp lánh nữa!!” - Nhân Mã nhanh nhảu quảng cáo. Phía sau lưng năm đứa còn lại cũng tích cực thêm mắm thêm muối, mặt đứa nào cũng hơi hây hây đỏ vì vừa lao động xong, cũng vì cả sự nôn nao, háo hức trong lòng.
Không nói năng gì, thầy giám thị bắt đầu đi thị sát khắp các dãy hành lang trên dưới, rồi còn vào các phòng học, ngó nghiêng các kiểu để bới lông tìm vết. Thầy đi đến đâu, chỗ đó đều im thin thít không còn tiếng động. Đi bên cạnh vị ác ma này, bọn Nhân Mã, Ma Kết cảm nhận rõ mồn một luồng hàn khí lạnh lẽo quay quanh con người nghiêm khắc và lạnh lùng này. Bọn nó cá rằng lũ không trong lớp kia thấp thỏm không yên như ngồi trên đống lửa, có đứa chắc sợ đến vãi rắm ý chứ.
Cũng phải thôi, ai bảo thầy là Nguyễn Văn Hạnh - giám thị ác ma nổi danh như cồn của trường X đây, đạo hạnh cao siêu, mắt tinh như cú vọ, trí nhớ lại còn siêu tốt. Qua bao nhiêu năm ở trở thành huyền thoại của trường X, biết bao nhiêu kẻ xấu số chỉ vì một lần phạm lỗi bị thầy nhớ mặt, thời gian sau đó thì đến một phút, một giây yên ổn cũng không có.. Haizzz, thiện tai thiện tai.
“Hừm.. Tốt đấy. Tôi không ngờ các anh các chị cũng được việc như này. Lần sau tiếp tục phạm lỗi nhé để tôi được nhờ.”
Nghe thầy mỉa mai vậy, cả lũ chủ biết cười trừ cho qua chuyện. Sau lần này ai mà dám ngang nhiên hống hách, tác oai tác quái nữa chứ.. Một tuần địa ngục như này đã là quá đủ rồi!!
“Mấy anh chị cũng xong rồi hả?” - Đoạn, thầy quay sang nhìn lũ Cự Giải đang ngồi cạnh bồn hoa với nhau. Rồi sau đó thầy tiếp tục đi về phía đó, chậm rãi kiểm tra từ ngóc ngách của các bồn hoa trong khuôn viên trường, từng cái cây một, từ khóm cây nhỏ quanh lối đi vào từ cổng trường.
Nhân lúc thầy giám thị không để ý và nhóm Cự Giải thì đang chăm chú dõi theo từng động tác của thầy, đội Nhân Mã âm thầm hành động. Cả lũ có chút ngơ ngác và bối rối, không biết người nào sẽ thích hợp làm cái trò này nữa.
”Mày làm đi.” - Ma Kết thều thào nói, cậu hẩy hẩy cánh tay trái của Song Tử nhưng không khiến Song Tử may mảy để tâm tới chuyện này. Từ đầu, Song Tử đã có thái độ trung lập khá rõ ràng.
”Làm đi.” - Nhân Mã nói với Thiên Bình và Kim Ngưu. Dù cho gan có lớn và ban nãy có to mồm kêu gào như thế nào thì đến lúc thực hiện như này, Nhân Mã vẫn thấy bản thân rất sợ, cô không dám hành động. Cứ nghĩ đến việc làm chuyện này rồi bị Cự Giải phát hiện, cả bọn liền lập tức lạnh hết sống lưng, ai cũng hiểu một nữ cường như Giải sẽ trả thù bọn nó thảm khốc thế nào..
”Haizz... Ma Kết. Tao với mày oẳn tù tì đi, đứa nào thua thì phải làm. Dù sao thì bốn đứa này không có gan làm đâu.. Nhanh lên không thầy giám thị quay lại bây giờ, chỉ có thả mỗi cái vỏ kẹo xuống thôi mà.” - Nhân Mã nhăn nhó khó chịu nhìn Ma Kết. Không hiểu sao càng nhìn Ma Kết, Nhân Mã càng thấy trong lòng mình thêm bực bội. Đúng là thằng này đàn bà. Nếu là đàn ông thì lẽ ra phải sẵn sàng xung phong đi đầu mới đúng chứ!! ”Một.. Hai.. Ba..... Một.. Hai.. Ba... Một.. Haiii...... Ba.....!!.”
Mấy lần liền, Nhân Mã và Ma Kết toàn ra một keo trùng nhau nên tỉ số cứ hòa mãi. Bốn đứa còn lại tròn mắt chăm chú, trong lòng càng ngày càng thêm thấp thỏm và hồi hộp theo từng keo một.
“ĐM. Bố mày đang sốt hết cả ruột mà bọn mày cứ ra trùng keo thì biết làm thế nào?”
”Tao biết được hả??!! Tại thằng này cứ đú đởn theo tao ý. Mày bảo nó ra đấm đi, tao ra lá!!” - Nhân Mã chán đến nỗi muốn lộn hết cả ruột. Trò oẳn tù tì này không ngờ những lúc cấp bách lại có khả năng cân não kinh như vậy, nó không chỉ khiến mấy đứa xem mà còn khiến cho người chơi là cô cũng muốn moi luôn não ra ngoài.
”Mày làm theo những gì Nhân Mã nói đi. Ra đấm!!!” - Song Tử và Bảo Bình ra lệnh cho Ma Kết. Còn Thiên Bình, Kim Ngưu thì lại dùng ánh mắt chăm chú nhìn sang.
”Một.. Hai.. Ba.....!!!”
Đúng là khỉ thật..
Lần này, trong hai người bọn nó.. Nhân Mã thua. Con nhỏ ra lá, đúng như đã cam kết. Nhưng thằng khốn nạn đối diện lại chuyển sang ra kéo, đúng là đàn bà hết chỗ nói - Nhân Mã chửi thầm trong lòng. Cô moi hết tim gan phèo phổi và mười tám đời tổ tông nhà Kết ra chửi một lèo, chửi chán trong câm lặng lại chuyển sang chửi có tiếng.
”Đồ đểu! Mày không phải là đàn ông!!” - Nhân Mã tức tối chỉ thẳng vào mặt Ma Kết. Cô đâu nghĩ lại như thế này.. Đúng là bản thân cô đã hết sức ngu xuẩn, đần độn!! Ai đời lại nghĩ thằng đàn bà này làm đúng kế hoạch.
”Ừ ừ.. Tao chỉ là một thằng đàn bà thôi, fine?! Tao cá là trong đầu mày đang rất sung sướng chửi tao là thằng đàn bà, nói không sai chứ hả?” - Đoạn, Ma Kết nhếch môi cười. Đm, mặt dâm đểu không chịu được. Nhân Mã chỉ muốn ngay phút này, xắn tay áo lên xông đến vả cho thằng này cả nghìn cái, khiến cho cả hàm răng kia rụng lả tả trên đất..!
”Mày nói rồi đấy, ai thua thì phải làm. Đi thả vở kẹo đê!!” - Ma Kết cười rất sung sướng trong chiến thắng.
”Fine.”
Nhân Mã hít một hơi thật sâu để kìm nén tức giận. Dường như đã hít thở đủ, cô liền quay người lại, tại lúc trước cô đứng quay lưng về phía giám thị và tụi Cự Giải, Sư Tử. Đối tượng của cô là khóm hoa xuyến chi be bé bên con đường nhỏ từ cổng trường đi vào, chỗ đó có vẻ như là chỗ tiếp theo sẽ được kiểm tra.
Nhưng mà, chưa kịp hành động gì, cả người Nhân Mã liền đổ ập về phía trước - ”Ahh.. Uỳnhhh..”
Cái rắm gì vậy...??????????!!??!!!!!!!!!!! - Không ai hiểu chuyện quái gì đã và đang xảy ra. Chỉ là đột nhiên có tiếng hét của Nhân Mã rất chói tai, sau đó thì cái thùng ra cao một mét, mang trên mình một màu xanh lá thẫm đổ cái uỳnh xuống nền xi măng. Thật may là nắp thùng rác đã được đóng rất cẩn thận nên không có nhiều rác bị rơi ra ngoài, chỉ có một xíu thôi và thêm một cái nữa là cái nắp thùng rác hơi bị bung ra.
“Nhân Mã. Có sao không??” - Thiên Bình và Kim Ngưu hốt hoảng chạy lại đỡ Nhân Mã đứng dậy. Hai người lo lắng phủi chỗ đất cát trên đồng phục rồi còn hỏi han các thứ các thứ. Bên cạnh đó, ba thằng con trai thì đi tới dựng lại cái thùng rác, không nói không rằng còn nhặt gọn gàng chỗ rác này rớt ra bên ngoài trở lại. Ban nãy khi Nhân Mã sắp thực hiện ý đồ đen tối kia, năm đứa chứng kiến cảm giác như tim sắp rớt ra ngoài vậy, trong đầu hoàn toàn không còn xót lại một tẹo ý muốn thực hiện ý đồ đó nữa. Ba thằng kia tự nguyện làm vậy một phần lớn là do trong lòng cảm giác vô cùng với ba người anh em phía đội kia.
“Ơ ơ.. Mấy anh dừng tay lại.” - Đoạn, khi Song Tử sắp đóng nắp thùng rác lại thì đột nhiên bị giám thị ngăn cản. Ôi thế là xong rồi. Chắc chắn là có chuyện không hay.
Thầy Văn Hạnh tiến lại cầm cái nắp thù rác Song Tử đang cầm lên ngắm nghía, sau đó thầy đóng lại, mở tiếp hai nắp thùng rác của hai cái thùng bên cạnh đó. Bây giờ sắp tan học nên ba thùng rác này được chuyển ra đây để các bác lao công mang đi đổ.
“Kiểm tra xong rồi. Bên Cự Giải phải chịu phạt.” - Cả bọn nghe phán quyết liền lập tức đơ ra như phỗng. Chả ai hiểu nổi cơ sở của thầy khi ra quyết định này. Thế rồi ngay lúc này, giọng thầy giám thị nghiêm nghị vang lên, giúp mười hai đứa hiểu ra - “Các anh các chị chưa lau sạch nắp thùng rác. Rõ ràng trong danh sách tôi có nói là phải lau sạch vỏ ngoài và nguyên cả cái nắp rồi còn gì.. Chắc lại đọc vớ va vớ vẩn nên chưa nhớ đúng không? Thôi thôi, giải tán rồi đến chín giờ tối quay về trường làm ca đêm. Đi đi.”
Nói xong, thầy giám thị chắp hai tay ở sau lưng, chậm rãi đi về cái trống trường. Từ đằng sau, bọn nó ngơ ngẩn nhìn theo, lần này là lần đầu tiên bọn nó thấy dáng vẻ thầy già nua như thế, giống y hệt với tuổi đúng của thầy, một ông già có tuổi tác đã chạm qua đầu sáu. Bình thường, lúc bị thầy rượt đuổi khắp sân trường rồi lúc thấy thầy phăm phăm tiến lại, mặt đầy sát khí, tụi nó nghĩ thầy còn sung sức lắm cơ. Nhưng hóa ra, chẳng phải ai cũng đấu lại với thời gian và tuổi tác, kể cả thầy giám thị hắc ám huyền thoại của tụi nó.
“Tùng tùng tùng.. “
Thầy giám thị cầm cái dùi trống bằng gỗ đã dùng bao nhiêu năm nay, cái cán cầm đã bị mài đi trơn nhẵn và nhạt màu. Mặt trống rung động từng nhịp rộn rã. Vang lên những âm thanh hùng dũng đã đi theo năm tháng biết bao thế hệ học sinh, khiến trong lòng từng đứa đều tràn ngập một nỗi sung sướng khi tan học, khi nhập học nhưng đôi lúc lại là nỗi buồn man mác khó nói khi đến lúc chia xa..
Con bà nó.. Giữa trời xuân ấm áp thế này, cảm xúc của bọn Cự Giải có dào dạt đến thế nào thì vẫn không lấp nổi cái bực dọc và mệt mỏi khi nghĩ đến buổi tối nay. Damn!
Rõ ràng vụ lần này thầy quyết không để cho qua một cách dễ dàng. Nhưng ít ra thì thời gian xử quyết của bọn nó kéo dài thêm tận năm tiếng, trong lòng thấy phần nào nhẹ nhõm.
***
Bốn rưỡi chiều, tiếng trống trường vang dội khắp các góc ngách trong khuôn viên nhà trường. Lũ học sinh dường như chỉ có chờ đến giờ phút đó mà ùa ra khỏi lớp như đàn kiến vỡ tổ. Sân trường nhanh chóng liền ồn ào, náo nhiệt chứ chẳng còn sót lại bất cứ chút yên bình của ba phút ngay trước đó. Kết thúc thêm một ngày đồng nghĩa với việc bọn nó lại có thêm những mệt mỏi mới, thêm mấy vết xước trên đầu ngón tay và cả mấy vết chai sần trong lòng bàn tay nữa.
”Phải làm sao bây giờ?? Nhỡ bây giờ mà lên lại thêm những thương tích mới thì phải làm thế nào??” - Thiên Bình lo lắng nhìn mọi người. Phần việc của hôm nay đã xong từ lâu nhưng mười hai đứa lại không có nửa cái dũng khi lên văn phòng lúc này. Một phần đều tại vì quá mệt nên chẳng thể tích tụ rất nhiều cái ngông cuồng như bình thường. Bây giờ chúng nó kẻ đứng người ngồi ở một góc của vườn trường, chỗ có cái bồn hoa cuối cùng tụi Cử Giải dọn dẹp trong hôm nay, chỗ đó lấp ló sau mấy tán phượng già. Mười hai đứa lánh ở phía đó, chụm đầu lại bàn bạc với nhau kế sách chiến đấu một cách rất nghiêm túc.
”Ê Sư. Mày là cháu gái ruột của hiệu trưởng còn gì, mày thử lên tiếng năn nỉ xem ông có giúp cho bọn mình được không.” - Kim Ngưu thử đưa ra ý kiến nhưng ý kiến đó cũng nhanh chóng bị dập tắt mất. Chuyện là ông bà Sư Tử vẫn đang trong chuyến du xuân “tềnh iu”, mãi tận đến giữa tuần sau mới về, hiện tại có gọi thì thầy hiệu trưởng cũng chẳng có rảnh rang mà nghe máy.
”Hay kệ đó. Cứ đi về như bình thường là được. Có gì thì mai nói là tụi mình quên.” - Ma Kết hiếm lắm mới đóng góp được cho nhóm một ý kiến. Nhất là sau vụ đóng kịch với Xử Nữ, cậu nhận ra được sự kinh khủng và có tính hủy diệt cao của tụi con gái nên hành động nào cũng có vẻ cẩn trọng, tính toán rất cẩn thận. Trình độ ngó lơ trước mấy trò trêu chọc nhảm nhí cũng đã được nâng lên một tầm cao mới.
”Mày bị điên à?!! Nhỡ ổng ngày mai lại tức hơn hôm nay, phạt cũng nặng hơn thì lúc đấy ai chịu??! Một mình mày chịu hay là cả lũ đều phải chịu?? Ngu vờ lờ.. Nói gì mà chẳng có chút suy nghĩ.” - Nhân Mã ngay lập tức bổ vào phản pháo lại Ma Kết khiến cậu tức nghẹn họng.
Là ai chứ nếu là Nhân Mã, Ma Kết tuyệt đối không nhịn được, muốn cam chịu nhưng trong lòng cảm giác như nuốt phải lửa: “Ờ, ngu đấy thì đã sao!! Mày thì thông minh rồi. Cái đồ mặt ngựa!!!”
”Đồ trung khuyển công!!!” - Nhân Mã cũng không phải dạng hiền lành gì.
Câu nói của Ma Kết vừa đụng chạm đến tên cô, vừa động chạm đến nhan sắc của cô và cái bản tính ngang bướng kiêu ngạo càng khiến cho Nhân Mã tuyệt đối không thể dung tha cho được. Trông cô thực sự không khác gì ngậm phải lửa, liền đứng thẳng đối mặt với Ma Kết, bùng nổ. Hai người chửi qua chửi lại nhau không thấy chán, thậm chí càng chửi càng hăng, mọi thứ ngôn từ hoa lệ trên đời đều dùng hết cả. ”Thôi thôi.. coi như lão nương xin hai người ha??” - Bạch Dương không chịu nổi, vẫn là nên can ngăn hai người này trước khi đổ máu. Trong đầu cô tìm mãi một câu nào đấy để dung hòa bầu không khí khắc nghiệt này.. Nhưng Nhân Mã đứng bên cạnh vẫn không chịu kìm hãm lại, miệng cứ “trung khuyển công”, “trung khuyển công”,.. Cuối cùng thì cũng khiến cho Bạch Dương buột miệng xổ ra chỗ suy nghĩ của mình- “Công khuyển cái *beep*.!!! Bọn mày không thấy Xử Nữ đang nhột à!!!???”
Một câu Bạch Dương ném ra liền khiến tất cả chuyển tầm mắt nhìn về phía Xử Nữ, ai cũng nén cười. Từ lần diễn kịch, Xử Nữ và Ma Kết luôn bị gán ghép với nhau và trở thành cặp đôi được yêu thích khắp trường, nổi danh như cồn, không ai không biết. Hiệu ứng thậm chí còn cực kì kinh khủng, nghe đồn rằng nếu trong mỗi cuộc trò chuyện, chỉ cần nhắc đến tên một trong hai người thì tên người còn lại sẽ được nghĩ đến ngay sau đó. Thực sự cặp này rất có sức hút.
Ngược lại với cuộc cái nhau nảy lửa, Xử Nữ có vẻ đang thơ thẩn nghĩ cái gì đó nên không tập trung lắm. Cả người cậu cứ đờ ra, ánh mắt nhìn xa xăm, đăm chiêu như thể trong lòng có một cuộc đấu tranh nội tâm gay gắt trước khi đưa ra quyết định hệ trọng. Đột nhiên quay lại, bắt gặp mười một ánh mắt nhìn chằm chằm mình, Xử Nữ nhíu mày, giọng nói khó chịu nhưng vẫn rất bình tĩnh:
”Nhìn cái lờ. Cút!” - Ánh mắt không tự chủ lại liếc về phía Bạch Dương và ngừng trên mặt cô rất lâu. Chột dạ, Xử Nữ liền nhanh chóng đảo mắt sang gương mặt cau có của Nhân Mã và Ma Kết, thái độ thản nhiên không để lộ chút bối rối trong lòng - “Hai bọn mày cãi nhau thì lôi tao vào làm cái chó gì! Lũ điên!!! Gán ghép linh ta linh tinh.. Rảnh.”
”Xì.. Bộ là tao khởi xướng lên chắc. Rõ ràng là con Bạch Dương nó nói trước. Mày đã không nghe rồi còn quay sang chửi tao!! Đồ nữ vương thụ!!! Đồ thụ thụ thụ!!!!” - Nhân Mã ức chế. Đều tại cặp công thụ kì quái này luôn nhắm vào cô mà gây sự, rõ bực mình, phải chăng là cô hiền quá nên vậy...??!
Xử Nữ chẳng nói gì, hoàn toàn không coi lời Nhân Mã nói là gì, cậu cúi đầu chơi điện thoại, lại trở về với dáng vẻ bình thản trước đó của mình. Cơ nà vì thế nên trong lòng Bạch Dương lại càng thấp thỏm không yên. Cô hơi thấy có lỗi chút chút với Xử Nữ. Cậu vừa nãy còn giang tay cứu giúp cô để cô không gây ra chuyện tày đình.. vậy mà vừa xong cô lại vô tâm, hướng hết dư luận về phía cậu, làm cậu có một phen khó xử, thậm chí là khó chịu. Thực sự là có lỗi quá đi mất.
”Mấy đứa kia!! Còn đứng đó làm cái gì hả?!?! Lên đây cho tôi!!!!” - Trên tầng hai, tiếng giám thị hét vọng xuống làm cho cả bọn giật cả mình. Lúc ngẩng đầu lên là khuôn mặt giận dữ và không kiên nhẫn của thầy, có vẻ là con đường chết bọn nó không thể chối từ được rồi..
”Chắc phải gọi cứu viện thôi..” - Cự Giải không chịu được nhíu mày, ánh mắt liếc sang nhìn Thiên Bình, Nhân Mã, Kim Ngưu và cuối cùng dừng tại chỗ Sư Tử - “Mày gọi đi. Nhanh lên.”
”Đùa.. Sao phải là em chứ!!!” - Sư Tử không chịu, xong cô lại quanh sang nhìn người tỷ muội tốt, đổ hết trách nhiệm cho Bạch Dương - “Gọi đi. Trong chúng ta chỉ có mày là thân cận nhất..” Nói rồi Sư Tử đưa máy điện thoại cho Bạch Dương, thao tác kết nối chỉ mất vỏn vẹn ba giây, trên màn hình là hai chữ “Sư mẫu” to to nhấp nháy liên tục. Cả bọn vừa chậm rãi đi băng qua sân trường vừa thấp thỏm chờ đợi xem cao nhân mà bọn Cự Giải gọi điện xin hỗ trợ là ai.
”Alô..” - Đợi mãi cũng nghe thấy tiếng trả lời từ bên kia - “Gọi có chuyện gì hả? Lại gây chuyện?? Lần này là cái...”
”Sư mẫu. Mong người ra tay giúp đỡ.” - Bạch Dương không chần chờ được nữa, bọn nó đang đi đến gần cầu thang rồi, chậm nữa chắc chắn sẽ chết mất - “Huhu.. Không nhanh là tụi con lên thớt mất... Sư mẫu, không thể thấy chết không cứu. Sư mẫu.. Lần này vẫn là Sư phụ... Chu mi ngaaaaaaaa.... Sư mẫu...”
”Rồi rồi. Tôi biết mấy chị là chị muốn gì rồi, đợi đó. Suốt ngày là chỉ biết xin giúp thôi.” - Nói rồi, đầu bên kia cúp máy. Ngay lập tức bọn Cự Giải thở phào nhẹ nhõm như thể đã an tâm trút bỏ tất cả những nguy hiểm xung quanh. Chỉ là còn vài bậc thang nữa thôi, mười hai đứa sẽ tập trung hết trước văn phòng giáo viên và trình diện giám thị. Rõ ràng là nguy hiểm còn đó nhưng lại thở phào? Kim Ngưu và tụi con trai có chút không hiểu nhưng trong lòng đã bình tĩnh, bớt nghĩ nhiều đi một chút.
Đến hết cầu thang, Cự Giải và Thiên Bình, Nhân Mã đi đầu tiên, cả ba dừng bước, cùng chờ đợi. Tiếp đến là Sư Tử, Kim Ngưu, Bạch Dương rồi phía sau nữa là Bảo Bình, Xử Nữ và bốn thằng con trai kia, tất cả đều dừng lại theo. Không hiểu là có chuyện gì nữa..
”OK. Đi nào.” - Cự Giải nói, chân cũng cùng lúc đến bậc cuối cùng. Nhưng mới được vài bước, khi đứng trước cửa văn phòng, đột nhiên thầy giám thị xuất hiện ở trước mặt, dáng vẻ vội vàng, tay còn đang xỏ qua chiếc áo khoác như muốn đi ra ngoài lúc này.
”A.. Lên rồi đấy hả??! Tôi có việc bận một chút nên thế nhé, giải tán.”
Chưa kịp định thần, thầy giám thị đã lấy cái khăn quàng cổ màu ghi của mình đeo lên rồi đi mất. Bọn nó cười ngơ ngẩn nhìn mãi đến khi thầy đi hẳn xuống dưới sân trường, thấy rõ cả động tác thầy nhét chiếc điện thoại vào túi áo khoác nữa. Chắc chắn là vị cao nhân kia đã ra tay giúp đỡ rồi - tụi Cự Giải sung sướng trong lòng, lần nào cách này cũng thành công. Cùng lúc ấy, điện thoại Sư Tử rung lên báo một tin nhắn vừa mới gửi đến. Cả lũ cắm đầu vào xem thì hóa ra, bên trong chỉ vỏn vẹn mấy chữ - “Ổn rồi đấy. Gây ít chuyện thôi!”
Cuối cùng cũng xem như toàn mạng. Ngày hôm sau đến trường tâm tình thầy giám thị cực kì tốt, hình như hoàn toàn quên mất chuyện tụi nó phạm lỗi kia rồi. Thế là thầy không nhớ, trò cũng chẳng nhắc. Thoắt cái, thêm một hôm nữa, chẳng mấy chốc mà cái hạn của hình phạt cũng sắp đến
***
Còn hơn tiếng nữa là đến bốn rưỡi giờ chiều, lúc mà tất cả sẽ ùa ra ngoài như một cơn bão lớn và mạnh mẽ. Hôm nay đã là chiều thứ bảy - chính là ngày hình phạt kết thúc, là ngày thầy giám thị sẽ đi kiểm tra và cũng là ngày một trong hai đội sẽ phải tiếp nhận thêm một hình phạt khổ sai nữa nếu như không đạt tiêu chuẩn.
Bên Cự Giải có lượng công việc lớn và có phần biến thái hơn nhưng dù sao thì nhìn chung vẫn tạm ổn. Tất cả sáu người đều rất miệt mải làm việc, một giây cũng không dám lơ là, luôn thay phiên nhau đi quanh khắp trường để nhặc rác. Theo lời của Cự Giải, cả bọn thắt chặt an ninh trên sân trường, không muốn vì một sơ sẩy rồi lại phải thức thâu đêm nay chỉ vì một túi nilông nào đó hoặc thậm chí là chỉ vì một cành cây, một chiếc lá bị gió đưa đến. Còn đội Nhân Mã thì dường như trong lòng yên tâm hơn nhiều, hành lang hay lớp học đều sạch bong, lấp la lấp lánh. Bây giờ mấy đứa chỉ cần đi loanh quanh và cầm chiếc giẻ lau lau lại vài chỗ cho hoàn hảo. Nhìn qua là đã biết bên nào có lợi thế hơn. Nhưng cuộc đời có lắm cái éo le. Đâu việc nào có thể nắm chắc chắn trong tay, kể cả bản thân đã giành được tuyệt đối thì nào có cái gì bảo đảm rằng kết quả không thể thay đổi được nữa. Cho nên, ai đó đã nảy lên trong đầu một suy nghĩ nham hiểm, phải để cho bên kia thua 100%, phải để thầy giám thị nhìn thấy lỗi rõ ràng và tuyên bố chính xác một bên thắng cuộc. Phải như thế.. người ta mới ăn no ngủ yên được!
Còn ba mươi phút. Bên Nhân Mã đã hoàn toàn buông bỏ vũ khí, cả lũ ngồi hàng dài chật ních ở hành lang thở phì phò vì mệt:
”Này.. biết là việc này có chút thất đức nhưng mà..” - Nhân Mã đột nhiên lên tiếng. Một phút sau, miệng cô nói không ngừng về cái kế hoạch chơi xấu đôi bên kia của mình - “Tụi bây làm vụ này với tao không??.. Nói thật. Tao chẳng muốn đêm nay lại phải thức trắng đâu.. Tao muốn NGỦ!!!!”
Cả lũ kia nghe vậy liền gật đầu hưởng ứng. Vậy là sau ba giây thống nhất, bọn Nhân Mã đã chọn xong, bọn nó đành theo cái ác thôi, tại cái thiện không cho tụi nó được ngủ.
”Huynh đệ. Đừng căng thẳng.” - Ma Kết quàng vai Bảo Bình. Trông mặt Bảo cứ ngớ ngẩn làm sao ý, chắc còn đang phân vân không biết có nên xuống tay với người mình thương đây mà.
”Căng cái đầu mày ý.” - Bảo Bình tỏ ra ghét bỏ, ẩn cái tay của Ma Kết ra khỏi người mình và lườm cậu ta một cái. Trong lòng Bảo thầm nghĩ rằng: “Động tý ôm với chả ấp con trai, bảo sao người ta bảo là gay... Đồ điên. Đồ biến thái!!”
”Haizz. Không phải nghĩ nhiều. Nếu sợ Sư Tử nó giận thì để tao hiến kế cho...” - Ma Kết cười. Cậu lại một lần nữa sán lại gần Bảo Bình, quàng vai bá cổ cực kì tự nhiên và thân thiết. Định thao thao bất tuyệt linh tinh một chút nhưng lần này cũng như lần trước, lại bị Bảo Bình cự tuyệt một cách dứt khoát.
”Kế cái cục cứt!! Loại chưa yêu bao giờ như mày thì trật tự, đừng có làm trò con bò!! Cẩn thận không tao đăng ảnh nude của mày lên face đấy.”
”Không được, người anh em!! Chú không thể làm thế với anh.. Chú làm thế là hủy hoại cuộc đời anh.. hủy hoại cả tương lai anh!! Ở nhà anh còn ông bà với bố mẹ già, lũ em lít nhít cần nuôi dưỡng, chăm nom.. Chú không thể làm vậy vứi....””Im. ĐM, lắm mồm vl! Mày sủa thêm câu nữa bố mày đăng lên luôn, tag cả thế giới vào. Tin không hả, trung khuyển công?”
Ánh mắt nguy hiểm đầy sát khí của Bảo Bình khiến Ma Kết giật mình. Cậu đờ đẫn cả người, tự giác lùi lại phía sau một bước, giữ một khoảng cách an toàn với Bảo Bình. Nhìn thôi thì không thể nhận ra được, nhưng mà hóa ra trong con người Bảo Bình lại có lắm chiêu trò và nguy hiểm đến vậy. Ma Kết đã hoàn toàn bị vẻ ngoài hài hước, vui vẻ và thân thiện của cậu ta đánh lừa.
”Ê các anh em. Vỏ kẹo đã chuẩn bị sẵn sàng rồi chứ??” - Nhân Mã hỏi, một nửa sự chú ý của cô đang để ngoài sân trường canh chừng tụi Cự Giải.
Ban nãy sau khi thống nhất kế hoạch làm rối loạn đội địch, bên Nhân Mã quyết định chỉ làm một hai chuyện nho nhỏ thôi. Cả lũ góp tiền mua một túi kẹo về, ăn hết ruột kẹo của mấy cái và để lại vỏ. Sau đó thì dùng những cái vỏ đó, mỗi đứa làm như vô tình hữu ý, chẳng may đánh rơi ra sân trường trong tầm mắt của giám thị. Như vậy thì dù thông minh thì bên kia chắc chắn cũng sẽ chẳng ứng phó kịp thời. Rồi mấy đứa sẽ nghệt mặt ra, ngẩn ngơ như tụi ngốc và còn bị phạt nữa.. Càng nghĩ, Nhân Mã và mấy đứa càng thấy trong lòng xuất hiện tâm trạng vui vẻ hả dạ của người chiến thắng. “Chưa gì đã xong rồi hả?” - Lũ Nhân Mã còn đang mải mê chìm đắm trong ảo tưởng thì tiếng thầy giám thị vang lên ở bên cạnh. Khi ngắng đầy lên, bọn nó bắt gặp hình ảnh thầy đang chậm rãi, thong thả đút tay vào túi quần và đi đến chỗ hành lang bên này. Ánh mắt thầy sắc bén như chim ưng, liếc một cái bao quát dọc cái hành lang hun hút.
“Dạ. Bọn em cũng vừa mới xong thôi ạ, thầy cứ kiểm tra tự nhiên. Đảm bảo hợp ý thầy luôn, sạch bong kin kít, lại còn lấp lánh nữa!!” - Nhân Mã nhanh nhảu quảng cáo. Phía sau lưng năm đứa còn lại cũng tích cực thêm mắm thêm muối, mặt đứa nào cũng hơi hây hây đỏ vì vừa lao động xong, cũng vì cả sự nôn nao, háo hức trong lòng.
Không nói năng gì, thầy giám thị bắt đầu đi thị sát khắp các dãy hành lang trên dưới, rồi còn vào các phòng học, ngó nghiêng các kiểu để bới lông tìm vết. Thầy đi đến đâu, chỗ đó đều im thin thít không còn tiếng động. Đi bên cạnh vị ác ma này, bọn Nhân Mã, Ma Kết cảm nhận rõ mồn một luồng hàn khí lạnh lẽo quay quanh con người nghiêm khắc và lạnh lùng này. Bọn nó cá rằng lũ không trong lớp kia thấp thỏm không yên như ngồi trên đống lửa, có đứa chắc sợ đến vãi rắm ý chứ.
Cũng phải thôi, ai bảo thầy là Nguyễn Văn Hạnh - giám thị ác ma nổi danh như cồn của trường X đây, đạo hạnh cao siêu, mắt tinh như cú vọ, trí nhớ lại còn siêu tốt. Qua bao nhiêu năm ở trở thành huyền thoại của trường X, biết bao nhiêu kẻ xấu số chỉ vì một lần phạm lỗi bị thầy nhớ mặt, thời gian sau đó thì đến một phút, một giây yên ổn cũng không có.. Haizzz, thiện tai thiện tai.
“Hừm.. Tốt đấy. Tôi không ngờ các anh các chị cũng được việc như này. Lần sau tiếp tục phạm lỗi nhé để tôi được nhờ.”
Nghe thầy mỉa mai vậy, cả lũ chủ biết cười trừ cho qua chuyện. Sau lần này ai mà dám ngang nhiên hống hách, tác oai tác quái nữa chứ.. Một tuần địa ngục như này đã là quá đủ rồi!!
“Mấy anh chị cũng xong rồi hả?” - Đoạn, thầy quay sang nhìn lũ Cự Giải đang ngồi cạnh bồn hoa với nhau. Rồi sau đó thầy tiếp tục đi về phía đó, chậm rãi kiểm tra từ ngóc ngách của các bồn hoa trong khuôn viên trường, từng cái cây một, từ khóm cây nhỏ quanh lối đi vào từ cổng trường.
Nhân lúc thầy giám thị không để ý và nhóm Cự Giải thì đang chăm chú dõi theo từng động tác của thầy, đội Nhân Mã âm thầm hành động. Cả lũ có chút ngơ ngác và bối rối, không biết người nào sẽ thích hợp làm cái trò này nữa.
”Mày làm đi.” - Ma Kết thều thào nói, cậu hẩy hẩy cánh tay trái của Song Tử nhưng không khiến Song Tử may mảy để tâm tới chuyện này. Từ đầu, Song Tử đã có thái độ trung lập khá rõ ràng.
”Làm đi.” - Nhân Mã nói với Thiên Bình và Kim Ngưu. Dù cho gan có lớn và ban nãy có to mồm kêu gào như thế nào thì đến lúc thực hiện như này, Nhân Mã vẫn thấy bản thân rất sợ, cô không dám hành động. Cứ nghĩ đến việc làm chuyện này rồi bị Cự Giải phát hiện, cả bọn liền lập tức lạnh hết sống lưng, ai cũng hiểu một nữ cường như Giải sẽ trả thù bọn nó thảm khốc thế nào..
”Haizz... Ma Kết. Tao với mày oẳn tù tì đi, đứa nào thua thì phải làm. Dù sao thì bốn đứa này không có gan làm đâu.. Nhanh lên không thầy giám thị quay lại bây giờ, chỉ có thả mỗi cái vỏ kẹo xuống thôi mà.” - Nhân Mã nhăn nhó khó chịu nhìn Ma Kết. Không hiểu sao càng nhìn Ma Kết, Nhân Mã càng thấy trong lòng mình thêm bực bội. Đúng là thằng này đàn bà. Nếu là đàn ông thì lẽ ra phải sẵn sàng xung phong đi đầu mới đúng chứ!! ”Một.. Hai.. Ba..... Một.. Hai.. Ba... Một.. Haiii...... Ba.....!!.”
Mấy lần liền, Nhân Mã và Ma Kết toàn ra một keo trùng nhau nên tỉ số cứ hòa mãi. Bốn đứa còn lại tròn mắt chăm chú, trong lòng càng ngày càng thêm thấp thỏm và hồi hộp theo từng keo một.
“ĐM. Bố mày đang sốt hết cả ruột mà bọn mày cứ ra trùng keo thì biết làm thế nào?”
”Tao biết được hả??!! Tại thằng này cứ đú đởn theo tao ý. Mày bảo nó ra đấm đi, tao ra lá!!” - Nhân Mã chán đến nỗi muốn lộn hết cả ruột. Trò oẳn tù tì này không ngờ những lúc cấp bách lại có khả năng cân não kinh như vậy, nó không chỉ khiến mấy đứa xem mà còn khiến cho người chơi là cô cũng muốn moi luôn não ra ngoài.
”Mày làm theo những gì Nhân Mã nói đi. Ra đấm!!!” - Song Tử và Bảo Bình ra lệnh cho Ma Kết. Còn Thiên Bình, Kim Ngưu thì lại dùng ánh mắt chăm chú nhìn sang.
”Một.. Hai.. Ba.....!!!”
Đúng là khỉ thật..
Lần này, trong hai người bọn nó.. Nhân Mã thua. Con nhỏ ra lá, đúng như đã cam kết. Nhưng thằng khốn nạn đối diện lại chuyển sang ra kéo, đúng là đàn bà hết chỗ nói - Nhân Mã chửi thầm trong lòng. Cô moi hết tim gan phèo phổi và mười tám đời tổ tông nhà Kết ra chửi một lèo, chửi chán trong câm lặng lại chuyển sang chửi có tiếng.
”Đồ đểu! Mày không phải là đàn ông!!” - Nhân Mã tức tối chỉ thẳng vào mặt Ma Kết. Cô đâu nghĩ lại như thế này.. Đúng là bản thân cô đã hết sức ngu xuẩn, đần độn!! Ai đời lại nghĩ thằng đàn bà này làm đúng kế hoạch.
”Ừ ừ.. Tao chỉ là một thằng đàn bà thôi, fine?! Tao cá là trong đầu mày đang rất sung sướng chửi tao là thằng đàn bà, nói không sai chứ hả?” - Đoạn, Ma Kết nhếch môi cười. Đm, mặt dâm đểu không chịu được. Nhân Mã chỉ muốn ngay phút này, xắn tay áo lên xông đến vả cho thằng này cả nghìn cái, khiến cho cả hàm răng kia rụng lả tả trên đất..!
”Mày nói rồi đấy, ai thua thì phải làm. Đi thả vở kẹo đê!!” - Ma Kết cười rất sung sướng trong chiến thắng.
”Fine.”
Nhân Mã hít một hơi thật sâu để kìm nén tức giận. Dường như đã hít thở đủ, cô liền quay người lại, tại lúc trước cô đứng quay lưng về phía giám thị và tụi Cự Giải, Sư Tử. Đối tượng của cô là khóm hoa xuyến chi be bé bên con đường nhỏ từ cổng trường đi vào, chỗ đó có vẻ như là chỗ tiếp theo sẽ được kiểm tra.
Nhưng mà, chưa kịp hành động gì, cả người Nhân Mã liền đổ ập về phía trước - ”Ahh.. Uỳnhhh..”
Cái rắm gì vậy...??????????!!??!!!!!!!!!!! - Không ai hiểu chuyện quái gì đã và đang xảy ra. Chỉ là đột nhiên có tiếng hét của Nhân Mã rất chói tai, sau đó thì cái thùng ra cao một mét, mang trên mình một màu xanh lá thẫm đổ cái uỳnh xuống nền xi măng. Thật may là nắp thùng rác đã được đóng rất cẩn thận nên không có nhiều rác bị rơi ra ngoài, chỉ có một xíu thôi và thêm một cái nữa là cái nắp thùng rác hơi bị bung ra.
“Nhân Mã. Có sao không??” - Thiên Bình và Kim Ngưu hốt hoảng chạy lại đỡ Nhân Mã đứng dậy. Hai người lo lắng phủi chỗ đất cát trên đồng phục rồi còn hỏi han các thứ các thứ. Bên cạnh đó, ba thằng con trai thì đi tới dựng lại cái thùng rác, không nói không rằng còn nhặt gọn gàng chỗ rác này rớt ra bên ngoài trở lại. Ban nãy khi Nhân Mã sắp thực hiện ý đồ đen tối kia, năm đứa chứng kiến cảm giác như tim sắp rớt ra ngoài vậy, trong đầu hoàn toàn không còn xót lại một tẹo ý muốn thực hiện ý đồ đó nữa. Ba thằng kia tự nguyện làm vậy một phần lớn là do trong lòng cảm giác vô cùng với ba người anh em phía đội kia.
“Ơ ơ.. Mấy anh dừng tay lại.” - Đoạn, khi Song Tử sắp đóng nắp thùng rác lại thì đột nhiên bị giám thị ngăn cản. Ôi thế là xong rồi. Chắc chắn là có chuyện không hay.
Thầy Văn Hạnh tiến lại cầm cái nắp thù rác Song Tử đang cầm lên ngắm nghía, sau đó thầy đóng lại, mở tiếp hai nắp thùng rác của hai cái thùng bên cạnh đó. Bây giờ sắp tan học nên ba thùng rác này được chuyển ra đây để các bác lao công mang đi đổ.
“Kiểm tra xong rồi. Bên Cự Giải phải chịu phạt.” - Cả bọn nghe phán quyết liền lập tức đơ ra như phỗng. Chả ai hiểu nổi cơ sở của thầy khi ra quyết định này. Thế rồi ngay lúc này, giọng thầy giám thị nghiêm nghị vang lên, giúp mười hai đứa hiểu ra - “Các anh các chị chưa lau sạch nắp thùng rác. Rõ ràng trong danh sách tôi có nói là phải lau sạch vỏ ngoài và nguyên cả cái nắp rồi còn gì.. Chắc lại đọc vớ va vớ vẩn nên chưa nhớ đúng không? Thôi thôi, giải tán rồi đến chín giờ tối quay về trường làm ca đêm. Đi đi.”
Nói xong, thầy giám thị chắp hai tay ở sau lưng, chậm rãi đi về cái trống trường. Từ đằng sau, bọn nó ngơ ngẩn nhìn theo, lần này là lần đầu tiên bọn nó thấy dáng vẻ thầy già nua như thế, giống y hệt với tuổi đúng của thầy, một ông già có tuổi tác đã chạm qua đầu sáu. Bình thường, lúc bị thầy rượt đuổi khắp sân trường rồi lúc thấy thầy phăm phăm tiến lại, mặt đầy sát khí, tụi nó nghĩ thầy còn sung sức lắm cơ. Nhưng hóa ra, chẳng phải ai cũng đấu lại với thời gian và tuổi tác, kể cả thầy giám thị hắc ám huyền thoại của tụi nó.
“Tùng tùng tùng.. “
Thầy giám thị cầm cái dùi trống bằng gỗ đã dùng bao nhiêu năm nay, cái cán cầm đã bị mài đi trơn nhẵn và nhạt màu. Mặt trống rung động từng nhịp rộn rã. Vang lên những âm thanh hùng dũng đã đi theo năm tháng biết bao thế hệ học sinh, khiến trong lòng từng đứa đều tràn ngập một nỗi sung sướng khi tan học, khi nhập học nhưng đôi lúc lại là nỗi buồn man mác khó nói khi đến lúc chia xa..
Con bà nó.. Giữa trời xuân ấm áp thế này, cảm xúc của bọn Cự Giải có dào dạt đến thế nào thì vẫn không lấp nổi cái bực dọc và mệt mỏi khi nghĩ đến buổi tối nay. Damn!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.