[70] Con Gái Nhỏ Xúi Giục Mẹ Ly Hôn Với Ba Quân Nhân Hằng Ngày
Chương 19:
Hòa Độ
04/06/2024
Triệu Hạo Dương khựng lại, cũng im lặng, một lúc lâu sau mới nói:
"Làm tốt công tác an trí sau này đi."
Hai người lại đứng yên lặng một lúc, cho đến khi hút hết một điếu thuốc.
Lục Dung dùng giày dập tắt đầu thuốc, nhìn Triệu Hạo Dương cười một tiếng:
"Em dâu bây giờ đã đến đây theo quân rồi, cậu nhóc này bây giờ viên mãn rồi nhỉ?"
Triệu Hạo Dương có chút đắc ý cười một tiếng:
"Đương nhiên."
Lục Dung rất không ưa bộ dạng đắc ý của Triệu Hạo Dương nhưng lại nghĩ đến Triệu Tuệ Tuệ vừa gặp, không nhịn được cảm thán:
"Quả nhiên vẫn là con gái đáng yêu, sao Lục Châu lại không phải con gái nhỉ?"
Lục Dung không nhắc đến chuyện này thì còn đỡ, vừa nhắc đến chuyện này, Triệu Hạo Dương liền thấy hơi tức ngực.
Anh ta lại nghĩ đến vừa nãy Triệu Tuệ Tuệ lại ôm Lục Châu, còn cười với cậu bé, thậm chí còn ngọt ngào gọi cậu bé là "Anh Lục"!
Con gái bảo bối của anh ta còn chưa chủ động đòi anh ta ôm, cũng không cười với anh ta, càng không gọi anh ta là bố!
Trong lòng Triệu Hạo Dương đã nổi đầy bong bóng nước phèn.
Lục Dung cảm thán xong, liền thấy Triệu Hạo Dương đang nhìn anh ta với vẻ mặt uất ức, nhìn thoáng qua còn có chút đáng sợ.
"Cậu nhìn gì vậy? Nhìn sợ thế."
Lục Dung nghi hoặc hỏi.
Ánh mắt Triệu Hạo Dương càng uất ức hơn, anh ta đánh giá Lục Dung một lượt, bình luận:
"Cậu to cao thô kệch, trông có vẻ khá đáng sợ, sao con gái tôi lại để cậu ôm vậy?"
Lục Dung nghe xong liền đá anh ta một cái:
"Hừ, đồ đáng sợ là cậu đấy!"
Triệu Hạo Dương không còn tâm trạng nói chuyện phiếm với Lục Dung nữa.
Dù sao thì anh ta cũng là người có vợ con bên cạnh, không giống Lục Dung chỉ có con cái, là "Người cô đơn." nửa vời.
Triệu Hạo Dương mang theo sự kiêu ngạo vừa tìm lại được của mình, ngẩng cao đầu bước đi.
Trên đường đi, Triệu Hạo Dương suy nghĩ thế nào cũng phải khiến con gái gần gũi lại với người bố này là anh ta!
Nhưng mà con gái nhỏ bây giờ rốt cuộc thích gì nhỉ?
Triệu Hạo Dương suy nghĩ mãi vẫn không thể nghĩ ra.
Sau khi đẩy cửa vào, Triệu Hạo Dương đi về phía hai đứa trẻ nhưng còn chưa đi đến gần thì đã bị Phùng Hà nhăn mũi đẩy ra:
"Đi tắm trước đi, người toàn mùi thuốc lá."
Triệu Hạo Dương:
"..." Được rồi.
Nhưng mà đợi Triệu Hạo Dương tắm xong ra, hai đứa trẻ đã bị Phùng Hà đưa về phòng rồi.
Triệu Hạo Dương cảm thấy hôm nay thế nào cũng có thể có vợ sưởi ấm chăn chứ!
Nghĩ đến trong lòng con gái mình, anh ta còn không bằng Lục Dung, Triệu Hạo Dương cảm thấy quá đau lòng, cần sự an ủi của vợ!
Nghĩ như vậy, Triệu Hạo Dương nhẹ nhàng đẩy cửa phòng hai đứa trẻ đang ngủ.
Phùng Hà đang kể chuyện cho hai đứa trẻ.
Triệu Tuệ Tuệ đang nghe chuyện nhìn thấy Triệu Hạo Dương, lập tức nhảy xuống giường.
Bé chạy lon ton đến trước mặt Triệu Hạo Dương, dùng đôi tay nhỏ đẩy anh ta ra ngoài:
"Hôm nay mẹ cũng muốn ngủ cùng Tuệ Tuệ!"
Cánh cửa một lần nữa đóng lại trước mặt Triệu Hạo Dương, anh ta thậm chí còn nghe thấy tiếng "Cạch” khóa cửa từ bên trong.
Triệu Hạo Dương:
Làm sao đây, lòng càng lạnh hơn rồi!
"Làm tốt công tác an trí sau này đi."
Hai người lại đứng yên lặng một lúc, cho đến khi hút hết một điếu thuốc.
Lục Dung dùng giày dập tắt đầu thuốc, nhìn Triệu Hạo Dương cười một tiếng:
"Em dâu bây giờ đã đến đây theo quân rồi, cậu nhóc này bây giờ viên mãn rồi nhỉ?"
Triệu Hạo Dương có chút đắc ý cười một tiếng:
"Đương nhiên."
Lục Dung rất không ưa bộ dạng đắc ý của Triệu Hạo Dương nhưng lại nghĩ đến Triệu Tuệ Tuệ vừa gặp, không nhịn được cảm thán:
"Quả nhiên vẫn là con gái đáng yêu, sao Lục Châu lại không phải con gái nhỉ?"
Lục Dung không nhắc đến chuyện này thì còn đỡ, vừa nhắc đến chuyện này, Triệu Hạo Dương liền thấy hơi tức ngực.
Anh ta lại nghĩ đến vừa nãy Triệu Tuệ Tuệ lại ôm Lục Châu, còn cười với cậu bé, thậm chí còn ngọt ngào gọi cậu bé là "Anh Lục"!
Con gái bảo bối của anh ta còn chưa chủ động đòi anh ta ôm, cũng không cười với anh ta, càng không gọi anh ta là bố!
Trong lòng Triệu Hạo Dương đã nổi đầy bong bóng nước phèn.
Lục Dung cảm thán xong, liền thấy Triệu Hạo Dương đang nhìn anh ta với vẻ mặt uất ức, nhìn thoáng qua còn có chút đáng sợ.
"Cậu nhìn gì vậy? Nhìn sợ thế."
Lục Dung nghi hoặc hỏi.
Ánh mắt Triệu Hạo Dương càng uất ức hơn, anh ta đánh giá Lục Dung một lượt, bình luận:
"Cậu to cao thô kệch, trông có vẻ khá đáng sợ, sao con gái tôi lại để cậu ôm vậy?"
Lục Dung nghe xong liền đá anh ta một cái:
"Hừ, đồ đáng sợ là cậu đấy!"
Triệu Hạo Dương không còn tâm trạng nói chuyện phiếm với Lục Dung nữa.
Dù sao thì anh ta cũng là người có vợ con bên cạnh, không giống Lục Dung chỉ có con cái, là "Người cô đơn." nửa vời.
Triệu Hạo Dương mang theo sự kiêu ngạo vừa tìm lại được của mình, ngẩng cao đầu bước đi.
Trên đường đi, Triệu Hạo Dương suy nghĩ thế nào cũng phải khiến con gái gần gũi lại với người bố này là anh ta!
Nhưng mà con gái nhỏ bây giờ rốt cuộc thích gì nhỉ?
Triệu Hạo Dương suy nghĩ mãi vẫn không thể nghĩ ra.
Sau khi đẩy cửa vào, Triệu Hạo Dương đi về phía hai đứa trẻ nhưng còn chưa đi đến gần thì đã bị Phùng Hà nhăn mũi đẩy ra:
"Đi tắm trước đi, người toàn mùi thuốc lá."
Triệu Hạo Dương:
"..." Được rồi.
Nhưng mà đợi Triệu Hạo Dương tắm xong ra, hai đứa trẻ đã bị Phùng Hà đưa về phòng rồi.
Triệu Hạo Dương cảm thấy hôm nay thế nào cũng có thể có vợ sưởi ấm chăn chứ!
Nghĩ đến trong lòng con gái mình, anh ta còn không bằng Lục Dung, Triệu Hạo Dương cảm thấy quá đau lòng, cần sự an ủi của vợ!
Nghĩ như vậy, Triệu Hạo Dương nhẹ nhàng đẩy cửa phòng hai đứa trẻ đang ngủ.
Phùng Hà đang kể chuyện cho hai đứa trẻ.
Triệu Tuệ Tuệ đang nghe chuyện nhìn thấy Triệu Hạo Dương, lập tức nhảy xuống giường.
Bé chạy lon ton đến trước mặt Triệu Hạo Dương, dùng đôi tay nhỏ đẩy anh ta ra ngoài:
"Hôm nay mẹ cũng muốn ngủ cùng Tuệ Tuệ!"
Cánh cửa một lần nữa đóng lại trước mặt Triệu Hạo Dương, anh ta thậm chí còn nghe thấy tiếng "Cạch” khóa cửa từ bên trong.
Triệu Hạo Dương:
Làm sao đây, lòng càng lạnh hơn rồi!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.