[70] Con Gái Nhỏ Xúi Giục Mẹ Ly Hôn Với Ba Quân Nhân Hằng Ngày
Chương 50:
Hòa Độ
05/06/2024
Triệu Tuệ Tuệ ngồi trên ghế lắc đôi chân ngắn, tay ôm chai thủy tinh đựng nước ngọt, nhắm mắt uống một ngụm nước ngọt, cảm thấy quá hạnh phúc!
Chưa hết, trước khi lên đường, Phùng Hà đã hỏi thăm thời gian xe về đơn vị khởi hành.
Lúc này còn một khoảng thời gian nữa mới đến giờ, cô liền dẫn hai đứa trẻ đi dạo trên phố, đi ngang qua một tiệm bánh ngọt, hai đứa trẻ bị mùi thơm nồng nặc bên trong hấp dẫn đến mức không thể bước đi.
Nhìn ánh mắt chờ mong của Triệu Tuệ Tuệ và Triệu Cảnh Trình, Phùng Hà buồn cười nói:
"Vào xem đi."
Hai đứa trẻ vừa nghe cô nói xong, lập tức reo lên chạy vào.
Đây là một tiệm bánh ngọt Quốc doanh, bên trong vừa bán kẹo cứng đóng gói từng viên, vừa có một số loại bánh ngọt Trung Quốc làm sẵn, thậm chí còn có một số loại bánh mì và bánh ngọt kiểu Tây.
Tiệm bánh ngọt này làm ăn khá tốt, người ra vào rất đông nhưng hầu hết đều chỉ chọn mua những viên kẹo cứng tương đối rẻ, nếu mua thì cũng chỉ mua vài viên.
Phùng Hà tiện tay mua hai loại kẹo mà hai đứa trẻ thường ăn, vì ở khu gia thuộc hiếm khi được ra ngoài một lần nên số lượng cô mua trông rất nhiều, khiến không ít người nhìn vào với ánh mắt ghen tị.
Triệu Tuệ Tuệ kéo Triệu Cảnh Trình đến trước tủ kính, từng tủ kính một xem qua, bên trong bày bánh su, bánh đậu phộng, bánh đậu đỏ, bánh cupcake...
Xem đến cuối cùng, bên trong thậm chí còn có bánh cuộn phủ một lớp kem dày!
Lớp vỏ bánh được nướng thành màu caramel, phần cắt ra có thể nhìn thấy từng lớp kem trắng dày, chỉ nhìn thôi cũng đủ khiến người ta chảy nước miếng.
Triệu Tuệ Tuệ và Triệu Cảnh Trình không thể bước đi được nữa.
Khi Phùng Hà đi tới, cô thấy một cặp trai gái đang đứng trước tủ kính bên trong, cô hỏi chúng:
"Các con đang xem gì thế?"
Triệu Tuệ Tuệ quay đầu lại, nhìn cô đầy mong đợi:
"Mẹ ơi, chúng con có thể mua chiếc bánh kem đó không?"
Phùng Hà nhìn theo ngón tay của cô bé, lập tức hiểu ra.
Bánh kem có sức hấp dẫn vô cùng đối với trẻ con.
"Được chứ nhưng nếu mua bánh kem thì trong ba ngày tới các con không được ăn kẹo, có chịu không?"
Phùng Hà thương lượng với Triệu Tuệ Tuệ.
Triệu Tuệ Tuệ nhíu mày suy nghĩ, ba ngày không được ăn kẹo để đổi lấy bánh kem...
Vậy thì cô bé vẫn chọn bánh kem! Dù sao thì kẹo vẫn có thể ăn được, còn bánh kem thì chưa chắc.
"Con muốn ăn bánh kem!"
Triệu Tuệ Tuệ trả lời bằng giọng trẻ con.
"Thế còn con thì sao?"
Phùng Hà lại hỏi Triệu Cảnh Trình.
Triệu Cảnh Trình cũng gật đầu, cậu bé cũng muốn ăn bánh kem.
"Được rồi nhưng phải về nhà mới được ăn nghe hông."
Phùng Hà đồng ý, lại mua thêm một chiếc bánh kem.
Với ánh mắt ghen tị của mọi người, ba mẹ con ra khỏi tiệm bánh ngọt.
Triệu Tuệ Tuệ ngửi thấy mùi thơm của bánh kem tỏa ra từ trong túi giấy, cô bé chỉ muốn bay về nhà ngay lập tức.
Đến nơi hẹn đón xe, xe quân đội cũng vừa đến, ba mẹ con lên xe, cuối cùng cũng đạp lên hành trình về nhà.
Về đến nhà, Triệu Tuệ Tuệ lập tức đòi ăn bánh kem.
Nhưng Phùng Hà lại vỗ đầu cô bé, nói:
"Không vội, Tuệ Tuệ đi gọi Châu Châu đến đây trước được không?"
"Vâng!" Triệu Tuệ Tuệ không có ý kiến gì, lập tức bước chân ngắn chạy đến nhà Lục Châu.
Bây giờ trời đã tối, anh Lục Châu chắc chắn đang ở nhà.
Nhà Lục Châu cách nhà Triệu Tuệ Tuệ một khoảng.
Diện tích những ngôi nhà nhỏ ở đây nhỏ hơn nhà Triệu Tuệ Tuệ một chút, là nơi ở cho gia đình của những sĩ quan cấp thấp hơn.
Theo cấp bậc của Lục Dung, anh ấy vốn không nên ở đây.
Nhưng Lục Dung nói rằng nhà anh ấy chỉ có hai người, ở nhà lớn cũng lãng phí, chi bằng ở nhà nhỏ cho ấm cúng.
Chưa hết, trước khi lên đường, Phùng Hà đã hỏi thăm thời gian xe về đơn vị khởi hành.
Lúc này còn một khoảng thời gian nữa mới đến giờ, cô liền dẫn hai đứa trẻ đi dạo trên phố, đi ngang qua một tiệm bánh ngọt, hai đứa trẻ bị mùi thơm nồng nặc bên trong hấp dẫn đến mức không thể bước đi.
Nhìn ánh mắt chờ mong của Triệu Tuệ Tuệ và Triệu Cảnh Trình, Phùng Hà buồn cười nói:
"Vào xem đi."
Hai đứa trẻ vừa nghe cô nói xong, lập tức reo lên chạy vào.
Đây là một tiệm bánh ngọt Quốc doanh, bên trong vừa bán kẹo cứng đóng gói từng viên, vừa có một số loại bánh ngọt Trung Quốc làm sẵn, thậm chí còn có một số loại bánh mì và bánh ngọt kiểu Tây.
Tiệm bánh ngọt này làm ăn khá tốt, người ra vào rất đông nhưng hầu hết đều chỉ chọn mua những viên kẹo cứng tương đối rẻ, nếu mua thì cũng chỉ mua vài viên.
Phùng Hà tiện tay mua hai loại kẹo mà hai đứa trẻ thường ăn, vì ở khu gia thuộc hiếm khi được ra ngoài một lần nên số lượng cô mua trông rất nhiều, khiến không ít người nhìn vào với ánh mắt ghen tị.
Triệu Tuệ Tuệ kéo Triệu Cảnh Trình đến trước tủ kính, từng tủ kính một xem qua, bên trong bày bánh su, bánh đậu phộng, bánh đậu đỏ, bánh cupcake...
Xem đến cuối cùng, bên trong thậm chí còn có bánh cuộn phủ một lớp kem dày!
Lớp vỏ bánh được nướng thành màu caramel, phần cắt ra có thể nhìn thấy từng lớp kem trắng dày, chỉ nhìn thôi cũng đủ khiến người ta chảy nước miếng.
Triệu Tuệ Tuệ và Triệu Cảnh Trình không thể bước đi được nữa.
Khi Phùng Hà đi tới, cô thấy một cặp trai gái đang đứng trước tủ kính bên trong, cô hỏi chúng:
"Các con đang xem gì thế?"
Triệu Tuệ Tuệ quay đầu lại, nhìn cô đầy mong đợi:
"Mẹ ơi, chúng con có thể mua chiếc bánh kem đó không?"
Phùng Hà nhìn theo ngón tay của cô bé, lập tức hiểu ra.
Bánh kem có sức hấp dẫn vô cùng đối với trẻ con.
"Được chứ nhưng nếu mua bánh kem thì trong ba ngày tới các con không được ăn kẹo, có chịu không?"
Phùng Hà thương lượng với Triệu Tuệ Tuệ.
Triệu Tuệ Tuệ nhíu mày suy nghĩ, ba ngày không được ăn kẹo để đổi lấy bánh kem...
Vậy thì cô bé vẫn chọn bánh kem! Dù sao thì kẹo vẫn có thể ăn được, còn bánh kem thì chưa chắc.
"Con muốn ăn bánh kem!"
Triệu Tuệ Tuệ trả lời bằng giọng trẻ con.
"Thế còn con thì sao?"
Phùng Hà lại hỏi Triệu Cảnh Trình.
Triệu Cảnh Trình cũng gật đầu, cậu bé cũng muốn ăn bánh kem.
"Được rồi nhưng phải về nhà mới được ăn nghe hông."
Phùng Hà đồng ý, lại mua thêm một chiếc bánh kem.
Với ánh mắt ghen tị của mọi người, ba mẹ con ra khỏi tiệm bánh ngọt.
Triệu Tuệ Tuệ ngửi thấy mùi thơm của bánh kem tỏa ra từ trong túi giấy, cô bé chỉ muốn bay về nhà ngay lập tức.
Đến nơi hẹn đón xe, xe quân đội cũng vừa đến, ba mẹ con lên xe, cuối cùng cũng đạp lên hành trình về nhà.
Về đến nhà, Triệu Tuệ Tuệ lập tức đòi ăn bánh kem.
Nhưng Phùng Hà lại vỗ đầu cô bé, nói:
"Không vội, Tuệ Tuệ đi gọi Châu Châu đến đây trước được không?"
"Vâng!" Triệu Tuệ Tuệ không có ý kiến gì, lập tức bước chân ngắn chạy đến nhà Lục Châu.
Bây giờ trời đã tối, anh Lục Châu chắc chắn đang ở nhà.
Nhà Lục Châu cách nhà Triệu Tuệ Tuệ một khoảng.
Diện tích những ngôi nhà nhỏ ở đây nhỏ hơn nhà Triệu Tuệ Tuệ một chút, là nơi ở cho gia đình của những sĩ quan cấp thấp hơn.
Theo cấp bậc của Lục Dung, anh ấy vốn không nên ở đây.
Nhưng Lục Dung nói rằng nhà anh ấy chỉ có hai người, ở nhà lớn cũng lãng phí, chi bằng ở nhà nhỏ cho ấm cúng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.