[70] Mỹ Nhân Làm Tinh: Nhặt Ve Chai Kiếm Tiền, Tán Tỉnh Quân Ca, Dưỡng Nhãi Con
Chương 11:
Kiểm Phá Lạn Dưỡng Miêu
02/07/2024
Khương Nguyệt đột nhiên lấy ra một quả bóng bay hình chú thỏ từ phía sau.
Chú thỏ có đôi tai dài, trên cái đầu tròn có chấm hai con mắt đỏ, trông rất sống động.
Tiểu Quả nhìn đến ngây người.
Khương Nguyệt véo tai chú thỏ lắc lắc, đổi giọng nũng nịu: "Tiểu Quả và chú thỏ cùng tắm nào~ được không nào~"
Lúc đầu cô bé còn sợ sệt, trong mắt đọng hai hàng nước mắt, thử sờ sờ chú thỏ, trơn tuột, mềm mại, đàn hồi, hơn nữa mẹ không mắng cô bé cũng không đánh cô bé!
Chú thỏ đẹp quá, muốn quá.
Thấy Khương Nguyệt không phản đối, Tiểu Quả thử nắm lấy tai chú thỏ, ôm trọn vào lòng.
Cô bé ôm "Chú thỏ", đôi mắt to tròn long lanh sáng ngời, Khương Nguyệt hơi không chịu nổi.
Đây là thứ cô vừa dọn vệ sinh thì tìm thấy trong tủ của nguyên chủ, một chiếc bao cao su của "Nhà máy cao su Quế Lâm."
Đây là lúc mới kết hôn, nguyên chủ muốn quyến rũ nam chính, mong nam chính đưa cô ta cùng nhập ngũ, rời khỏi nơi quỷ quái này, lại sợ mang thai lần nữa nên cố ý đi thành phố mua về.
Hồi nhỏ Khương Nguyệt thường lấy nó để thổi bóng bay, vì thế mà bị đánh không ít lần.
Tiểu Quả không biết đã bao lâu không được tắm, trên người bẩn đến mức có thể chà ra một lớp bùn, Khương Nguyệt thay nước ba lần, tắm cho cô bé sạch sẽ thơm tho.
Cô lấy một chiếc khăn sạch quấn đứa trẻ lại. Một chiếc khăn quấn một vòng còn thừa, đứa nhỏ quá gầy, xương sườn trên ngực đều lộ rõ, phải nhanh chóng bổ sung dinh dưỡng.
Khương Nguyệt một tay bế Tiểu Quả, một tay xách một thùng nước bẩn ra ngoài thì thấy trong sân đứng đầy một đám người.
"Tôi đã nói rồi mà! Thường xuyên bắt gặp Khương Nguyệt đi tìm Từ Tri thức, hóa ra là nhân lúc anh Ba không có nhà, đi ăn vụng!"
"Trước kia cô ta đã bám riết lấy Từ Tri thức, kết hôn rồi vẫn không tiến bộ! Chó không thể bỏ được thói ăn cứt!"
"..."
"Con tiện nhân, cuối cùng mày cũng dám ra mặt rồi à! Trước mặt Đình Xuyên, mày nói cho rõ ràng đi!" Bà nội Phó ngồi trên chiếc ghế duy nhất trong sân, hùng hổ nói: "Chiều nay có người bắt gặp mày ăn mặc không chỉnh tề cùng Từ Tri thức trước sau đi ra khỏi điểm tuyên truyền của đội, có chuyện này không!"
Phó Đình Xuyên đen mặt đi tới bế Tiểu Quả, Tiểu Quả như dâng bảo vật mà đưa "Chú thỏ." cho anh.
"Bố, thỏ!"
Lúc này tất cả mọi người đều nhìn thấy "Chú thỏ." kỳ quái kia.
"Ôi trời! Cô bé kia cầm cái gì vậy? Thật là mất mặt, sao lại không biết xấu hổ như vậy, cái gì cũng cho trẻ con chơi!"
"Làm mẹ kiểu gì vậy! Đứa trẻ bị dạy hư rồi!"
Phó Đình Xuyên nhận ra thứ đó làm bằng gì, nghĩ đến cảnh người phụ nữ này đêm tân hôn quyến rũ anh, vẻ mặt lạnh lùng cố gượng của anh dần dần sụp đổ.
Chú thỏ có đôi tai dài, trên cái đầu tròn có chấm hai con mắt đỏ, trông rất sống động.
Tiểu Quả nhìn đến ngây người.
Khương Nguyệt véo tai chú thỏ lắc lắc, đổi giọng nũng nịu: "Tiểu Quả và chú thỏ cùng tắm nào~ được không nào~"
Lúc đầu cô bé còn sợ sệt, trong mắt đọng hai hàng nước mắt, thử sờ sờ chú thỏ, trơn tuột, mềm mại, đàn hồi, hơn nữa mẹ không mắng cô bé cũng không đánh cô bé!
Chú thỏ đẹp quá, muốn quá.
Thấy Khương Nguyệt không phản đối, Tiểu Quả thử nắm lấy tai chú thỏ, ôm trọn vào lòng.
Cô bé ôm "Chú thỏ", đôi mắt to tròn long lanh sáng ngời, Khương Nguyệt hơi không chịu nổi.
Đây là thứ cô vừa dọn vệ sinh thì tìm thấy trong tủ của nguyên chủ, một chiếc bao cao su của "Nhà máy cao su Quế Lâm."
Đây là lúc mới kết hôn, nguyên chủ muốn quyến rũ nam chính, mong nam chính đưa cô ta cùng nhập ngũ, rời khỏi nơi quỷ quái này, lại sợ mang thai lần nữa nên cố ý đi thành phố mua về.
Hồi nhỏ Khương Nguyệt thường lấy nó để thổi bóng bay, vì thế mà bị đánh không ít lần.
Tiểu Quả không biết đã bao lâu không được tắm, trên người bẩn đến mức có thể chà ra một lớp bùn, Khương Nguyệt thay nước ba lần, tắm cho cô bé sạch sẽ thơm tho.
Cô lấy một chiếc khăn sạch quấn đứa trẻ lại. Một chiếc khăn quấn một vòng còn thừa, đứa nhỏ quá gầy, xương sườn trên ngực đều lộ rõ, phải nhanh chóng bổ sung dinh dưỡng.
Khương Nguyệt một tay bế Tiểu Quả, một tay xách một thùng nước bẩn ra ngoài thì thấy trong sân đứng đầy một đám người.
"Tôi đã nói rồi mà! Thường xuyên bắt gặp Khương Nguyệt đi tìm Từ Tri thức, hóa ra là nhân lúc anh Ba không có nhà, đi ăn vụng!"
"Trước kia cô ta đã bám riết lấy Từ Tri thức, kết hôn rồi vẫn không tiến bộ! Chó không thể bỏ được thói ăn cứt!"
"..."
"Con tiện nhân, cuối cùng mày cũng dám ra mặt rồi à! Trước mặt Đình Xuyên, mày nói cho rõ ràng đi!" Bà nội Phó ngồi trên chiếc ghế duy nhất trong sân, hùng hổ nói: "Chiều nay có người bắt gặp mày ăn mặc không chỉnh tề cùng Từ Tri thức trước sau đi ra khỏi điểm tuyên truyền của đội, có chuyện này không!"
Phó Đình Xuyên đen mặt đi tới bế Tiểu Quả, Tiểu Quả như dâng bảo vật mà đưa "Chú thỏ." cho anh.
"Bố, thỏ!"
Lúc này tất cả mọi người đều nhìn thấy "Chú thỏ." kỳ quái kia.
"Ôi trời! Cô bé kia cầm cái gì vậy? Thật là mất mặt, sao lại không biết xấu hổ như vậy, cái gì cũng cho trẻ con chơi!"
"Làm mẹ kiểu gì vậy! Đứa trẻ bị dạy hư rồi!"
Phó Đình Xuyên nhận ra thứ đó làm bằng gì, nghĩ đến cảnh người phụ nữ này đêm tân hôn quyến rũ anh, vẻ mặt lạnh lùng cố gượng của anh dần dần sụp đổ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.