Chương 555: Khó xử
Trong Nháy Mắt Cười Cười
05/10/2019
Dịch: Hàn Phong Vũ | Anh Túc team
"Tốc độ trưởng thành của hai người kia thật sự đã nhanh chóng vượt qua tôi, bất quá so với tôi vẫn còn kém một chút."
Tấn chức của Lãnh Nguyệt cũng không khiến Ngô Địch cảm thấy bất kỳ ngoài ý muốn nào, dù sao thì từ khi hắn nắm giữ tài liệu trong tay, thực lực của Lãnh Nguyệt sớm đã tới cấp quản lý.
Nghe Ngô Địch khoe khoang, Lương Nhược Vân có chút bất đắc dĩ lắc đầu, lại gạt bỏ cái đề tài này nói:
"Hôm nay đến đây thôi, một tuần sau tôi sẽ dẫn đội đi tham dự sự kiện đoàn thể, chuyện của Minh Phủ giao lại cho anh."
"Cái này cô yên tâm, có điều nữ thần..."
"Chuyện gì?"
"Một hồi nữa tôi có thể hân hạnh mời cô đi ăn một bữa không?"
"Không."
"..."
Thời gian mấy người Hạ Thiên Kỳ quên mình lao vào rèn luyện trôi qua rất nhanh, gần một tuần lễ này bọn họ không đi tới chỗ nào khác, toàn bộ tâm tư, toàn bộ thời gian đều đặt trên nâng cao sức mạnh tự thân.
Ít nhiều gì mỗi người đều có chút trưởng thành, mặc dù quá trình rèn luyện rất nhàm chán mệt mỏi, thế nhưng mỗi người đều thích thú.
Mấy người Hạ Thiên Kỳ, Lãnh Nguyệt cũng không tồi, dù sao trước đây bọn họ đều kiên trì luyện tập, có tăng cường nhiều nhất chỉ là trên sức chống đỡ mà thôi, thế nhưng với Triệu Tĩnh Thù cũng là lần đầu tiên thực sự đánh thực chiến.
Cô vốn có nguồn gốc là cảnh sát không sai, nhưng Lãnh Nguyệt cũng là một huấn luyện viên máu lạnh chính cống, hầu như anh ta làm thế nào là lập tức muốn Triệu Tĩnh Thù làm theo y như vậy.
Bất kể là trên thân thể hay là trên tinh thần, chắc chắn đều là loại hành hạ to lớn.
Lãnh Nguyệt huấn luyện cho Triệu Tĩnh Thù, đơn giản chính là hai phương diện.
Một mặt là huấn luyện thân thể của Triệu Tĩnh Thù, bao gồm thể lực, tốc độ, khả năng phản ứng... vân vân...
Huấn luyện với cường độ cao mỗi ngày khiến Triệu Tĩnh Thù chỉ có thể ngủ không tới bốn tiếng mỗi ngày, trong vòng một tuần sau, cả người cô hoàn toàn gầy đi một phần. Vì biết trước Triệu Tĩnh Thù đi theo Lãnh Nguyệt sẽ không dễ chịu, nên trong thời gian này, Hạ Thiên Kỳ cũng từng đi thăm cô vài lần.
Bất quá hắn chỉ đơn thuần nhìn một chút, bất kể Triệu Tĩnh Thù có gian nan đến mức nào, có khiến hắn không đành lòng ra sao, hắn cũng không chạy tới can thiệp.
Vì hắn thấy được quyết tâm trong mắt Triệu Tĩnh Thù, hoặc là nói cái kia không phải do yêu cầu nghiêm khắc của Lãnh Nguyệt với cô, mà là tự cô yêu cầu.
Dù sao trong suy nghĩ của Triệu Tĩnh Thù, chính là vẫn luôn muốn ở cùng mấy người Hạ Thiên Kỳ, muốn đi theo bọn họ cùng nhau trưởng thành.
Nếu cô không làm được, vậy thì sớm muộn gì cô cũng có một ngày, cô cũng chọn rời đi.
Triệu Tĩnh Thù làm một Phụ ma sư, tác dụng chủ yếu chính là phụ ma cho người có thuật pháp trong đội ngũ.
Phụ ma, giải thích đơn gian chính là gia tăng thêm chú thuật.
Chú thuật chia làm rất nhiều loại, ví dụ như phụ ma thể lực, phụ ma sức mạnh, phụ ma tốc độ, phụ ma sức bền, phụ ma khả năng khôi phục.
Những thứ này chỉ xem như là Phụ ma sư tiền kỳ, đến giai đoạn trung kỳ hay hậu kỳ, thậm chí Phụ ma sư còn có thể phụ ma cho trận pháp, phụ ma cho chú pháp phóng thích ra, cùng với phụ ma cho mình... vân vân...
Thực ra, hiện tại Triệu Tĩnh Thù cũng thuộc về kẻ mạnh trong số người đồng cấp, cự ly với cấp quản lý (cấp lệ quỷ) cũng không còn quá xa.
Vấn đề bây giờ của cô chính là tốc độ thi pháp quá chậm, pháp lực quá ít, cho nên thường xuyên phụ ma không được bao nhiêu lần, cô đã đạt tới cực hạn.
Ngoài ra vì tốc độ thi pháp chậm, khả năng né tránh kém, cho nên thi pháp của cô cuối cùng bị cưỡng ép ngắt ngang.
Mà với người có thuật pháp, thi pháp đến một nửa bị cắt đứt, như vậy bản thân sẽ gặp phản ứng cắn trả, nói không chừng sẽ có nguy cơ tử vong.
Chính là vì thấy những khuyết điểm này của Triệu Tĩnh Thù, hoặc là nói cô lấy tư cách là hạng yếu kém của những Phụ ma sư này, cho nên kế hoạch huấn luyện Lãnh Nguyệt đặt ra cho cô đều là tiến hành quanh những điểm này.
Còn Sở Mộng Kỳ, tuy nói là quỷ vật thể chất, nhưng vì thể chất của cô quá mức đặc thù, nên phần lớn thời gian cô cũng đi theo Lãnh Nguyệt.
Vì so với năng thực thuấn di đặc biệt của oan hồn thế chất, Sở Mộng Kỳ hầu như không có sở trường nào khác trội hơn. Oan hồn thể chất tuy tốt, thế nhưng lại hoàn toàn kéo tụt lại thiên phú trên mặt thuật pháp của cô, chỉ có thể học nắm giữ nền tảng một số chú thuật.
Sau khi nghiêm túc suy nghĩ tình hình của Sở Mộng Kỳ, Lãnh Nguyệt cũng không cho Sở Mộng Kỳ luyện tập tăng cường nền tảng chú thuật, mà là phân chia những chú thuật cô đã nắm giữ, chỉ nghiên cứu tỉ mỉ chú thuật phù hợp với cô.
Cái gọi là phù hợp, kỳ thực đó là chú thuật có thể dùng phối hợp với thuấn di của cô.
Nếu so với thuấn di của Hạ Thiên Kỳ thì thuấn di của Sở Mộng Kỳ lợi hại hơn nhiều, vì Sở Mộng Kỳ hoàn toàn có thể thuấn di được khoảng cách dài, chứ không phải thuấn di khoảng cách có hạn như Hạ Thiên Kỳ.
Nên Lãnh Nguyệt cảm thấy thay vì để cho Sở Mộng Kỳ nâng cao năng lực tấn công, chẳng bằng để cô như u linh, đột nhiên xuất hiện, tiếp theo bộc phát ra một đòn mạnh nhất.
Dùng hình ảnh mà nói, Sở Mộng Kỳ hẳn là phải đi con đường sát thủ, đã không ra tay thì thôi, một khi ra tay sẽ khiến kẻ địch bỏ mạng.
Sau khi Lãnh Nguyệt nói ra suy nghĩ của mình, Sở Mộng Kỳ cũng cảm thấy con đường trưởng thành này rất phù hợp với cô, lại vui vẻ tiếp nhận đề xuất của Lãnh Nguyệt.
Bắt đầu từ nắm giữ chú thuật, chọn ra chú thuật tương đối phù hợp với cô, từ đó nghĩ biện pháp đưa chú thuật có mức căn bản nhất này bộc phát ra sức tấn công mạnh mẽ nhất.
Lãnh Nguyệt có thể là kẻ ngốc trong cuộc sống, thế nhưng trong lĩnh vực thần quái tuyệt đối cũng được xem là thiên tài.
Chỉ nói hiểu biết với các loại quỷ vật mà nói, đừng nói là đệ tam Minh Phủ, chỉ sợ là là trong cả ba nhà Minh Phủ, có lẽ hiếm người nào biết nhiều hơn so với Lãnh Nguyệt.
Mà trên phương diện nghiên cứu thuật pháp, anh ta cũng có logic và suy nghĩ của mình, một bước một dấu chân, cứ giẫm đạp trên nền tảng căn bản, tận lực làm được đã tốt nay còn tốt hơn, hoàn hảo không khuyết điểm.
Cho nên mặt thi triển chú thuật của Lãnh Nguyệt, hay hoặc là một số thủ đoạn tấn công khi anh ta đối phó quỷ vật, tất cả đều là lấy hiệu quả rõ ràng, mà không phải lấy hoa lệ, hay hoặc là mù quáng truy cầu chú thuật uy lực to lớn.
Dù sao trong mắt Lãnh Nguyệt, phù hợp với anh ta mới là tốt nhất.
Có cố vấn Lãnh Nguyệt này bên cạnh, Hạ Thiên Kỳ rất có lòng tin với sự trưởng thành của Triệu Tĩnh Thù, còn Sở Mộng Kỳ thế nào, nói thật thì trong lòng hắn cũng không quá để ý.
Vì cô ta là sư muội của Lãnh Nguyệt, nên cho dù sư muội này của anh ta không nói gì, Lãnh Nguyệt tự nhiên cũng sẽ giúp đỡ hết khả năng.
Cho nên so sánh giữa Sở Mộng Kỳ và Triệu Tĩnh Thù, hoàn toàn là do bản thân anh ta tận lực dồn ép, ai bảo cố vấn kỹ thuật Lãnh Nguyệt này không phải quỷ vật thể chất chứ.
Mà trong số những người Hạ Thiên Kỳ biết này, người duy nhất có thể giúp hắn, không thể nghi ngờ, chính là Ngô Địch cũng có ác linh thể chất giống hắn.
Thế nhưng khiến hắn tương đối khổ não chính là, quan hệ của hắn và Ngô Địch chỉ bình thường như vậy thôi, mặc dù trước kia đã từng nói với hắn, có khó khăn gì có thể nói với mình, nhưng hắn rất xác định, người có tính cách như Ngô Địch này, mấy lời đó cũng chỉ là nói ra trong lúc cao hứng, vốn dĩ không coi là thật.
Thêm nữa, trước đó bọn họ giết vài quản lý của đệ nhất Minh Phủ, chuyện này hết trăm phần trăm là sẽ không tính như vậy, dù sao không phải chết một hai người rồi thôi, mà là chết ước chừng bốn người.
Lấy điệu bộ cao cao tại thượng của đệ nhất Minh Phủ, làm sao có thể cho phép đệ tam Minh Phủ phản kháng, cho nên còn có thể làm thế nào đây.
"Tốc độ trưởng thành của hai người kia thật sự đã nhanh chóng vượt qua tôi, bất quá so với tôi vẫn còn kém một chút."
Tấn chức của Lãnh Nguyệt cũng không khiến Ngô Địch cảm thấy bất kỳ ngoài ý muốn nào, dù sao thì từ khi hắn nắm giữ tài liệu trong tay, thực lực của Lãnh Nguyệt sớm đã tới cấp quản lý.
Nghe Ngô Địch khoe khoang, Lương Nhược Vân có chút bất đắc dĩ lắc đầu, lại gạt bỏ cái đề tài này nói:
"Hôm nay đến đây thôi, một tuần sau tôi sẽ dẫn đội đi tham dự sự kiện đoàn thể, chuyện của Minh Phủ giao lại cho anh."
"Cái này cô yên tâm, có điều nữ thần..."
"Chuyện gì?"
"Một hồi nữa tôi có thể hân hạnh mời cô đi ăn một bữa không?"
"Không."
"..."
Thời gian mấy người Hạ Thiên Kỳ quên mình lao vào rèn luyện trôi qua rất nhanh, gần một tuần lễ này bọn họ không đi tới chỗ nào khác, toàn bộ tâm tư, toàn bộ thời gian đều đặt trên nâng cao sức mạnh tự thân.
Ít nhiều gì mỗi người đều có chút trưởng thành, mặc dù quá trình rèn luyện rất nhàm chán mệt mỏi, thế nhưng mỗi người đều thích thú.
Mấy người Hạ Thiên Kỳ, Lãnh Nguyệt cũng không tồi, dù sao trước đây bọn họ đều kiên trì luyện tập, có tăng cường nhiều nhất chỉ là trên sức chống đỡ mà thôi, thế nhưng với Triệu Tĩnh Thù cũng là lần đầu tiên thực sự đánh thực chiến.
Cô vốn có nguồn gốc là cảnh sát không sai, nhưng Lãnh Nguyệt cũng là một huấn luyện viên máu lạnh chính cống, hầu như anh ta làm thế nào là lập tức muốn Triệu Tĩnh Thù làm theo y như vậy.
Bất kể là trên thân thể hay là trên tinh thần, chắc chắn đều là loại hành hạ to lớn.
Lãnh Nguyệt huấn luyện cho Triệu Tĩnh Thù, đơn giản chính là hai phương diện.
Một mặt là huấn luyện thân thể của Triệu Tĩnh Thù, bao gồm thể lực, tốc độ, khả năng phản ứng... vân vân...
Huấn luyện với cường độ cao mỗi ngày khiến Triệu Tĩnh Thù chỉ có thể ngủ không tới bốn tiếng mỗi ngày, trong vòng một tuần sau, cả người cô hoàn toàn gầy đi một phần. Vì biết trước Triệu Tĩnh Thù đi theo Lãnh Nguyệt sẽ không dễ chịu, nên trong thời gian này, Hạ Thiên Kỳ cũng từng đi thăm cô vài lần.
Bất quá hắn chỉ đơn thuần nhìn một chút, bất kể Triệu Tĩnh Thù có gian nan đến mức nào, có khiến hắn không đành lòng ra sao, hắn cũng không chạy tới can thiệp.
Vì hắn thấy được quyết tâm trong mắt Triệu Tĩnh Thù, hoặc là nói cái kia không phải do yêu cầu nghiêm khắc của Lãnh Nguyệt với cô, mà là tự cô yêu cầu.
Dù sao trong suy nghĩ của Triệu Tĩnh Thù, chính là vẫn luôn muốn ở cùng mấy người Hạ Thiên Kỳ, muốn đi theo bọn họ cùng nhau trưởng thành.
Nếu cô không làm được, vậy thì sớm muộn gì cô cũng có một ngày, cô cũng chọn rời đi.
Triệu Tĩnh Thù làm một Phụ ma sư, tác dụng chủ yếu chính là phụ ma cho người có thuật pháp trong đội ngũ.
Phụ ma, giải thích đơn gian chính là gia tăng thêm chú thuật.
Chú thuật chia làm rất nhiều loại, ví dụ như phụ ma thể lực, phụ ma sức mạnh, phụ ma tốc độ, phụ ma sức bền, phụ ma khả năng khôi phục.
Những thứ này chỉ xem như là Phụ ma sư tiền kỳ, đến giai đoạn trung kỳ hay hậu kỳ, thậm chí Phụ ma sư còn có thể phụ ma cho trận pháp, phụ ma cho chú pháp phóng thích ra, cùng với phụ ma cho mình... vân vân...
Thực ra, hiện tại Triệu Tĩnh Thù cũng thuộc về kẻ mạnh trong số người đồng cấp, cự ly với cấp quản lý (cấp lệ quỷ) cũng không còn quá xa.
Vấn đề bây giờ của cô chính là tốc độ thi pháp quá chậm, pháp lực quá ít, cho nên thường xuyên phụ ma không được bao nhiêu lần, cô đã đạt tới cực hạn.
Ngoài ra vì tốc độ thi pháp chậm, khả năng né tránh kém, cho nên thi pháp của cô cuối cùng bị cưỡng ép ngắt ngang.
Mà với người có thuật pháp, thi pháp đến một nửa bị cắt đứt, như vậy bản thân sẽ gặp phản ứng cắn trả, nói không chừng sẽ có nguy cơ tử vong.
Chính là vì thấy những khuyết điểm này của Triệu Tĩnh Thù, hoặc là nói cô lấy tư cách là hạng yếu kém của những Phụ ma sư này, cho nên kế hoạch huấn luyện Lãnh Nguyệt đặt ra cho cô đều là tiến hành quanh những điểm này.
Còn Sở Mộng Kỳ, tuy nói là quỷ vật thể chất, nhưng vì thể chất của cô quá mức đặc thù, nên phần lớn thời gian cô cũng đi theo Lãnh Nguyệt.
Vì so với năng thực thuấn di đặc biệt của oan hồn thế chất, Sở Mộng Kỳ hầu như không có sở trường nào khác trội hơn. Oan hồn thể chất tuy tốt, thế nhưng lại hoàn toàn kéo tụt lại thiên phú trên mặt thuật pháp của cô, chỉ có thể học nắm giữ nền tảng một số chú thuật.
Sau khi nghiêm túc suy nghĩ tình hình của Sở Mộng Kỳ, Lãnh Nguyệt cũng không cho Sở Mộng Kỳ luyện tập tăng cường nền tảng chú thuật, mà là phân chia những chú thuật cô đã nắm giữ, chỉ nghiên cứu tỉ mỉ chú thuật phù hợp với cô.
Cái gọi là phù hợp, kỳ thực đó là chú thuật có thể dùng phối hợp với thuấn di của cô.
Nếu so với thuấn di của Hạ Thiên Kỳ thì thuấn di của Sở Mộng Kỳ lợi hại hơn nhiều, vì Sở Mộng Kỳ hoàn toàn có thể thuấn di được khoảng cách dài, chứ không phải thuấn di khoảng cách có hạn như Hạ Thiên Kỳ.
Nên Lãnh Nguyệt cảm thấy thay vì để cho Sở Mộng Kỳ nâng cao năng lực tấn công, chẳng bằng để cô như u linh, đột nhiên xuất hiện, tiếp theo bộc phát ra một đòn mạnh nhất.
Dùng hình ảnh mà nói, Sở Mộng Kỳ hẳn là phải đi con đường sát thủ, đã không ra tay thì thôi, một khi ra tay sẽ khiến kẻ địch bỏ mạng.
Sau khi Lãnh Nguyệt nói ra suy nghĩ của mình, Sở Mộng Kỳ cũng cảm thấy con đường trưởng thành này rất phù hợp với cô, lại vui vẻ tiếp nhận đề xuất của Lãnh Nguyệt.
Bắt đầu từ nắm giữ chú thuật, chọn ra chú thuật tương đối phù hợp với cô, từ đó nghĩ biện pháp đưa chú thuật có mức căn bản nhất này bộc phát ra sức tấn công mạnh mẽ nhất.
Lãnh Nguyệt có thể là kẻ ngốc trong cuộc sống, thế nhưng trong lĩnh vực thần quái tuyệt đối cũng được xem là thiên tài.
Chỉ nói hiểu biết với các loại quỷ vật mà nói, đừng nói là đệ tam Minh Phủ, chỉ sợ là là trong cả ba nhà Minh Phủ, có lẽ hiếm người nào biết nhiều hơn so với Lãnh Nguyệt.
Mà trên phương diện nghiên cứu thuật pháp, anh ta cũng có logic và suy nghĩ của mình, một bước một dấu chân, cứ giẫm đạp trên nền tảng căn bản, tận lực làm được đã tốt nay còn tốt hơn, hoàn hảo không khuyết điểm.
Cho nên mặt thi triển chú thuật của Lãnh Nguyệt, hay hoặc là một số thủ đoạn tấn công khi anh ta đối phó quỷ vật, tất cả đều là lấy hiệu quả rõ ràng, mà không phải lấy hoa lệ, hay hoặc là mù quáng truy cầu chú thuật uy lực to lớn.
Dù sao trong mắt Lãnh Nguyệt, phù hợp với anh ta mới là tốt nhất.
Có cố vấn Lãnh Nguyệt này bên cạnh, Hạ Thiên Kỳ rất có lòng tin với sự trưởng thành của Triệu Tĩnh Thù, còn Sở Mộng Kỳ thế nào, nói thật thì trong lòng hắn cũng không quá để ý.
Vì cô ta là sư muội của Lãnh Nguyệt, nên cho dù sư muội này của anh ta không nói gì, Lãnh Nguyệt tự nhiên cũng sẽ giúp đỡ hết khả năng.
Cho nên so sánh giữa Sở Mộng Kỳ và Triệu Tĩnh Thù, hoàn toàn là do bản thân anh ta tận lực dồn ép, ai bảo cố vấn kỹ thuật Lãnh Nguyệt này không phải quỷ vật thể chất chứ.
Mà trong số những người Hạ Thiên Kỳ biết này, người duy nhất có thể giúp hắn, không thể nghi ngờ, chính là Ngô Địch cũng có ác linh thể chất giống hắn.
Thế nhưng khiến hắn tương đối khổ não chính là, quan hệ của hắn và Ngô Địch chỉ bình thường như vậy thôi, mặc dù trước kia đã từng nói với hắn, có khó khăn gì có thể nói với mình, nhưng hắn rất xác định, người có tính cách như Ngô Địch này, mấy lời đó cũng chỉ là nói ra trong lúc cao hứng, vốn dĩ không coi là thật.
Thêm nữa, trước đó bọn họ giết vài quản lý của đệ nhất Minh Phủ, chuyện này hết trăm phần trăm là sẽ không tính như vậy, dù sao không phải chết một hai người rồi thôi, mà là chết ước chừng bốn người.
Lấy điệu bộ cao cao tại thượng của đệ nhất Minh Phủ, làm sao có thể cho phép đệ tam Minh Phủ phản kháng, cho nên còn có thể làm thế nào đây.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.