Chương 31: Hóng drama nhưng lại hóng phải drama của chính mình
Băng Sơn Nữ Thần
26/02/2024
Vừa rồi Nhậm Kiệt bất lực nhìn nó xuyên qua cửa sổ, đây khỏng phải điều động vật bình thường có thể làm được.
Bất cứ ai có sức mạnh siêu nhiên như vậy chắc chắn là yêu quái.
Do sự khôi phục của linh khí, nhiều loài động vật trên Lam Tinh bắt đầu phải tiến hóa gen sớm hơn con người và thức tỉnh trí tuệ tâm linh của chúng.
Sau 200 năm, đã tiến hóa thành tộc yêu quái vớì số lượng cực kỳ lớn, thậm chí còn hình thành nên hệ thống xã hội, nền văn minh, văn hóa và thành phố.
Trong lịch sử, loài người chỉ mất chưa đầy 200 năm đế đi từ cách mạng công nghiệp đến công nghệ phát triển, mà đã hơn 200 năm kể từ khi linh khí được khôi phục, đủ để tộc yêu quái phát triển đến trình độ như ngày nay, chưa kế còn có thể học hỏi từ xã hội loài người.
Bọn họ đã chiếm đất, biến, bầu trời và thậm chí cả mặt trăng.
Có được 3 mạch Linh Tuyền với các
chủng tộc vỏ cùng mạnh mẽ.
Nếu như không phải con người phát triển được thuốc di truyền và bắt đầu hành trình tỉêh hóa gen, thì có lẽ giờ đây con người đã bị nhốt trong vườn thú để khách du lịch đến tham quan.
Tuy nhiên, không phải tộc yêu quái nào cũng có thế kích hoạt thành công trí tuệ tâm linh của mình ờ giai đoạn đầu.
Con Đạo Bảo Điêu này trỏng khá thông minh, nhưng trí thông minh của nó chắc chắn không bằng con người.
Một số loại yêu sủng khá được yêu thích ờ Đại Hạ, nhưng giá lại cao.
Nhậm Kiệt không ngờ rằng sau khi Trần Hoạ chết, Đạo Bảo Điêu lạỉ rơì vào tay anh.
Bảo bối rơi vào tay mình thì chính là của mình rồi.
Đương nhiên là không thể thả đì được rồi, nếu rơi vào móng vuốt của quỷ, chẳng phải sẽ tự chuốc họa vào thân sao?
Chỉ thấy Nhậm Kiệt ôm Đạo Bảo Điêu lên rồi cười nói:
‘rHả? Còn là con cái cơ à? Từ hôm nay trở đi mày sẽ đi theo tao. Nếu như không
nghe lời, tao sẽ bán mày cho chợ đen đế đối lấy tiền tiêu”
“Còn không thì tao sẽ lột da mày ra rồi làm một chiếc khăn lông chồn. Sau đó tao sẽ xiên mày vào xiên, rắc chút bột thì là, chút bột ớt rồi nướng cho chín vàng, Yêu Yêu nhà bên sẽ thèm đến phát khóc-”
Đạo Bảo Điêu sắp bị dọa phát khóc rồi, nó run rẩy không ngừng, gật đầu liên tục, hai chân trước còn chắp lạỉ, điên cuồng chắp tay thi lễ về phía Nhậm Kiệt, trên mặt lộ ra vẻ nịnh nọt.
Nhậm Kiệt có chút kinh ngạc, sao nó lại ngoan ngoãn như vậy?
“Đi đi – đi chơi với em gái tao đi ”
Đạo Bảo Điêu nghiêng đầu nhìn Đào Yêu Yêu rồi lao tới cọ sát vào người cô bé.
”Hahaha~ Đừng cọ nữa, nhột quá – cảm ơn anh!”
Đào Yêu Yêu phát ra tiếng cười giòn tan, có thể thấy cồ bé vui đến mức nào, từ nhỏ cô bé đã không có bạn bè chơi cùng nên khó tránh khỏi cảm thấy cô đơn.
Nhưng bây giờ đã khác, cuộc sống dường như đang dần tốt hơn.
Tuy nhiên, Nhậm Kiệt cung không hề lơ là cảnh giác, anh phải xác định con Đạo Bảo Điêu này có thực sự vỏ hại, mặc dù trông nó rất đáng yêu nhưng dù sao nó cũng là một con yêu quái có sức mạnh vượt xa người thường.
Nhậm Kiệt nằm trên giường tùy ý lướt qua tin nhắn trong điện thoại, trong lòng có chút lo nghĩ…
Không gian Kính Hồ khỏng còn nhiều sương mù cảm xúc, sức mạnh ma quỷ tiêu hao quá nhiều, kho dự trữ cũng cạn kiệt hoàn toàn.
Cũng may sau đó Nhậm Kiệt thu thập được không ít, cho nên mới không bị nguồn gốc tội lỗi của ma quỷ ảnh hường.
Nhưng chút ít còn lại này, khó nóỉ liệu có thế chống đỡ qua đêm nay hay không, nhưng nửa đêm nửa hôm có thế thu thập sương mù cảm xúc ờ đâu bây giờ?
Đâu thế đi gõ cửa từng nhà rồi bảo bọn họ dậy đi tiếu đâu đúng không?
Trong nhóm chat của đội cứu hỏa thông báo, ngày mai đội sẽ tập hợp lại đế đánh giá chính thức lần cuối, thậm chí sẽ có phóng viên của đài truyền hình đến phỏng vấn, sẽ có
một ch.ương trình, Vệ Bình Sinh yêu cầu các thành vỉên trong đội thực tập chuẩn bị sẵn sàng.
Các thành viên trong nhóm đang điên cuồng thảo luận về các hạng mục đánh giá ngày mai, chí có Lâm Hoài Nhân là đang la hét chửi bới, nói rằng hôm nay anh ta đang hẹn hò với bạn gái ờ Quảng trường Tự do thì bị ướt.
Lão Tư Cơ vẩn đang oanh tạc Nhậm Kiệt.
“Làm ca đêm ~ em trai ~ cho cái biến số xe đi ~ Tôi dung Thánh Quang bí điển đổi với cậu~”
Nhậm Kiệt ôm mặt, đứa trẻ này hết cứu rồi.
Anh Kiệt: jk886ak, tự làm đi.
Ba phút sau Nặc Nhan trả lời.
“Sao lại không tìm thấy biển số xe này?”
Anh Kiệt: Báo cáo một chiếc xe đồ trái phép trên APP của đội giao thống có thể kiếm được 30 tệ. Hôm nay tôi đẵ đạt đến giới hạn báo cáo rồi, hời cho chị rồi đấy, còn muốn báo cáo nữa khồng? Nếu muốn thì tồi vẫn còn…
(Hình ảnh) X10
Lão Tư Cơ:???
Gif (sụp đổ)?
Con mẹ nó, đồ xe trái phép, bà đây cần cái này từ cậu à?
Đúng là không nên tìm tới cậu.
Nhậm Kiệt khống thể kìm được niềm vui, đáng tiếc anh ờ quá xa, không thể thu thập được sương mù cảm xúc cúa Lão Tư Cơ.
Sau đó Nhậm Kiệt lại mớ vòng bạn bè ra, vừa bấm vào liền nhìn thấy một bàì viết mới.
[Avatar] Anh Lý (đang bận sửa điều hòa)
Thú vị quá, ban đêm đi tìm gặp người tình nhỏ, chồng cô ấy đột nhiên quay về, tôi đã trốn trong tủ suốt ba tiếng đồng hồ mà vẩn chưa bị phát hiện, hahahaha – cảm giác này thật tuyệt vời, đúng là làm cho tim người ta đập nhanh hơn ~
?Đế Hoa Chi Tú? Lạc Đà Tường Tủ? Biệt danh quá mạnh không thể hiển thị được. 21 người đã thích.
Lão Vương: Đỉnh đấy, đỉnh đấy-
Nhậm Kiệt khi nhìn thấy vòng bạn bè này khồng thể ngồi yên, anh trực tiếp bấm vào
ảnh đại diện của anh Lý và thực hiện cuộc gọi thoại.
Tuy nhiên, ba giây sau khi cuộc gọi được kết nối thì ngay lập tức bị cúp máy.
Cùng lúc đó, tại nhà Lão Vương, anh Vương đang cùng vợ nằm trên giường lướt điện thoại.
“Hahaha, Lẵo Lý này lại chơi mấy trò kích thích trốn trong tủ rồi? Chậc chậc chậc~”
Nói xong anh ta còn đưa cho vợ xem.
Ánh mắt vợ anh ta né tránh:
“Ahha~ahhaha~ Đúng thật là, lão Vương mau đi ngủ thôi, muộn rồi đừng lướt điện thoại nữa, ngày mai còn phải đi làm…”
Lão Vương trợn tròn mắt: “Bây giờ mới có mấy giờ? Tôi…”
Chưa kịp nói xong, anh ta đã nghe thấy tiếng điện thoại di động reo từ trong tủ quần áo.
“Tình yêu của em như ngọn lửa đốt cháy trái tim anh
Ba giây sau thì dừng lại.
Mặt Lão Vương đột nhiên trớ nên cứng
đờ, anh ta cúi đầu nhìn vòng bạn bè, rồi lại nhìn tủ quần áo nhà mình…
Anh ta bước tớì và mờ cửa tủ quần áo ra.
Chỉ nhìn thấy Lão Lý mặc một cáì quần ngồi xổm trong tủ, trên trán toát mồ hôi lạnh, vẻ mặt đầy xấu hổ.
“Anh…Anh Vương? Anh nghe tòi giải thích, tôi đến sửa điều hòa, sợ anh hiếu lầm nên… nên mới…”
Lão Vương:!!!
Anh ta ngồi dậy trong cơn choáng váng, hóng drama nhưng lại hóng phải drama của chính mình?
“Lão Lý! Tôi sẽ – %?…;
Một trận đạì chiến khác biệt liền diễn ra hừng hực khí thế.
Nhậm Kiệt nằm ờ trên giường trơ mắt nhìn sương mù cảm xúc trên mặt hồ Kính Hồ ngày càng nhiều lên.
Tiếng mắng chửi cách hai tòa nhà cũng có thể nghe được.
Anh không khỏi mỉm cười, xem ra đêm nay sương mù cảm xúc đủ dùng rồi.
Phạm vi thu thập của anh ít nhất cũng hơn 500 mét nhỉ?
Anh quay lại nhìn Đào Yêu Yêu vẫn còn đang vui vẻ chơi với Đạo Bảo Điêu.
Đem đồ đạc trong phòng vứt khắp nơi, áo ba lổ với quần đùi vứt khắp sàn.
Nhậm Kiệt bất đắc dĩ đứng dậy, sắp xếp quần đùi và những vật dụng khác ngay ngắn rồi lại nhét vào hộp đựng đồ.
“Yêu Yêu – Đi ngủ thôi, nghe lời nàoí”
“Hì hì- Vâng ạ- Chúc ngủ ngon- Lại là một yêu anh~”
Mà Đạo Bảo Điêu lại nhìn Nhậm Kiệt đang không ngừng dọn dẹp, đôi mắt to tròn màu tím nhìn chăm chú, như đang cố gắng đế hiếu cảnh tượng này.
Sau khi tắt đèn, Nhậm Kiệt và Đào Yêu Yêu đều chìm vào giấc mộng ngọt ngào.
Còn Đạo Bảo Điêu thì nghiêng đầu nhìn ra ngoài cửa sổ, rồi lại nhìn Nhậm Kiệt, trong đôi mắt to tròn dấy lên ý chí chiến đấu hừng hực.
Một đêm yên tĩnh…
Sáng sớm hồm sau, toàn bộ khu dân cư
cũ trờ nên náo loan.
Bất cứ ai có sức mạnh siêu nhiên như vậy chắc chắn là yêu quái.
Do sự khôi phục của linh khí, nhiều loài động vật trên Lam Tinh bắt đầu phải tiến hóa gen sớm hơn con người và thức tỉnh trí tuệ tâm linh của chúng.
Sau 200 năm, đã tiến hóa thành tộc yêu quái vớì số lượng cực kỳ lớn, thậm chí còn hình thành nên hệ thống xã hội, nền văn minh, văn hóa và thành phố.
Trong lịch sử, loài người chỉ mất chưa đầy 200 năm đế đi từ cách mạng công nghiệp đến công nghệ phát triển, mà đã hơn 200 năm kể từ khi linh khí được khôi phục, đủ để tộc yêu quái phát triển đến trình độ như ngày nay, chưa kế còn có thể học hỏi từ xã hội loài người.
Bọn họ đã chiếm đất, biến, bầu trời và thậm chí cả mặt trăng.
Có được 3 mạch Linh Tuyền với các
chủng tộc vỏ cùng mạnh mẽ.
Nếu như không phải con người phát triển được thuốc di truyền và bắt đầu hành trình tỉêh hóa gen, thì có lẽ giờ đây con người đã bị nhốt trong vườn thú để khách du lịch đến tham quan.
Tuy nhiên, không phải tộc yêu quái nào cũng có thế kích hoạt thành công trí tuệ tâm linh của mình ờ giai đoạn đầu.
Con Đạo Bảo Điêu này trỏng khá thông minh, nhưng trí thông minh của nó chắc chắn không bằng con người.
Một số loại yêu sủng khá được yêu thích ờ Đại Hạ, nhưng giá lại cao.
Nhậm Kiệt không ngờ rằng sau khi Trần Hoạ chết, Đạo Bảo Điêu lạỉ rơì vào tay anh.
Bảo bối rơi vào tay mình thì chính là của mình rồi.
Đương nhiên là không thể thả đì được rồi, nếu rơi vào móng vuốt của quỷ, chẳng phải sẽ tự chuốc họa vào thân sao?
Chỉ thấy Nhậm Kiệt ôm Đạo Bảo Điêu lên rồi cười nói:
‘rHả? Còn là con cái cơ à? Từ hôm nay trở đi mày sẽ đi theo tao. Nếu như không
nghe lời, tao sẽ bán mày cho chợ đen đế đối lấy tiền tiêu”
“Còn không thì tao sẽ lột da mày ra rồi làm một chiếc khăn lông chồn. Sau đó tao sẽ xiên mày vào xiên, rắc chút bột thì là, chút bột ớt rồi nướng cho chín vàng, Yêu Yêu nhà bên sẽ thèm đến phát khóc-”
Đạo Bảo Điêu sắp bị dọa phát khóc rồi, nó run rẩy không ngừng, gật đầu liên tục, hai chân trước còn chắp lạỉ, điên cuồng chắp tay thi lễ về phía Nhậm Kiệt, trên mặt lộ ra vẻ nịnh nọt.
Nhậm Kiệt có chút kinh ngạc, sao nó lại ngoan ngoãn như vậy?
“Đi đi – đi chơi với em gái tao đi ”
Đạo Bảo Điêu nghiêng đầu nhìn Đào Yêu Yêu rồi lao tới cọ sát vào người cô bé.
”Hahaha~ Đừng cọ nữa, nhột quá – cảm ơn anh!”
Đào Yêu Yêu phát ra tiếng cười giòn tan, có thể thấy cồ bé vui đến mức nào, từ nhỏ cô bé đã không có bạn bè chơi cùng nên khó tránh khỏi cảm thấy cô đơn.
Nhưng bây giờ đã khác, cuộc sống dường như đang dần tốt hơn.
Tuy nhiên, Nhậm Kiệt cung không hề lơ là cảnh giác, anh phải xác định con Đạo Bảo Điêu này có thực sự vỏ hại, mặc dù trông nó rất đáng yêu nhưng dù sao nó cũng là một con yêu quái có sức mạnh vượt xa người thường.
Nhậm Kiệt nằm trên giường tùy ý lướt qua tin nhắn trong điện thoại, trong lòng có chút lo nghĩ…
Không gian Kính Hồ khỏng còn nhiều sương mù cảm xúc, sức mạnh ma quỷ tiêu hao quá nhiều, kho dự trữ cũng cạn kiệt hoàn toàn.
Cũng may sau đó Nhậm Kiệt thu thập được không ít, cho nên mới không bị nguồn gốc tội lỗi của ma quỷ ảnh hường.
Nhưng chút ít còn lại này, khó nóỉ liệu có thế chống đỡ qua đêm nay hay không, nhưng nửa đêm nửa hôm có thế thu thập sương mù cảm xúc ờ đâu bây giờ?
Đâu thế đi gõ cửa từng nhà rồi bảo bọn họ dậy đi tiếu đâu đúng không?
Trong nhóm chat của đội cứu hỏa thông báo, ngày mai đội sẽ tập hợp lại đế đánh giá chính thức lần cuối, thậm chí sẽ có phóng viên của đài truyền hình đến phỏng vấn, sẽ có
một ch.ương trình, Vệ Bình Sinh yêu cầu các thành vỉên trong đội thực tập chuẩn bị sẵn sàng.
Các thành viên trong nhóm đang điên cuồng thảo luận về các hạng mục đánh giá ngày mai, chí có Lâm Hoài Nhân là đang la hét chửi bới, nói rằng hôm nay anh ta đang hẹn hò với bạn gái ờ Quảng trường Tự do thì bị ướt.
Lão Tư Cơ vẩn đang oanh tạc Nhậm Kiệt.
“Làm ca đêm ~ em trai ~ cho cái biến số xe đi ~ Tôi dung Thánh Quang bí điển đổi với cậu~”
Nhậm Kiệt ôm mặt, đứa trẻ này hết cứu rồi.
Anh Kiệt: jk886ak, tự làm đi.
Ba phút sau Nặc Nhan trả lời.
“Sao lại không tìm thấy biển số xe này?”
Anh Kiệt: Báo cáo một chiếc xe đồ trái phép trên APP của đội giao thống có thể kiếm được 30 tệ. Hôm nay tôi đẵ đạt đến giới hạn báo cáo rồi, hời cho chị rồi đấy, còn muốn báo cáo nữa khồng? Nếu muốn thì tồi vẫn còn…
(Hình ảnh) X10
Lão Tư Cơ:???
Gif (sụp đổ)?
Con mẹ nó, đồ xe trái phép, bà đây cần cái này từ cậu à?
Đúng là không nên tìm tới cậu.
Nhậm Kiệt khống thể kìm được niềm vui, đáng tiếc anh ờ quá xa, không thể thu thập được sương mù cảm xúc cúa Lão Tư Cơ.
Sau đó Nhậm Kiệt lại mớ vòng bạn bè ra, vừa bấm vào liền nhìn thấy một bàì viết mới.
[Avatar] Anh Lý (đang bận sửa điều hòa)
Thú vị quá, ban đêm đi tìm gặp người tình nhỏ, chồng cô ấy đột nhiên quay về, tôi đã trốn trong tủ suốt ba tiếng đồng hồ mà vẩn chưa bị phát hiện, hahahaha – cảm giác này thật tuyệt vời, đúng là làm cho tim người ta đập nhanh hơn ~
?Đế Hoa Chi Tú? Lạc Đà Tường Tủ? Biệt danh quá mạnh không thể hiển thị được. 21 người đã thích.
Lão Vương: Đỉnh đấy, đỉnh đấy-
Nhậm Kiệt khi nhìn thấy vòng bạn bè này khồng thể ngồi yên, anh trực tiếp bấm vào
ảnh đại diện của anh Lý và thực hiện cuộc gọi thoại.
Tuy nhiên, ba giây sau khi cuộc gọi được kết nối thì ngay lập tức bị cúp máy.
Cùng lúc đó, tại nhà Lão Vương, anh Vương đang cùng vợ nằm trên giường lướt điện thoại.
“Hahaha, Lẵo Lý này lại chơi mấy trò kích thích trốn trong tủ rồi? Chậc chậc chậc~”
Nói xong anh ta còn đưa cho vợ xem.
Ánh mắt vợ anh ta né tránh:
“Ahha~ahhaha~ Đúng thật là, lão Vương mau đi ngủ thôi, muộn rồi đừng lướt điện thoại nữa, ngày mai còn phải đi làm…”
Lão Vương trợn tròn mắt: “Bây giờ mới có mấy giờ? Tôi…”
Chưa kịp nói xong, anh ta đã nghe thấy tiếng điện thoại di động reo từ trong tủ quần áo.
“Tình yêu của em như ngọn lửa đốt cháy trái tim anh
Ba giây sau thì dừng lại.
Mặt Lão Vương đột nhiên trớ nên cứng
đờ, anh ta cúi đầu nhìn vòng bạn bè, rồi lại nhìn tủ quần áo nhà mình…
Anh ta bước tớì và mờ cửa tủ quần áo ra.
Chỉ nhìn thấy Lão Lý mặc một cáì quần ngồi xổm trong tủ, trên trán toát mồ hôi lạnh, vẻ mặt đầy xấu hổ.
“Anh…Anh Vương? Anh nghe tòi giải thích, tôi đến sửa điều hòa, sợ anh hiếu lầm nên… nên mới…”
Lão Vương:!!!
Anh ta ngồi dậy trong cơn choáng váng, hóng drama nhưng lại hóng phải drama của chính mình?
“Lão Lý! Tôi sẽ – %?…;
Một trận đạì chiến khác biệt liền diễn ra hừng hực khí thế.
Nhậm Kiệt nằm ờ trên giường trơ mắt nhìn sương mù cảm xúc trên mặt hồ Kính Hồ ngày càng nhiều lên.
Tiếng mắng chửi cách hai tòa nhà cũng có thể nghe được.
Anh không khỏi mỉm cười, xem ra đêm nay sương mù cảm xúc đủ dùng rồi.
Phạm vi thu thập của anh ít nhất cũng hơn 500 mét nhỉ?
Anh quay lại nhìn Đào Yêu Yêu vẫn còn đang vui vẻ chơi với Đạo Bảo Điêu.
Đem đồ đạc trong phòng vứt khắp nơi, áo ba lổ với quần đùi vứt khắp sàn.
Nhậm Kiệt bất đắc dĩ đứng dậy, sắp xếp quần đùi và những vật dụng khác ngay ngắn rồi lại nhét vào hộp đựng đồ.
“Yêu Yêu – Đi ngủ thôi, nghe lời nàoí”
“Hì hì- Vâng ạ- Chúc ngủ ngon- Lại là một yêu anh~”
Mà Đạo Bảo Điêu lại nhìn Nhậm Kiệt đang không ngừng dọn dẹp, đôi mắt to tròn màu tím nhìn chăm chú, như đang cố gắng đế hiếu cảnh tượng này.
Sau khi tắt đèn, Nhậm Kiệt và Đào Yêu Yêu đều chìm vào giấc mộng ngọt ngào.
Còn Đạo Bảo Điêu thì nghiêng đầu nhìn ra ngoài cửa sổ, rồi lại nhìn Nhậm Kiệt, trong đôi mắt to tròn dấy lên ý chí chiến đấu hừng hực.
Một đêm yên tĩnh…
Sáng sớm hồm sau, toàn bộ khu dân cư
cũ trờ nên náo loan.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.