Nguồn: cungquanghang; Edit: Lam Phượng Hoàng, Quảng Hằng, Dinh Dinh, Ann, Hằng Nguyễn, Lucia Nanami, Sa Mj, Misakute, Quynh Trang
215,353
Hoàn Thành
21:30:34 08/09/2021
Ác Phu Cường Sủng Thê
Đánh giá: 4.9/10 từ 35 lượt
Truyện Ác Phu Cường Sủng Thê này là của tác giả Văn hội, thể loại một vs một, nam nữ thể xác và tinh thần sạch sẽ, ngôn tình sủng, nam sủng nữ.
Kiếp trước, Lý Minh Kỳ gả cho một người không thuộc về mình, trái tim si tình chỉ đổi lấy được một tờ giấy hưu thư.
Tờ giấy mỏng manh đó lại giống như một thanh đao sắc bén, lăng trì trái tim nàng thành từng mảnh vụn
Biểu ca đã khoét vào tim nàng một vết thương sâu hun hút, gã lại xát muối lên bề mặt vết thương đó của nàng
Biểu ca ung dung tao nhã, với nàng vô cùng nhân nhượng, khi tình thâm: Kỳ Kỳ, ta nguyện một lòng, đầu bạc răng long cũng không hề chia cách.
Khi tình đang nồng bỗng dưng trở nên lạnh nhạt, sau hai năm cưới nhau, người nọ xuất hiện khiến cuộc hôn nhân đã tràn ngập nguy cơ hoàn toàn tan vỡ với gia khẩu vị quá nặng.
Người nọ mặt lạnh tim lạnh, tính tình khó dò, ánh mắt khi nhìn người ta cũng lạnh lùng như ngọn gió đến từ phương Bắc.
Nàng sợ hắn, e ngại hắn, oán hắn, thì người này lại vừa cười vừa nói với nàng: Kỳ Kỳ, mặc cho thế gian đẹp như tranh vẽ, trong mắt trong lòng ta cũng chỉ có mình nàng. Gã kia lại bỏ mặc nàng không thèm để ý.
Vào một buổi chiều cuối mùa thu, nàng đứng sững ở đầu đường, rõ ràng người đông như trẩy hội, lại không cảm nhận được chút ấm áp nào, đưa mắt nhìn xa mười dặm Hồng trang*, tiếng chiêng trống rộn ràng nhộn nhịp bên tai. (*thảm đỏ)
Cửa nát nhà tan là nàng, bị vứt bỏ không nhà để về là nàng, bị buộc không đường thối lui cũng là nàng, máu lạnh dần rồi trái tim cũng lạnh, nếu còn có kiếp sau, nàng tuyệt đối sẽ không tin vào truyện tình yêu.
Trọng sinh trở về, vốn tưởng có thể tránh được mọi chuyện ở kiếp trước, nhưng không ngờ, người nọ cũng quay về...
Kỳ thật đây là một câu chuyện kể về một chú thỏ trắng đơn thuần ngây thơ, dưới sự ức hiếp của sư tử, dần trở thành cọp mẹ....
Kiếp trước, Lý Minh Kỳ gả cho một người không thuộc về mình, trái tim si tình chỉ đổi lấy được một tờ giấy hưu thư.
Tờ giấy mỏng manh đó lại giống như một thanh đao sắc bén, lăng trì trái tim nàng thành từng mảnh vụn
Biểu ca đã khoét vào tim nàng một vết thương sâu hun hút, gã lại xát muối lên bề mặt vết thương đó của nàng
Biểu ca ung dung tao nhã, với nàng vô cùng nhân nhượng, khi tình thâm: Kỳ Kỳ, ta nguyện một lòng, đầu bạc răng long cũng không hề chia cách.
Khi tình đang nồng bỗng dưng trở nên lạnh nhạt, sau hai năm cưới nhau, người nọ xuất hiện khiến cuộc hôn nhân đã tràn ngập nguy cơ hoàn toàn tan vỡ với gia khẩu vị quá nặng.
Người nọ mặt lạnh tim lạnh, tính tình khó dò, ánh mắt khi nhìn người ta cũng lạnh lùng như ngọn gió đến từ phương Bắc.
Nàng sợ hắn, e ngại hắn, oán hắn, thì người này lại vừa cười vừa nói với nàng: Kỳ Kỳ, mặc cho thế gian đẹp như tranh vẽ, trong mắt trong lòng ta cũng chỉ có mình nàng. Gã kia lại bỏ mặc nàng không thèm để ý.
Vào một buổi chiều cuối mùa thu, nàng đứng sững ở đầu đường, rõ ràng người đông như trẩy hội, lại không cảm nhận được chút ấm áp nào, đưa mắt nhìn xa mười dặm Hồng trang*, tiếng chiêng trống rộn ràng nhộn nhịp bên tai. (*thảm đỏ)
Cửa nát nhà tan là nàng, bị vứt bỏ không nhà để về là nàng, bị buộc không đường thối lui cũng là nàng, máu lạnh dần rồi trái tim cũng lạnh, nếu còn có kiếp sau, nàng tuyệt đối sẽ không tin vào truyện tình yêu.
Trọng sinh trở về, vốn tưởng có thể tránh được mọi chuyện ở kiếp trước, nhưng không ngờ, người nọ cũng quay về...
Kỳ thật đây là một câu chuyện kể về một chú thỏ trắng đơn thuần ngây thơ, dưới sự ức hiếp của sư tử, dần trở thành cọp mẹ....
5 chương mới nhất truyện Ác Phu Cường Sủng Thê
Danh sách chương truyện Ác Phu Cường Sủng Thê
- Chương 31 - Người ngoài
- Chương 32 - Ta không chiếm được, người khác cũng đừng mơ
- Chương 33 - Có người ngắm trăng, có người bị bắt cóc
- Chương 34 - Cắn câu
- Chương 35 - Chim nhỏ vào rừng
- Chương 36 - Say
- Chương 37 - Đau khổ vì tình
- Chương 38 - Huyết Sát
- Chương 39 - Hắn thả để theo
- Chương 40 - Nàng thả rồi theo
- Chương 41 - Nhất Ngôn đường
- Chương 42 - Bị bắt cóc
- Chương 43 - Giết người tuyệt không khó
- Chương 44 - Hỉ Sơn thôn
- Chương 45 - Ra đi không từ biệt
- Chương 46 - Ra đi không từ biệt (tiếp theo)
- Chương 47 - Gặp tình địch
- Chương 48 - Giết hay không giết là một vấn đề quan trọng
- Chương 49 - Xông nhầm vào đất cấm
- Chương 50 - Hai con đường
- Chương 51 - Đường cùng
- Chương 52 - Chương 51
- Chương 53 - Nàng hãy lấy thân mà đền đi
- Chương 54 - Hình phạt riêng
- Chương 55 - Bị bệnh
- Chương 56 - Giằng co
- Chương 57 - Một kiếm kia
- Chương 58 - Không phải không đau chỉ không hối hận
- Chương 59 - Lăng Vân của Lăng gia bảo
- Chương 60 - Tiệc mừng thọ