Ai Bảo Hắn Tu Tiên! (Thùy Nhượng Tha Tu Tiên Đích!) - 谁让他修仙的
Chương 34: Bảng Danh Sách Hối Đoái Cổ Quái Kỳ Lạ (2)
Tối Bạch Đích Ô Nha
07/03/2024
- Bằng cách này, nếu phi thuyền không xảy ra chuyện ngoài ý muốn, hành khách chỉ phải trả một khoản tiền nhỏ không đáng kể, nếu phi thuyền xảy ra chuyện ngoài ý muốn và công việc của hành khách bị chậm trễ, hành khách cũng có thể được bồi thường.
- Hội trưởng thương hội đặt tên cho mô hình này là 'bảo hộ rủi ro', tên gọi tắt là bảo hiểm, cũng mở rộng nó trong các hoạt động kinh doanh khác.
- Chẳng qua ngươi không cần lo lắng, Vấn Đạo Tông chúng ta sẽ không làm rét lạnh trái tim các đệ tử, tại phương diện bảo hiểm từ trước đến nay rất hào phóng, tại thời điểm các ngươi nhập tông liền đã mua các loại bảo hiểm cho mọi người, cũng bao gồm 'bảo hiểm ngoài ý muốn khi ngồi phi chu’, cái được niêm yết trên bảng hối đoái có tác dụng gia nâng cấp gói bảo hiểm, tăng tiền bồi thường.
Sư huynh lộ vẻ mặt 'chúng ta là tông môn chính đạo’, khác với tông môn Ma đạo nên ở trên phương diện bảo hiểm sẽ tương đối đáng tin.
- Tu tiên giới chúng ta phát triển thật đúng là cấp tốc, ngay cả loại đồ vật bảo hiểm này cũng có.
Lục Dương giật khóe miệng một cái, ở bên trong trí nhớ của hắn, bảo hiểm kiếp trước là sản phẩm của vận chuyển hàng hải, không nghĩ tới tại giới tu tiên, là sản phẩm xuất phát từ phi chu.
Hắn cảm thấy thứ đồ vật này quá xúi quẩy, không bằng mua cái khác.
Tại tu tiên giới ít nhiều đều cần mê tín một chút.
Sư huynh giống như là nghe được tiếng lòng của Lục Dương, lại nói:
- Chẳng qua có đại năng nghiên cứu nhân quả đưa ra ý kiến, nói mua bảo hiểm có thể thành lập quan hệ nhân quả với mối nguy hiểm từ sâu xa, từ đó gia tăng khả năng phát sinh rủi ro hay không.
- Thương hội một mực phủ nhận loại khả năng này, song phương tranh chấp hồi lâu, cũng không đưa ra kết luận chính thức.
- Vấn đề này rất có tính nghiên cứu tại giới tu tiên, nếu kết luận nghiên cứu đưa ra là có quan hệ nhân quả, vị đại năng kia sẽ ưu ái ngươi, nếu kết luận nghiên cứu ra là không có quan hệ nhân quả, Lạc Địa Kim Tiền thương hội sẽ ưu ái ngươi, kiếm bộn không lỗ.
Lục Dương tự nhủ trong lòng ta nếu như nghiên cứu ra được có quan hệ nhân quả, Lạc Địa Kim Tiền thương hội chỉ sợ sẽ làm thịt ta.
- Một điểm cống hiến có thể hối đoái một trăm hạ phẩm linh thạch, một trăm hai mươi hạ phẩm linh thạch hối đoái một điểm cống hiến.
- Ẩm Huyết phi kiếm, hai ngàn điểm cống hiến, ngâm trong máu thời gian càng dài, uy lực càng lớn, nhìn miêu tả làm sao không quá giống như là vũ khí chính đạo?
Sư huynh ở một bên giải thích:
- Không cần phải ngâm trong máu người, máu heo máu bò đều được, nghe nói hai ngày trước chủ quán lẩu Tứ Xuyên trong tông môn còn đi các đại sơn phong khiếu nại, chất vấn là tên vương bát đản nào vụng trộm ngâm Ẩm Huyết phi kiếm ở trong nồi tiết vịt của bọn hắn.
- Sau một phen điều tra, đã tìm được hung thủ, hình phạt mà chủ quán lẩu đưa ra là bắt y uống hết một nồi lẩu tương cay, tràng diện kia thật sự là… chậc, ta đoán chừng hắn cả đời này đều không muốn ăn lẩu nữa.
Sư huynh chậc chậc mấy tiếng, biểu lộ tương đương vi diệu, không biết rõ lúc ấy đã nhìn thấy cái gì.
Lục Dương tiếp tục nhìn:
- Một bình Tích Cốc Đan tuỳ khẩu vị, một điểm cống hiến
- Bí phương đồ nướng tổ truyền, một trăm điểm cống hiến.'
- Huyền Phù Kiếm Trận, hai mươi lăm điểm cống hiến, trận pháp có thể khắc bên trên vũ khí, giúp kiếm trôi nổi ở phía sau lưng, bỏ đi hạn chế vỏ kiếm cùng dây đeo, thuận tiện tùy thời sử dụng, càng là bổ sung trận pháp bảo hộ, có thể bảo vệ bảo kiếm trong mưa gió
Lục Dương suy nghĩ một chút, cảm thấy bộ trận pháp này rất thực dụng, thống khoái bỏ tiền mua.
Đây là một bộ trận pháp nửa ẩn tàng ngưng kết trong không trung, rơi vào trên cổ kiếm, giống như giọt nước bay hơi trong không khí, triệt để biến mất, bảo kiếm liền nhẹ nhàng trôi nổi phía sau Lục Dương, phi thường phong cách.
Lục Dương chuyển động thân thể, cổ kiếm cũng cùng nhau di động, không có nửa điểm đình trệ trì hoãn.
- Đồ tốt!
- Thập Ngưu Chi Lực Đan? Một trăm điểm cống hiến, tác phẩm kinh điển của Luyện đan đại sư Ngô Minh, sau khi phục dụng có thể đạt được lực lượng mười trâu, Hoành Tảo Thiên Quân, Trúc Cơ kỳ đến Nguyên Anh kỳ cũng đều có thể dùng.
Lục Dương hoài nghi nếu như không phải do Ngô Minh sư huynh đan độc nửa nọ nửa kia luyện chế, giá cả sẽ cao hơn.
Chẳng qua nhìn từ trên miêu tả, đan dược này thật đúng là đồ tốt, có hiệu quả lúc chiến đấu, có thể mua một hạt thử một chút hiệu quả.
- Đào Yêu Diệp sư muội, thật xin lỗi, ngươi không dùng điểm cống hiến mua đồ vật sao, ta muốn mượn năm điểm cống hiến, lần sau làm xong nhiệm vụ liền trả lại cho ngươi.
Điểm cống hiến ở giữa các đệ tử là có thể chuyển nhượng.
Đồ vật mà Đào Yêu Diệp muốn mua cần rất nhiều cống hiến điểm, thêm năm điểm hay bớt năm điểm cũng không có tác dụng gì.
- Có thể.
Lục Dương lưu loát mua một hạt Thập Ngưu Chi Lực Đan.
Sư huynh tuyên bố nhiệm vụ đưa cho Lục Dương một bình sứ nhỏ, trong bình chứa một hạt đan dược màu vàng kim, dưới ánh mặt trời có chút phản xạ ánh sáng, xem qua thấy không phải là phàm phẩm.
- Trước đó cũng đã nói muốn chúc mừng ngươi Trúc Cơ, ta đã đặt bàn ăn tại Bách Hương Lâu, đi, đi ăn cơm, cam đoan đều là những món ngươi thích ăn.
Mạnh Cảnh Chu cười ha ha, còn nhiệt tình mời Đào Yêu Diệp.
- Đào sư muội, có muốn đi cùng hay không?
Mạnh Cảnh Chu thân là người xếp thứ hai khi nhập tông, là sư huynh của Đào Yêu Diệp.
Đào Yêu Diệp cảm thấy mặc dù Lục Dương sợ độ cao, miệng đầy lời dối trá, hạ độc trong phòng của mình còn không nói trước nhưng tốt xấu nói thế nào cũng là có quan hệ cùng nhau hoàn thành nhiệm vụ, cũng xem như bằng hữu.
- Đi.
- Hội trưởng thương hội đặt tên cho mô hình này là 'bảo hộ rủi ro', tên gọi tắt là bảo hiểm, cũng mở rộng nó trong các hoạt động kinh doanh khác.
- Chẳng qua ngươi không cần lo lắng, Vấn Đạo Tông chúng ta sẽ không làm rét lạnh trái tim các đệ tử, tại phương diện bảo hiểm từ trước đến nay rất hào phóng, tại thời điểm các ngươi nhập tông liền đã mua các loại bảo hiểm cho mọi người, cũng bao gồm 'bảo hiểm ngoài ý muốn khi ngồi phi chu’, cái được niêm yết trên bảng hối đoái có tác dụng gia nâng cấp gói bảo hiểm, tăng tiền bồi thường.
Sư huynh lộ vẻ mặt 'chúng ta là tông môn chính đạo’, khác với tông môn Ma đạo nên ở trên phương diện bảo hiểm sẽ tương đối đáng tin.
- Tu tiên giới chúng ta phát triển thật đúng là cấp tốc, ngay cả loại đồ vật bảo hiểm này cũng có.
Lục Dương giật khóe miệng một cái, ở bên trong trí nhớ của hắn, bảo hiểm kiếp trước là sản phẩm của vận chuyển hàng hải, không nghĩ tới tại giới tu tiên, là sản phẩm xuất phát từ phi chu.
Hắn cảm thấy thứ đồ vật này quá xúi quẩy, không bằng mua cái khác.
Tại tu tiên giới ít nhiều đều cần mê tín một chút.
Sư huynh giống như là nghe được tiếng lòng của Lục Dương, lại nói:
- Chẳng qua có đại năng nghiên cứu nhân quả đưa ra ý kiến, nói mua bảo hiểm có thể thành lập quan hệ nhân quả với mối nguy hiểm từ sâu xa, từ đó gia tăng khả năng phát sinh rủi ro hay không.
- Thương hội một mực phủ nhận loại khả năng này, song phương tranh chấp hồi lâu, cũng không đưa ra kết luận chính thức.
- Vấn đề này rất có tính nghiên cứu tại giới tu tiên, nếu kết luận nghiên cứu đưa ra là có quan hệ nhân quả, vị đại năng kia sẽ ưu ái ngươi, nếu kết luận nghiên cứu ra là không có quan hệ nhân quả, Lạc Địa Kim Tiền thương hội sẽ ưu ái ngươi, kiếm bộn không lỗ.
Lục Dương tự nhủ trong lòng ta nếu như nghiên cứu ra được có quan hệ nhân quả, Lạc Địa Kim Tiền thương hội chỉ sợ sẽ làm thịt ta.
- Một điểm cống hiến có thể hối đoái một trăm hạ phẩm linh thạch, một trăm hai mươi hạ phẩm linh thạch hối đoái một điểm cống hiến.
- Ẩm Huyết phi kiếm, hai ngàn điểm cống hiến, ngâm trong máu thời gian càng dài, uy lực càng lớn, nhìn miêu tả làm sao không quá giống như là vũ khí chính đạo?
Sư huynh ở một bên giải thích:
- Không cần phải ngâm trong máu người, máu heo máu bò đều được, nghe nói hai ngày trước chủ quán lẩu Tứ Xuyên trong tông môn còn đi các đại sơn phong khiếu nại, chất vấn là tên vương bát đản nào vụng trộm ngâm Ẩm Huyết phi kiếm ở trong nồi tiết vịt của bọn hắn.
- Sau một phen điều tra, đã tìm được hung thủ, hình phạt mà chủ quán lẩu đưa ra là bắt y uống hết một nồi lẩu tương cay, tràng diện kia thật sự là… chậc, ta đoán chừng hắn cả đời này đều không muốn ăn lẩu nữa.
Sư huynh chậc chậc mấy tiếng, biểu lộ tương đương vi diệu, không biết rõ lúc ấy đã nhìn thấy cái gì.
Lục Dương tiếp tục nhìn:
- Một bình Tích Cốc Đan tuỳ khẩu vị, một điểm cống hiến
- Bí phương đồ nướng tổ truyền, một trăm điểm cống hiến.'
- Huyền Phù Kiếm Trận, hai mươi lăm điểm cống hiến, trận pháp có thể khắc bên trên vũ khí, giúp kiếm trôi nổi ở phía sau lưng, bỏ đi hạn chế vỏ kiếm cùng dây đeo, thuận tiện tùy thời sử dụng, càng là bổ sung trận pháp bảo hộ, có thể bảo vệ bảo kiếm trong mưa gió
Lục Dương suy nghĩ một chút, cảm thấy bộ trận pháp này rất thực dụng, thống khoái bỏ tiền mua.
Đây là một bộ trận pháp nửa ẩn tàng ngưng kết trong không trung, rơi vào trên cổ kiếm, giống như giọt nước bay hơi trong không khí, triệt để biến mất, bảo kiếm liền nhẹ nhàng trôi nổi phía sau Lục Dương, phi thường phong cách.
Lục Dương chuyển động thân thể, cổ kiếm cũng cùng nhau di động, không có nửa điểm đình trệ trì hoãn.
- Đồ tốt!
- Thập Ngưu Chi Lực Đan? Một trăm điểm cống hiến, tác phẩm kinh điển của Luyện đan đại sư Ngô Minh, sau khi phục dụng có thể đạt được lực lượng mười trâu, Hoành Tảo Thiên Quân, Trúc Cơ kỳ đến Nguyên Anh kỳ cũng đều có thể dùng.
Lục Dương hoài nghi nếu như không phải do Ngô Minh sư huynh đan độc nửa nọ nửa kia luyện chế, giá cả sẽ cao hơn.
Chẳng qua nhìn từ trên miêu tả, đan dược này thật đúng là đồ tốt, có hiệu quả lúc chiến đấu, có thể mua một hạt thử một chút hiệu quả.
- Đào Yêu Diệp sư muội, thật xin lỗi, ngươi không dùng điểm cống hiến mua đồ vật sao, ta muốn mượn năm điểm cống hiến, lần sau làm xong nhiệm vụ liền trả lại cho ngươi.
Điểm cống hiến ở giữa các đệ tử là có thể chuyển nhượng.
Đồ vật mà Đào Yêu Diệp muốn mua cần rất nhiều cống hiến điểm, thêm năm điểm hay bớt năm điểm cũng không có tác dụng gì.
- Có thể.
Lục Dương lưu loát mua một hạt Thập Ngưu Chi Lực Đan.
Sư huynh tuyên bố nhiệm vụ đưa cho Lục Dương một bình sứ nhỏ, trong bình chứa một hạt đan dược màu vàng kim, dưới ánh mặt trời có chút phản xạ ánh sáng, xem qua thấy không phải là phàm phẩm.
- Trước đó cũng đã nói muốn chúc mừng ngươi Trúc Cơ, ta đã đặt bàn ăn tại Bách Hương Lâu, đi, đi ăn cơm, cam đoan đều là những món ngươi thích ăn.
Mạnh Cảnh Chu cười ha ha, còn nhiệt tình mời Đào Yêu Diệp.
- Đào sư muội, có muốn đi cùng hay không?
Mạnh Cảnh Chu thân là người xếp thứ hai khi nhập tông, là sư huynh của Đào Yêu Diệp.
Đào Yêu Diệp cảm thấy mặc dù Lục Dương sợ độ cao, miệng đầy lời dối trá, hạ độc trong phòng của mình còn không nói trước nhưng tốt xấu nói thế nào cũng là có quan hệ cùng nhau hoàn thành nhiệm vụ, cũng xem như bằng hữu.
- Đi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.