Ái Đắc So Với Ngươi Tiêu Sái
Đánh giá: 10/10 từ 1 lượt
“Em hận anh sao?”
“Em không hận anh. Làm sao em lại có thể hận người đã dạy cho em trưởng thành!”
Cô không hận anh, chỉ là không còn yêu anh nữa. Điều này làm cho anh như rơi xuống địa ngục, anh cảm nhận được nỗi đau đớn lớn nhất trong cuộc sống này – yêu một người đã không còn yêu mình nữa.
Anh biết anh đã phạm phải một sai lầm không thể tha thứ một cách dễ dàng, khiến anh chịu sự dằn vặt.
Hiện tại, anh đuổi theo sau cô, một người đã thay đổi hoàn toàn, một người phụ nữ trưởng thành, xinh đẹp. Anh đợi cô cho anh một ánh nhìn ôn nhu, một nụ cười nhẹ nhàng. Đó không hẳn là cách để cô trừng phạt anh, mà là biểu hiện của ý chí và sự quyết tâm của anh.
Anh tình nguyện nhận lấy, thậm chí nghĩ rằng mình anh phải chịu đựng để được gần cô, được yêu cô lần nữa, bởi vì, cô vĩnh viễn ngự tại ngực anh, nơi mềm mại nhất của trái tim.
“Em không hận anh. Làm sao em lại có thể hận người đã dạy cho em trưởng thành!”
Cô không hận anh, chỉ là không còn yêu anh nữa. Điều này làm cho anh như rơi xuống địa ngục, anh cảm nhận được nỗi đau đớn lớn nhất trong cuộc sống này – yêu một người đã không còn yêu mình nữa.
Anh biết anh đã phạm phải một sai lầm không thể tha thứ một cách dễ dàng, khiến anh chịu sự dằn vặt.
Hiện tại, anh đuổi theo sau cô, một người đã thay đổi hoàn toàn, một người phụ nữ trưởng thành, xinh đẹp. Anh đợi cô cho anh một ánh nhìn ôn nhu, một nụ cười nhẹ nhàng. Đó không hẳn là cách để cô trừng phạt anh, mà là biểu hiện của ý chí và sự quyết tâm của anh.
Anh tình nguyện nhận lấy, thậm chí nghĩ rằng mình anh phải chịu đựng để được gần cô, được yêu cô lần nữa, bởi vì, cô vĩnh viễn ngự tại ngực anh, nơi mềm mại nhất của trái tim.