Ái Tình Luân Khuếch

Chương 9: Chương 9

Đào Hoa Nông

06/11/2016

Cái hôn đầu của hai người bọn họ ngoài ý muốn tới rất muộn.

Cũng không biết là do bầu không khí cho phép hay là thế nào, dù rằng thường thường cùng một chỗ vẫn luôn là vành tai mái tóc chạm nhau , nhưng Hạ Hành Thù luôn hôn chỉ hôn tới gò má hoặc vành tai, chưa từng đi lạc điểm hồng tâm.

Thẩm Gia Hành không biết đây là vì nguyên nhân gì, cậu mặc dù cảm giác có chút kỳ quái, nhưng cũng chưa từng nghĩ tới sẽ dùng biện pháp gì để thay đổi cái loại tình huống này. Từ trước tới nay thì đây là lần đầu tiên cùng người chính thức kết giao, cậu tựa như một tân binh vừa mới nhập ngũ nên khuyết thiếu thường thức, cho dù điểm ấy chính cậu cũng chưa bao giờ nguyện thừa nhận.

Thẳng đến khi nó thật sự phát sinh, cậu mới rõ vì cái gì HạHành Thù đối chuyện này đặc biệt thận trọng.

Dù cho cái kết cục hôn môi này có một chút khôi hài.

Khi chính thức tiến vào quan hệ kết giao được đủ hai tháng , Hạ phó tổng tài thực thành khẩn mà không thiếu sáng ý mời người tình đồng tính của anh đi xem phim ở rạp chiếu bóng , mà Thẩm Gia Hành cũng chỉ do dự nửa phút đồng hồ liền quyết định vẫn nên nể tình mà đáp ứng anh đi hẹn hò buổi tối .

Bởi vì thời gian chính thức khởi chiếu là tám giờ, cho nên sau khi bọn họ tan sở cũng vẫn đủ thời gian về nhà thay đồrồi gặp mặt , dù sao nếu có hai người đàn ông mặc tây trang đeo giày da nghiêm chỉnh tiến vào rạp chiếu phim, cho dù không muốn chú mục cũng sẽ trở nên chú mục , vì để ngừa vạn nhất, Thẩm Gia Hành còn đặc biệt từ trong đống đồ lộn xộn muôn đời không đụng tới lấy ra một cái kính đen mà sau khi cậu mua về cũng chưa từng đeo , vốn là muốn để Hạ Hành Thù đeo , vị này tốt xấu cũng coi như là danh nhân, nhưng Hạ Hành Thù kiên quyết không đồng ý “Trên mặt nhiều thứ như vậy sẽảnh hưởng độ bảnh bảo của anh”, cậu đành phải dùng ở trên người mình

Phim cũng chẳng có gì đặc biệt , cuộc chiến giữa các vì sao ( star wars ), Thẩm Gia Hành thích nhất Natalie Portman diễn vai nữ vương, cô yêu rất dữ dội nồng nàn, nếu như lược bỏ những tràng cảnh chiến đấu trong phim thì đây có thể xem như một bộ phim tình cảm kinh điển .

Người yêu của Thẩm Gia Hành thật đúng là nhiều tiền luôn không biết chỗ đốt, đôi ghế tình nhân đang ngồi của hai người họ so với ghế bình thường cao hơn gấp đôi , được cái tầm nhìn ra ngoài rất rộng, đáng tiếc tình nhân người ta chọn đôi ghế này chỉ cốt để ân ân ái ái, Thẩm Gia Hành cũng ở một bên hưởng thụ Hạ Hành Thù hầu hạ đồ uống lạnh đồ ăn vặt, một bên nhìn chằm chằm vào màn ảnh , hoàn toàn coi nhẹ ánh sáng điện được người ta phóng tới bên mình, bất quá Hạ Hành Thù cũng không để ý, Thẩm Gia Hành thích xem phim, anh liền mỉm cười meo meo nhìn Thẩm Gia Hành xem phim tới chăm chú , cái này cũng coi như là thú vui .

Phim chiếu đã xong, hai người cũng không chờ tới khúc cuối mà sớm đã theo cửa sau đi ra ngoài, bên ngoài sớm đã hoàn toàn đen sẩm , mà đô thị sống về đêm lúc này mới vừa bắt đầu.

Thẩm Gia Hành có chút ý do vị tẫn mà lôi kéo Hạ Hành Thù tới trung tâm thương mại gần rạp chiếu bóng , đi thẳng tới quán café bán lộ thiên ở quần năm, sau đó dựa vào trong rào bảo vệ bằng kim loại mà ngửa đầu ngắm bầu trời đêm âm u tối đen.

Nhìn thật lâu, cậu mới sách một tiếng “Thành phố đã ô nhiễm nặng, đến tận chỗ cao như thế cũng không thấy sao .”

Hạ Hành Thù hứng thú đánh giá cậu, hai tay vịn gần sát cậu rồi hỏi:“Em muốn tìm một ngôi sao nào sao ?”



Thẩm Gia Hành lại lắc lắc đầu “Không có, em chỉ đang suy nghĩ tại saoAnakin (1) lại ngu ngốc tới mức đó thôi .”

Người yêu của anh hiện tại có suy nghĩ rất khó dò, Hạ Hành Thù nghĩ, quyết định không nói gì tiếp.

“Này, anh nói xem , nếu em chết thì anh sẽ thế nào ?” Thẩm Gia Hành đột nhiên quay đầu lại hỏi.

Hạ Hành Thù cười đến có điểm gian xảo “Gia Gia thân ái, lời em vừa nói là lời thề non hẹn biển tình bỉ kiên kim thông thường mà chỉ có những người yêu nhau mới thể hỏi không ?”

[ tình bỉ kiên kim : Tình vững hơn vàng ]

“Cho nên, cho nên em đang chờ anh đáp lại một đáp án không giống bình thường.” ánh mắt Thẩm Gia Hành tinh lượng nhìn anh.

Cái này, Hạ Hành Thù ngược lại thu liễm biểu tình, bắt đầu nghiêm túc tự hỏi.

“Anh nghĩ, anh sẽ…… Đem kiện áo sơ mi vương nước mắt của em cất ở một góc nhỏ nào đó, sau đó, tiếp tục sống những ngày tiếp trong đời anh, hàng năm tới sinh nhật em , anh sẽ cùng em dùng bữa tiệc tối .”

Thiên! Anh thật sự muốn làm vậy à. Thẩm Gia Hành từ đôi mắt anh mà biết anh nói tuyệt đối là thật , tưởng tượng đến hình ảnh anh miêu tả, trong lòng có một chút sợ hãi, lại có một ít cảm động.

Người đàn ông này thật sự rất có mị lực, vô luận là hành vi hay lời anh nói, đều có thể dễ dàng xâm lược đến tận sâu trong nội tâm người khác .

Bản thân cậu rốt cuộc có thể thủ vững được bao lâu đây ? Thẩm Gia Hành đã hoàn toàn không có đáp án.

“Cánh tay em thật lạnh.” Khi Hạ Hành Thù nắm lấy tay cậu xoa xoa , mới phát hiện cánh tay Thẩm Gia Hành so với độấm bàn tay thấp hơn rất nhiều.

Tuy rằng đại bộ phận mọi người đều ở bên trong quán café hưởng thụ điều hòa để giảm bớt nóng bức, nhưng trên thực tế hơi lạnh từ máy điều hòa cũng khó có thể bì kịp với gió mát ở lầu cao lúc sập tối , mà Thẩm Gia Hành luôn luôn coi trọng tạo hình của mình nên đương nhiên ăn mặc sẽ không nhiều lắm [ trên thực tế là đã tinh giảm rất nhiều ], cho nên hiện tại người chịu lạnh đương nhiên chỉ có mình cậu .

Nhìn Hạ Hành Thù lập tức cởi nút thắt áo khoác T-shirt , Thẩm Gia Hành ngược lại cảm thấy hậu tri hậu giác, tay phải sờ lên hai gò má mình mà nói:“A, thật sự, mặt cũng thực lạnh.”



Hai tay Hạ Hành Thù cầm lấy mép áo khoác, nhìn dung nhan có phần khờ khạo của cậu , thiếu đi mị hoặc khắc ý bình thường, lại thêm vài phần chân thật đáng yêu thuần khiết.

“Môi…… Cũng thực lạnh sao?” Thanh âm của anh không thể khống chế mà có điểm khàn khàn.

Thẩm Gia Hành nghe rõ câu hỏi của anh , theo bản năng chạm lên môi, trái tim đập nhanh, ngay cả khuôn mặt vừa rồi còn phiếm lạnh cũng ẩn ẩn bốc nóng lên.

“Anh có thể…… Thử nhìn xem một chút……”

Được lời mời hấp dẫn đến như vậy, Hạ Hành Thù lập tức đem áo khoác màu trắng che quá lên đầu mình, dưới bức màn trắng noãn , nhẹ nhàng hôn lên đôi môi cánh hoa của Thẩm Gia Hành.

Xúc cảm có chút lạnh lẽo, rồi lại khiến người tràn nhiệt tình , khiến nó trở nên nóng bỏng hơn , rõ ràng là đôi môi mềm mại, lại chậm chạp không chịu tách rời ra mà cứ kiên trì lưu luyến , mà, phân ngọt ngào này làm cho người ta không thể tự kềm chế.

Tại trên sân ít người này, lại diễn ra tiết mục tình yêu này, ở trong mắt người bên ngoài nhìn vào, có lẽ chỉ là một hoàng tử cùng một công chúa kỳ duyên, chỉ có bản thân hai người bọn họ mới biết được, dưới màn che trắng noãn là che dấu cấm kị như thế nào, là động lòng người cùng kích thích như thế nào.

Khi đôi môi tách ra, tựa như có thể cảm nhận độấm lẫn nhau, nhiệt năng từ trên da xuyên thấu cả vào bên trong thân thể.

Hạ Hành Thù lưu luyến mà trở về chỗ cũ , nhịn không được lại trộm tiến lên muốn lần nữa nhấm nháp.

“A…… Hắt xì!”

Ngay tại khi cách đôi môi hồng nhuận mê người kia còn vài cm, Hạ Hành Thù không thể không ngạnh sinh sinh mà ngừng lại.

“Em, dường như……” Hạ Hành Thù có chút do dự nói.

“Ân…… Có lẽ, bị cảm……”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Ái Tình Luân Khuếch

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook