Chương 270: Hồ Đồ
Hạ Diệp
10/04/2024
Vương Oánh Oánh nhíu chặt mày, bất mãn nói.
“Hồ đồ, em năm không làm việc đàng hoàng thì thôi, còn muốn kéo theo em trai lên thuyền giặc của con bé nữa à.”
“Chaa mẹ và chị hai cũng mặc kệ con bé muốn làm gì thì làm à?”
Dứt lời, cô ấy lấy điện thoại di động từ trong túi ra, nhanh chóng chỉnh sửa tin nhăn rồi gửi cho nhóm chị em.
Vương Oánh Oánh: Các chị em và em trai ở đâu, mau gửi vị trí đi! Vương Tư Kỳ: Em đang ở công ty.
Vương Nhạc Nhạc: Chị ba về nhà à, em đang ngồi máy bay đến Lâm Giang biểu diễn.
Vương Anh: Khu... Tín hiệu ở đây không tốt.
Vương Văn Nhã: Ô ô ô, tín hiệu của chị hai không tốt còn có thể gửi tin nhắn sao?
Vương Văn Nhã: Cười chết với mọi người trong nhà~ Nhìn thấy tin nhắn các chị em trả lời, cô ấy nghiến răng nghiến lợi.
Đám người tinh ranh này là muốn chiếm lấy em trai, còn muốn lừa gạt cả mình nữa.
Lại còn có những lý do kỳ lạ như “tín hiệu không tốt“.
Đây chính là “chị em cây khế ;hoa rơi xuống nhà ta trong truyền thuyết sao? Vương Oánh Oánh lục lọi danh bạ, sau đó gọi điện thoại cho mấy người. Vương Tư Kỳ: Từ chối gọi điện thoại.
Vương Nhạc Nhạc: Từ chối gọi điện thoại.
Vương Anh: Tắt máy.
Vương Tâm Như: Không ai trả lời.
Vương Nhạc Hạo: Vẫn chưa có phản hồi. Trần Tuệ: Tạm thời chưa có phản hồi.
Những cuộc điện thoại này gọi tới giống như là đá chìm biển rộng, không có một chút động tĩnh nào.
Vương Oánh Oánh tức giận giậm chân, nhưng lại không thể làm gì được.
Cửa vườn trái cây.
Mọi người trong nhà họ Vương đều mỉm cười cất điện thoại di động đi.
Đạo diễn Hoa có chút bối rối không hiểu vì sao.
Chẳng lẽ là trong nhà có chuyện vui, cho nên mọi người đều vui vẻ như vậy? Vương Anh ho nhẹ một tiếng, chậm rãi đi vào vườn trái cây.
Đạo diễn Hoa vừa định mở miệng nhắc nhở, lại phát hiện Vương Anh chỉ đứng từ xa quan sát, cũng không ảnh hưởng đến việc ghi hình.
Ông ta thở phào nhẹ nhõm.
Nếu như vị nữ tướng quân này thật sự muốn tiến lên thì ông ta cũng không dám ngăn cản.
Trong vườn trái cây.
Các nhóm đều đang đắm chìm trong niềm vui hái táo, khung cảnh rất sống động.
Vừa mới bắt đầu, các thành viên của mỗi nhóm không hề hợp tác mà chỉ thi đua với nhau xem tốc độ tay của ai nhanh nhất.
Nhóm Hai Ngôi Sao. Cố Tinh Hà cầm lấy kéo cắt từng quả táo xuống đất.
Nhìn số lượng táo rơi xuống đất cũng đã hòm hòm, anh ta dẫn em trai cùng nhau nhặt táo.
Chỉ trong vòng mười phút, quả táo trong giỏ trái cây của hai người đã hơn phân nửa.
Đếm thì được gần ba mươi trái. Bên kia.
Quý Lạc Xuyên nhanh chóng cắt quả táo trên cành, còn Quý Tử Xuyên đi theo phía sau nhặt quả rơi xuống đất.
Hai anh em phối hợp với nhau, nhìn trông rất ăn ý. Nhưng chẳng bao lâu sau, bọn họ đã xuất hiện vấn đề.
Giỏ trái cây của Tiểu Tử Xuyên càng ngày càng đầy, giỏ cũng càng ngày càng nặng.
Càng về sau bàn tay nhỏ bé của cậu bé đã không xách nổi giỏ trái cây nữa.
Quý Lạc Xuyên chỉ có thể lần lượt cầm cái rổ đổ vào giỏ trái cây “nhóm Tử Xuyên”, tiến độ cũng chậm hơn rất nhiều.
Tất cả các nhóm đều bận rộn... Là con gái nên Vương Tâm Như vốn không chiếm ưu thế.
Hơn nữa chưa từng làm việc đồng áng, tốc độ hái táo chậm hơn các nhóm khác không ít.
Tiểu Kha che mặt, bất đắc dĩ thở dài.
Chị năm đúng là thảm hại~
“Hồ đồ, em năm không làm việc đàng hoàng thì thôi, còn muốn kéo theo em trai lên thuyền giặc của con bé nữa à.”
“Chaa mẹ và chị hai cũng mặc kệ con bé muốn làm gì thì làm à?”
Dứt lời, cô ấy lấy điện thoại di động từ trong túi ra, nhanh chóng chỉnh sửa tin nhăn rồi gửi cho nhóm chị em.
Vương Oánh Oánh: Các chị em và em trai ở đâu, mau gửi vị trí đi! Vương Tư Kỳ: Em đang ở công ty.
Vương Nhạc Nhạc: Chị ba về nhà à, em đang ngồi máy bay đến Lâm Giang biểu diễn.
Vương Anh: Khu... Tín hiệu ở đây không tốt.
Vương Văn Nhã: Ô ô ô, tín hiệu của chị hai không tốt còn có thể gửi tin nhắn sao?
Vương Văn Nhã: Cười chết với mọi người trong nhà~ Nhìn thấy tin nhắn các chị em trả lời, cô ấy nghiến răng nghiến lợi.
Đám người tinh ranh này là muốn chiếm lấy em trai, còn muốn lừa gạt cả mình nữa.
Lại còn có những lý do kỳ lạ như “tín hiệu không tốt“.
Đây chính là “chị em cây khế ;hoa rơi xuống nhà ta trong truyền thuyết sao? Vương Oánh Oánh lục lọi danh bạ, sau đó gọi điện thoại cho mấy người. Vương Tư Kỳ: Từ chối gọi điện thoại.
Vương Nhạc Nhạc: Từ chối gọi điện thoại.
Vương Anh: Tắt máy.
Vương Tâm Như: Không ai trả lời.
Vương Nhạc Hạo: Vẫn chưa có phản hồi. Trần Tuệ: Tạm thời chưa có phản hồi.
Những cuộc điện thoại này gọi tới giống như là đá chìm biển rộng, không có một chút động tĩnh nào.
Vương Oánh Oánh tức giận giậm chân, nhưng lại không thể làm gì được.
Cửa vườn trái cây.
Mọi người trong nhà họ Vương đều mỉm cười cất điện thoại di động đi.
Đạo diễn Hoa có chút bối rối không hiểu vì sao.
Chẳng lẽ là trong nhà có chuyện vui, cho nên mọi người đều vui vẻ như vậy? Vương Anh ho nhẹ một tiếng, chậm rãi đi vào vườn trái cây.
Đạo diễn Hoa vừa định mở miệng nhắc nhở, lại phát hiện Vương Anh chỉ đứng từ xa quan sát, cũng không ảnh hưởng đến việc ghi hình.
Ông ta thở phào nhẹ nhõm.
Nếu như vị nữ tướng quân này thật sự muốn tiến lên thì ông ta cũng không dám ngăn cản.
Trong vườn trái cây.
Các nhóm đều đang đắm chìm trong niềm vui hái táo, khung cảnh rất sống động.
Vừa mới bắt đầu, các thành viên của mỗi nhóm không hề hợp tác mà chỉ thi đua với nhau xem tốc độ tay của ai nhanh nhất.
Nhóm Hai Ngôi Sao. Cố Tinh Hà cầm lấy kéo cắt từng quả táo xuống đất.
Nhìn số lượng táo rơi xuống đất cũng đã hòm hòm, anh ta dẫn em trai cùng nhau nhặt táo.
Chỉ trong vòng mười phút, quả táo trong giỏ trái cây của hai người đã hơn phân nửa.
Đếm thì được gần ba mươi trái. Bên kia.
Quý Lạc Xuyên nhanh chóng cắt quả táo trên cành, còn Quý Tử Xuyên đi theo phía sau nhặt quả rơi xuống đất.
Hai anh em phối hợp với nhau, nhìn trông rất ăn ý. Nhưng chẳng bao lâu sau, bọn họ đã xuất hiện vấn đề.
Giỏ trái cây của Tiểu Tử Xuyên càng ngày càng đầy, giỏ cũng càng ngày càng nặng.
Càng về sau bàn tay nhỏ bé của cậu bé đã không xách nổi giỏ trái cây nữa.
Quý Lạc Xuyên chỉ có thể lần lượt cầm cái rổ đổ vào giỏ trái cây “nhóm Tử Xuyên”, tiến độ cũng chậm hơn rất nhiều.
Tất cả các nhóm đều bận rộn... Là con gái nên Vương Tâm Như vốn không chiếm ưu thế.
Hơn nữa chưa từng làm việc đồng áng, tốc độ hái táo chậm hơn các nhóm khác không ít.
Tiểu Kha che mặt, bất đắc dĩ thở dài.
Chị năm đúng là thảm hại~
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.