Chương 12: Ngưng Chân cảnh sơ kỳ tầng một!
Mèo Con Màu Xám
16/02/2024
Đưa mắt nhìn Mạc Sơn rời đi, trong mắt Vương Đằng lóe lên một tia lạnh lo.
Nếu không phải là không có đủ thực lực thì hắn đã sớm thủ tiêu ông ta từ lâu rồi.
Đặc biệt, hung thần lệ khí ẩn chứa bên trong Thái Cổ Thần Ma quyết còn đang quấn nhiều tinh thần của hắn, phóng đại sát ý trong lòng hắn.
Nhưng lại bị hắn kiềm chế sâu sắc.
Tu vi của Mạc Sơn chính là Ngưng Chân cảnh đỉnh phong tầng bốn, hơn nữa bên ngoài còn có một đội ngũ gồm hơn hai mươi giáp sĩ của Mạc gia, tu vi của từng người cũng không hề thấp, đến tận lúc này mà tu vi của hắn chỉ mới khôi phục đến Luyện Khí cảnh tầng bốn, vốn dĩ hắn không thể nào là đối thủ của họ.
Còn về chuyện Mạc Sơn để những giáp sĩ đó ở lại đây, nói một cách mĩ miều thì là để bảo vệ an toàn cho hắn, nhưng mục đích thực sự là do ông ta sợ rằng Vương Đằng sẽ đào tẩu cho nên mới để người ở lại giám sát hắn mà thôi.
Nhưng Vương Đằng không thèm quan tâm đến chuyện này.
Liếc nhìn đám giáp sĩ của Mạc gia ngoài cửa, Vương Đằng đóng cửa lại, sau đó lập tức nắm bắt thời cơ, bắt đầu tiếp tục khôi phục tu vi.
Khôi phục tu vi đương nhiên sẽ nhanh hơn tu luyện rất nhiều. Thời gian giống như nước chảy, một canh giờ, hai canh giờ...
Màn đêm buông xuống, tu vi của Vương Đằng đã khôi phục lại Luyện Khí cảnh đỉnh phong tầng bảy.
Khi màn đêm lui dần, bầu trời chuyển sang màu trắng, tu vi của Vương Đằng đã hoàn toàn khôi phục.
Ngưng Chân cảnh sơ kỳ tầng một!
Nếu không phải vì trước đây Vương Đằng thường xuyên tiêu hao nguyên khí để giúp Mạc Tương áp chế hàn độc, ảnh hưởng đến tiến độ tu luyện của hắn thì với thiên phú Thần Mạch Chí Tôn của hắn, tu vi của hắn sẽ không chỉ dừng lại ở đó.
Lúc này, không biết có phải là do trước đó Vương Đằng đã trải qua việc ao máu tôi thể làm cho nội thể trở nên thâm sâu hơn hay không, mà sau khi tu vi của hắn khôi phục lại Ngưng Chân cảnh sơ kỳ tầng một, Vương Đằng phát hiện tu vi của mình còn có thể tiếp tục tăng lên.
Có thể tiếp tục tăng lên, Vương Đằng đương nhiên sẽ không từ bỏ cơ hội này, hắn tiếp tục chuyên tâm tu luyện, một lượng lớn linh thạch bị thiêu đốt, còn có rất nhiều đan dược, hóa thành một luồng linh khí, như gió mạnh rót vào trong cơ thể.
Lúc này, Vương Đằng hoàn toàn không hề keo kiệt, hắn tùy ý tiêu xài những tài nguyên này để nâng cao thực lực bằng tốc độ nhanh nhất.
Trời vừa sáng, Vương Đằng cảm thấy tốc độ tăng tu vi của mình đang chậm lại, vì vậy hắn lập tức ngừng tu luyện, lúc này, tu vi của hắn đã đạt tới Ngưng Chân cảnh đỉnh phong tầng một!
Đồng thời, vì đã được ao máu tôi thể, rèn luyện được nhục thể hoàn mỹ, thêm cả công pháp huyền diệu, cho nên Vương Đằng có thể cảm nhận một cách rõ ràng rằng, bây giờ, chân khí của hắn còn tinh khiết và mạnh mẽ hơn rất nhiều so với lúc hắn ở cùng cảnh giới này trước đây!
"Trong vòng một đêm, tu vi của ta không chỉ hoàn toàn khôi phục, mà còn tiến thêm một bước, đạt tới Ngưng Chân cảnh đỉnh phong tầng một, ta chỉ còn cách Ngưng Chân cảnh tầng hai một bước!"
"Cộng thêm Thần Ma Chi Lực của ta, ta cũng không biết là thực lực bây giờ của ta rốt cuộc là đã đạt tới mức nào rồi?"
Hai mắt Vương Đằng tràn đầy ánh sáng, trong lòng hắn mừng rơ không thôi.
Nếu không phải là không có đủ thực lực thì hắn đã sớm thủ tiêu ông ta từ lâu rồi.
Đặc biệt, hung thần lệ khí ẩn chứa bên trong Thái Cổ Thần Ma quyết còn đang quấn nhiều tinh thần của hắn, phóng đại sát ý trong lòng hắn.
Nhưng lại bị hắn kiềm chế sâu sắc.
Tu vi của Mạc Sơn chính là Ngưng Chân cảnh đỉnh phong tầng bốn, hơn nữa bên ngoài còn có một đội ngũ gồm hơn hai mươi giáp sĩ của Mạc gia, tu vi của từng người cũng không hề thấp, đến tận lúc này mà tu vi của hắn chỉ mới khôi phục đến Luyện Khí cảnh tầng bốn, vốn dĩ hắn không thể nào là đối thủ của họ.
Còn về chuyện Mạc Sơn để những giáp sĩ đó ở lại đây, nói một cách mĩ miều thì là để bảo vệ an toàn cho hắn, nhưng mục đích thực sự là do ông ta sợ rằng Vương Đằng sẽ đào tẩu cho nên mới để người ở lại giám sát hắn mà thôi.
Nhưng Vương Đằng không thèm quan tâm đến chuyện này.
Liếc nhìn đám giáp sĩ của Mạc gia ngoài cửa, Vương Đằng đóng cửa lại, sau đó lập tức nắm bắt thời cơ, bắt đầu tiếp tục khôi phục tu vi.
Khôi phục tu vi đương nhiên sẽ nhanh hơn tu luyện rất nhiều. Thời gian giống như nước chảy, một canh giờ, hai canh giờ...
Màn đêm buông xuống, tu vi của Vương Đằng đã khôi phục lại Luyện Khí cảnh đỉnh phong tầng bảy.
Khi màn đêm lui dần, bầu trời chuyển sang màu trắng, tu vi của Vương Đằng đã hoàn toàn khôi phục.
Ngưng Chân cảnh sơ kỳ tầng một!
Nếu không phải vì trước đây Vương Đằng thường xuyên tiêu hao nguyên khí để giúp Mạc Tương áp chế hàn độc, ảnh hưởng đến tiến độ tu luyện của hắn thì với thiên phú Thần Mạch Chí Tôn của hắn, tu vi của hắn sẽ không chỉ dừng lại ở đó.
Lúc này, không biết có phải là do trước đó Vương Đằng đã trải qua việc ao máu tôi thể làm cho nội thể trở nên thâm sâu hơn hay không, mà sau khi tu vi của hắn khôi phục lại Ngưng Chân cảnh sơ kỳ tầng một, Vương Đằng phát hiện tu vi của mình còn có thể tiếp tục tăng lên.
Có thể tiếp tục tăng lên, Vương Đằng đương nhiên sẽ không từ bỏ cơ hội này, hắn tiếp tục chuyên tâm tu luyện, một lượng lớn linh thạch bị thiêu đốt, còn có rất nhiều đan dược, hóa thành một luồng linh khí, như gió mạnh rót vào trong cơ thể.
Lúc này, Vương Đằng hoàn toàn không hề keo kiệt, hắn tùy ý tiêu xài những tài nguyên này để nâng cao thực lực bằng tốc độ nhanh nhất.
Trời vừa sáng, Vương Đằng cảm thấy tốc độ tăng tu vi của mình đang chậm lại, vì vậy hắn lập tức ngừng tu luyện, lúc này, tu vi của hắn đã đạt tới Ngưng Chân cảnh đỉnh phong tầng một!
Đồng thời, vì đã được ao máu tôi thể, rèn luyện được nhục thể hoàn mỹ, thêm cả công pháp huyền diệu, cho nên Vương Đằng có thể cảm nhận một cách rõ ràng rằng, bây giờ, chân khí của hắn còn tinh khiết và mạnh mẽ hơn rất nhiều so với lúc hắn ở cùng cảnh giới này trước đây!
"Trong vòng một đêm, tu vi của ta không chỉ hoàn toàn khôi phục, mà còn tiến thêm một bước, đạt tới Ngưng Chân cảnh đỉnh phong tầng một, ta chỉ còn cách Ngưng Chân cảnh tầng hai một bước!"
"Cộng thêm Thần Ma Chi Lực của ta, ta cũng không biết là thực lực bây giờ của ta rốt cuộc là đã đạt tới mức nào rồi?"
Hai mắt Vương Đằng tràn đầy ánh sáng, trong lòng hắn mừng rơ không thôi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.