An

Chương 2:

Giản Khiết

01/10/2022

2.

Sau một thời gian quen biết, có thể xem là thân nhau, số lần lên lớp nghe giảng của cậu cũng thường xuyên hơn, không cúp học như trước, vào phòng học cũng gọi là chú tâm, tuy nhiên chú tâm vào giáo viên đang giảng dạy hay anh bạn kế bên, cả hai chắc là đang đấu tranh giành phần thắng.

Giáo viên đang giảng?

Anh bạn cạnh bên?

"Này! Tối rảnh không?" Duy Dũng khẽ hỏi.

"Có, đêm nay đi đâu?" Cậu hỏi lại.

"Phòng anh." Duy Dũng trả lời.

Không hiểu sao khi nghĩ việc sẽ đến phòng của Duy Dũng thì cậu lại có cái cảm giác hơi thẹn thùng như "con gái" vậy, tim có chút đập nhanh, đầu óc suy nghĩ mấy vấn đề mười tám cộng. Ôi! Vãi cả linh hồn ông cháu ạ.

Hẹn bảy giờ qua phòng Duy Dũng mà mới năm giờ cậu đã bắt đầu sửa soạn, cậu lấy tất cả quần áo treo trên giá, mặc từng bộ rồi soi qua gương, xong lại nghĩ một hồi lâu mới tiếp tục hành động khó đỡ của bản thân, cũng may là hôm nay thằng bạn cùng phòng đi chơi với bạn gái, mộ khi thằng bạn nhìn thấy cảnh tượng này chắc chắn sẽ cười đến đau cả bụng, có khi nó còn bế cả ông nội dở hơi này lên thắp vài nén hương luôn không chừng.

Khi qua phòng Duy Dũng, cậu có ghé qua cửa hàng tiện lợi, tiện tay cho vào vỏ một vài túi đậu nành, đậu phộng… "thức ăn nhanh" Thêm một hai lon nước ngọt, xong ra quầy thanh toán, bấy nhiêu cũng đủ cho hai người thâu đêm.

Duy Dũng ở trọ, tận lầu mười, view cao nhìn rất đẹp, chỉ có điều khi cậu đến nơi thì thang máy bảo trì buộc cậu phải lội mấy trăm bậc thang, thở xắp không ra hơi, hai chân bủn rủn, tuy nhiên khi vào phòng Duy Dũng thì cảm giác mệt mỏi vơi đi hẳn.

Có đến phòng Duy Dũng mấy lần nhưng Nhật An cảm thấy mỗi lần đến đều mang lại cảm giác khác nhau, lần đầu là hồi hộp đến khó tả, lần hai thì đỡ hơn chút tuy nhiên tim vẫn cứ đập liên hồi, lần này còn hơn thế nữa. Ôi mẹ ơi! Toát cả mồ hôi hột.



Duy Dũng nhìn thấy túi nilon liền hỏi: "Mua gì thế? Không phải bảo em đừng mua gì rồi sao?"

"Em cứ thích mua đấy! Hồi nữa anh có ăn không?" Cậu gằn giọng hỏi.

Duy Dũng nhìn cậu cười cười, "anh có."

(Thay đổi cách xưng hô tí.)

Hai người ngồi trên chiếc sô pha cùng nhau xem phim, ăn vặt… Duy Dũng choàng tay qua cổ của Nhật An, không biết từ bao giờ mà họ đã ngồi cạnh nhau đến mức có thể cảm nhận được hơi ấm của đối phương. Trong lúc phim chuyển cảnh cậu lén nhìn Duy Dũng mấy lần, vẫn là góc nghiêng không sao chê vào đâu được của anh, y như lần đầu gặp mặt chỉ có điều lần này nó gần đến mức cậu chỉ cần ngước lên thêm một tí nữa là có thể chạm vào da mặt của Duy Dũng luôn.

Lúc này chỉ cần chạy thẳng vào nhà vệ sinh là có thể giải quyết vấn đề một cách nhanh gọn, song mặc kệ cậu em đang gào thét thì cậu vẫn nép mình vào anh mà xem tiếp bộ phim.

Tivi đang chiếu phân đoạn của bộ phim "Your name engraved herein" cảnh Bá Đức và Gia Hán gặp nhau sau 20 năm xa cách ở canada, cậu ngước mắt nhìn Duy Dũng hỏi: "đẫm lệ anh nhỉ?"

"Ừm, nhưng cái kết cũng xem như là viên mãn." Duy Dũng nhìn Nhật An cười trả lời.

"Em cũng muốn có một tình yêu, nhưng không phải như họ, đã gặp được nhau nhưng không thể ở cạnh nhau, thật buồn, dù cái kết này có thể gọi là viên mãn nhưng em vẫn không thích lắm." Cậu cảm thán.

"Em muốn có một tình yêu?" Duy Dũng cười hỏi.

Lúc này cậu đẩy tay Duy Dũng ra khỏi vai của mình, "miễn người đó không phải là anh, ai em cũng chịu."

Duy Dũng chỉ chỉ rồi cười mấy cái, "này, em nói thế là có ý gì đây?"



"Em có ý gì?" Cậu cười rồi trả lời, chỉ vào túi đậu phộng trên bàn, "tách cho em một hạt."

Duy Dũng mở túi đậu sau đó tách cho cậu một hạt nhưng không đưa cho cậu liền mà hỏi: "Có thật là em không thích anh."

Cậu không trả lời mà đưa tay giật lấy hạt đậu trên tay Duy Dũng: "tách rồi thì đưa cho em."

"Em phải trả lời câu hỏi của anh cái đã, có thật sự là em không hề muốn anh làm người yêu của em?" Duy Dũng tiến lại gần hơn gặng hỏi.

Nhật An bắt lấy tay của Duy Dũng đưa hạt đậu vào miệng rồi trả lời: "anh làm người yêu em ă? Em suy nghĩ đã."

Lúc này ánh mắt cả hai chạm nhau gần nửa ngày trời, Duy Dũng hạ thập gương mặt xuống, gần như là môi của cậu ta chạm vào bờ môi của Nhật An, tim Nhật An đập loạn xạ, cậu cảm nhận được hơi ấm của đầu lưỡi, nhịp tim của Duy Dũng, mẹ kiếp! Cậu còn chưa nuốt hết hạt đậu đang nhai trong miệng thì Duy Dũng đã cưỡng hôn mất rồi.

(Cách ăn đậu quý sờ tộc.)

Tay của Duy Dũng bắt đầu đánh lẻ, đưa vào trong quần của Nhật An, cậu lập tức phản ứng chặn tay Duy Dũng nhưng vẫn là không kìm nén được mà thả ra mặc cho cậu ta muốn làm gì thì làm, còn mình thì cứ nằm yên mà tận hưởng.

Những viên giấy được vo tròn nằm rải rác trên sàn nhà, cậu nhìn thấy mà vô cùng xấu hổ, nhìn qua Duy Dũng cậu trách: "Anh còn chưa tỏ tình mà đã…"

Duy Dũng ôm cậu vào lòng mình: "Vậy em muốn mình quen nhau hay yêu nhau?"

Cậu ngước nhìn anh, biểu cảm: "khác nhau chỗ nào?"

"Không khác, chọn cái nào thì em cũng là người yêu anh hết." Duy Dũng hôn lên trán Nhất An.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
cô vợ thay thế

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện An

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook