Chương 17: Tôi là Bắc Minh Vương
Ves
23/07/2021
Kim Hải Phong vô cùng sợ hãi, là nỗi sợ xuất phát từ tận đáy lòng.
Giờ phút này ông ta đã sớm quên mất mình chính là người đứng đầu của nhà họ Kim ở Tô Hàng, quên mất hôm nay ông ta phải làm chuyện gì.
Dù bên cạnh có hơn một nghìn tên thuộc hạ của nhà họ Kim, và hàng chục tên sát thủ sẵn sàng hy sinh được nhà họ Kim đào tạo với giá đắt đỏ, nhưng vẫn khiến Kim Hải Phong cảm thấy lực lượng không đủ.
Hai mắt Tiêu Hoàng Nam đều là sát khí lạnh lẽo, ôm chặt Khương Phương Ngọc, lửa giận trong mắt đã sớm hóa thành dòng lũ.
Lúc này ba thần y cũng xuất hiện bên cạnh Tiêu Hoàng Nam, khi nhìn thấy vết thương của Khương Phương Ngọc, trong lòng bọn họ đều cảm thấy vô cùng kinh ngạc.
“Chủ soái, bà chủ vẫn còn có thể cứu” Bác sĩ Hoa hét lên.
Tiêu Hoàng Nam nghe thấy câu nói này, đôi mắt tràn đầy sát ý của anh xuất hiện một tia hy vọng. Anh không dám chậm trễ, nhanh chóng giao Khương Phương Ngọc cho ba thần y.
Nhìn thấy một đám người đi theo bảo vệ Khương Phương Ngọc và ba thần y rời khỏi, lúc này ánh mắt lạnh như băng của Tiêu Hoàng Nam mới nhìn về phía Kim Hải Phong, anh cười lạnh: “Các người hỏi tôi là ai à? Ha ha, trong mắt các người, tôi chẳng qua chỉ là một thằng nhóc kiêu ngạo không đáng nhắc đến, cũng chỉ là người chồng chưa từng lộ diện của Khương Phương Ngọc, là bố của Ca Cao. Kim Hải Phong, suýt chút nữa ông đã giết chết người phụ nữ mà tôi muốn bảo vệ nhất trong đời, ông có biết mình đã phạm vào tội ác tày trời gì không? Tại thằng con trai của ông mà con gái tội nghiệp của tôi đã bị mù cả hai mắt. Ông nghĩ thử xem, hôm nay, tôi có thể bỏ qua cho ông, bỏ qua cho nhà họ Kim mấy người không?”
"Bich."
Thân thể Kim Hải Phong bắt đầu run rẩy.
Mặc dù Tiêu Hoàng Nam không tiết lộ thân phận thực sự của mình, nhưng dưới đôi mắt độc ác của Kim Hải Phong, sát khí ngút trời tỏa ra khắp nơi của ba nghìn cường giả Điện Thần Long, sát khí mạnh mẽ của tám người đứng sau Tiêu Hoàng Nam, cùng với bốn nhân vật kinh khủng có thể chiếm đóng cả một quân khu.
Ông ta có thể khẳng định Tiêu Hoàng Nam là một nhân vật phi thường.
Quá mạnh.
Lực lượng mạnh mẽ như vậy lại có thể phục tùng Tiêu Hoàng Nam như vậy, chẳng khác gì một đội quân hùng hậu. So với lực lượng này, đám thuộc hạ và sát thủ của nhà họ Kim đứng phía xa không thể nào so sánh được.
Thậm chí không thể nào tìm thấy một đội quân mạnh mẽ như vậy ở Long Quốc.
“Tôi không quan tâm cậu là ai. Nơi này là Tô Hàng. Cho dù cậu có bản lĩnh phi thường thì Kim Hải Phong tôi cũng không sợ. Giết. Giết hết tất cả bọn chúng cho tôi. Báo thù cho con trai của tôi”
Sự tức giận tràn đầy khuôn mặt Kim Hải Phong hóa thành sự thù hận và sát khí dày đặc.
Cho dù đối phương có bản lĩnh phi thường thì sao chứ, nơi này là Tô Hàng, là biệt thự của nhà họ Kim. Ông ta nhất định phải đuổi cùng giết tận. Nhất định phải giết sạch.
Đây chính là con đường tồn tại duy nhất.
“Giết.”
Sau tiếng gầm thét của Kim Hải Phong, hơn một nghìn tên thuộc hạ của nhà họ Kim đồng loạt lao về phía cường giả của Điện Thần Long ở gần đó.
Tuy nhiên, chờ đợi bọn họ lại là một sự tồn tại mà cả đời này bọn họ không thể nào tưởng tượng và hiểu
được.
Bum bum bum.
Từng bóng dáng tràn đầy sát khí trực tiếp lùi ra xa, giống như từng đuôi kiếm sắc bén, trực tiếp quét sạch hơn một nghìn tên thuộc hạ của nhà họ Kim ở trước mặt.
Đây chẳng khác gì cây lúa gặp mưa bão, chỉ trong chốc lát đã bị tàn sát.
Mỗi khi có một cường giả của Điện Thần Long xông ra, người đó sẽ đánh bay mấy chục tên thuộc hạ ở trước mặt.
Trong vòng chưa đầy một phút, hơn một nghìn tên thuộc hạ của nhà họ Kim đã gục ngã dưới nắm đấm của mười mấy cường giả Điện Thần Long.
Tình huống hoàn toàn nghiêng về một phía. Kim Hải Phong trợn mắt há miệng nhìn cảnh tượng trước mắt, thân thể suy sụp hoàn toàn.
“Không. Không thể nào. Làm sao có thể xảy ra chuyện như vậy được. Đây là loại sức chiến đấu gì, đây còn là người sao? Đây quả thực chính là tàn sát”
Giờ phút này Kim Hải Phong tràn đầy hoài nghi, giơ tay lên ngực tự hỏi, đôi mắt ông ta trợn to.
Khi nhìn thấy tên thuộc hạ cuối cùng ngã xuống trước mặt ông ta dưới nắm đấm của một cường giả Điện Thần Long, hai chân ông ta bắt đầu run rẩy.
Bịch một tiếng.
Kim Hải Phong trực tiếp quỳ xuống trước mặt Tiêu Hoàng Nam đứng cách đó hơn mười mét, liên tục quỳ lạy, dập đầu cầu xin Tiêu Hoàng Nam tha thứ: “Xin cậu tha mạng cho tôi. Tôi sai rồi. Là do con trai tôi hồ đồ nên đã đắc tội cậu Tiêu. Nó chết là đúng người đúng tội. Xin cậu Tiêu hãy chừa cho tôi một con đường sống. Chừa cho nhà họ Kim một con đường sống”
Bốp bốp bốp.
Kim Hải Phong liên tục đập đầu thật mạnh vào nền gạch lạnh lẽo, nước mưa hòa lẫn máu tươi.
Cảnh tượng trước mắt khiến những người còn lại của nhà họ Kim cảm thấy mơ hồ.
Giờ phút này trụ cột của bọn họ, người đứng đầu của nhà họ Kim, đang quỳ gối như một con chó liên tục cầu xin người đàn ông giống như Tu La trước mặt.
Ầm.
Ngay giây tiếp theo, Tiêu Hoàng Nam trực tiếp đá vào người Kim Hải Phong, đả bay ông ta ra xa mấy chục mét, trượt dài trên mặt đất ướt nước mưa, sau đó nên mạnh vào chiếc đỉnh đồng chân vạc Thiên Địa phía sau.
Bịch một tiếng thật mạnh, tấm lưng phía sau của Kim Hải Phong như bị sấm sét bắn phá, khiến ông ta trực tiếp phun ra một ngụm máu tươi.
Nhưng ông ta không dám phản kháng, chỉ có thể quỳ sấp trên mặt đất, toàn thân run rẩy chờ đợi Tiêu Hoàng Nam xử lí.
“Cộp cộp cộp Tiêu Hoàng Nam bước từng bước đi về phía Kim Hải Phong đang run rẩy trước mặt.
Sau đó, anh từ trên cao liếc mắt nhìn xuống Kim Hải Phong đang quỳ gối trước mặt mình, trực tiếp rút dao găm từ bên hông ném xuống dưới đất, lạnh lùng nói: “Chọn một trong hai, thứ nhất, tự sát ở đây, từ nay nhà họ Kim bị xóa tên khỏi Tô Hàng. Thứ hai, khiêu chiến với tôi, tôi sẽ cho ông được chết một cách tử tế”
Lúc này toàn thân Kim Hải Phong run lên, khóe miệng chảy máu không ngừng, ông ta run rẩy vươn tay ra, sau đó đột nhiên nhặt con dao găm trên mặt đất lên, hét lên một tiếng rồi trực tiếp đâm về phía Tiêu Hoàng Nam, đồng thời cười điên cuồng: “Tiêu Hoàng Nam. Đây chính là do mày muốn chết. A a a.”
Nhưng giây tiếp theo. Răng rắc một tiếng.
Tiêu Hoàng Nam trực tiếp giơ tay lên, chiến bào kim long màu xanh lam nổi lên một ánh sáng chói mắt,
bàn tay của anh giữ chặt lấy cổ Kim Hải Phong.
Hai mắt Kim Hải Phong lồi ra, nghiêng đầu, chết ngay tại chỗ.
Sau đó, Tiêu Hoàng Nam giơ tay ném một cái, cơ thể Kim Hải Phong trực tiếp rơi vào trong đỉnh đồng, ầm ầm hai tiếng, nước mưa hòa với màu đỏ trong đỉnh văng ra tung tóe, thi thể nổi lên mặt nước.
Vào giây phút chết đi, bầu trời trong tầm mắt của Kim Hải Phong từ từ mờ đi, chậm rãi biến thành màu đen.
Cứ như thế, Kim Hải Phong, anh hùng huyền thoại của Tô Hàng, đã hoàn toàn bị xóa tên khỏi Tô Hàng vào ngày hôm nay.
Những người còn lại của nhà họ Kim không hề có ý định chống cự, lúc này, tất cả đều quỳ dưới mưa, quỳ gối trước mặt Tiêu Hoàng Nam, liên tục rên rỉ cầu xin: “Xin hãy tha mạng. Chuyện này đều là lỗi của bố con Kim Hải Phong, không có liên quan gì đến chúng tôi hết. Chúng tôi vô tội”
Tiêu Hoàng Nam cười lạnh nhìn người nhà họ Kim đang quỳ trước mặt mình, anh nói: “Vô tội? Nhà họ Kim các người, không có ai là vô tội hết. Tất cả các người đều là đao phủ tay nhiễm máu tươi. Nhà họ Kim các người đã làm những chuyện gì ở Tô Hàng, trong lòng các người rõ ràng nhất. Bây giờ, tôi cũng cho các người hai sự lựa chọn, thứ nhất, nhận tội, kể ra tất cả tội ác của mình sau đó chấp nhận sự trừng phạt của luật pháp Long Quốc. Thứ hai, đứng dậy, nhặt vũ khí trên mặt đất, xông lên. Chỉ cần có ai đó trong số các người có thể chém giết xông ra ngoài, các người có thể sống sót”
Người nhà họ Kim vừa nghe hết câu này thì bốn mắt nhìn nhau, trong phút chốc phần lớn người đang quỳ dưới đất bắt đầu gào khóc, lựa chọn thú nhận tội lỗi của mình.
Chỉ có một số ít người nhặt vũ khí trên mặt đất, muốn xông ra ngoài.
Nhưng bọn họ vừa mới đứng dậy thì đã có một vài bóng đen nhanh chóng xẹt qua trước mặt bọn họ, sau đó bọn họ lập tức che cổ ngã vào trong vũng máu.
Dám đứng dậy nhặt vũ khí lên trước mặt những cường giả của Điện Thần Long, hành động đó chẳng khác nào bị kết án tử hình.
Cũng vào lúc này, Tống Thành Đạt dẫn theo một đám thuộc hạ chạy đến. Những chiếc xe gào thét lao đến, vây kín bên ngoài biệt thự nhà họ Kim.
Tống Thành Đạt tách đám đông ra, sau đó toàn thân ông ta không nhịn được trở nên run rẩy khi nhìn thấy Tiêu Hoàng Nam đang mặc chiến bào kim long màu xanh đứng sừng sững dưới mưa.
Trong tầm mắt của ông ta, giờ phút này Tiêu Hoàng Nam đứng sừng sững ở đó giống như tồn tại mạnh nhất trên thế giới. Đôi lông mày đó, mỗi một cử động, đều toát ra khí thể khiến người ta phải bái phục, kính nê.
Đặc biệt là xung quanh còn có ba nghìn cường giả của Điện Thần Long. Mạnh mẽ giống như gang thép.
Lại nhìn xuống mặt đất, đám thuộc hạ của nhà họ Kim liên tục kêu rên, gãy tay, gãy chân, không có tên nào còn nguyên vẹn.
Đặc biệt là những người còn lại của nhà họ Kim, khi nhìn thấy đám người do Tống Thành Đạt dẫn tới, bọn họ giống như nhìn thấy vị cứu tinh, nhanh chóng liều mạng bò đến trước mặt mấy người đó, vừa khóc lóc vừa kể ra tội ác của mình.
Bọn họ chỉ hy vọng Tống Thành Đạt có thể đưa bọn họ ra khỏi địa ngục này.
Tổng Thành Đạt nhanh chóng chạy đến trước mặt Tiêu Hoàng Nam, sau đó lại bị khí tức mạnh mẽ của Tiêu Hoàng Nam làm cho kinh ngạc một lúc lâu.
“Viện trưởng Tổng" Tiêu Hoàng Nam cau mày.
Lúc này Tống Thành Đạt mới kịp phản ứng, nhanh chóng nói: “Cậu Tiêu, tôi đến đây là để nói với cậu một chuyện, phía sau nhà họ Kim còn có một nhân vật và thế lực mạnh mẽ hơn hỗ trợ. Chính là vợ của Kim Hải Phong, mẹ của Kim Hoàng Long, bà ta xuất thân là người của nhà họ Vân ở Vân Hương, huyện lớn nhất trong sáu huyện của Nam Lăng. Đó cũng chính là nhà giàu nhất ở Vân Hương. Mà bà Kim này lại có ba người cậu đều là người của tổng bộ quân khu Nam Lăng. Người thấp nhất cũng là hai sao. Thế lực rất lớn”
“Bây giờ cầu tiêu diệt họ Kim, e rằng nhà họ Vân sẽ không buông tha cho cậu”
Nhà họ Vân ở Vân Hương sao? Tôi đợi bọn họ đến đây. Nếu bọn họ dám vươn tay đến Tô Hàng, động đến vợ con của tôi. Tôi sẽ đánh gãy nanh vuốt của bọn họ” Tiêu Hoàng Nam lạnh lùng nói, mày kiếm như sao, toàn thân mang theo sát khí ngập trời.
Giờ phút này ông ta đã sớm quên mất mình chính là người đứng đầu của nhà họ Kim ở Tô Hàng, quên mất hôm nay ông ta phải làm chuyện gì.
Dù bên cạnh có hơn một nghìn tên thuộc hạ của nhà họ Kim, và hàng chục tên sát thủ sẵn sàng hy sinh được nhà họ Kim đào tạo với giá đắt đỏ, nhưng vẫn khiến Kim Hải Phong cảm thấy lực lượng không đủ.
Hai mắt Tiêu Hoàng Nam đều là sát khí lạnh lẽo, ôm chặt Khương Phương Ngọc, lửa giận trong mắt đã sớm hóa thành dòng lũ.
Lúc này ba thần y cũng xuất hiện bên cạnh Tiêu Hoàng Nam, khi nhìn thấy vết thương của Khương Phương Ngọc, trong lòng bọn họ đều cảm thấy vô cùng kinh ngạc.
“Chủ soái, bà chủ vẫn còn có thể cứu” Bác sĩ Hoa hét lên.
Tiêu Hoàng Nam nghe thấy câu nói này, đôi mắt tràn đầy sát ý của anh xuất hiện một tia hy vọng. Anh không dám chậm trễ, nhanh chóng giao Khương Phương Ngọc cho ba thần y.
Nhìn thấy một đám người đi theo bảo vệ Khương Phương Ngọc và ba thần y rời khỏi, lúc này ánh mắt lạnh như băng của Tiêu Hoàng Nam mới nhìn về phía Kim Hải Phong, anh cười lạnh: “Các người hỏi tôi là ai à? Ha ha, trong mắt các người, tôi chẳng qua chỉ là một thằng nhóc kiêu ngạo không đáng nhắc đến, cũng chỉ là người chồng chưa từng lộ diện của Khương Phương Ngọc, là bố của Ca Cao. Kim Hải Phong, suýt chút nữa ông đã giết chết người phụ nữ mà tôi muốn bảo vệ nhất trong đời, ông có biết mình đã phạm vào tội ác tày trời gì không? Tại thằng con trai của ông mà con gái tội nghiệp của tôi đã bị mù cả hai mắt. Ông nghĩ thử xem, hôm nay, tôi có thể bỏ qua cho ông, bỏ qua cho nhà họ Kim mấy người không?”
"Bich."
Thân thể Kim Hải Phong bắt đầu run rẩy.
Mặc dù Tiêu Hoàng Nam không tiết lộ thân phận thực sự của mình, nhưng dưới đôi mắt độc ác của Kim Hải Phong, sát khí ngút trời tỏa ra khắp nơi của ba nghìn cường giả Điện Thần Long, sát khí mạnh mẽ của tám người đứng sau Tiêu Hoàng Nam, cùng với bốn nhân vật kinh khủng có thể chiếm đóng cả một quân khu.
Ông ta có thể khẳng định Tiêu Hoàng Nam là một nhân vật phi thường.
Quá mạnh.
Lực lượng mạnh mẽ như vậy lại có thể phục tùng Tiêu Hoàng Nam như vậy, chẳng khác gì một đội quân hùng hậu. So với lực lượng này, đám thuộc hạ và sát thủ của nhà họ Kim đứng phía xa không thể nào so sánh được.
Thậm chí không thể nào tìm thấy một đội quân mạnh mẽ như vậy ở Long Quốc.
“Tôi không quan tâm cậu là ai. Nơi này là Tô Hàng. Cho dù cậu có bản lĩnh phi thường thì Kim Hải Phong tôi cũng không sợ. Giết. Giết hết tất cả bọn chúng cho tôi. Báo thù cho con trai của tôi”
Sự tức giận tràn đầy khuôn mặt Kim Hải Phong hóa thành sự thù hận và sát khí dày đặc.
Cho dù đối phương có bản lĩnh phi thường thì sao chứ, nơi này là Tô Hàng, là biệt thự của nhà họ Kim. Ông ta nhất định phải đuổi cùng giết tận. Nhất định phải giết sạch.
Đây chính là con đường tồn tại duy nhất.
“Giết.”
Sau tiếng gầm thét của Kim Hải Phong, hơn một nghìn tên thuộc hạ của nhà họ Kim đồng loạt lao về phía cường giả của Điện Thần Long ở gần đó.
Tuy nhiên, chờ đợi bọn họ lại là một sự tồn tại mà cả đời này bọn họ không thể nào tưởng tượng và hiểu
được.
Bum bum bum.
Từng bóng dáng tràn đầy sát khí trực tiếp lùi ra xa, giống như từng đuôi kiếm sắc bén, trực tiếp quét sạch hơn một nghìn tên thuộc hạ của nhà họ Kim ở trước mặt.
Đây chẳng khác gì cây lúa gặp mưa bão, chỉ trong chốc lát đã bị tàn sát.
Mỗi khi có một cường giả của Điện Thần Long xông ra, người đó sẽ đánh bay mấy chục tên thuộc hạ ở trước mặt.
Trong vòng chưa đầy một phút, hơn một nghìn tên thuộc hạ của nhà họ Kim đã gục ngã dưới nắm đấm của mười mấy cường giả Điện Thần Long.
Tình huống hoàn toàn nghiêng về một phía. Kim Hải Phong trợn mắt há miệng nhìn cảnh tượng trước mắt, thân thể suy sụp hoàn toàn.
“Không. Không thể nào. Làm sao có thể xảy ra chuyện như vậy được. Đây là loại sức chiến đấu gì, đây còn là người sao? Đây quả thực chính là tàn sát”
Giờ phút này Kim Hải Phong tràn đầy hoài nghi, giơ tay lên ngực tự hỏi, đôi mắt ông ta trợn to.
Khi nhìn thấy tên thuộc hạ cuối cùng ngã xuống trước mặt ông ta dưới nắm đấm của một cường giả Điện Thần Long, hai chân ông ta bắt đầu run rẩy.
Bịch một tiếng.
Kim Hải Phong trực tiếp quỳ xuống trước mặt Tiêu Hoàng Nam đứng cách đó hơn mười mét, liên tục quỳ lạy, dập đầu cầu xin Tiêu Hoàng Nam tha thứ: “Xin cậu tha mạng cho tôi. Tôi sai rồi. Là do con trai tôi hồ đồ nên đã đắc tội cậu Tiêu. Nó chết là đúng người đúng tội. Xin cậu Tiêu hãy chừa cho tôi một con đường sống. Chừa cho nhà họ Kim một con đường sống”
Bốp bốp bốp.
Kim Hải Phong liên tục đập đầu thật mạnh vào nền gạch lạnh lẽo, nước mưa hòa lẫn máu tươi.
Cảnh tượng trước mắt khiến những người còn lại của nhà họ Kim cảm thấy mơ hồ.
Giờ phút này trụ cột của bọn họ, người đứng đầu của nhà họ Kim, đang quỳ gối như một con chó liên tục cầu xin người đàn ông giống như Tu La trước mặt.
Ầm.
Ngay giây tiếp theo, Tiêu Hoàng Nam trực tiếp đá vào người Kim Hải Phong, đả bay ông ta ra xa mấy chục mét, trượt dài trên mặt đất ướt nước mưa, sau đó nên mạnh vào chiếc đỉnh đồng chân vạc Thiên Địa phía sau.
Bịch một tiếng thật mạnh, tấm lưng phía sau của Kim Hải Phong như bị sấm sét bắn phá, khiến ông ta trực tiếp phun ra một ngụm máu tươi.
Nhưng ông ta không dám phản kháng, chỉ có thể quỳ sấp trên mặt đất, toàn thân run rẩy chờ đợi Tiêu Hoàng Nam xử lí.
“Cộp cộp cộp Tiêu Hoàng Nam bước từng bước đi về phía Kim Hải Phong đang run rẩy trước mặt.
Sau đó, anh từ trên cao liếc mắt nhìn xuống Kim Hải Phong đang quỳ gối trước mặt mình, trực tiếp rút dao găm từ bên hông ném xuống dưới đất, lạnh lùng nói: “Chọn một trong hai, thứ nhất, tự sát ở đây, từ nay nhà họ Kim bị xóa tên khỏi Tô Hàng. Thứ hai, khiêu chiến với tôi, tôi sẽ cho ông được chết một cách tử tế”
Lúc này toàn thân Kim Hải Phong run lên, khóe miệng chảy máu không ngừng, ông ta run rẩy vươn tay ra, sau đó đột nhiên nhặt con dao găm trên mặt đất lên, hét lên một tiếng rồi trực tiếp đâm về phía Tiêu Hoàng Nam, đồng thời cười điên cuồng: “Tiêu Hoàng Nam. Đây chính là do mày muốn chết. A a a.”
Nhưng giây tiếp theo. Răng rắc một tiếng.
Tiêu Hoàng Nam trực tiếp giơ tay lên, chiến bào kim long màu xanh lam nổi lên một ánh sáng chói mắt,
bàn tay của anh giữ chặt lấy cổ Kim Hải Phong.
Hai mắt Kim Hải Phong lồi ra, nghiêng đầu, chết ngay tại chỗ.
Sau đó, Tiêu Hoàng Nam giơ tay ném một cái, cơ thể Kim Hải Phong trực tiếp rơi vào trong đỉnh đồng, ầm ầm hai tiếng, nước mưa hòa với màu đỏ trong đỉnh văng ra tung tóe, thi thể nổi lên mặt nước.
Vào giây phút chết đi, bầu trời trong tầm mắt của Kim Hải Phong từ từ mờ đi, chậm rãi biến thành màu đen.
Cứ như thế, Kim Hải Phong, anh hùng huyền thoại của Tô Hàng, đã hoàn toàn bị xóa tên khỏi Tô Hàng vào ngày hôm nay.
Những người còn lại của nhà họ Kim không hề có ý định chống cự, lúc này, tất cả đều quỳ dưới mưa, quỳ gối trước mặt Tiêu Hoàng Nam, liên tục rên rỉ cầu xin: “Xin hãy tha mạng. Chuyện này đều là lỗi của bố con Kim Hải Phong, không có liên quan gì đến chúng tôi hết. Chúng tôi vô tội”
Tiêu Hoàng Nam cười lạnh nhìn người nhà họ Kim đang quỳ trước mặt mình, anh nói: “Vô tội? Nhà họ Kim các người, không có ai là vô tội hết. Tất cả các người đều là đao phủ tay nhiễm máu tươi. Nhà họ Kim các người đã làm những chuyện gì ở Tô Hàng, trong lòng các người rõ ràng nhất. Bây giờ, tôi cũng cho các người hai sự lựa chọn, thứ nhất, nhận tội, kể ra tất cả tội ác của mình sau đó chấp nhận sự trừng phạt của luật pháp Long Quốc. Thứ hai, đứng dậy, nhặt vũ khí trên mặt đất, xông lên. Chỉ cần có ai đó trong số các người có thể chém giết xông ra ngoài, các người có thể sống sót”
Người nhà họ Kim vừa nghe hết câu này thì bốn mắt nhìn nhau, trong phút chốc phần lớn người đang quỳ dưới đất bắt đầu gào khóc, lựa chọn thú nhận tội lỗi của mình.
Chỉ có một số ít người nhặt vũ khí trên mặt đất, muốn xông ra ngoài.
Nhưng bọn họ vừa mới đứng dậy thì đã có một vài bóng đen nhanh chóng xẹt qua trước mặt bọn họ, sau đó bọn họ lập tức che cổ ngã vào trong vũng máu.
Dám đứng dậy nhặt vũ khí lên trước mặt những cường giả của Điện Thần Long, hành động đó chẳng khác nào bị kết án tử hình.
Cũng vào lúc này, Tống Thành Đạt dẫn theo một đám thuộc hạ chạy đến. Những chiếc xe gào thét lao đến, vây kín bên ngoài biệt thự nhà họ Kim.
Tống Thành Đạt tách đám đông ra, sau đó toàn thân ông ta không nhịn được trở nên run rẩy khi nhìn thấy Tiêu Hoàng Nam đang mặc chiến bào kim long màu xanh đứng sừng sững dưới mưa.
Trong tầm mắt của ông ta, giờ phút này Tiêu Hoàng Nam đứng sừng sững ở đó giống như tồn tại mạnh nhất trên thế giới. Đôi lông mày đó, mỗi một cử động, đều toát ra khí thể khiến người ta phải bái phục, kính nê.
Đặc biệt là xung quanh còn có ba nghìn cường giả của Điện Thần Long. Mạnh mẽ giống như gang thép.
Lại nhìn xuống mặt đất, đám thuộc hạ của nhà họ Kim liên tục kêu rên, gãy tay, gãy chân, không có tên nào còn nguyên vẹn.
Đặc biệt là những người còn lại của nhà họ Kim, khi nhìn thấy đám người do Tống Thành Đạt dẫn tới, bọn họ giống như nhìn thấy vị cứu tinh, nhanh chóng liều mạng bò đến trước mặt mấy người đó, vừa khóc lóc vừa kể ra tội ác của mình.
Bọn họ chỉ hy vọng Tống Thành Đạt có thể đưa bọn họ ra khỏi địa ngục này.
Tổng Thành Đạt nhanh chóng chạy đến trước mặt Tiêu Hoàng Nam, sau đó lại bị khí tức mạnh mẽ của Tiêu Hoàng Nam làm cho kinh ngạc một lúc lâu.
“Viện trưởng Tổng" Tiêu Hoàng Nam cau mày.
Lúc này Tống Thành Đạt mới kịp phản ứng, nhanh chóng nói: “Cậu Tiêu, tôi đến đây là để nói với cậu một chuyện, phía sau nhà họ Kim còn có một nhân vật và thế lực mạnh mẽ hơn hỗ trợ. Chính là vợ của Kim Hải Phong, mẹ của Kim Hoàng Long, bà ta xuất thân là người của nhà họ Vân ở Vân Hương, huyện lớn nhất trong sáu huyện của Nam Lăng. Đó cũng chính là nhà giàu nhất ở Vân Hương. Mà bà Kim này lại có ba người cậu đều là người của tổng bộ quân khu Nam Lăng. Người thấp nhất cũng là hai sao. Thế lực rất lớn”
“Bây giờ cầu tiêu diệt họ Kim, e rằng nhà họ Vân sẽ không buông tha cho cậu”
Nhà họ Vân ở Vân Hương sao? Tôi đợi bọn họ đến đây. Nếu bọn họ dám vươn tay đến Tô Hàng, động đến vợ con của tôi. Tôi sẽ đánh gãy nanh vuốt của bọn họ” Tiêu Hoàng Nam lạnh lùng nói, mày kiếm như sao, toàn thân mang theo sát khí ngập trời.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.