Ánh Đèn Đêm Dài

Đánh giá: 10/10 từ 1 lượt

Cùng Phật tử giới Kinh Khuyên yêu đương ba năm.

Tôi vô tình nghe thấy hắn và bạn bè hắn nhắc đến tôi:

“Sư phụ nói cô ta là kiếp nạn của tôi, bên cô ta ba năm đã là cực hạn lắm rồi, hay là mấy người giúp tôi độ hóa cô ta đi.”

“Đời này, tôi sẽ chỉ hoàn tục vì Đình Đình thôi.”

Lúc này tôi mới biết, hắn có một người trong lòng cầu mà không có được.

Tôi chẳng thèm tự rước lấy nhục, không nói một lời mà âm thầm bỏ đi.

Sau này Phật tử giới Kinh Khuyên lật tung khắp thành phố cũng không tìm thấy tôi.

Hắn cuối cùng cũng phá lệ gọi điện thoại cho tôi: [Ôn Bái, cô đang ở đâu?]

Dưới thân người đàn ông giọng khàn khàn, đâm đến nỗi giọng tôi đứt quãng.

[Tôi đang độ cô ấy…đến cực lạc.]


5 chương mới nhất truyện Ánh Đèn Đêm Dài

Danh sách chương truyện Ánh Đèn Đêm Dài

Nhận xét của độc giả về truyện Ánh Đèn Đêm Dài

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook