Anh Là Ánh Trăng Nhưng Cũng Là Không Phải
Chương 46
NHOMUAHE
19/10/2024
"tôi nói này bảo bảo nhà tôi là đẹp trai nhất" Thiếu Diễn tự hào nói về con trai mình "vì con trai tôi giống tôi vậy mà"
"cậu thôi đi suốt ngày khoe con trai mình, cậu nghỉ mình cậu có à" Trạch Hàn liếc nhẹ Thiếu Diễn rồi nhìn về hướng vợ và con trai mình, Thiếu Thành ngồi một bên chỉ lắc đầu cười cô trai và vợ anh đang vui vẻ phía kia cả đời anh chỉ cần như thế này chỉ cần vợ và con bên cạnh cả ba cùng bên nhau hạnh phúc là được rồi.
"anh đẹp trai cho em xin số phone nha" một cô gái mặc bikini thân hình nóng bỏng đi tới bên cạnh Thiếu Diễn nở nụ cười đưa tình với anh.
Thiếu Diễn đến nhìn cũng không thèm nhìn cô gái kia, ánh mắt cứ nhìn về hướng vợ và con anh, cô gái kia cảm thấy như bị xúc phạm quyết định không thể làm mất mặt mình cô ta hơi nghiêng về trước định ngả xống người Thiếu Diễn nhưng chưa kịp chạm vào thì bị anh đưa chân ra đẹp ngã xuống cát cảnh tượng này làm cho Thiếu Thành và Trạch Hàn vừa uống rượu vừa buồn cười, Thiếu Diễn nhìn cô ta ánh mắt như muốn giết người "tránh ra"
"hứ anh tưởng mình là ai"
"tránh ra"
"không tránhanh ỷ đẹp một chút muốn làm gì cũng được à"
"thì sao"
"anh.....anh"
Thiếu Diễn mắt nhìn thấy vợ mình đang đi về hướng này thì ánh mắt thay đổi đôi mắt anh rưng rưng sợ sệt, anh biến hóa quá nhanh làm cô gái kia hốt hoảng
"anh.....anh định làm gì"
"cô gái đi còn kịp" Trạch Hàn và Thiếu Thành lắc đầu nhìn nhau hai người đã quá quen với cảnh này.
"chồng anh làm gì" Tử Nguyệt định lên uống nước thì thấy chồng mình đang nói chuyện với cô gái nào đó cô cũng không quan tâm vì cô thừa biết chồng cô ngoài cô ra thì nhưng người khác không quan tâm
"vợ.....cô ta chửi anh"
"hả" cô gái kia giật mình "anh nói ai chửi cái đồ thần kinh này"
"cô nói lại xem" Tử Nguyệt nghiến răng ánh mắt hung dữ nhìn cô gái kia
"tôi...tôi" cô gái kia thấy mọi chuyện không ổn liền quay lưng đi
"được rồi đừng diễn nữa"
"vợ anh sợ thật mà"
"anh thôi đi" Tử Nguyệt đẩy Thiếu Diễn ra đi về hướng con trai mình, anh thấy thế thì chạy theo cô cùng cô chơi đùa với con trai mình.
Ngồi phía trên Trạch Hàn và Thiếu Thành nhìn nhau "em trai cậu nghe nói không thích phụ nữ"
"đó là trước kia"
"nhưng hình như bây giờ vẫn vậy"
"ừm chắc có lễ sợ dây tình yêu của em trai tôi tìm sai chỗ"
"anh đừng để Tử Nguyệt nghe thấy" TRạch Hàn nhướn mài cười cười rồi đứng lên cũng đi về hướng gia đình nhỏ của mình, Thiếu Thành cũng vậy.
Cả ba gia đình dưới ánh chiều tà như một bức tranh tuyệt đẹp, thật ra hạnh phúc rất đơn giản nhưng nó lại rất khó khi chúng ta không biết nắm bắt được nó. Khi chúng ta dũng cảm vượt qua những rào cản bản thân, biết hạ cái tôi xuống và cuối cùng là hai con tim hướng về nhau.
"cậu thôi đi suốt ngày khoe con trai mình, cậu nghỉ mình cậu có à" Trạch Hàn liếc nhẹ Thiếu Diễn rồi nhìn về hướng vợ và con trai mình, Thiếu Thành ngồi một bên chỉ lắc đầu cười cô trai và vợ anh đang vui vẻ phía kia cả đời anh chỉ cần như thế này chỉ cần vợ và con bên cạnh cả ba cùng bên nhau hạnh phúc là được rồi.
"anh đẹp trai cho em xin số phone nha" một cô gái mặc bikini thân hình nóng bỏng đi tới bên cạnh Thiếu Diễn nở nụ cười đưa tình với anh.
Thiếu Diễn đến nhìn cũng không thèm nhìn cô gái kia, ánh mắt cứ nhìn về hướng vợ và con anh, cô gái kia cảm thấy như bị xúc phạm quyết định không thể làm mất mặt mình cô ta hơi nghiêng về trước định ngả xống người Thiếu Diễn nhưng chưa kịp chạm vào thì bị anh đưa chân ra đẹp ngã xuống cát cảnh tượng này làm cho Thiếu Thành và Trạch Hàn vừa uống rượu vừa buồn cười, Thiếu Diễn nhìn cô ta ánh mắt như muốn giết người "tránh ra"
"hứ anh tưởng mình là ai"
"tránh ra"
"không tránhanh ỷ đẹp một chút muốn làm gì cũng được à"
"thì sao"
"anh.....anh"
Thiếu Diễn mắt nhìn thấy vợ mình đang đi về hướng này thì ánh mắt thay đổi đôi mắt anh rưng rưng sợ sệt, anh biến hóa quá nhanh làm cô gái kia hốt hoảng
"anh.....anh định làm gì"
"cô gái đi còn kịp" Trạch Hàn và Thiếu Thành lắc đầu nhìn nhau hai người đã quá quen với cảnh này.
"chồng anh làm gì" Tử Nguyệt định lên uống nước thì thấy chồng mình đang nói chuyện với cô gái nào đó cô cũng không quan tâm vì cô thừa biết chồng cô ngoài cô ra thì nhưng người khác không quan tâm
"vợ.....cô ta chửi anh"
"hả" cô gái kia giật mình "anh nói ai chửi cái đồ thần kinh này"
"cô nói lại xem" Tử Nguyệt nghiến răng ánh mắt hung dữ nhìn cô gái kia
"tôi...tôi" cô gái kia thấy mọi chuyện không ổn liền quay lưng đi
"được rồi đừng diễn nữa"
"vợ anh sợ thật mà"
"anh thôi đi" Tử Nguyệt đẩy Thiếu Diễn ra đi về hướng con trai mình, anh thấy thế thì chạy theo cô cùng cô chơi đùa với con trai mình.
Ngồi phía trên Trạch Hàn và Thiếu Thành nhìn nhau "em trai cậu nghe nói không thích phụ nữ"
"đó là trước kia"
"nhưng hình như bây giờ vẫn vậy"
"ừm chắc có lễ sợ dây tình yêu của em trai tôi tìm sai chỗ"
"anh đừng để Tử Nguyệt nghe thấy" TRạch Hàn nhướn mài cười cười rồi đứng lên cũng đi về hướng gia đình nhỏ của mình, Thiếu Thành cũng vậy.
Cả ba gia đình dưới ánh chiều tà như một bức tranh tuyệt đẹp, thật ra hạnh phúc rất đơn giản nhưng nó lại rất khó khi chúng ta không biết nắm bắt được nó. Khi chúng ta dũng cảm vượt qua những rào cản bản thân, biết hạ cái tôi xuống và cuối cùng là hai con tim hướng về nhau.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.