Anh Như Lửa

Chương 46: Bị Anh Đụ Như Vậy Có Sướng Không? (H)

Thận Ngôn

28/01/2024

Ôn Ngôn nói như vậy khiến người đàn ông phía sau va chạm càng sâu hơn.

Đôi tay của Lục Diệu nắm chặt lấy cặp vú đầy đặn của cô, hai ngón tay kẹp lấy núm vú, đôi môi gặm cắn liếm mút trên cổ của cô, dương vật cắm sâu chạm vào tận miệng tử cung của cô. “Bị anh đụ như vậy có sướng không?”

“Sướng.” Bàn tay vuốt ve khuôn mặt của anh, trong cổ họng của Ôn Ngôn phát ra những tiếng rên rỉ đứt quãng. “Ưm ưm…. Anh Tứ…. A a….”

Không biết rốt cuộc là muốn cái gì, cô chỉ biết không ngừng gọi tên người đàn ông này. “Anh Tứ.”

Tay của Lục Diệu sờ xuống dưới âm đế của cô. Anh vừa va chạm với tiểu huyệt vừa xoa nắn âm đế, kích thích song song như vậy khiến Ôn Ngôn chịu không nổi, tiểu huyệt co rút càng ngày càng nhanh. Biết cô lại chuẩn bị cao trào, đột nhiên anh rút dương vật ra sau đó xoay người mặt đối mặt nâng chân cô lên, dương vật lại cắm vào tiểu huyệt một lần nữa.

“Ô…..” Ôn Ngôn không khống chế được, bị quy đầu của anh cắm tàn nhẫn như vậy thì lại cao trào một lần nữa.

Vẫn đang cao trào cô đã bị Lục Diệu ấn xuống dưới háng của anh, sau đó cái miệng nhỏ đã bị dương vật to lớn của anh cắm vào.

Khi chuẩn bị bắn tinh, Lục Diệu tàn nhẫn nắm chặt tóc của sau đó đâm mạnh vào trong cái miệng nhỏ của cô. Cuối cùng anh rút ra, bắn tinh dịch nóng bỏng đặc sệt lên trên mặt của cô.

Hô hấp của Ôn Ngôn dồn dập, cô há miệng thở dốc, trên gương mặt xinh đẹp đều là tinh dịch trắng đục của người đàn ông.

Lục Diệu thở hổn hển, anh cởi áo sơ mi trắng lau tinh dịch trên mặt cho cô, sau đó anh nâng khuôn mặt cô lên, cúi đầu hôn lên đôi môi của cô. “Sau này lúc anh đang tức giận, em không được trêu chọc anh, anh sợ sẽ làm em bị thương.”

“Anh Tứ không làm em tổn thương.” Cánh tay trắng nõn ôm lấy cổ anh, đáp lại nụ hôn của anh. “Em thích làm tình cùng anh Tứ, rất thích…..”

…..



Đêm nay là một đêm triền miên khó quên.

Lục Diệu yêu thương Ôn Ngôn cả đêm.

Ừm, yêu thương rất nhiều.

Sau nửa đêm người đàn ông này ở trên giường rất dịu dàng với cô, cô muốn chậm là chậm, cô muốn sâu liền sâu, toàn bộ quá trình đều quan tâm đến trải nghiệm của cô.

Mãi đến khi trời gần sáng, Lục Diệu mới bế Ôn Ngôn lên đi về phía phòng tắm.

Ôn Ngôn không nhớ rõ mình ra ngoài bằng cách nào, khi tỉnh lại cô phát hiện cô đang gối đầu lên cánh tay của Lục Diệu, cơ thể trần truồng nằm trong vòng tay anh.

Lục Diệu vừa nhìn thấy cô tỉnh lại, cánh tay anh đã ôm chặt cô vào lồng ngực của mình lần nữa. “Ngủ.”

Trong giọng nói rõ rành pha lẫn sự buồn ngủ.

Ôn Ngôn nhắm mắt lại sau đó lại ngủ mê một lần nữa.

Mười giờ trưa cô mới tỉnh dậy, nghĩ đến năm nay là năm đầu tiên mà cô gả đến đây, cô muốn đi chúc Tết người lớn trong nhà nên đã nhanh chóng ngồi dậy.

Lục Diệu lau mái tóc ướt đẫm khi ra khỏi phòng tắm. Lúc nhìn thấy vẻ mặt này của cô, anh cũng đoán được cô vì cái gì mà vội vàng như vậy. “Nhà họ Lục không để ý đến những lễ nghi đó đâu, lúc nãy anh đã gọi cho mẹ của anh, bà ấy biết chúng ta đang ở bên nhau.”

Lục Diệu đi đến cạnh giường, hôn lên trán của cô. “Em muốn ăn gì? Để anh bảo bọn họ mang lên nhé?”



Lúc này đầu óc của Ôn Ngôn vẫn chưa tỉnh táo lắm nên cô thuận miệng nói ra một vài món ăn.

Sau khi ăn cơm xong mới quay về nhà họ Lục.

Nghĩ đến dấu hôn trên cổ quá rõ ràng, Ôn Ngôn muốn đi về thay quần áo rồi mới đến chúc Tết bố mẹ chồng, nhưng không ngờ lại gặp chị dâu Dung Lộ và cháu trai nhỏ.

Dung Lộ liếc mắt một cái đã thấy dấu hôn trên cổ của cô, chỉ là cô ấy không nói rõ.

Sau khi quay về Ôn Ngôn thay đổi áo có cổ bằng lông, quây chặt mình lại. Sau khi xuống lầu nhìn thấy Lục Diệu đã thay quân trang, lâu lắm rồi cô không được nhìn thấy dáng vẻ anh tuấn hào sảng này của anh. “Anh Tứ muốn đi đâu vậy?”

“Đêm nay bộ đội có hoạt động.” Lục Diệu nhìn chằm chằm cô, “Có thể đưa người nhà đi cùng.”

Ý là cô cũng phải đi sao?

…..

Sau khi chúc Tết bố mẹ chồng xong, Ôn Ngôn và Lục Diệu đã xuất phát đi đến quân khu.

Sau khi kết thúc buổi liên hoan đã là mười một giờ, Lục Diệu không về nhà họ Lục nữa mà ở lại ký túc xá của quân khu. Ôn Ngôn lần đầu đến ký túc xá của anh, cô nhìn thấy căn phòng có hai chiếc giường nhỏ được bài trí sạch sẽ, những món đồ màu xanh lục được gấp gọn gàng như những khối đậu hũ đặt trên giường, nhìn xung quanh bốn phía, cả căn phòng mang phong cách cấm dục.

Sau khi tắm xong vừa nằm xuống, cơ thể to lớn của người đàn ông đã đè lên người cô, Ôn Ngôn còn chưa kịp nói câu gì đã bị người đàn ông hôn môi.

Lục Diệu hôn lên đôi môi của cô, sau đó nhỏ giọng nhắc nhở. “Đêm nay không làm, cách âm trong ký túc xá này không tốt lắm.”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Anh Như Lửa

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook