Chương 9: Rung Động
Angel Venus
21/02/2021
Bất ngờ , LyLy chọc tay vào người cô . Còn cô thì phủi bụi trên quần .
- Ai ? Cả 2 người cùng quay về phía sau . Người đàn ông trên mây cao , Lâm Minh ? Không cần LyLy nói , cô cũng đã biết là ai . Không ngờ lại cùng nhau bỏ trốn buổi học , ba người gặp nhau sẽ rất xấu hổ . Hiện giờ Lâm Minh có lẽ đang hoảng hốt , chỉ nhìn xung quanh , thậm chí còn giải thích . LyLy cũng sờ gáy , giọng điệu khô khốc và mất tự nhiên .
- Thật trùng hợp , cậu cũng trốn tiết sao ? Cô không nghĩ LyLy lại bắt đầu bằng câu nói như vậy .
- Uh , đúng rồi , gần đây có quá đề thi nhiều Olympic toán . Tôi mới đổi ý , định quay lại ôn luyện môn hóa nâng cao .
Cả 2 biết lớp trưởng đang nói dối . Bụm miệng cười .
- Vậy thì lớp trưởng , không quấy rầy cậu nữa , đi từ từ nhé .
Nhìn Lâm Minh càng lúc càng đi xa , từ chậm đến chạy lon ton , LyLy và cô nở một nụ cười nhếch mép , ôm bụng cười trong đêm tối .
- Mà này , LyLy , chúng ta đi đâu vậy ?
- Vừa rồi có nghe thấy tiếng chuông không ? Chúng ta trở về ký túc xá ngủ đi .
***
Từ sáng hôm sau đọc sách , dưới ảnh hưởng của LyLy , cô thực sự tràn đầy sức chiến đấu . Giống như một bộ quân phục trên người chú lính nhỏ . Nghiêm minh mà tràn đầy sức sống . Trạng thái này tiếp tục kéo dài đến tận buổi chiều , cô dùng thời gian nghỉ giữa các tiết học để hoàn thành bài tập toán còn dang dở . Lúc này , tổ trưởng đi đến gần , nói với cô . 1 lời nói trực tiếp phá vỡ sức mạnh hoàn toàn của cô , thay thế vào đó là sự sợ hãi .
- Mỹ Lan , hiệu trưởng yêu cầu bạn đến văn phòng của thầy ấy .
Cô sợ hãi bước đến văn phòng . Cô tưởng tượng về vô số khả năng , nói chuyện qua các kỳ thi , bài tập hoá học bị điểm kém , trong giờ học ngủ gật .. V.V. , mọi kết quả có thể xảy ra . Không có ngoại lệ , chỉ có một , và chắc chắn là cái chết !
- Em đến rồi . Cô run rẩy nói .
- Vào đi . Vừa mở cửa , cô đã nhìn thấy thầy hiệu trưởng với khuôn mặt ấm áp đang cười dịu dàng . Suy nghĩ của cô hoàn toàn tan nát , mọi chuyện đã qua rồi . Đã vậy thầy chủ nhiệm lớp cô còn ở đây . Chẳng lẽ hiệu trưởng muốn chê bai cô trước mặt nam thần , như vậy bảo cô đi chết còn hơn .
- Thưa thầy , thầy tìm em ạ ?
- Mỹ Lan , em đã nghiêm túc làm bài tập trong kỳ nghỉ chưa ?
- Xong rồi thầy .
- Thầy biết rằng không nên quá khắt khe với em khi bắt đầu đi học , nhưng em phải biết rằng quy trình học khi bắt đầu là đơn giản và cơ bản nhất . Nhìn bài em làm , câu hỏi kiểu này em mang về nhà ? Không sao chép công thức theo sách được . Và điều quan trọng là C02 đã biến đi đâu ? Cô biết kiểu gì cũng lôi các vấn đề cũ ra nói . Ai bảo cô môn hóa học ngu nhất .
Nhìn tay thầy hiệu trưởng cầm 1 tệp giấy . Cô hoảng sợ ...
- Hãy cầm những thứ cơ bản nhất về công thức hoá học , ít nhất em có thể ghi được 70 điểm trên tờ giấy này . Đáng lẽ thầy phải dạy em về điều đó , nhưng thấy có một cuộc họp trong thời gian ngắn . Thầy và chủ nhiệm lớp em phải đi bây giờ , Lâm Minh sẽ mang bài kiểm tra lên đây . Nhân tiện thầy sẽ nhờ bạn dạy em .
Đúng tầm Lâm Minh đi vào .
- Có gì không hiểu hãy hỏi rõ ràng , và học hỏi thêm từ những người khác , đừng để công lao vất vả của mẹ em đổ xuống sông xuống biển .
Câu cuối cùng khiến gương mặt cô trắng bệch . Thầy không nhìn cô nữa . Dặn Minh Lâm rồi rời đi . Chỉ còn lại cô và anh trong phòng . Cô xung quanh , có thể nghe thấy nhịp tim đập nhanh của mình .
- Nào , tôi sẽ dạy cho cậu . Giọng nói của Lâm Minh nhẹ nhàng như gió xuân , ngồi vào bàn giữa văn phòng , cô cố gắng hết sức kiềm chế sự khó chịu trong lòng , tiến đến ngồi bên cạnh anh . Khi nói đến chủ đề hoá học , anh rất hùng hồn và vô tận với kiến thức của mình . Sau 1 hồi , cũng đến câu hỏi cuối cùng .
- Ngay khi cậu nói với tôi loại câu hỏi này , tôi cũng không hiểu . Sao hôm nay cậu không dừng lại ở đây ?
Cô không biết nói vậy có thể ngăn cản được suy nghĩ của anh không ? Sau khi nhìn khuôn mặt lớn như một kẻ ngốc trong nửa phút của Mỹ Lan , Lâm Minh phớt lờ sự thẳng thừng của ai đó . Tiếp tục bài giảng của mình.
- Câu hỏi cuối cùng là thường xuyên , và nó không cần thiết .
Trong lòng cô đang gào thét nhưng không 1 ai nghe thấy. Nhìn cô túm tóc bù xù , Lâm Minh bực mình nôi tóc cô .
- A. Lớp trưởng , buông tôi ra .
Anh rốt cuộc không nhịn được , bùng nổ .
- Mỹ Lan , câu hỏi cuối cùng đều là thói quen như vậy của cậu Sao ? Cậu không thể đơn giản như vậy được . Cậu là lợn à ?
Hoàng hôn buông xuống , bóng dáng 2 người phản chiếu trên cửa sổ , hài hòa đến không ngờ .
- Continued-
- Ai ? Cả 2 người cùng quay về phía sau . Người đàn ông trên mây cao , Lâm Minh ? Không cần LyLy nói , cô cũng đã biết là ai . Không ngờ lại cùng nhau bỏ trốn buổi học , ba người gặp nhau sẽ rất xấu hổ . Hiện giờ Lâm Minh có lẽ đang hoảng hốt , chỉ nhìn xung quanh , thậm chí còn giải thích . LyLy cũng sờ gáy , giọng điệu khô khốc và mất tự nhiên .
- Thật trùng hợp , cậu cũng trốn tiết sao ? Cô không nghĩ LyLy lại bắt đầu bằng câu nói như vậy .
- Uh , đúng rồi , gần đây có quá đề thi nhiều Olympic toán . Tôi mới đổi ý , định quay lại ôn luyện môn hóa nâng cao .
Cả 2 biết lớp trưởng đang nói dối . Bụm miệng cười .
- Vậy thì lớp trưởng , không quấy rầy cậu nữa , đi từ từ nhé .
Nhìn Lâm Minh càng lúc càng đi xa , từ chậm đến chạy lon ton , LyLy và cô nở một nụ cười nhếch mép , ôm bụng cười trong đêm tối .
- Mà này , LyLy , chúng ta đi đâu vậy ?
- Vừa rồi có nghe thấy tiếng chuông không ? Chúng ta trở về ký túc xá ngủ đi .
***
Từ sáng hôm sau đọc sách , dưới ảnh hưởng của LyLy , cô thực sự tràn đầy sức chiến đấu . Giống như một bộ quân phục trên người chú lính nhỏ . Nghiêm minh mà tràn đầy sức sống . Trạng thái này tiếp tục kéo dài đến tận buổi chiều , cô dùng thời gian nghỉ giữa các tiết học để hoàn thành bài tập toán còn dang dở . Lúc này , tổ trưởng đi đến gần , nói với cô . 1 lời nói trực tiếp phá vỡ sức mạnh hoàn toàn của cô , thay thế vào đó là sự sợ hãi .
- Mỹ Lan , hiệu trưởng yêu cầu bạn đến văn phòng của thầy ấy .
Cô sợ hãi bước đến văn phòng . Cô tưởng tượng về vô số khả năng , nói chuyện qua các kỳ thi , bài tập hoá học bị điểm kém , trong giờ học ngủ gật .. V.V. , mọi kết quả có thể xảy ra . Không có ngoại lệ , chỉ có một , và chắc chắn là cái chết !
- Em đến rồi . Cô run rẩy nói .
- Vào đi . Vừa mở cửa , cô đã nhìn thấy thầy hiệu trưởng với khuôn mặt ấm áp đang cười dịu dàng . Suy nghĩ của cô hoàn toàn tan nát , mọi chuyện đã qua rồi . Đã vậy thầy chủ nhiệm lớp cô còn ở đây . Chẳng lẽ hiệu trưởng muốn chê bai cô trước mặt nam thần , như vậy bảo cô đi chết còn hơn .
- Thưa thầy , thầy tìm em ạ ?
- Mỹ Lan , em đã nghiêm túc làm bài tập trong kỳ nghỉ chưa ?
- Xong rồi thầy .
- Thầy biết rằng không nên quá khắt khe với em khi bắt đầu đi học , nhưng em phải biết rằng quy trình học khi bắt đầu là đơn giản và cơ bản nhất . Nhìn bài em làm , câu hỏi kiểu này em mang về nhà ? Không sao chép công thức theo sách được . Và điều quan trọng là C02 đã biến đi đâu ? Cô biết kiểu gì cũng lôi các vấn đề cũ ra nói . Ai bảo cô môn hóa học ngu nhất .
Nhìn tay thầy hiệu trưởng cầm 1 tệp giấy . Cô hoảng sợ ...
- Hãy cầm những thứ cơ bản nhất về công thức hoá học , ít nhất em có thể ghi được 70 điểm trên tờ giấy này . Đáng lẽ thầy phải dạy em về điều đó , nhưng thấy có một cuộc họp trong thời gian ngắn . Thầy và chủ nhiệm lớp em phải đi bây giờ , Lâm Minh sẽ mang bài kiểm tra lên đây . Nhân tiện thầy sẽ nhờ bạn dạy em .
Đúng tầm Lâm Minh đi vào .
- Có gì không hiểu hãy hỏi rõ ràng , và học hỏi thêm từ những người khác , đừng để công lao vất vả của mẹ em đổ xuống sông xuống biển .
Câu cuối cùng khiến gương mặt cô trắng bệch . Thầy không nhìn cô nữa . Dặn Minh Lâm rồi rời đi . Chỉ còn lại cô và anh trong phòng . Cô xung quanh , có thể nghe thấy nhịp tim đập nhanh của mình .
- Nào , tôi sẽ dạy cho cậu . Giọng nói của Lâm Minh nhẹ nhàng như gió xuân , ngồi vào bàn giữa văn phòng , cô cố gắng hết sức kiềm chế sự khó chịu trong lòng , tiến đến ngồi bên cạnh anh . Khi nói đến chủ đề hoá học , anh rất hùng hồn và vô tận với kiến thức của mình . Sau 1 hồi , cũng đến câu hỏi cuối cùng .
- Ngay khi cậu nói với tôi loại câu hỏi này , tôi cũng không hiểu . Sao hôm nay cậu không dừng lại ở đây ?
Cô không biết nói vậy có thể ngăn cản được suy nghĩ của anh không ? Sau khi nhìn khuôn mặt lớn như một kẻ ngốc trong nửa phút của Mỹ Lan , Lâm Minh phớt lờ sự thẳng thừng của ai đó . Tiếp tục bài giảng của mình.
- Câu hỏi cuối cùng là thường xuyên , và nó không cần thiết .
Trong lòng cô đang gào thét nhưng không 1 ai nghe thấy. Nhìn cô túm tóc bù xù , Lâm Minh bực mình nôi tóc cô .
- A. Lớp trưởng , buông tôi ra .
Anh rốt cuộc không nhịn được , bùng nổ .
- Mỹ Lan , câu hỏi cuối cùng đều là thói quen như vậy của cậu Sao ? Cậu không thể đơn giản như vậy được . Cậu là lợn à ?
Hoàng hôn buông xuống , bóng dáng 2 người phản chiếu trên cửa sổ , hài hòa đến không ngờ .
- Continued-
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.