Ánh Sáng Mờ Nhạt

Chương 6

phuong_hoang_123

29/10/2018

Còn đối với Haru, nhỏ không bao giờ chịu ngồi trong phòng với một đống sách như chị Valia của mình. Nhỏ luôn tới Trái Đất thường xuyên, nhỏ tới đó để học thêm về mọi thứ trên Trái Đất. Nói thế nhưng nhỏ chỉ học trên trường, về đến nhà chả ngó ngàng gì đến những thứ đó. Ở Trái Đất, nhỏ là một nữ sinh xếp hạng giỏi, trường học hạng giỏi với tính cách luôn vui tươi, lạc quan, hiền dịu, yếu đuối. Đây là lệnh của Nana, bất cứ ai tới Trái Đất này đều không được để lộ sức mạnh của mình, nếu không sẽ phiền phức. Đối với Haru thì mỗi ngày đến trường là một ngày vui, vì có Kyoko ở đó. Tuy 2 chị em không học cùng lớp, không cùng khối, không cùng trường, nhưng mỗi ngày đi học đều được đi chung với Kyoko, đó là một niềm vui lớn.

Kyoko thì vẫn mặt lạnh với Haru, mặc kệ nhỏ dẫn đi đâu thì đi. Điều cô quan tâm là công việc của mình, nếu nó bị mất thì Kyoko cũng chẳng thể còn nữa.

Buổi chiều, thứ 2:

Lúc này, Kyoko đang ở trong bếp chuẩn bị bữa tối. Còn Haru thì khác, buổi chiều thứ 2, 4, 6, những buổi mà nhỏ ghét nhất, đó là lúc mà nhỏ phải đâm đầu vào những quyển sách đầy ắp những chữ. Nhỏ ghét điều này, chuyên ngành của nhỏ là những đòn tấn công vật lí và những mánh khóe, không phải chữ. Nhỏ than:

- Chánnnnnnnnn …………….

- Tôi đây còn chẳng kêu ca gì mà em cứ thở dài suốt – Jesse lên tiếng, anh cũng chẳng thích mấy cái chữ này, nhưng chẳng bao giờ than, vì anh muốn bay xa hơn nữa, để với tới được Byakuran, Valia, sau đó là Zefet, Mavis, rồi tiến tới xa hơn nữa, nhưng tính lười biếng của bản thân thì không cho phép anh vươn xa đến thế.

- Này, Jesse……….. – Nhỏ nhìn Jesse với ánh mắt long lanh, dễ thương, khiến vị công tử đào hoa kia phải chiều lòng.

- Được rồi, đi chơi thôi!

- Let's go!.... Mà chúng ta đi đâu vậy?

- Ra phố!

- Tuyệt! Mà ta chốn thế này có bị ai mắng không?

- Tôi sẽ chịu cho em. Hơn nữa anh Zefet và anh Byakuran chẳng thèm quan tâm tới chúng ta.



- Vậy thì yên tâm rồi! – Haru cười tươi như hoa.

Trên phố:

- Không khí ngoài này thật tuyệt! RẤT TUYỆT! – Haru hét to thể hiện sự vui sướng.

- Đúng là nhộn nhịp thật! – Jesse cười tươi không kém, nụ cười đó khiến một vài cô nàng đã phải cấp cứu ngay lập tức.

Hai người họ chạy hết từ nơi này đến nơi khác, chẳng để ý thời gian. Trời đã tối.

Trong căn biệt thự:

- Jesse, Haru đi đâu rồi? – Zefet hỏi

- Chắc chúng lại trốn đi chơi rồi lạc – Kyoko

Không có đủ thành viên, chẳng ai động đến bàn ăn. Tới 7 h: 30’ mới thấy bóng dáng của hai người đó về. Họ thấy mọi người tập hợp đông đủ trên bàn ăn mà chẳng ai động đến bát đĩa khiến Haru, Jesse rung mình, chắc họ sẽ bị phạt nặng.

- Hai đứa về muộn, lần sau 6:00 phải về rõ chưa – Byakuran lên tiếng.

- Em còn khuyến khích chúng đi chơi? – Zefet khó chịu



- Em không có – Byakuran chối

- Được rồi, ngồi xuống ăn tối, ăn xong thì tất cả tới phòng khách – Zefet nói

- Vâng! – Tất cả đồng thanh.

Sau bữa tối, tất cả đều có mặt ở phòng khách, chắc sẽ có thông báo gì đó rất quan trọng. Đông đủ, Kyoko mở lời:

- Trong vòng 1 tuần nữa sẽ tới cuộc thi Espiritura, cuộc thi chọn những kẻ mạnh nhất. Trong chúng ta, anh Zefet, Mavis, Byakuran cộng với tôi đã đỗ.

- Thì làm sao? – Haru ngây ngô hỏi

- Valia, Haru, Jesse sẽ tham gia vào cuộc thi, tất cả sẽ phải cố gắng hết sức để đỗ. Hiện nay vương quốc của chúng ta chiếm số thành viên đỗ cuộc thi Espiritura. Và quan trọng hơn, Keith là thành viên trong đó, tham gia vào tổ đó chính là cách để tuyên chiến với ông ta – Kyoko giải thích

- Vậy cuộc thi đó có những gì? – Valia hỏi

- Những người mới sẽ đấu với những người khác, kẻ mạnh nhất-Alia sẽ quyết định cùng với Keith, Bruce. Nếu có điểm từ 8 trở lên thì sẽ dựa vào hành động sau này mà đỗ hay không. Còn nếu tất cả trên 8 điểm hoặc 8 điểm thì sẽ đỗ ngay lập tức. Điểm tối đa là 10.

- Vậy lần này bắt buộc phải được từ 8 điểm trở lên – Jesse

- Chính xác là thế, đây là bắt buộc, hoặc thi lại, hoặc đỗ ngay tức khắc. Mong 3 người chuẩn bị thật tốt, điều tôi muốn thông báo cũng xong, tất cả có thể nghỉ ngơi – Kyoko

Tất cả về phòng ngủ, riêng Byakuran thì được Zefet và Mavis gọi lại để nói chuyện riêng. Nói xong chuyện, Byakuran đi thẳng về phòng của mình với tâm trạng không vui mấy. Nhưng không có nghĩa là cậu lơ là, cậu về phòng và chuẩn bị bài học cho cả tuần, tất cả vì kì thi.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Ánh Sáng Mờ Nhạt

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook