Ánh Sao Lạc Trong Bão Cát
Lần đầu tiên Phó Tầm nhìn thấy Khúc Nhất Huyền là ở Tây An. Cô đang đứng trước tủ kính chọn tranh đường.
* Tranh đường: một loại tranh được vẽ bằng đường nấu nóng lên.
Lần thứ hai thấy cô, là ở Hồ Khẩu, Hoàng Hà. Cô để chân trần, mu bàn chân lấm đất đen đen xám xám. Đêm đó phải nghỉ trọ ở cửa hàng lớn ven sông, cô hừ mũi, nhấc hành lí để lên trên giường anh: “Anh ngủ ở dưới tôi ngủ ở trên, có ý kiến gì không?”
Lần thứ ba thấy cô, cô đang mở cửa xe Cruiser đón khách trên đường vòng, sau lưng là đỉnh núi gió tuyết vù vù. Cô gác chân ngồi trong xe, cười tủm tỉm hỏi: “Quá tam ba bận, anh chạy theo tôi hơn nửa Trung Quốc, có phải vì đã thích tôi rồi đúng không?”
— Chuyên gia giám định di vật văn hóa cao cấp vs nữ chủ dẫn đầu đội cứu viện. —
Nhân vật chính: Phó Tầm, Khúc Nhất Huyền – Phối hợp diễn: Giang Nguyên, Viên Dã, Bành Thâm.
~~ ^^ ~~
5 chương mới nhất truyện Ánh Sao Lạc Trong Bão Cát
- Chương 114 - : Lời Cuối Sách (Chương Cuối Cùng): Em Bảo Vệ Thế Giới Này, Anh Bảo Vệ Em.
- Chương 113 - : Đại Kết Cục (Hạ): Giang Nguyên, Cậu Nhìn Xem. Đây Chính Là Kim Đỉnh Trên Núi Tuyết Tớ Muốn Mang Cậu Đi Nhìn.
- Chương 112 - : Đại Kết Cục (Trung): Yêu Đương Còn Chưa Được Mấy Ngày Đã Muốn Kết Hôn?
- Chương 111 - : Đại Kết Cục (Trung): Cô Ngẩng Đầu, Đưa Tay Nhấc Máy Ảnh, Hỏi: “Chụp Một Tấm Chứ ?”
- Chương 110 - : Đại Kết Cục (Thượng): “Muốn Gãi Cũng Không Phải Lúc Này.”
Danh sách chương truyện Ánh Sao Lạc Trong Bão Cát
- Chương 1 - ( Quyển 1: Cứu viện sa mạc ): Tiết Tử
- Chương 2 - Chỉ nhận tên tuổi Khúc gia, không nhận mặt Khúc gia
- Chương 3 - Chữ “Kị” Sáng Rực Trên Hoàng Lịch
- Chương 4 - Đây Rõ Ràng Là Tìm Diêm Vương Đến Để Trị Cô Mà!
- Chương 5 - Tôi Lần Này, Tới Tìm “Bảo”.
- Chương 6 - Dù Sao Gần Hai Ngày, Tìm Không Thấy Người … Đoán Chừng Phải Nhặt Xác
- Chương 7 - Mẹ Nó, Tiểu Gia Bị Chôn Sống!
- Chương 8 - Tay Anh Đặt Lên Lưng Khúc Nhất Huyền, Kéo Người Vào Ngực, Cúi Người Định Dò Xét.
- Chương 9 - “Muốn Nhận Ra Tiểu Khúc Gia Phải Nhìn Thuốc Lá, Trong Toàn Bộ Đoàn Xe, Chỉ Có Cô Ấy Hút Thuốc Lá 555 Nhập Khẩu.”
- Chương 10 - Đồ Chân Chó Này! Gặp Tường Liền Bò! Nói Anh Ta Là Hồng Hạnh Cũng Là Khen Ngợi Rồi!
- Chương 11 - : Có Lẽ Người Kia… Trong Cơn Bão Tối Qua Đã Bị Chôn Dưới Cát Rồi
- Chương 12 - : Anh Hiếm Khi Hào Hứng, Nói Đùa: “Không Nịnh Nọt Cô Ấy, Để Cô Ấy Nghĩ Tôi Là Loại Đàn Ông Thô Tục À?”
- Chương 13 - Anh Không Muốn Dung Túng Cô Hút Thuốc, Dù Là Lúc Cô Hút Thuốc “Phong Tình Vạn Chủng”
- Chương 14 - Người Hành Tẩu Giang Hồ, Không Chỉ Phải Có Khí Phách Giang Hồ, Còn Phải Có Nghĩa Khí.
- Chương 15 - ( Quyển 2: Đường Vành Đai Tây Bắc ): Hai Con Người Nam Giang, Ngủ Cùng Một Đêm Trong Nhà Khách Ở Hồ Khẩu, Lại Gặp Lại Nhau Ở Đôn Hoàng.
- Chương 16 - “Lúc Đuổi Theo Cô Tới Đây, Xe Bị Cọ Xát Trong Ngõ Hẻm, Cô Đến Phụ Một Tay.”
- Chương 17 - Anh Cúi Thấp Mặt, Chóp Mũi Gần Đến Cơ Hồ Đụng Vào Cô
- Chương 18 - Một Người Phụ Nữ Nghe Ngóng Một Người Đàn Ông Khác Từ Cậu Ta, Ngoại Trừ Coi Trọng, Còn Có Thể Có Nguyên Nhân Gì?
- Chương 19 - “Đợi Đến Lúc Cô Ấy Không Giữ Được Bình Tĩnh. . .” Tôi Sẽ Quay Lại.
- Chương 20 - “Khúc Gia, Rốt Cục Cô Cũng Nguyện Ý Nhìn Thẳng Vào Ưu Điểm Của Nam Thần Nhà Tôi.”
- Chương 21 - “Phó Tầm, Anh Chạy Theo Tôi Hơn Nửa Trung Quốc, Có Phải Thích Tôi Rồi Đúng Không?”
- Chương 22 - “Nếu Mà Tôi Nói Thích, Thì Cô Định Kết Thúc Như Thế Nào?”
- Chương 23 - Phó Tầm Không Phải Ném Giấy Vào Đầu Cô Sao? Cô Liền Huýt Sáo Đùa Giỡn Anh!
- Chương 24 - Phụ Nữ Vẫn Là Nên Có Chút Tính Tình, Lạnh Lùng Một Chút, Hoang Dã Một Chút, Mới Kích Thích.
- Chương 25 - Ánh Mắt Phó Tầm Hơi Trầm Xuống, Chính Thức Nhả Ra: “Thật Là Tiểu Nhân Đắc Chí.”
- Chương 26 - Phó Tầm Chê Cô Lộn Xộn, Che Gáy Cô Lại, Ép Vào Trong Ngực Mình
- Chương 27 - Cô Linh Hoạt Rút Tay Từ Túi Sau Lưng Ra, Kéo Áo Jacket Của Phó Tầm, Chui Đầu Vào.
- Chương 28 - Mới Vừa Rồi Cô Bị Con Chuột Bự Phó Tầm Nuôi Cầm Cá Khô Đập?
- Chương 29 - Tây Bắc Là Địa Bàn Của Cô, Không Thể Để Cho Một Kẻ Ngoại Lai Đến Quấy Nhiễu Làm Mưa Làm Gió.
- Chương 30 - Khúc Gia Có Gì Đáng Nhìn? Dáng Dấp Còn Không Bằng Cậu Ta Ngàn Dặm Mới Tìm Được Một Người, Có Gì Đặc Sắc Đâu!