Chương 72: Quốc vương Libya
Tùy Hiểu Tình
28/06/2013
Trong đại điện tiếp khách, Menfuisu và
Carol ngồi vị trí chủ tọa, ngoại trừ Imhotep vẫn chưa trở về, gần như
các đại thần đều có mặt đông đủ. Bởi vì có quốc vương nước láng giềng
hôm nay tới Ai Cập.
Không khí trong đại điện trầm mặc, sau
khi chào hỏi xong xuôi, quốc vương Libya an vị ở chỗ ngồi chờ công chúa
Kafura tới. Đám thị nữ đi lại liên tục, thỉnh thoảng rót thêm rượu, bê
thêm đồ nhắm.
Menfuisu nhìn quốc vương nước láng
giềng chậm rãi uống rượu, có chút đăm chiêu. Mấy hôm trước nhận được thư từ Libya nói quốc vương Libya muốn đích thân tới Ai Cập đề cập tới
chuyện liên minh, tất cả mọi người đều rất ngạc nhiên, không phải đã sớm ký hiệp ước liên minh rồi sao? Quốc vương Libya còn tự mình đến đây,
rốt cuộc có mục đích gì?
Carol cau mày, chắc chắn vị quốc vương
này đến để chủ trì hôn lễ cho công chúa Kafura. Biết được điều này khiến cô thấy căng thẳng. Nhìn Menfuisu bên cạnh… Bản thân đã quyết tâm, sẽ
không buông tay.
“Phụ vương!” Theo tiếng kêu yêu kiều
vọng vào, Kafura chạy vội vào đại điện, lao thẳng vào trong lòng quốc
vương Libya. Phá vỡ không khí yên lặng trong đại điện.
“Phụ vương, con chờ người lâu quá, rốt
cuộc người cũng tới thăm con!” Kafura vui vẻ nhảy nhót, không coi ai ra
gì, nhún nhẩy bám tay cha mình.
“Ha ha, Kafura, đã lâu không gặp, phụ
vương rất nhớ con.” Quốc vương Libya mỉm cười trấn an Kafura, gương mặt
hiện lành. Lại dùng tiếng nói khe khẽ chỉ hai cha con họ nghe thấy, “Con gái ngoan, phụ vương đã biết tâm ý của con, lần này đến giúp con trở
thành hoàng phi của Menfuisu đây.”
“Phụ vương!” ánh mắt Kafura lóe sáng, vô cùng vui vẻ.”Con rất vui!”
Phụ vương tới, vì liên minh hai nước, hoàng đế Menfuisu không thể không cưới cô!
Menfuisu nhìn hai cha con họ đoàn tụ,
cũng cười nói: “Quốc vương Ligosu, chúng ta rất hoan nghênh ông tới
chơi. Đã lâu không gặp công chúa Kafura, có lẽ hai cha con có rất nhiều
lời muốn nói, vậy đi, hai người cứ từ từ trò chuyện, chúng ta không quấy rầy.”
Quốc vương Libya nghe thế vội ngẩng
đàu, mở miệng ngăn lại. “Không cần đâu. Hoàng đế Menfuisu quá khách sao
rồi, lần này ta đến đấy hi vọng có thể nhanh chóng giải quyết chuyện của Kafura.”
Menfuisu khó hiểu: “Chuyện của công chúa Kafura ư?”
Carol nghe vậy, trong lòng càng hoảng
hốt, dù đã quyết tâm, nhưng vẫn không biết phải làm thế nào, cô xiết
chặt chiếc quạt lông vũ trong tay. Không phải cô không tin Menfuisu,
nhưng lợi ích Ai Cập đặt trước mắt… Không, không thể lùi bước, chắc chắn sẽ có cách.
“Hoàng đế Menfuisu,” quốc vương Libya
đẩy Kafura sang một bên, đứng dậy nói. “Lúc chúng ta ký kết hiệp ước
liên minh đã từng bàn qua, hoàng đế Menfuisu muốn cưới trưởng công chúa
của Libya là công chúa Kafura làm đệ nhị hoàng phi, vì sao đã lâu như
vậy vẫn chưa cử hành hôn lễ?”
Cái gì? !
Toàn bộ đại điện đều chấn động, mọi
người kinh ngạc nhìn quốc vương Libya. Đã có hứa hẹn cưới công chúa
Kafura làm đệ nhị hoàng phi sao?
Menfuisu kinh ngạc thả ly rượu. “Quốc vương Ligosu, chúng ta không thề hứa như vậy!”
“Không có ư?” Quốc vương Libya giả vờ
lo lắng, “Hoàng đế Menfuisu, chuyện này không có sao, chẳng lẽ đã ký kết hiệp ước liên minh rồi lại không làm theo, muốn đổi ý sao?”
“Không, quốc vương Ligosu. Chúng ta hoàn toàn không biết chuyện này, chắc chắn có hiểu lầm …”
Ligosu kéo tay Kafura, “Hiểu lầm ư?
Hoàng đế Menfuisu, chính đại tư tế Kaputa của Ai Cập đã thương nghị với
chúng ta. Tất cả mọi người đều biết ở Ai Cập, đại tư tế có quyền lựa
chọn hoàng phi cho hoàng đế, vì thế chúng ta mới tin chuyện này, tất cả
dân chúng Libya đều biết tin, hiện giờ ngài nói với ta rằng mọi chuyện
chỉ là hiểu làm ư?”
Nói câu cuối cùng, ánh mắt quốc vương Libya nheo lại, dáng vẻ lên án, không khí hết sức căng thẳng.
Menfuisu và các đại thần đều không hề
biết chuyện này, không khỏi bị vây vào thế hạ phong, cảm thấy tình huống trước mắt hoàn toàn không biết làm thế nào, quốc vương nước láng giềng
đột nhiên dùng hiệp ước liên minh gây khó dễ khiến người ta trở tay
không kịp.
Cưới Kafura làm phi sao, điều này sao có thể chứ? Chẳng lẽ đây chính là lý do khiến Kafura không chịu về nước ư?
Menfuisu cảm thấy bực mình vì không
quản lý được chuyện hôn nhận của mình: “Quốc vương Ligosu, nếu Ai Cập đã đồng ý hứa hẹn, đương nhiên sẽ tuân thủ, nhưng ngay cả ta cũng không hề biết chuyện đệ nhị hoàng phi, hơn nữa cũng không ra lệnh cho đại tư tế
Kaputa thương nghị điều kiện như vậy với ông. Cho nên, ta không thể cưới công chúa Kafura.”
“Hoàng đế Menfuisu, chuyện này đã sớm
quyết định, sao ngài có thể phủi sạch sẽ như vậy, Kafura là trưởng công
chúa Libya, sao có thể chịu sự sỉ nhục như vậy? Đường đường là đế quốc
Ai Cập, nói chuyện lại không giữ lời như vậy sao?”
“Quốc vương Ligosu,” Menfuisu cũng nổi
giận. “Ông nói rằng đại tư tế Kaputa thương nghị với ông, vậy để Kaputa
đối chất với ông là được, chuyện này chắc chắn Ai Cập sẽ trả lại công
bằng cho ông. Người đâu, truyền đại tư tế Kaputa tới đây!”
Tướng quân Minue cũng đi tới, “Quốc
vương Libya, xin hãy bình tĩnh chờ một chút, chắc chắn chuyện này có
hiểu lầm, chờ đại tư tế Kaputa tới có thể giải thích rõ ràng…”
“Được, ta sẽ chờ đại tư tế của các
ngươi nói rõ ràng.” Kaputa và Kafura đã chuẩn bị hôn lễ xong xuôi, giờ
có thêm áp lức, chắc chắn sẽ ép được Menfuisu thỏa hiệp vì quan hệ hai
nước, “Dù sao danh dự của trưởng công chúa Libya cũng không thể bị hủy
hoại vô lý như vậy được…”
Lúc này, bên ngoài cung điện vang lên
tiếng nói cao ngạo cắt ngang lời ông ta, “Ồ! Quốc vương Ligosu, việc này còn chưa điều tra rõ ràng, sao lại đổ danh dự công chúa các người lên
đầu chúng ta vậy?”
Mọi người đều nhìn ra ngoài, Tử Huyền
mặc y phục nữ hoàng xuất hiện trước cửa. Dưới ánh mặt trời, khí thế kiêu ngạo càng giống như nữ thần.
…
…
Tử Huyền ngồi xuống nhuyễn sạp bên phải Menfuisu, Carol vừa thấy cô, đã giảm bớt được một nửa căng thẳng, còn
Kafura lại vô cùng lo lắng.
Lại là nữ hoàng Asisu…
“Quốc vương Ligosu, hoan nghênh ông đã đến. Ta là nữ hoàng Asisu của Ai Cập.”
Quốc vương Libya đã sớm nghe danh tiếng của cô, thái độ sắc bén cũng thu bớt lại, “Hóa ra là nữ hoàng Asisu,
nghe đại danh đã lâu. Hôm nay cũng đã có cơ hội gặp mặt, quả không hổ
danh nữ hoàng của đại đế quốc Ai Cập.”
“Quốc vương Ligosu quá khen.” Tử Huyền
cười khẽ, “Vừa rồi ta ở ngoài cửa cũng đã nghe được một ít, chuyện này
không đợi quốc vương Ligosu đích thân tới chơi, ta cũng đã tra ra được
một số chuyện chuẩn bị xử lý.”
Quốc vương Ligosu tái mắt, tra ra được một số chuyện chuẩn bị xử lý sao?
“Mời quốc vương Ligosu ngồi.” Tử Huyền ngoảnh mặt lại, “Nào, chúng ta mau mời đại tư tế Kaputa vĩ đại tới mau đi….”
Vừa dứt lời, đã thấy Kaputa bị mấy thị
vệ áp giải, rụt rè sợ hãi đi tới, lão biết hôm nay quốc vương Libya tới, bản thân cũng sẽ bị gọi đến. Nhưng không ngờ nữ hoàng lại dùng cách này để áp giải lão tới. Nhưng trước mặt quốc vương nước láng giềng, chắc
chắn hoàng đế Menfuisu sẽ không thực sự xử lý lão đâu!
Đi đến phía trước nhuyễn sạp của Menfuisu, Kaputa giả vờ như không biết chuyện gì xảy ra, vô cùng trấn tĩnh tự nhiên.
“Khởi bẩm bệ hạ, bệ hạ triệu kiến vi thần sao?”
“Kaputa!” Menfuisu đã không chịu được
nữa, lớn tiếng quát chói tai: “Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Ngươi giấu
diếm mọi người, lén bày ra cuộc hôn nhân này để liên minh với Libya
sao?”
Khí thế của Menfuisu vốn hung mãnh, nay lại hét to như vậy khiến Kaputa chảy mồ hôi lạnh ròng ròng, trong lòng
rối loạn: “Bệ… bệ hạ, xin hãy nghe thần nói, thần vì suy nghĩ cho bệ hạ, suy nghĩ cho vương quốc mà thôi!”
Nghe vậy, biết chuyện này là sự thật,
Menfuisu càng giận dữ: “Nói láo! Nhân lúc ta không có mặt, lén lút tiến
hành, đây là suy nghĩ cho ta sao?”
“Bệ hạ, xin hãy nghe thần giải thích,
từ xưa đến này, ngôi vị hoàng phi đều do các quan tư tế quan sát tinh
tượng để lựa chọn, thần chỉ nghe theo ý chỉ của thần linh mà quyết định
thôi!” Trong mắt Kaputa đã có lợi thế chắc chắn, dễ dàng giải thích,
“Huống hồ, gần đây tình hình Ai Cập luôn luôn bất ổn, thần tính toán
thấy hoàng thượng chỉ có thể liên minh với quốc gia Libya ở phía tây mới khiến quốc gia hưng thịnh trở lại. Thần suy nghĩ đều vì Ai Cập mà
thôi.”
Phì, lý do đường đường chính chính thật đấy…
Tử Huyền không nói gì, ngồi bên cạnh xem kịch hay.
“Ngươi hoàn toàn không coi hoàng đế Ai
Cập là ta ra gì, lén lút tiến hành đại sự hai nước, tự tiện quyết định
chuyện cưới đệ nhị hoàng phi của ta, đây là chuyện một đại tư tế nên làm sao? Do ngươi tự ý, hiện giờ khiến quốc vương Libya hiểu nhầm, ngươi
còn dám nói dối rằng ngươi làm vì Ai Cập, Kaputa, đây là trọng tội, ta
sẽ không tha cho ngươi.”
Menfuisu chuẩn bị sai người lôi Kaputa ra ngoài, đột nhiên quốc vương Libya cắt ngang lời bọn họ.
“Hoàng đế Menfuisu, xin chờ một lát.”
Nhìn thấy Menfuisu muốn trừng phạt Kaputa, ông ta thấy mình cần phải lên tiếng, “Hoàng đế Menfuisu, xem ra tất cả chuyện này đều do đại tư tế
Kaputa quyết định, ngài thật sự không biết chuyện này. Nhưng dù sao đại
tư tế cũng vì lo nghĩ cho hiệp ước liên minh giữa Libya ta và Ai Cập,
cũng không cần trách phạt quá mức.”
“Đúng vậy, đúng vậy thưa bệ hạ.” Lời
giải thích của bản thân không được chấp nhận, Kaputa vội vàng quỳ xuống
đất, luôn miệng nhấn mạnh, “Thần suy nghĩ đều vì Ai Cập, vì Ai Cập mà
thôi!”
Mấy đại thần bình thường giao tiếp qua
lại với Kaputa, hơn nữa thân phận Kaputa lại là đại tư tế cao nhất ở Ai
Cập, tuy rằng không đồng tình với hành động của lão, nhưng cũng tiến
tới, khuyên nhủ Menfuisu, “Hoàng thượng, đại tư tế Kaputa cũng vì suy
nghĩ cho Ai Cập…”
“Ha ha, vì Ai Cập sao…”
Ngồi xem chán chê, Tử Huyền vỗ tay đi
xuống dưới, đứng trước mặt Kaputa đang quỳ dưới đất, chớp mắt một cái,
mồ hôi lạnh của Kaputa thánh thót rơi xuống.
Nếu Menfuisu nổi giận, lão có thể nhờ
quan hệ với quốc vương Libya giúp đỡ, nhưng nếu là nữ hoàng Asisu, người mà càng ngày càng không thể khống chế thì…
“Chẹp chẹp, đại tư tế Kaputa, thật vĩ
đại nha.” Tử Huyền phe phẩy chiếc quạt lông vũ, ngồi xổm xuống nhìn
Kaputa đang quỳ dưới đất. “Vì Ai Cập, vì dân chúng, đại tư tế cao nhất
của chúng ta không ngại nguy hiểm bị Pharaon phát hiện, liều chết đàm
phán với quốc vương Libya, bản thân dâng lên ngôi vị đệ nhị hoàng phi Ai Cập, sau đó có thể âm thầm che giấu những lễ vật mà công chúa Kafura
đưa vào hoàng cung, che giấu kín kẽ đến mức chờ quốc vương Libya xuất
hiện mới nói ra, haiz, vì Menfuisu, vì vương quốc mới khiến ngươi sắp
đặt chuyện đệ nhị hoàng phi, tất cả đều chuẩn bị xong xuôi mới khiến mọi người kinh ngạc và vui mừng nhỉ, về phần cô gái sông Nile, ngươi cũng
đã nói với cô ấy, thân là hoàng phi Ai Cập, phải chấp nhận chuyện này,
ngươi xem, ta đã hủy hết đường lui của ngươi rồi, giờ thì ngươi nhận
mệnh cưới công chúa Kafura đi ~”
“Nữ… nữ hoàng bệ hạ…” Kaputa run rẩy
nói không nên lời, “Không, không phải như thế! Xin đừng hiểu nhầm, thần
toàn tâm toàn ý vì Ai Cập…”
“Đúng vậy, ta không phủ định ý đồ của
ngươi, đều vì Ai Cập, đặc biệt nhờ có công chúa Kafura mà ngươi nhận
được biết bao nhiêu vàng, tất cả tương lai của Ai Cập đều bị chìm dưới
đống vàng chói lóa,ngươi phải vô cùng miễn cưỡng, vô cùng khó chịu mới
chấp nhận, sau khi xong việc sẽ nhận được vàng hậu hĩ, ngươi thật khổ
tâm quá!”
Sắc mặt Menfuisu tối sầm, đã không nghe nổi nữa, rút kiếm ra khỏi vỏ, “Kaputa! Ngươi còn dám nói láo à? Ta sẽ giết ngươi!”
“Không không không, bệ hạ! Sự thật
không phải như thế! Ta không có nhận vàng! Ngài có thể hỏi công chúa
Kafura, thần thật sự không có mà!”
Nếu hy sinh Kaputa, sẽ ảnh hưởng rất
lớn đến hôn sự của bản thân, đương nhiên Kafura không thể không cứu hắn, “Bệ hạ, thiếp không hề giao dịch như vậy với đại tư tế, có lẽ nữ hoàng
đã nghe tin tức sai lệch từ ai đó rồi.”
Tử Huyền nhíu mày nhìn Kafura. “Công
chúa Kafura, nếu những lời ta nói là sự thật, các ngươi là đồng bọn, thì sao lại không có bằng chứng cơ chứ? Được, gọi tiểu tư tế đó vào đây
đi.”
Theo tiếng truyền lệnh, một chàng trai mặc y phục tư tế đi vào, mang theo chiếc hộp vàng mà Kafura đã đưa cho Kaputa.
“Vi thần tham kiếm hoàng thượng, nữ hoàng.” Giơ lên hộp vàng rực rỡ, chàng trai cung kính quỳ xuống.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.