Bá Chủ Hắc Đạo - The King And Nữ Vương Hắc Đạo - The Queen
Chương 115: ký ức độc quyền
tieuhoanghau12
16/03/2018
" Tiêu Dao, cô muốn gì?" Queen ngồi xuống một chiếc ghế đen có đính kim cương viền trắng, đối diện với Tiêu Dao, bình tĩnh hỏi
" quả nhiên cô đã nhận ra" Tiêu Dao đẩy đến trước mặt cô một ly rượu đỏ, cười nhạt
Queen không nói gì, dường như đang chờ đợi điều gì đó mà bản thân bắt buộc phải chờ
" chuyện của cô và King, có phải không ổn đúng không?" Tiêu Dao nói, nhìn cô chằm chằm
" cô biết? tin tức của Ma tộc đúng là không thể coi thường" queen khẽ nhếch miệng cười, ánh mắt xanh rêu lạnh nhạt nhìn cô ta
" tôi không có ý gì, chỉ là muốn nhắc nhở cô....đừng để phí thời gian" Tiêu Dao gõ nhẹ lên bàn
" có ý gì?" Queen thực sự không hiểu , cau mày nhìn Tiêu Dao
" tôi có chuyện muốn nói với cô" Tiêu Dao cười nhạt nhìn QUeen, bắt đầu trở nên nghiêm túc đến lạ
" từ rất lâu rồi, gia tộc tôi có khả năng nhận biết trước được tương lai, vì vậy luôn là tiên tri của hắc đạo, nhưng để có được khả năng này, mỗi người thừa kế sẽ có tuổi thọ thấp, không được quá tuổi 20, từ rất lâu rồi, tôi có thể nhìn thấy chuyện chúng ta ngồi đây, và cả chuyện tôi sắp kể tới nữa, nhưng đó chỉ là bí mật giữa chúng ta, cũng chính khả năng này khiến cho gia tộc tôi quy ẩn, nhưng nếu cần, sẽ lộ diện, chuyện tôi muốn nói....................." giọng Tiêu Dao trở nên trầm mặc, khuôn mặt không ngừng lộ rõ vẻ căng thẳng
" tiêu dao , cô chắc chắn những chuyện này là thật?" Queen nắm chặt bàn tay lại, ngước lên hỏi
" nếu không sẽ không tự tiện nói" Tiêu Dao cười nhẹ, một nụ cười vô cùng ấm áp
Queen đứng lên bước ra ngoài, không ngoảnh đầu lại mà đi thẳng, trước khi rời khỏi nhà kính, chỉ kịp nghe Tiêu Dao nói nốt một câu
" queen , tôi muốn thấy sự lựa chọn của cô , dù sao ngôi sao vận mệnh của cô đã xoay chuyển rồi, mang theo cả vận mệnh của tôi nữa............."
Bước chân QUeen chợt ngưng lại, khuôn mặt nhìn nghiêng, ánh sáng hắt vào càng làm cô trở nên nổi bật , khẽ cười nhạt đáp lại
" sớm thôi, hãy cố chờ đến lúc đó"
Cuộc nói chuyện luôn luôn thường trực trong đầu cô, như một ký ức dự báo về một chuyện động trời sắp xảy ra
" Queennn.............." Tony vỗ nhẹ vào vai, khiến cô đột ngột giật mình, ngước lên nhìn
" King muốn gặp riêng cô, hiện tại anh ta đang ở phòng điều hành " Tony thông báo , vừa kéo ghế để cô bước đi
Tại sao lại là phòng điều hành ? không lẽ nào..........................
Cánh cửa sắt lớn được bật mở, tiếng bước chân của cô trở nên dồn dập hơn, đôi mắt nhận thấy hình ảnh người đàn ông đứng cạnh cửa, hút điếu thuốc, thở ra khói nhàn nhạt, cả căn phòng im lìm, chỉ có tiếng cựa quậy
" em đến rồi" King bước tới, ôm chặt cô vào lòng, đặt lên môi cô một nụ hôn sâu mà da diết khắc khoải
Cơ thể cô không kịp phản kháng cũng vì thế trở nên mềm nhũn, dựa vào lồng ngực rắn chắc của anh, say sưa ngây ngất
Sau một lúc ngấu nghiến dai dẳng, anh mới buông ra, khuôn mặt mệt mỏi tựa nhẹ vào vai cô, thở dài, hít lấy hít để hương thơm anh đã để lạc mất năm nào
Cô trở nên bất động, đính chính tinh thần định đủn anh ra, nhưng liệu còn có được trở lại vòng tay này nữa không, cả người run rẩy đến sợ sệt, đôi mắt rêu chợt lóng lánh nước mắt, rồi lại thu lại
" Mama......." Hoàng Minh hét lên một tiếng lớn , chạy tới kéo tên áo đen to cao ra, nhưng dường như chẳng thể làm gì được
" Hoàng Minh........" lần này queen thực sự buông anh ra, ngồi xuống ôm lấy Hoàng Minh, bàn tay bóp chặt đôi vai nhỏ , dường như cô vừa ngỡ ngàng vừa tức giận
" sao con lại ở đây ?" giọng nói vô cùng có sức chèn ép , khiến Hoàng Minh run như sấy
" quả nhiên cô đã nhận ra" Tiêu Dao đẩy đến trước mặt cô một ly rượu đỏ, cười nhạt
Queen không nói gì, dường như đang chờ đợi điều gì đó mà bản thân bắt buộc phải chờ
" chuyện của cô và King, có phải không ổn đúng không?" Tiêu Dao nói, nhìn cô chằm chằm
" cô biết? tin tức của Ma tộc đúng là không thể coi thường" queen khẽ nhếch miệng cười, ánh mắt xanh rêu lạnh nhạt nhìn cô ta
" tôi không có ý gì, chỉ là muốn nhắc nhở cô....đừng để phí thời gian" Tiêu Dao gõ nhẹ lên bàn
" có ý gì?" Queen thực sự không hiểu , cau mày nhìn Tiêu Dao
" tôi có chuyện muốn nói với cô" Tiêu Dao cười nhạt nhìn QUeen, bắt đầu trở nên nghiêm túc đến lạ
" từ rất lâu rồi, gia tộc tôi có khả năng nhận biết trước được tương lai, vì vậy luôn là tiên tri của hắc đạo, nhưng để có được khả năng này, mỗi người thừa kế sẽ có tuổi thọ thấp, không được quá tuổi 20, từ rất lâu rồi, tôi có thể nhìn thấy chuyện chúng ta ngồi đây, và cả chuyện tôi sắp kể tới nữa, nhưng đó chỉ là bí mật giữa chúng ta, cũng chính khả năng này khiến cho gia tộc tôi quy ẩn, nhưng nếu cần, sẽ lộ diện, chuyện tôi muốn nói....................." giọng Tiêu Dao trở nên trầm mặc, khuôn mặt không ngừng lộ rõ vẻ căng thẳng
" tiêu dao , cô chắc chắn những chuyện này là thật?" Queen nắm chặt bàn tay lại, ngước lên hỏi
" nếu không sẽ không tự tiện nói" Tiêu Dao cười nhẹ, một nụ cười vô cùng ấm áp
Queen đứng lên bước ra ngoài, không ngoảnh đầu lại mà đi thẳng, trước khi rời khỏi nhà kính, chỉ kịp nghe Tiêu Dao nói nốt một câu
" queen , tôi muốn thấy sự lựa chọn của cô , dù sao ngôi sao vận mệnh của cô đã xoay chuyển rồi, mang theo cả vận mệnh của tôi nữa............."
Bước chân QUeen chợt ngưng lại, khuôn mặt nhìn nghiêng, ánh sáng hắt vào càng làm cô trở nên nổi bật , khẽ cười nhạt đáp lại
" sớm thôi, hãy cố chờ đến lúc đó"
Cuộc nói chuyện luôn luôn thường trực trong đầu cô, như một ký ức dự báo về một chuyện động trời sắp xảy ra
" Queennn.............." Tony vỗ nhẹ vào vai, khiến cô đột ngột giật mình, ngước lên nhìn
" King muốn gặp riêng cô, hiện tại anh ta đang ở phòng điều hành " Tony thông báo , vừa kéo ghế để cô bước đi
Tại sao lại là phòng điều hành ? không lẽ nào..........................
Cánh cửa sắt lớn được bật mở, tiếng bước chân của cô trở nên dồn dập hơn, đôi mắt nhận thấy hình ảnh người đàn ông đứng cạnh cửa, hút điếu thuốc, thở ra khói nhàn nhạt, cả căn phòng im lìm, chỉ có tiếng cựa quậy
" em đến rồi" King bước tới, ôm chặt cô vào lòng, đặt lên môi cô một nụ hôn sâu mà da diết khắc khoải
Cơ thể cô không kịp phản kháng cũng vì thế trở nên mềm nhũn, dựa vào lồng ngực rắn chắc của anh, say sưa ngây ngất
Sau một lúc ngấu nghiến dai dẳng, anh mới buông ra, khuôn mặt mệt mỏi tựa nhẹ vào vai cô, thở dài, hít lấy hít để hương thơm anh đã để lạc mất năm nào
Cô trở nên bất động, đính chính tinh thần định đủn anh ra, nhưng liệu còn có được trở lại vòng tay này nữa không, cả người run rẩy đến sợ sệt, đôi mắt rêu chợt lóng lánh nước mắt, rồi lại thu lại
" Mama......." Hoàng Minh hét lên một tiếng lớn , chạy tới kéo tên áo đen to cao ra, nhưng dường như chẳng thể làm gì được
" Hoàng Minh........" lần này queen thực sự buông anh ra, ngồi xuống ôm lấy Hoàng Minh, bàn tay bóp chặt đôi vai nhỏ , dường như cô vừa ngỡ ngàng vừa tức giận
" sao con lại ở đây ?" giọng nói vô cùng có sức chèn ép , khiến Hoàng Minh run như sấy
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.