Chương 8: Nguy Kịch Và Điều Kì Diệu
Suykhanh
08/08/2021
Quả đúng như vậy khi này Bá Hoàng đang chạy, cảm thấy thân thế mình có gì không đúng. Hắn có thể cảm nhận từng dòng máu trong cơ thể hắn chạy loạn xạ không theo một quy tắc nào, lục phụ ngũ tạng giờ đây đã nát bét thành một đống bầy nhầy khó mà nhìn ra hình dạng. Trong lúc này Bá Hoàng chỉ cảm thấy toàn thân thể mình đã không con sức lực, những mạch máu trương phồng khắp cơ thể có thể nhìn thấy bằng mắt tự như lúc nào nó cũng có thể vỡ thành muôn mảnh. Không đợi hắn suy nghĩ miệng đã nôn ra máu không ngừng, những mạch máu ở tay, ở vai, ở cổ hắn lại cùng nhau vỡ ra.
Giờ đây nhìn Bá Hoàng đâu còn là một người thanh niên đẹp trai phong độ nữa, mà chỉ còn là một bãi máu đỏ biết đi khiên ai nhìn vào cũng phải sợ hãi.
Dù thân thể đã nát thành một đống nhưng Bá Hoàng vẫn chạy không ngưng nghỉ chỉ biết cắm đầu về phía trước mà chạy với tất cả sức lực của mình, hắn không dám dừng lại để nghỉ ngơi dù hắn biết không ai còn đuổi theo hắn giờ đây tất cả ý chí, nghị lực của hắn đều dồn vào từng bước chân, bước chân này đối với một kẻ sắp chết như hắn như có một sợi xích khóa chân hắn lại ngăn cho hắn không thể bước tiếp. Dù Bá Hoàng vô cùng cố gắn nhưng sức người có hạn khi đến một bìa rừng, hai mắt hắn đã tối lại, chân tay bủ rủn, hắn giờ đây không thể cảm nhận được chi giác của mình nữa, thân thể hắn lạnh dần và rồi điều gì đến cũng phải đến thân thể hắn như cánh diều đứt dây ngã xoài ra đất.
Những giọt nước bắt đầu tí tách rơi, nhưng giọt nước rời càng ngày càng nhanh, cơn mưa kéo đến càng làm cho bộ dạng Bá Hoàng trở lên thê thảm.
Bỗng xung quanh Bá Hoàng xuất hiện một vầng sáng bao bọc hắn lại không cho hạt mưa rơi xuống người hắn, bên trong vầng sáng là một tòa tiểu tháp vô cùng bình thường. Từ trong tòa thấp ấy một bộ thân thể giống y như Bá Hoàng bay ra, bộ thân thể này rất thần kì nó từ từ bay xuống đối diện với bộ thân thể đầy máu của Bá Hoàng. Bộ thân thể kia rơi xuống, nó thần kì hòa làm một với bộ thân thể đầy máu của Bá Hoàng. Cơ thể Bá Hoàng vốn chằng chịt vết thương và máu, giờ đây như có một phép lạ chúng lành lại với một tốc độ kinh khủng, ngay cả nội tạng như đống bầy nhầy trước kia cũng khôi phục như ban đâu.
Sau một lúc vùng ánh sáng kia cũng biến mất chỉ còn để lại thân thể Bá Hoàng giờ đây đã lành lặn.
Giờ đây nhìn Bá Hoàng đâu còn là một người thanh niên đẹp trai phong độ nữa, mà chỉ còn là một bãi máu đỏ biết đi khiên ai nhìn vào cũng phải sợ hãi.
Dù thân thể đã nát thành một đống nhưng Bá Hoàng vẫn chạy không ngưng nghỉ chỉ biết cắm đầu về phía trước mà chạy với tất cả sức lực của mình, hắn không dám dừng lại để nghỉ ngơi dù hắn biết không ai còn đuổi theo hắn giờ đây tất cả ý chí, nghị lực của hắn đều dồn vào từng bước chân, bước chân này đối với một kẻ sắp chết như hắn như có một sợi xích khóa chân hắn lại ngăn cho hắn không thể bước tiếp. Dù Bá Hoàng vô cùng cố gắn nhưng sức người có hạn khi đến một bìa rừng, hai mắt hắn đã tối lại, chân tay bủ rủn, hắn giờ đây không thể cảm nhận được chi giác của mình nữa, thân thể hắn lạnh dần và rồi điều gì đến cũng phải đến thân thể hắn như cánh diều đứt dây ngã xoài ra đất.
Những giọt nước bắt đầu tí tách rơi, nhưng giọt nước rời càng ngày càng nhanh, cơn mưa kéo đến càng làm cho bộ dạng Bá Hoàng trở lên thê thảm.
Bỗng xung quanh Bá Hoàng xuất hiện một vầng sáng bao bọc hắn lại không cho hạt mưa rơi xuống người hắn, bên trong vầng sáng là một tòa tiểu tháp vô cùng bình thường. Từ trong tòa thấp ấy một bộ thân thể giống y như Bá Hoàng bay ra, bộ thân thể này rất thần kì nó từ từ bay xuống đối diện với bộ thân thể đầy máu của Bá Hoàng. Bộ thân thể kia rơi xuống, nó thần kì hòa làm một với bộ thân thể đầy máu của Bá Hoàng. Cơ thể Bá Hoàng vốn chằng chịt vết thương và máu, giờ đây như có một phép lạ chúng lành lại với một tốc độ kinh khủng, ngay cả nội tạng như đống bầy nhầy trước kia cũng khôi phục như ban đâu.
Sau một lúc vùng ánh sáng kia cũng biến mất chỉ còn để lại thân thể Bá Hoàng giờ đây đã lành lặn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.