Chương 70: Một Cảnh (2)
Bích Ngọc Tiêu
02/01/2022
Hừ, toàn là những người phụ nữ tầm nhìn hạn hẹp.
Nụ cười lạnh lùng nở trên đôi môi hoàn mỹ, nhưng anh mắt lại đầy sự khinh thường.
Những người phụ nữ đó thật ngu ngốc.
Khi cho rằng chỉ cần nhìn đến anh, quấn lấy anh thì có thể gả vào gia đình giàu có và được đi khắp mọi nơi, thật sự là ngây thơ đến mức mắc.
Anh không hứng thú với việc chơi chung phụ nữ với những thằng đàn ông khác, anh tới đây đơn giản chỉ đề uống rượu giải sầu mà thôi.
Cho đến nay, sự khác biệt duy nhất, chỉ xảy ra đúng một lần.
Đó chính là vào cái ngày cách đây ba năm trước, anh ở chỗ này, bắt gặp Thẩm Lan Hiểu lao ra khỏi hộp đêm với khuôn mặt ướt đẫm nước mắt.
Nghĩ đến đây, Vũ Tĩnh Hi có chút kinh ngạc, tại sao anh lại có thể nghĩ tới người phụ nữ đó chứ.
Phần còn lại của “Bloody Mary”, Vũ Tĩnh Hi một ngụm uống cạn, đứng dậy, có chút choáng váng.
Đang định bước tới ghế lô thì nghe được một âm thanh õng ẹo từ phía sau truyền tới.
“Aaron, là anh sao?”
Không cần quay đầu lại, nghe thôi cũng biết chủ nhân của âm thanh đó là ai.
Tiếng Anh Danh A, tiếng Trung kêu Ngai Mân.
Một người phụ nữ vô cùng quyến rũ, trong một lần đã cùng anh uống vài chén rượu, mà đã không chờ nổi, quấn lấy anh, một người phụ nữ ngu ngốc mong muốn được kết hôn với một gia đình giàu có.
Anh đã gặp cô ta vài lần ở đây, lần nào cô ta cũng quấn lấy anh không buông, thật phiền phức.
Vũ Tĩnh Hi giả vờ không nghe thấy, giữ vững bản thân đi về phía trước.
“Aaron!”
Người phụ nữ này sớm đã nhận ra là Vũ Tĩnh Hi không để ý đến cô ta, nhưng vẫn đi đôi giày cao gót tầm 15cm chầm chậm chạy đến chỗ anh.
Cố ý túm lấy một phần áo vest của anh, giọng tủi thân nói.
“Aaron, sao anh lại không để ý tới em, cung không cho em gọi điện thoại cho anh nữa?”
Vũ Tĩnh Hi cười nhạt một tiếng, không thèm quay đầu lại lạnh lùng bỏ lại một câu.
“Áo của tôi rất đắt tiền, cô mà làm bẩn, đền không nổi đâu.”
“Em...”
Người phụ nữ bị gọi là “Cô” không ngờ tới lại trở nên thế này, ngẩng khuôn mặt dính đầy nước mắt, đáng thương yếu đuối nhìn anh, đôi lông mi dài chớp chớp.
Lớp trang điểm trên mặt dường như không thấm nước, không có dấu vết mờ nhạt, vẫn thanh tú và hoàn hảo.
Nụ cười lạnh lùng nở trên đôi môi hoàn mỹ, nhưng anh mắt lại đầy sự khinh thường.
Những người phụ nữ đó thật ngu ngốc.
Khi cho rằng chỉ cần nhìn đến anh, quấn lấy anh thì có thể gả vào gia đình giàu có và được đi khắp mọi nơi, thật sự là ngây thơ đến mức mắc.
Anh không hứng thú với việc chơi chung phụ nữ với những thằng đàn ông khác, anh tới đây đơn giản chỉ đề uống rượu giải sầu mà thôi.
Cho đến nay, sự khác biệt duy nhất, chỉ xảy ra đúng một lần.
Đó chính là vào cái ngày cách đây ba năm trước, anh ở chỗ này, bắt gặp Thẩm Lan Hiểu lao ra khỏi hộp đêm với khuôn mặt ướt đẫm nước mắt.
Nghĩ đến đây, Vũ Tĩnh Hi có chút kinh ngạc, tại sao anh lại có thể nghĩ tới người phụ nữ đó chứ.
Phần còn lại của “Bloody Mary”, Vũ Tĩnh Hi một ngụm uống cạn, đứng dậy, có chút choáng váng.
Đang định bước tới ghế lô thì nghe được một âm thanh õng ẹo từ phía sau truyền tới.
“Aaron, là anh sao?”
Không cần quay đầu lại, nghe thôi cũng biết chủ nhân của âm thanh đó là ai.
Tiếng Anh Danh A, tiếng Trung kêu Ngai Mân.
Một người phụ nữ vô cùng quyến rũ, trong một lần đã cùng anh uống vài chén rượu, mà đã không chờ nổi, quấn lấy anh, một người phụ nữ ngu ngốc mong muốn được kết hôn với một gia đình giàu có.
Anh đã gặp cô ta vài lần ở đây, lần nào cô ta cũng quấn lấy anh không buông, thật phiền phức.
Vũ Tĩnh Hi giả vờ không nghe thấy, giữ vững bản thân đi về phía trước.
“Aaron!”
Người phụ nữ này sớm đã nhận ra là Vũ Tĩnh Hi không để ý đến cô ta, nhưng vẫn đi đôi giày cao gót tầm 15cm chầm chậm chạy đến chỗ anh.
Cố ý túm lấy một phần áo vest của anh, giọng tủi thân nói.
“Aaron, sao anh lại không để ý tới em, cung không cho em gọi điện thoại cho anh nữa?”
Vũ Tĩnh Hi cười nhạt một tiếng, không thèm quay đầu lại lạnh lùng bỏ lại một câu.
“Áo của tôi rất đắt tiền, cô mà làm bẩn, đền không nổi đâu.”
“Em...”
Người phụ nữ bị gọi là “Cô” không ngờ tới lại trở nên thế này, ngẩng khuôn mặt dính đầy nước mắt, đáng thương yếu đuối nhìn anh, đôi lông mi dài chớp chớp.
Lớp trang điểm trên mặt dường như không thấm nước, không có dấu vết mờ nhạt, vẫn thanh tú và hoàn hảo.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.