Chương 67: Người Đàn Ông Bí Ẩn (2)
Bích Ngọc Tiêu
02/01/2022
Thẩm lan hiểu cái gì cũng chưa nói, chỉ nhẹ nhàng tháo kẹp tóc xuống, đưa vào tay của người đàn ông kia.
“Cảm ơn lời khen của anh.”
“Đây là quà tặng cho cô.”
Người đàn ông có chút kinh ngạc, thật sự không nghĩ tới cô sẽ đem trả lại đồ cho mình.
“Món quà quá quý giá, tôi không thể nhận.”
Viên kim cương được đính trên cái kẹp này không phải là hàng giả mà là hàng thật.
Viên kim cương to như vậy, nhìn qua ít nhất phải hai cara.
Không nói đến thứ khác, chỉ riêng viên kim cương hai cara này cũng đã có giá trị tầm mấy trăm triệu rồi
Nói cho cùng, người người đàn ông đếm dữ buổi lễ này, đều không phải hạng người bình thường.
Cô không có làm gì để đáng tặng tặng cả, mà đồ có giá trị như vậy, cô cũng không muốn nhận.
“Món đồ này, không có giá trị gì cả.”
Người đàn ông mỉm cười, âm thanh ấm áp, thanh khiết giống như một MC vậy.
"Đối với mỗi một người phụ nữ đều cần một món trang sức nhỏ, xinh. Điều này sẽ khiến cô trông nổi bật hơn."
“Đối với anh mà nói, có thể đây mà một món quà nhỏ, nhưng đối với tôi, nó là một món quà vô cùng lớn.”
“Thật sự, cô không cần phải khách sáo như vậy.”
Người đàn ông không có cầm chiếc kẹp tóc cô đưa, mở miệng, thanh âm cực có từ tính, mang theo kim loại khuynh hướng cảm xúc.
“Chúng ta thật sự, đã từng gặp mặt.”
Nhìn thấy sự kinh ngạc trên mặt của Thẩm Lan Hiểu, người đàn ông bật cười. Nụ cười này xua tan sự ép buộc không thể giải thích được tràn ngập trong anh, cả người như sảng khoái hơn rất nhiều.
“Mấy ngày trước, ở lối vào khách sạn Century Garden, chúng ta từng có gặp mặt một lần. Đúng không, cô Thẩm”
Lúc này Thẩm Lan Hiểu lúc mới đột nhiên nhận ra, anh hẳn là người cùng Triệu Hãn Thanh đang bàn chuyện làm ăn.
Kết quả cô không quan tâm chạy đến, mắng Triệu Hãn Thanh một hồi, sau đó tức giận bỏ đi.
Hoàn toàn không để ý người anh ta đang nói chuyện là ai.
“Ngày hôm đó tôi đúng là có hơi vô lễ, Thật sự xin lỗi anh!”
Cô không biết danh tính của người đàn ông này, nhưng nhớ rằng hôm đó bên cạnh anh có ít nhất bảy tám vệ sĩ, và buổi biểu diễn rất lớn.
Mà Triệu Hãn Thanh cũng cố hết sức lấy lòng anh, cho nên xuất thân của anh không hề đơn giản.
“Cảm ơn lời khen của anh.”
“Đây là quà tặng cho cô.”
Người đàn ông có chút kinh ngạc, thật sự không nghĩ tới cô sẽ đem trả lại đồ cho mình.
“Món quà quá quý giá, tôi không thể nhận.”
Viên kim cương được đính trên cái kẹp này không phải là hàng giả mà là hàng thật.
Viên kim cương to như vậy, nhìn qua ít nhất phải hai cara.
Không nói đến thứ khác, chỉ riêng viên kim cương hai cara này cũng đã có giá trị tầm mấy trăm triệu rồi
Nói cho cùng, người người đàn ông đếm dữ buổi lễ này, đều không phải hạng người bình thường.
Cô không có làm gì để đáng tặng tặng cả, mà đồ có giá trị như vậy, cô cũng không muốn nhận.
“Món đồ này, không có giá trị gì cả.”
Người đàn ông mỉm cười, âm thanh ấm áp, thanh khiết giống như một MC vậy.
"Đối với mỗi một người phụ nữ đều cần một món trang sức nhỏ, xinh. Điều này sẽ khiến cô trông nổi bật hơn."
“Đối với anh mà nói, có thể đây mà một món quà nhỏ, nhưng đối với tôi, nó là một món quà vô cùng lớn.”
“Thật sự, cô không cần phải khách sáo như vậy.”
Người đàn ông không có cầm chiếc kẹp tóc cô đưa, mở miệng, thanh âm cực có từ tính, mang theo kim loại khuynh hướng cảm xúc.
“Chúng ta thật sự, đã từng gặp mặt.”
Nhìn thấy sự kinh ngạc trên mặt của Thẩm Lan Hiểu, người đàn ông bật cười. Nụ cười này xua tan sự ép buộc không thể giải thích được tràn ngập trong anh, cả người như sảng khoái hơn rất nhiều.
“Mấy ngày trước, ở lối vào khách sạn Century Garden, chúng ta từng có gặp mặt một lần. Đúng không, cô Thẩm”
Lúc này Thẩm Lan Hiểu lúc mới đột nhiên nhận ra, anh hẳn là người cùng Triệu Hãn Thanh đang bàn chuyện làm ăn.
Kết quả cô không quan tâm chạy đến, mắng Triệu Hãn Thanh một hồi, sau đó tức giận bỏ đi.
Hoàn toàn không để ý người anh ta đang nói chuyện là ai.
“Ngày hôm đó tôi đúng là có hơi vô lễ, Thật sự xin lỗi anh!”
Cô không biết danh tính của người đàn ông này, nhưng nhớ rằng hôm đó bên cạnh anh có ít nhất bảy tám vệ sĩ, và buổi biểu diễn rất lớn.
Mà Triệu Hãn Thanh cũng cố hết sức lấy lòng anh, cho nên xuất thân của anh không hề đơn giản.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.