Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm
Chương 190: Vẫn chưa đủ
Sở Ninh
30/01/2024
Hạ Giang, Dương Diệp, ngàn binh sĩ Bắc Vương Quân đã chuẩn bị sẵn sàng.
“Xem náo nhiệt phải biết tiết chết”
Tân Hoa Ngữ lên tiếng ngăn cản.
“Äm', một tiếng nổ vang.
Tráng hán mang theo khí thế của Động đáp xuống, bỗng nhiên, cả người ông ta bị đánh văng lên không,
cánh tay phải với từng bó cơ chắc nịch cứ thế bị bẻ gấy.
Đến khi ông ta lần nữa rơi xuống, một bàn tay thon dài duỗi đến, bóp lấy cổ tráng hán siết mạnh một cái.
Mấy tiếng “răng rắc” vang lên, tráng hán phun máy, tứ chỉ vô lực rũ xuống.
Cảnh tượng trước mắt khiến mọi người hóa đá. Đây chính là Động có thể phi độn đấy!
Sao vừa áp sát người Bắc Vương thì đã bị giết chết rồi?
“So với Nghiêm Thông - người hộ đạo cho Đông Thắng Thái Tử thì chỉ mạnh hơn một chút mà thôi!”, Sở Ninh trích rút tỉnh hoa huyết dịch của tráng hán, phát hiện trong cơ thể ông ta có bốn hạt Tạo Hóa Chủng thì cảm thấy rất phấn chấn.
“Các ngươi không xuống à?”
Sở Ninh liếc nhìn không trung.
“Ngươi, ngươi đang tính kế chúng ta?”, hai mươi chín vị Động dường như vừa bị sấm sét đánh trúng.
Phải dùng toàn bộ thần lực của Siêu Phàm Ngũ Cực thì mới có thể một chiêu đánh gục Động, thế nhưng Đại Hạ Bắc Vương lại ung dung đến mức khiến cho người ta hoảng sợ.
“Nếu ta không bị thương thì Vân Hiên đại quốc của các ngươi sao có thể phái nhiều Động ráo riết truy đuổi ta đến tận đây chứ?”, Sở Ninh lau vết máu ở khóe miệng, thản nhiên nói.
“Bắc Vương, má nó chứ, ngươi có bệnh hả?” Một vị Động tính tình nóng nảy lập tức chửi ầm lên.
Ông thật sự không dám tin Bắc Vương lại có tính toán như vậy, làm vậy thì có lợi ích gì chứ? Nếu không thì hà cớ gì bọn họ phải đuổi theo hắn? Nên biết, chiến lực của Siêu Phàm Ngũ Cảnh đáng để chúng Động phải cảnh giác.
“Nếu các ngươi đã có ý ngĩ tàn sát thì nên chấp nhận hậu quả bị phản sát!”
Tay áo Sở Ninh tung bay, chân đạp Liên Hoa, phút chốc vọt lên không. Sắc mặt hắn rét lạnh, sau chuyến đi bí cảnh Hóa Long và trải nghiệm tại Hội nghị Tân Tú đỉnh cao, hắn đã nhận ra rằng, muốn có chỗ dừng chân tại vùng đất Thanh Châu này thì Đại Hạ thăng cấp thành linh thổ đại quốc vẫn còn chưa đủ, hắn phải giết ra được uy danh thì mới có thể thật sự an ổn.
Nếu không, mỗi một người đều có thể chèn ép Đại Hạ, khinh thị Đại Hạt!
“Cùng xông lên, giết hắn!”
Hai mươi chính vị Động đồng loạt ra tay, như bầu trời đổ ập xuống.
Sinh mệnh triêu khí bành chướng giống như sóng biển lan ra, từng miệng Động tại phần bụng lần lượt xuất hiện, mỗi một đường vân Động phát ra ánh sáng chói mắt.
Trong đó, vị cường giả tối cao đã hình thành được bốn mươi vân.
Hai mươi chính miệng Động tựa như 29 ngọn núi lửa đang hoạt động, uy áp Động sôi trào, giăng kín bầu trời, khiến không khí dường như cũng bị cô đọng, sự khủng hoảng lan tràn khắp Tân Tú Lĩnh.
Cảnh tượng như vậy quả thực khiến người ta sợ hãi, dù ở cách rất xa mà vẫn có người bị ép đến mức phải quỳ rạp xuống.
“May mắn là Bắc Vương trêu chọc đại quốc siêu cường như Vân Hiên, nếu không thì chúng ta sẽ gặp rắc rối toI"
Bạch Lộc võ chủ bị thành tựu Siêu Phàm Ngũ Cực của Sở Ninh dọa ra một thân mồ hôi lạnh.
Có điều, cảm giác mừng thầm của bà ta thoáng cái biến mất, không còn sót lại chút gì.
Giữa không trung, trận hình vây công Sở Ninh bỗng chốc bị xé toạc.
Tân Tú Lĩnh, phàm binh đều rung động.
Sở Ninh như tiềm long vọt ra từ vực sâu, tay phải nắm chặt Hạn Lôi Đao, bày ra thức thứ tư của Dưỡng Đao Thuật, lưỡi đao như tấm lụa, ba vị cường giả Động cảnh trước mặt bị chấn văng ra bốn phía.
Thân hình cao ngất của Sở Ninh được bao phủ bởi đồ đăng thần bí, hiển lộ bảo thể cường kiện, rõ ràng, lực Động chen chúc mà đến, va chạm phát ra âm thanh vang vọng khắp nơi.
Nắm đấm ở tay trái của hắn có năm vòng kim quang lượn lờ, như nắm Diệu Nhật, điên cuồng oanh tạc, bộc phát thần lực Ngũ Cảnh, lại có thêm hai vị Động lồng ngực khô quắt bị nện từ trên không rơi xuống.
Sở Ninh chân đạp hoa sen, chấp đao nơi tay, thần lực không dứt tựa như chiến thần bất bại.
Chỉ trong vòng vài hơi thở, hắn đã xé toạc vòng vây, có sáu vị cường giả Động cảnh đã biến thành thi thể, rơi xuống đất.
“Sao hắn lại mạnh như vậy?”
“Ngay cả ta cũng không ép được hắn, thậm chí khó mà thương tổn đến nhục thể của hắn!”
Cường giả Động cảnh chưởng quản bốn mươi vân động run rẩy, da đầu ông ta tê rần.
Ông ta đã từng gặp không ít thiên kiêu Siêu Phàm Cực Cảnh, nhưng chưa từng thấy ai có thần lực hung mãnh như vậy.
Bởi vì Siêu Phàm Ngũ Cực tại vùng đất Thanh Châu này vẫn còn theo lệ cũ.
Thần lực trong lúc va chạm không ngừng làm chấn động phổi của ông ta, hiện tại vẫn còn khiến Động bị chấn động.
Đến ông ta còn như thế thì đừng nói đến những người khác.
“Vẫn chưa đủ”
Sợi tóc Sở Ninh tung bay.
Khoảnh khắc liên tục đánh chết sáu vị Động, hắn cũng đã thi triển Lục Chuyển Tạo Hóa Công, trích rút tỉnh hoa huyết dịch của đối phương.
Giờ phút này, 123 hạt Tạo Hóa Chủng trong cơ thể hắn sống lại.
“Ta muốn nhập Động cảnh!”, Sở Ninh thét dài, lại lần nữa sấn đến.
“Xem náo nhiệt phải biết tiết chết”
Tân Hoa Ngữ lên tiếng ngăn cản.
“Äm', một tiếng nổ vang.
Tráng hán mang theo khí thế của Động đáp xuống, bỗng nhiên, cả người ông ta bị đánh văng lên không,
cánh tay phải với từng bó cơ chắc nịch cứ thế bị bẻ gấy.
Đến khi ông ta lần nữa rơi xuống, một bàn tay thon dài duỗi đến, bóp lấy cổ tráng hán siết mạnh một cái.
Mấy tiếng “răng rắc” vang lên, tráng hán phun máy, tứ chỉ vô lực rũ xuống.
Cảnh tượng trước mắt khiến mọi người hóa đá. Đây chính là Động có thể phi độn đấy!
Sao vừa áp sát người Bắc Vương thì đã bị giết chết rồi?
“So với Nghiêm Thông - người hộ đạo cho Đông Thắng Thái Tử thì chỉ mạnh hơn một chút mà thôi!”, Sở Ninh trích rút tỉnh hoa huyết dịch của tráng hán, phát hiện trong cơ thể ông ta có bốn hạt Tạo Hóa Chủng thì cảm thấy rất phấn chấn.
“Các ngươi không xuống à?”
Sở Ninh liếc nhìn không trung.
“Ngươi, ngươi đang tính kế chúng ta?”, hai mươi chín vị Động dường như vừa bị sấm sét đánh trúng.
Phải dùng toàn bộ thần lực của Siêu Phàm Ngũ Cực thì mới có thể một chiêu đánh gục Động, thế nhưng Đại Hạ Bắc Vương lại ung dung đến mức khiến cho người ta hoảng sợ.
“Nếu ta không bị thương thì Vân Hiên đại quốc của các ngươi sao có thể phái nhiều Động ráo riết truy đuổi ta đến tận đây chứ?”, Sở Ninh lau vết máu ở khóe miệng, thản nhiên nói.
“Bắc Vương, má nó chứ, ngươi có bệnh hả?” Một vị Động tính tình nóng nảy lập tức chửi ầm lên.
Ông thật sự không dám tin Bắc Vương lại có tính toán như vậy, làm vậy thì có lợi ích gì chứ? Nếu không thì hà cớ gì bọn họ phải đuổi theo hắn? Nên biết, chiến lực của Siêu Phàm Ngũ Cảnh đáng để chúng Động phải cảnh giác.
“Nếu các ngươi đã có ý ngĩ tàn sát thì nên chấp nhận hậu quả bị phản sát!”
Tay áo Sở Ninh tung bay, chân đạp Liên Hoa, phút chốc vọt lên không. Sắc mặt hắn rét lạnh, sau chuyến đi bí cảnh Hóa Long và trải nghiệm tại Hội nghị Tân Tú đỉnh cao, hắn đã nhận ra rằng, muốn có chỗ dừng chân tại vùng đất Thanh Châu này thì Đại Hạ thăng cấp thành linh thổ đại quốc vẫn còn chưa đủ, hắn phải giết ra được uy danh thì mới có thể thật sự an ổn.
Nếu không, mỗi một người đều có thể chèn ép Đại Hạ, khinh thị Đại Hạt!
“Cùng xông lên, giết hắn!”
Hai mươi chính vị Động đồng loạt ra tay, như bầu trời đổ ập xuống.
Sinh mệnh triêu khí bành chướng giống như sóng biển lan ra, từng miệng Động tại phần bụng lần lượt xuất hiện, mỗi một đường vân Động phát ra ánh sáng chói mắt.
Trong đó, vị cường giả tối cao đã hình thành được bốn mươi vân.
Hai mươi chính miệng Động tựa như 29 ngọn núi lửa đang hoạt động, uy áp Động sôi trào, giăng kín bầu trời, khiến không khí dường như cũng bị cô đọng, sự khủng hoảng lan tràn khắp Tân Tú Lĩnh.
Cảnh tượng như vậy quả thực khiến người ta sợ hãi, dù ở cách rất xa mà vẫn có người bị ép đến mức phải quỳ rạp xuống.
“May mắn là Bắc Vương trêu chọc đại quốc siêu cường như Vân Hiên, nếu không thì chúng ta sẽ gặp rắc rối toI"
Bạch Lộc võ chủ bị thành tựu Siêu Phàm Ngũ Cực của Sở Ninh dọa ra một thân mồ hôi lạnh.
Có điều, cảm giác mừng thầm của bà ta thoáng cái biến mất, không còn sót lại chút gì.
Giữa không trung, trận hình vây công Sở Ninh bỗng chốc bị xé toạc.
Tân Tú Lĩnh, phàm binh đều rung động.
Sở Ninh như tiềm long vọt ra từ vực sâu, tay phải nắm chặt Hạn Lôi Đao, bày ra thức thứ tư của Dưỡng Đao Thuật, lưỡi đao như tấm lụa, ba vị cường giả Động cảnh trước mặt bị chấn văng ra bốn phía.
Thân hình cao ngất của Sở Ninh được bao phủ bởi đồ đăng thần bí, hiển lộ bảo thể cường kiện, rõ ràng, lực Động chen chúc mà đến, va chạm phát ra âm thanh vang vọng khắp nơi.
Nắm đấm ở tay trái của hắn có năm vòng kim quang lượn lờ, như nắm Diệu Nhật, điên cuồng oanh tạc, bộc phát thần lực Ngũ Cảnh, lại có thêm hai vị Động lồng ngực khô quắt bị nện từ trên không rơi xuống.
Sở Ninh chân đạp hoa sen, chấp đao nơi tay, thần lực không dứt tựa như chiến thần bất bại.
Chỉ trong vòng vài hơi thở, hắn đã xé toạc vòng vây, có sáu vị cường giả Động cảnh đã biến thành thi thể, rơi xuống đất.
“Sao hắn lại mạnh như vậy?”
“Ngay cả ta cũng không ép được hắn, thậm chí khó mà thương tổn đến nhục thể của hắn!”
Cường giả Động cảnh chưởng quản bốn mươi vân động run rẩy, da đầu ông ta tê rần.
Ông ta đã từng gặp không ít thiên kiêu Siêu Phàm Cực Cảnh, nhưng chưa từng thấy ai có thần lực hung mãnh như vậy.
Bởi vì Siêu Phàm Ngũ Cực tại vùng đất Thanh Châu này vẫn còn theo lệ cũ.
Thần lực trong lúc va chạm không ngừng làm chấn động phổi của ông ta, hiện tại vẫn còn khiến Động bị chấn động.
Đến ông ta còn như thế thì đừng nói đến những người khác.
“Vẫn chưa đủ”
Sợi tóc Sở Ninh tung bay.
Khoảnh khắc liên tục đánh chết sáu vị Động, hắn cũng đã thi triển Lục Chuyển Tạo Hóa Công, trích rút tỉnh hoa huyết dịch của đối phương.
Giờ phút này, 123 hạt Tạo Hóa Chủng trong cơ thể hắn sống lại.
“Ta muốn nhập Động cảnh!”, Sở Ninh thét dài, lại lần nữa sấn đến.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.