Bạch Cốt Tinh Ba Lần Đánh Tôn Ngộ Không

Chương 42

Diệp Chi Linh

24/10/2016

“Chung Ly, cậu nhanh lên a, làm gì chậm chạp vậy nha?” Từ Văn mỉm cười vẫy vẫy người đầu đầy mồ hôi đang chạy dưới ánh mặt trời.

“Đến đây đến đây, Tiểu Văn cô cũng đừng giục hồn chứ.” Chung Ly sau đó đã chạy tới, trừng mắt liếc nhìn đối phương một cái, sau đó chui đầu vào xe.

Từ Văn vẻ mặt bất đắc dĩ, “Cậu nhỏ hơn tôi bảy tám tuổi đấy, Tiểu Văn là để cậu kêu sao?”

Tiểu Ly liếc nghiêng cô ta một cái, xoay xoay cổ phớt lờ cô ta.

“Xe tôi đây chỉ có thể chở ba người, Tiểu Ly, cậu đi phía trước ngồi.” cô gái ngồi vị trí tài xế tay cầm tay lái, cười đến vẻ mặt bí hiểm, “Từ Úy ở xe phía trước kia.”

“Tôi nhìn thấy, nhưng, trên xe bọn họ ngồi bốn người đàn ông càng sắp xếp chẳng xong, tôi sẽ miễn cưỡng chen chen chúc chúc ngồi xe các người đi.” Nói xong, cũng không đếm xỉa nữ sinh ngồi chỗ phía sau cực kỳ xem thường tự nhiên đem mông chen chen chúc chúc vào.

Xe chậm rãi đi trước, Tiểu Ly dựa vào cửa sổ giả bộ ngủ, để thuận tiện cho ba nữ sinh này có thể không kiêng nể gì nói chuyện phiếm.

Hà Diệp, Từ Văn, còn có một người chưa từng gặp qua, nghe nói là em gái Lưu Tinh kêu Lưu Vân, lái xe Lưu Tinh, giống Lưu Tinh, cười lên bí hiểm khiến sống lưng người ta tê dại…

“Hà Diệp, cậu cùng Lưu Tinh khi nào kết hôn? Cũng đã bao nhiêu năm rồi a, tôi nhìn cũng sốt ruột…”Từ Văn lại bắt đầu ríu rít.

“Không có biện pháp, sư huynh của tôi vốn muốn làm bác sĩ không biên giới, sau lại không muốn tiếp tục ở lại, vị trí kia vẫn để trống, mẹ tôi đã muốn cho tôi đi.” Hà Diệp thở dài.

“Nha, đây không phải muốn đi châu Phi chứ? Nghe nói điều kiện nơi đó rất gian khổ a?”

“Không nhất định đi châu Phi a.” Hà Diệp có chút bất đắc dĩ xoa xoa huyệt Thái Dương, “Có một sư đệ rất muốn đi, tôi cân nhắc hay là đem cơ hội nhường cho cậu ta đi.”

Hà Diệp dừng một chút, lại thở dài nói: “Tôi cũng không muốn giống mẹ mình chỉ lo công tác không để ý gia đình, cuối cùng bị người ta kêu bà phù thủy… tuổi thơ của tôi bi thảm như vậy a, tôi không muốn để con mình cũng giống vậy, không cha trông nom, không mẹ yêu thương, luôn sống cùng bảo mẫu…”

“Hà Diệp, các người phải nhanh chóng kết hôn đi, anh tôi chưa kết hôn, tôi cũng không dám đâu.” Lưu Vân thản nhiên liếc mắt nhìn chỗ ngồi phía sau một cái, “Từ Văn cậu cũng vậy, cậu còn không lập gia đình, muốn làm bà cô hung dữ sao?”

“Tôi không thích đàn ông…”

“Chẳng lẽ cậu thích phụ nữ sao?”

“Tôi cũng không thích phụ nữ…”

“Vậy cậu muốn thế nào a?”

“Tôi muốn độc thân cả đời…”

“Nga, muốn làm ni cô già.”

“Ừ, ý nghĩ của tôi cùng ni cô giống nhau, kết hôn rất phiền toái, sinh con rất khủng bố, giúp chồng dạy con quá cực khổ, một mình thực tiêu diêu tự tại.”

Tiểu Ly bất đắc dĩ lắc đầu, hoàn hảo chính mình không có tìm bạn gái giống các cô ấy đi, Từ Úy người kia chẳng qua im lìm một chút, nói không nhiều lắm, hai người ở chung cũng thường xuyên cãi nhau, nhưng cũng an tâm.

Nghe nói một cô gái là năm trăm con vịt, ba cô gái này, mỗi một người đều là gấp 10 lần người bình thường, như vậy… cộng lại chính là, mười lăm ngàn con vịt nha…

Ngồi ở giữa bọn họ, lỗ tai thật sự là chịu không nổi…

Tiểu Ly nhắm mắt lại, để các cô tiếp tục tán gẫu, mình ngủ.

Tuy líu ríu ầm ĩ chút, dù sao vẫn tốt hơn ngồi xe của bọn Từ Úy, chiếc xe kia, bốn chàng trai đều là người to lớn, phỏng chừng bản thân qua bên kia, sẽ bị chen chúc thành nhân bánh.

Đều do Từ Úy, tự mình không lái xe sang đây.

Tiểu Ly vừa oán giận, vừa ngáp dài, vốn là giả bộ ngủ, không nghĩ tới cuối cùng thật sự ngủ, có lẽ là do mấy ngày nay bị giảng viên hướng dẫn buộc chuẩn bị luận văn quá mệt mỏi.

Trong mơ mơ màng màng, Tiểu Ly bị người đánh thức, xe đã đến mục tiêu rồi, là một chỗ tên là Never, trung tâm hoạt động lớn kết hợp tiệc buffet cùng KTV.

Sau khi đi vào là đại sảnh trung tâm rộng lớn, còn có một sân khấu xinh đẹp có thể tùy ý đi lên ca hát, phía dưới là một dãy bàn ngay ngắn, vây xung quanh là một vòng tròn các bàn tiệc buffet, mặt trên bày ra đủ loại mỹ thực.

Đoàn người đi theo nữ phục vụ tới phòng riêng bên cạnh. So với đại sảnh náo nhiệt, trong phòng có vẻ cực kỳ an tĩnh.

Tiểu Ly sau khi đi vào ánh mắt quét nhìn toàn cảnh, nơi này có rất nhiều người kỳ kỳ lạ lạ, ngồi ngồi đứng đứng, ca ca hát hát ăn ăn, nhưng động tác của mọi người, trong lúc bọn Tiểu Ly vào nháy mắt đều dừng lại.

Không nói đến ba cô gái vốn tranh cãi ầm ĩ đột nhiên an tĩnh, bốn anh chàng đẹp trai phía sau cùng vào cũng trố mắt cúi đầu, đều không nói lời nào.

“Ha hả.” Tiểu Ly cười gượng hai tiếng, sau đó dùng sức liếc ngang Từ Úy một cái.

Trong trò chơi tình cảnh bang chiến kéo bè kéo lũ đánh nhau tuy gặp nhiều, nhưng, tụ họp người thật vẫn là lần đầu tiên gặp phải…

Sao tụ họp gia tộc lại biến thành lén lút như bè cánh ngầm, còn dám kéo mình theo.

“Ân, lần này tụ họp gia tộc, thứ nhất là chúc mừng gia tộc chúng ta tròn ba tuổi, thứ hai, là giới thiệu cho mọi người ba người bạn mới.” La Băng mở miệng, biểu tình khuôn mặt có chút cứng ngắc.

“Ha hả, chúng ta cũng từng gặp nhau mấy lần, cũng không cần nói nhiều lời, còn mấy khuôn mặt mới, các người nên tự giới thiệu đi nha.” Hà Diệp cười hoà giải, “Mọi người không nên dùng ánh mắt thù hận nhìn chúng tôi a, biến thành giống như bang chiến nha.”

“Xin chào mọi người, tôi là Cốt Cảm Mỹ Nhân.” Từ Văn đầu tiên cúi mình chào mọi người, “Lần trước tụ họp không có tới, không biết còn ai nhớ tôi không a?”

“Nhớ rõ, chính là gian thương đi.” Trong đám người bắt đầu có người ồn ào, “Đương nhiên nhớ rõ rồi, nhớ năm đó tiền tiêu vặt của tôi đều trả cho cô thì phải.”

Từ Văn cũng không biết nên cười hay khóc, “Thật ra gian thương kia cũng không phải tôi, hào của tôi, luôn luôn là tôi cùng anh trai chơi, tôi phụ trách ba hoa nói chuyện phiếm, anh tôi phụ trách lao động thực tế.”

“Nói như vậy, nói chuyện phiếm trong nhóm chính là cô, buôn bán trong trò chơi chính là anh trai cô sao?”

“Là như thế đấy.” Từ Văn mỉm cười, còn trừng mắt nhìn Tiểu Ly. Tiểu Ly chính là dùng một cái xem thường đáp lại.

Nha đầu Từ Văn này sẽ gây rối, nếu không sợ phá hoại tình cảm anh em các người, tôi đã sớm muốn dạy dỗ cô rồi.

Tiểu Ly tuy không quen nhìn cách làm của Từ Văn, nhưng ngại cho thể diện của Từ Úy cũng chưa nói cô ta, hơn nữa cô ta chẳng qua gây rối trong trò chơi, không ảnh hưởng toàn cục. Trong cuộc sống hiện thực, coi như là một cô gái rất phóng khoáng cởi mở.



Nhưng chuyện cô ta bảo Tiểu Ly kêu chị, Tiểu Ly là thà chết không làm. Cùng Từ Úy nói yêu đương, còn muốn kêu em gái của hắn là chị sao? Cảm thấy cũng quá kỳ quặc rồi.

“Tôi gọi là Từ Úy, vị này chính là Chung Ly.” Từ Úy giống như nhìn rõ ý nghĩ của Tiểu Ly, nhẹ nhàng đưa tay tỏ vẻ an ủi cậu, sau đó giới thiệu với mọi người. Trong giọng nói dường như mang theo một chút kiêu ngạo, giống như giới thiệu bảo bối của bản thân.

Tiểu Ly có chút không được tự nhiên, tụ họp gia tộc này thật ra không liên quan chuyện của cậu, gia tộc của người kia trong trò chơi, phần lớn người mình cũng không biết.

Nhưng, nhìn thấy nụ cười dịu dàng ánh mắt nghiêm túc của Từ Úy khi mời cậu cùng đi, Tiểu Ly trong lòng không muốn, miệng lại lập tức nói một tiếng “Được, tôi đi theo anh.”

Vì thế, đã biến thành cục diện khó xử như bây giờ.

“Ân… Tôi không phải người của gia tộc rách nát, hôm nay chẳng qua là đến tụ tập góp vui thôi.” Tiểu Ly hướng mọi người gật gật đầu, sau đó xoay người tìm vị trí ngồi xuống.

Những người đó dường như là quen biết từ trước, đối với Tiểu Ly lần đầu tiên gặp mặt cũng vô cùng tốt, thỉnh thoảng có người đến chỗ Tiểu Ly tùy tiện tán gẫu mấy câu, hoặc là chủ động mời Tiểu Ly ăn uống linh tinh, còn có người đưa mic cho Tiểu Ly để cậu ca hát, đương nhiên, Tiểu Ly rất rõ ràng năng lực lạc giọng đến mười ngàn dặm của bản thân, đành phải mỉm cười từ chối.

Nên giới thiệu đều giới thiệu rồi, chỉ còn lại có một anh đẹp trai vóc dáng cao, đứng ở bên cạnh La đại tộc trưởng, nhẹ giọng đang nói gì đó, biểu tình La Băng không có cứng ngắc như mới đầu, ngược lại khe khẽ cười, ý cười như hòa tan băng tuyết làm cho Tiểu Ly hơi hơi nao nao…

Người này cười rộ lên còn vô cùng đẹp.

Tiểu Ly nghĩ như vậy, bèn đưa ánh mắt chuyển dời đến cái người đã làm tan khối băng. Người kia, lần đầu tiên nhìn thấy đã cho người ta một cảm giác tồn tại mãnh liệt, mặc dù làn da hơi đen, nhưng không chút nào ảnh hưởng vẻ đẹp của khuôn mặt, cả người nhìn qua rất tuấn tú điển trai, ánh mắt không lớn, cũng rất có thần, có một cách miêu tả là… Trong ánh mắt tản ra ánh sáng tri thức. Nghe nói là du học nước ngoài mới trở về, phong cách chính là không giống. Nhưng hắn trái lại không một chút nào kiêu căng, ngược lại cười đến thật dịu dàng ân cần, nhưng, nét tươi cười bao giờ cũng chỉ dành cho khối họ băng La thôi.

Nhưng kỳ lạ chính là, Tiểu Ly cư nhiên cảm thấy hình ảnh hai người bọn họ đứng chung một chỗ rất hài hòa, chắc không phải bởi vì một trắng một đen một lạnh một ấm đơn giản như vậy đi…

Tiểu Ly lại lười biếng đánh giá tổng thể người nọ một cái, chỉ thấy đối phương lại lộ ra nụ cười mê người với La Băng, lúc này mới xoay đầu lại, xoay xoay người cũng cực kỳ lịch lãm.

“Chào mọi người, tôi là Đợi đến hôn mê, xin chỉ bảo nhiều.”

Sau đó, Tiểu Ly không hiểu nghe thấy xung quanh đều hút không khí.

Trong không khí trầm mặc khiến người ta hít thở không thông.

Vài giây đồng hồ sau, hiện trường giống như có chút hương vị bùng nổ trong trầm mặc.

“Ông trời của tôi ơi, chị Hôn mê cư nhiên là nam a?”

“Thượng Đế của tôi, tôi nói sao có đứa con gái nào dũng mãnh như vậy, thì ra là nam nha? Đáng thương tôi còn xem cô ta là thần tượng!”

“Chị Hôn mê? Có phải nên đổi cách xưng hô gọi anh trai Hôn mê hay không a?”

Một đám người bắt đầu quay xung quanh Đợi đến hôn mê, bắt đầu líu ríu tán gẫu.

Tiểu Ly nghe xong cả buổi vẫn cảm thấy không hiểu ra sao.

Chính là lờ mờ có chút ấn tượng, hình như thật lâu thật lâu trước kia, trong chữ ký QQ của La Băng có viết một cái tên như vậy.

Hình như cũng nghe nói, La Băng biến thành như bây giờ là bởi vì người kia, cũng là giống mình cùng Từ Úy, một đoạn tình duyên trong trò chơi, nhưng không có đầu xuôi đuôi lọt.

Dường như lại cảm thấy, từ lúc hắn xuất hiện, thần sắc La Băng bỗng nhiên trở nên tốt hơn, tuy vẫn đối với người rất lạnh nhạt, nhưng, không còn khó tiếp cận như trước nữa.Tiểu Ly nhìn nhìn Từ Úy mỉm cười trong đám người, không khỏi thở dài.

Duyên phận trong trò chơi thật sự là rất bất khả tư nghị (khó tin) a. Mấy chuyện trong trò chơi, hình như cũng qua thật lâu thật lâu rồi.

Có đôi khi ngẫu nhiên nhớ lại, bao giờ cũng cảm thấy rất vui vẻ, dù cho cãi nhau linh tinh, cũng làm cho Tiểu Ly có một cảm giác hạnh phúc.

Sau khi Từ Úy thuyên chuyển công tác đã tới rồi thành phố này, bán đi phòng cũ ban đầu nghe nói trong thư phòng có chuyện ma quái, mua một cái nhà mới ở hoa viên Long Hoa.

Tiểu Ly giai đoạn chuẩn bị thi cũng đã dọn qua để an tâm ôn tập.

Dường như có cảm giác gia đình, mặc dù phòng ở hơi lớn, hai người tách ra lầu trên lầu dưới, hắn hàng ngày lại đi làm, có đôi khi sẽ rất trống trãi…

Nhưng, trong phòng có hơi thở của người kia, đã cảm thấy rất ấm áp, giống như một gia đình thực sự.

Thế nhưng…

Sao ở cùng nhau lâu như vậy, vẫn là lầu trên lầu dưới?

Tiểu Ly có đôi khi nghĩ, có lẽ khi đó, là hai người bận rộn quá đi.

Buổi sáng mỗi ngày khi tỉnh lại, Từ Úy đã đi làm, trên bàn có bữa sáng hắn chuẩn bị.

Mỗi ngày buổi tối lúc Từ Úy trở về, Tiểu Ly lại thường thường đang ngủ.

Một đoạn thời gian ban đầu, Từ Úy bởi vì mới vừa thuyên chuyển công tác, thường tăng ca đến đêm khuya, mà Tiểu Ly lại chuyên tâm ôn tập, cho nên đều là ngủ sớm dậy sớm.

Hai người mỗi ngày thời gian gặp mặt cực kỳ ít.

Nhưng bây giờ lại nên tìm cớ gì đây? Tiểu Ly đã không cần vì ôn tập quá mệt mỏi mà ngủ sớm như vậy, Từ Úy cũng không còn tăng ca, mỗi ngày đúng sáu giờ đã về đến nhà rồi.

Vẫn còn..

Ăn cơm, xem TV, tâm sự một chút, sau đó ngủ.

Rời giường, ăn điểm tâm, một đi làm một đi học.

Vẫn là lầu trên lầu dưới a…

Không chút nào giống đang nói yêu đương.

Tiểu Ly đang miên man suy nghĩ, Từ Văn đột nhiên sáp đến bên cạnh cậu, ý vị thâm trường cười.

Tiểu Ly bị cười đến toàn thân bắt đầu nổi da gà, mới vừa muốn mở miệng nói tự cô ta đi ăn đi, lại nghe Từ Văn đột nhiên nói, “Tiểu Ly, cậu cùng anh trai tôi đánh lũy đánh tới đâu rồi?”

Tiểu Ly mê muội nhìn cô ta, “Đánh lũy gì chứ?”



Đánh bóng mềm sao? Từ Úy chỉ đánh cầu lông, không đánh cái kia.

“Ai, anh tôi thật là, thế nào nhịn được…” Từ Văn than thở một câu, sau đó nghiêm túc hướng Tiểu Ly nói: “Đánh lũy chính là nói yêu đương, lũy thứ nhất là nắm tay, thứ hai là hôn môi, thứ ba phải..” Từ Văn nhìn thấy anh trai đã đi tới, bèn cúi đầu uống cà phê không thèm nói lại.

Tiểu Ly hơi kinh ngạc, chẳng lẽ là mình quá lạc hậu, đây là cách nói của trào lưu mới sao?

Nói yêu thương kêu thành đánh lũy sao? Có chỗ nào tương tự nhau đâu chứ?

Chính là…

Đối với vấn đề của Từ Văn, chính mình nên trả lời như thế nào đây? Chẳng lẽ nói, hai người ở chung lâu như vậy, vẫn là quan hệ nam nam thuần khiết sao? Còn chưa đánh qua lũy thứ ba…

Một ở trên lầu, một ở dưới lầu, nói là người yêu, không bằng nói là hàng xóm giống hơn…

“Em làm sao vậy? Thân thể khó chịu sao?” Từ Úy nhìn nhìn Tiểu Ly nụ cười có chút quỷ dị, đưa tay sờ sờ trán Tiểu Ly.

Tiểu Ly né tránh tay hắn, “Không có gì, chính là hơi buồn bực thôi.”

“Không bằng chúng ta đi ra ngoài một chút đi?”

Tiểu Ly chỉ mong sao rời khỏi chỗ quỷ quái này bởi vì chị Hôn mê xuất hiện mà tranh cãi ầm ĩ nháo thành một đoàn, vì thế liền lặng lẽ đi theo Từ Úy ra ngoài.

Gió đêm thật lạnh, Từ Úy rất tự nhiên dắt tay Tiểu Ly sưởi ấm cho cậu, hiện tại nếu dắt tay, đã không còn căng thẳng giống như lúc đầu, chẳng qua tay được hắn nắm cảm giác thật sự rất thoải mái.

Tiểu Ly cũng đưa tay qua quấn cùng hắn, mười ngón tay đan xen cảm giác thật tốt.

Nơi này không hề ồn ào như trung tâm thành phố a, buổi tối có vẻ đặc biệt an tĩnh.

Tiểu Ly cúi đầu nhìn nhìn bóng hai người sít sao cùng một chỗ, sau đó lại quay đầu mắt nhìn Từ Úy, Từ Úy đúng lúc đang nhìn cậu, ánh mắt hai người đối nhau, Tiểu Ly lập tức lẩn tránh giống như bị điện giật.

Từ Úy nhìn chằm chằm Tiểu Ly hồi lâu, “Em làm sao vậy?”

Tiểu Ly lắc đầu tỏ vẻ không có việc gì, dù sao cũng không thể nói, trong lòng mình đang nghĩ ra những chủ ý không đứng đắn đi.

Cũng không phải bị lời nói của Từ Văn kích thích, chẳng qua hai người ở chung lâu như vậy, mặc dù nói mình không phải là sắc lang, nhưng ngẫu nhiên nghĩ nghĩ cũng không quá đáng chứ.

Hắn không ra tay chẳng lẽ muốn mình ra tay sao?

Tiểu Ly âm thầm đánh giá Từ Úy cao hơn mình nửa cái đầu một chút, lại đánh giá đôi bàn tay to của hắn một chút, sau đó ánh mắt liếc nhìn qua cánh tay rất có lực của hắn…

Ai.

Tiểu Ly thở dài.

Phương án này hình như không thể được.

“Tiểu Ly, sao tôi cảm thấy hôm nay em kỳ kỳ lạ lạ nha?” Từ Úy có chút buồn cười nhìn bộ dáng nhíu mày than vắn thở dài của Tiểu Ly.

“Anh nói chúng ta đã quen nhau bao lâu rồi?” Tiểu Ly đột nhiên hỏi.

“Hơn hai năm.”

“Ân. ở cùng nhau hai năm a.” Tiểu Ly nhìn nhìn bầu trời đêm, sau đó lại cúi đầu không nói lời nào, Từ Úy chỉ ở bên cạnh im lặng nhìn cậu, hơi dùng lực siết chặt ngón tay, gắt gao nắm thật chặt tay Tiểu Ly.

Qua một lúc lâu sau, Tiểu Ly mới mở miệng nói, “Nếu không anh kể chuyện của Đợi đến hôn mê cho tôi nghe đi.”

“Sao đột nhiên muốn nghe vậy?”

Bởi vì không biết nói cái gì, mình sợ nếu không tìm chút đề tài, mình sẽ nhất thời xúc động nói ra lời kinh thiên động địa…

Tiểu Ly cười gượng, “Tôi cảm thấy người kia rất kỳ quái, nghe tên cũng rất kỳ quái.”

Từ Úy gật gật đầu, “Đúng vậy người này rất lợi hại, trước kia trong trò chơi, đánh nhau rất mạnh mẽ, gần giống em vậy đó, giết người giống như xắt rau vậy.”

“Nga, trách không được có cảm giác anh hùng tinh tinh tương tích (Người có tính cách, chí thú, cảnh ngộ tương đồng thì thường bảo vệ, đồng tình, hỗ trợ cho nhau. Nguồn).” Giết người giống như xắt rau, làm cho mình giống điên cuồng giết người… Tiểu Ly cau cau mày, thật ra bản thân giết cũng không nhiều người, phần lớn đều là kiểu vừa nhìn thấy cậu thì lập tức chạy trối chết.

“Hắn với em giống nhau cũng là nhân yêu, nhưng hắn là có mục đích, để tiếp cận La Băng, đã chơi nữ hào muốn tạo tình cảm chị em, kết quả tình yêu bách hợp không thành, ngược lại biến thành như kẻ thù, sau lại không biết xảy ra chuyện gì, hắn bị buộc xuất ngoại, bây giờ học tập kết thúc nên trở lại.” Từ Úy cố gắng sơ lược kể rõ chuyện bản thân biết.

“Là như vậy sao?” Tiểu Ly mở to hai mắt nhìn, thật sự là rất không thể tưởng tượng, quả nhiên trong trò chơi tình huống nào cũng có a…

“Ân, tôi biết cũng không nhiều lắm, tôi chơi hào của em gái không lâu, đối với chuyện của bọn họ không rõ lắm, thỉnh thoảng nghe người ta nói, hình như bọn họ là anh em bà con xa, một người chờ người kia, đợi rất nhiều năm, cho nên mới kêu Đợi đến hôn mê đấy.”

Tiểu Ly ngẩn người, tuy Từ Úy nói sơ lược, nhưng mình cũng hiểu được sơ sơ chuyện của bọn họ. Có lẽ La Băng nhìn qua lạnh lùng kia, là bởi vì bị thương, mới bắt đầu ngụy trang bản thân mình đi? Nghĩ như vậy, trái lại ấn tượng đối với La Băng tăng thêm mấy phần, thật ra trong hai năm qua y giúp đỡ chuyện học hành của mình rất nhiều, lúc trước sau khi lưu số di động vốn không nghĩ tới cần liên lạc, không ngờ sau đó lúc phải ghi nguyện vọng y chủ động liên lạc với mình, còn hỗ trợ tìm hiểu tư liệu của giảng viên hướng dẫn linh tinh…

Hôm nào mời bọn họ ăn cơm nói lời cám ơn mới được.

“Vậy tên của anh thì sao?” Tiểu Ly bỗng nhiên bắt đầu tò mò ID quỷ dị trong trò chơi của Từ Úy.

“Em nói Cốt Cảm Mỹ Nam sao? Em gái tôi nói dáng người tôi đẹp, cho nên gọi là Cốt Cảm Mỹ Nam a.”

Tiểu Ly mỉm cười đánh giá hắn từ đầu đến chân, miệng lầm bầm lầu bầu, “Dáng người đẹp sao? Lại chưa từng thấy qua, ai biết được.”

Từ Úy lại đột nhiên nói một câu, “Em muốn xem sao? Lần sau lúc tôi tắm em vào nhìn trộm, tôi cũng không ngại đâu.”

“Tôi không có sở thích biến thái này nha.” Tiểu Ly liếc hắn một cái, nhịp tim lại đột nhiên mất đi tần số.

Nhìn lén a…

Tiểu Ly trong lòng âm thầm quyết định chủ ý.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Bạch Cốt Tinh Ba Lần Đánh Tôn Ngộ Không

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook