Chương 915: Bắn Chết
Ân Tứ Giải Thoát
15/11/2024
"La, La, La... Là La Chinh!"
Một vị thủ hạ bên cạnh Vu Chiêm Hà nơm nớp lo sợ nhắc nhở nói.
Nhưng Vu Chiêm Hà cần hắn nhắc nhở sao?
Trên thực tế, đám tàn đảng Thiên Tà tông này e ngại duy nhất chính là La Chinh. Ngày đó La Chinh diệt sát thân ảnh Thôi Tà, giống như là một cơn ác mộng, vờn quanh trong đầu những người này, lưu lại ấn tượng thật sự là quá sâu sắc, sợ rằng cả đời này cũng không thể xóa nhòa.
Vu Chiêm Hà tuy khẩn trương đến cực hạn, nhưng đầu óc lại chuyển động nhanh chóng, hắn đầu tiên là đánh giá La Chinh một cái, phát hiện La Chinh đã đột phá Sinh Tử Cảnh!
Sinh Tử cảnh nhất trọng, hoàn hảo...
Ngay cả như vậy, hắn như trước có cơ hội chạy trối chết, La Chinh nếu về tới Trung vực. Như vậy hắn có thể lựa chọn rời đi Trung vực, đào vong hải ngoại, trọn đời không đặt chân vào Trung vực này.
Nhưng khi Vu Chiêm Hà đánh giá mấy người bên cạnh La Chinh, sắc mặt hắn liền trở nên vô cùng khó coi, trên mặt toát ra vẻ tuyệt vọng không gì sánh được.
Thực lực của những người này hắn căn bản không thể nhìn thấu, chỉ có thể nói rõ một vấn đề, mình và đối phương chênh lệch không phải là một đại cấp độ, một mùi vị đắng chát từ trong miệng Vu Chiêm Hà lan tràn ra. Cho dù hắn luyện chế độc dược độc nhất, cũng không khổ sở như thế.
"Chính là người này sao? Cần giúp đỡ không? Muốn giết thì cứ giết, một đao là giải quyết được." Vũ Trạch cầm hắc đao, nhàn nhạt nhìn lướt qua Vu Chiêm Hà.
Về phần bọn Thanh Phong, thì trực tiếp nhắm mắt lại, chuyên tâm tu luyện, bọn hắn mới mặc kệ một võ giả Sinh Tử Cảnh hạ giới, loại gia hỏa cấp độ này ở trong mắt bọn hắn cùng con kiến không có bao nhiêu khác nhau, lại có ai sẽ đối với con kiến sinh ra lòng hiếu kỳ đây?
La Chinh lắc đầu, hắn đương nhiên biết Vũ Trạch không phải muốn giúp mình, chỉ là không hy vọng ở đây lãng phí thời gian, "Người này tự ta xử lý."
Ngay trong nháy mắt này, Vu Chiêm Hà bỗng nhiên từ trong tay lấy ra hai hạt châu màu đen. Tuy rằng Vu Chiêm Hà tuyệt vọng vô cùng, nhưng trong lòng vẫn tồn tại dục vọng cầu sinh, mắt thấy La Chinh chuẩn bị động thủ, chân nguyên trong cơ thể Vu Chiêm Hà bỗng nhiên tuôn ra.
Cùng lúc đó, hắn bóp nát hai viên hắc châu trong tay, bên trong hắc châu kia tản ra từng đạo khói độc màu đen, mà chân nguyên kích động thì trực tiếp khuếch tán khói độc ra ngoài!
"Quốc chủ! A..."
"Sao ngươi có thể..."
"Ta... Ta..."
Mấy vị thuộc hạ bên cạnh Vu Chiêm Hà không ngờ rằng Vu Chiêm Hà vào lúc này lại không hỏi trắng đen đã trực tiếp kích hoạt hắc châu kia. Kịch độc ẩn chứa trong khói độc kia cũng vô cùng lợi hại, mấy vị thuộc hạ Hư Kiếp cảnh xung quanh sắc mặt lập tức biến thành màu đen, ngã lăn ra đất.
"Vù..."
Mượn nhờ sương độc yểm hộ, Vu Chiêm Hà liền hóa thành một đạo độn quang bắn ra phía sau.
"Không đuổi theo! Còn có một tia hy vọng!" Trong lòng Vu Chiêm Hà dâng lên một tia hy vọng, gã chú ý tới La Chinh vững vàng đứng trên Bát Quái Luân, không nhúc nhích.
Cổ Bội Nhi ngồi ở trên Bát Quái Luân, lúc này nàng lại quay đầu lại nhắc nhở: "Người ta muốn chạy nha!"
La Chinh gật gật đầu, đáp lại: "Không có việc gì!"
Sau khi nói xong, La Chinh mới từ trong tay lấy ra một cây trường cung màu vàng lợt, cùng lúc đó còn từ trong túi đựng tên lấy ra một mũi tên màu đen.
"Ồ? Cung cấp Bán Thần khí, còn có mũi tên cấp bậc thần khí." Vũ Trạch dùng khẩu khí kỳ quái nói, cũng không biết là hâm mộ hay là trào phúng.
Về phần Thanh Phong thì hơi mở mắt ra nhìn sang, lần nữa nhắm mắt lại không nói gì, vũ khí cấp bậc thần khí, ở trong thượng giới cũng coi như là vật hi hữu, bất quá cung của La Chinh, lại chỉ là Bán Thần khí mà thôi, mũi tên màu đen đến lúc đó có được uy lực của Thần khí. Nhưng lại thuộc về tiêu hao phẩm, bọn họ ngược lại không có quá để vào mắt.
Bắt được cây cung này, La Chinh cũng là lần đầu tiên thử. Dù sao chỉ cần ở bên trong đại thế giới này, Vu Chiêm Hà này sẽ không thể chạy thoát khỏi tập trung của mình, La Chinh đích xác là lấy hắn làm bia ngắm của mình.
Ngay khi La Chinh vừa mới treo lên mũi tên, hắn tựa hồ sinh ra một tia cảm giác tâm ý tương thông với mũi tên màu đen này. Phảng phất mũi tên màu đen này có thể lĩnh ngộ ý đồ của La Chinh, mà La Chinh cũng có thể chi phối mũi tên màu đen này.
"Thần khí này lại có thể tương thông với tâm ý của người khác?" La Chinh tò mò nghĩ.
Cho tới tận lúc này, vũ khí tốt nhất mà La Chinh có được, thật ra chỉ là cây cung màu vàng lợt này. Nhưng cũng chỉ là bán thần khí mà thôi, về phần trường kiếm cấp bậc thần khí, La Chinh đến lúc đó muốn có một thanh. Nhưng mà trước mắt sợ là có chút khó khăn, đoán chừng chỉ có ở trong thượng giới mới có thể tìm được.
"Kéo cung!"
"Ông..."
Dây cung kia dưới sự lôi kéo của La Chinh, chính là phát ra tiếng động minh động nhàn nhạt, kéo ra thanh Cung La Chinh này cũng hao phí gần hai trăm miếng long lân chi lực!
Ánh mắt La Chinh ở phía trước đã bị một đoàn khói độc màu đen ngăn trở, dùng mắt thường căn bản không thấy rõ thân ảnh Vu Chiêm Hà, hắn vừa mới bắn ra như vậy, đã không biết chạy trốn bao xa, bất quá trong đầu La Chinh lập loè một ý niệm, hắn trực tiếp nhắm hai mắt lại.
Hắn trực tiếp trong đầu, thông qua ý chí của Đại Thiên Thế Giới tìm kiếm phương vị Vu Chiêm Hà!
"Tìm được rồi..." Hắn nhàn nhạt thấp giọng nói, lập tức ngón tay nhẹ nhàng buông ra.
"Vù -"
Mũi tên màu đen tại thời khắc này liền bắn ra, trực tiếp xuyên thấu sương độc không ngừng mờ mịt.
Tốc độ mũi tên đen này ban đầu không quá nhanh, không khác gì tốc độ phi độn của Thần hải cảnh đại năng.
Nhưng mà sau khi mũi tên màu đen bắn ra, La Chinh vẫn cảm giác được vẫn duy trì trạng thái tâm ý tương thông với mũi tên này. Hắn cảm giác được trong mũi tên màu đen này tựa hồ ẩn chứa ba đạo thần văn, mà chỉ cần tâm niệm vừa động, thần văn kia liền có thể kích phát!
Nghĩ tới đây, tín niệm của La Chinh chính là khẽ động.
"Chát!"
Từ phương xa truyền đến một tiếng nổ vang thanh thúy.
Sau khi thanh âm này truyền đến, tốc độ mũi tên màu đen kia bỗng nhiên tăng nhanh gấp đôi!
"Lại nổ!"
"Chát!"
Tốc độ mũi tên màu đen gia tăng lần nữa, tốc độ mũi tên này càng nhanh, uy lực cũng lại càng lớn!
"Lại nổ!"
"Chát!"
Lúc này tốc độ mũi tên màu đen đã đạt đến cực hạn. Với tốc độ như vậy, cho dù là Thần Hải cảnh đại năng cũng không cách nào né tránh, cho dù lúc ấy La Chinh khống chế thân thể Phong Niệm Vân, cũng chỉ miễn cưỡng tránh né!
Mà Vu Chiêm Hà bất quá chỉ là võ giả Sinh Tử Cảnh mà thôi...
Giờ phút này Vu Chiêm Hà duy trì tốc độ điên cuồng bỏ chạy, hắn vừa phi độn vừa phóng xuất cảm giác, lại phát hiện La Chinh không có đuổi theo.
Nhưng ngay khi hắn lợi dụng cảm giác dò xét, lại phát hiện sau lưng xuất hiện một mũi tên!
"Muốn dùng tên bắn chết ta?"
Trong nháy mắt Vu Chiêm Hà nghĩ đến căn bản là không có khả năng, với tốc độ của hắn, mũi tên bình thường căn bản không đuổi kịp tốc độ của hắn.
Đáng tiếc là tốc độ mũi tên màu đen kia đã vượt ra khỏi tốc độ suy tư trong đầu Vu Chiêm Hà, khi ý nghĩ này của hắn vừa mới sinh ra, mũi tên màu đen đã trực tiếp xuyên qua đầu óc của hắn, xuyên qua sau gáy hắn, lại nháy mắt từ mi tâm hắn chui ra, chỉ để lại một lỗ máu nho nhỏ.
Thân hình của hắn giằng co giữa không trung, chân nguyên còn lại vẫn phát huy tác dụng như trước, để hắn lơ lửng trên không trung.
Bất quá sau một hơi thở, chân nguyên tản ra, thân thể gã như bao cát, từ giữa không trung rơi thẳng xuống, ầm một tiếng đập vào gò đất.
"Hô hô hô..."
La Chinh nhẹ nhàng xoay trường cung, trực tiếp thu nạp vào trong nhẫn tu di, trên mặt mới mang theo tươi cười nói với Mạc lão đại: "Đa tạ Mạc lão đại, người nên giết đã giết!"
Tuy nói nơi này còn có bộ hạ cũ của Thiên Tà tông, nhưng mà mấy vị võ giả Hư Kiếp cảnh còn lại đã không đáng sợ, căn bản không đáng để hắn ra tay.
Trước sau, từ Thiên Khải Thành xuất phát tới Nam Thiên Tần Sơn, tru sát Vu Chiêm Hà, thời gian hao phí cộng lại chỉ sợ không đến ba nén nhang.
Mạc lão đại gật đầu, chuyện nên làm đã xong, bọn họ cũng có thể lên đường.
Sau đó Cáp Bằng điều khiển Bát Quái Luân, trở lại Thiên Khải Thành, lúc này mọi người còn tụ tập trước Thiên Thần Điện mà còn chưa tản đi, kết quả nhìn Bát Quái Luân vừa mới rời đi vậy mà lại trở về, trên mặt ba vị minh chủ cùng Ninh Vũ Điệp đều lộ ra vẻ kỳ quái, lúc này mới qua mấy nén hương, làm sao lại quay ngược trở về?
Ai biết La Chinh nói cho bọn họ biết, Vu Chiêm Hà đã bị hắn ở Nam Thiên Tần Sơn tru sát...
Hiệu suất này đích thật là cực nhanh, trực tiếp khiến mọi người sợ ngây người, người khác giết gà còn muốn mài đao soàn soạt, La Chinh này chính là đã lấy đi tánh mạng Vu Chiêm Hà ở ngoài mấy ngàn dặm.
Một vị thủ hạ bên cạnh Vu Chiêm Hà nơm nớp lo sợ nhắc nhở nói.
Nhưng Vu Chiêm Hà cần hắn nhắc nhở sao?
Trên thực tế, đám tàn đảng Thiên Tà tông này e ngại duy nhất chính là La Chinh. Ngày đó La Chinh diệt sát thân ảnh Thôi Tà, giống như là một cơn ác mộng, vờn quanh trong đầu những người này, lưu lại ấn tượng thật sự là quá sâu sắc, sợ rằng cả đời này cũng không thể xóa nhòa.
Vu Chiêm Hà tuy khẩn trương đến cực hạn, nhưng đầu óc lại chuyển động nhanh chóng, hắn đầu tiên là đánh giá La Chinh một cái, phát hiện La Chinh đã đột phá Sinh Tử Cảnh!
Sinh Tử cảnh nhất trọng, hoàn hảo...
Ngay cả như vậy, hắn như trước có cơ hội chạy trối chết, La Chinh nếu về tới Trung vực. Như vậy hắn có thể lựa chọn rời đi Trung vực, đào vong hải ngoại, trọn đời không đặt chân vào Trung vực này.
Nhưng khi Vu Chiêm Hà đánh giá mấy người bên cạnh La Chinh, sắc mặt hắn liền trở nên vô cùng khó coi, trên mặt toát ra vẻ tuyệt vọng không gì sánh được.
Thực lực của những người này hắn căn bản không thể nhìn thấu, chỉ có thể nói rõ một vấn đề, mình và đối phương chênh lệch không phải là một đại cấp độ, một mùi vị đắng chát từ trong miệng Vu Chiêm Hà lan tràn ra. Cho dù hắn luyện chế độc dược độc nhất, cũng không khổ sở như thế.
"Chính là người này sao? Cần giúp đỡ không? Muốn giết thì cứ giết, một đao là giải quyết được." Vũ Trạch cầm hắc đao, nhàn nhạt nhìn lướt qua Vu Chiêm Hà.
Về phần bọn Thanh Phong, thì trực tiếp nhắm mắt lại, chuyên tâm tu luyện, bọn hắn mới mặc kệ một võ giả Sinh Tử Cảnh hạ giới, loại gia hỏa cấp độ này ở trong mắt bọn hắn cùng con kiến không có bao nhiêu khác nhau, lại có ai sẽ đối với con kiến sinh ra lòng hiếu kỳ đây?
La Chinh lắc đầu, hắn đương nhiên biết Vũ Trạch không phải muốn giúp mình, chỉ là không hy vọng ở đây lãng phí thời gian, "Người này tự ta xử lý."
Ngay trong nháy mắt này, Vu Chiêm Hà bỗng nhiên từ trong tay lấy ra hai hạt châu màu đen. Tuy rằng Vu Chiêm Hà tuyệt vọng vô cùng, nhưng trong lòng vẫn tồn tại dục vọng cầu sinh, mắt thấy La Chinh chuẩn bị động thủ, chân nguyên trong cơ thể Vu Chiêm Hà bỗng nhiên tuôn ra.
Cùng lúc đó, hắn bóp nát hai viên hắc châu trong tay, bên trong hắc châu kia tản ra từng đạo khói độc màu đen, mà chân nguyên kích động thì trực tiếp khuếch tán khói độc ra ngoài!
"Quốc chủ! A..."
"Sao ngươi có thể..."
"Ta... Ta..."
Mấy vị thuộc hạ bên cạnh Vu Chiêm Hà không ngờ rằng Vu Chiêm Hà vào lúc này lại không hỏi trắng đen đã trực tiếp kích hoạt hắc châu kia. Kịch độc ẩn chứa trong khói độc kia cũng vô cùng lợi hại, mấy vị thuộc hạ Hư Kiếp cảnh xung quanh sắc mặt lập tức biến thành màu đen, ngã lăn ra đất.
"Vù..."
Mượn nhờ sương độc yểm hộ, Vu Chiêm Hà liền hóa thành một đạo độn quang bắn ra phía sau.
"Không đuổi theo! Còn có một tia hy vọng!" Trong lòng Vu Chiêm Hà dâng lên một tia hy vọng, gã chú ý tới La Chinh vững vàng đứng trên Bát Quái Luân, không nhúc nhích.
Cổ Bội Nhi ngồi ở trên Bát Quái Luân, lúc này nàng lại quay đầu lại nhắc nhở: "Người ta muốn chạy nha!"
La Chinh gật gật đầu, đáp lại: "Không có việc gì!"
Sau khi nói xong, La Chinh mới từ trong tay lấy ra một cây trường cung màu vàng lợt, cùng lúc đó còn từ trong túi đựng tên lấy ra một mũi tên màu đen.
"Ồ? Cung cấp Bán Thần khí, còn có mũi tên cấp bậc thần khí." Vũ Trạch dùng khẩu khí kỳ quái nói, cũng không biết là hâm mộ hay là trào phúng.
Về phần Thanh Phong thì hơi mở mắt ra nhìn sang, lần nữa nhắm mắt lại không nói gì, vũ khí cấp bậc thần khí, ở trong thượng giới cũng coi như là vật hi hữu, bất quá cung của La Chinh, lại chỉ là Bán Thần khí mà thôi, mũi tên màu đen đến lúc đó có được uy lực của Thần khí. Nhưng lại thuộc về tiêu hao phẩm, bọn họ ngược lại không có quá để vào mắt.
Bắt được cây cung này, La Chinh cũng là lần đầu tiên thử. Dù sao chỉ cần ở bên trong đại thế giới này, Vu Chiêm Hà này sẽ không thể chạy thoát khỏi tập trung của mình, La Chinh đích xác là lấy hắn làm bia ngắm của mình.
Ngay khi La Chinh vừa mới treo lên mũi tên, hắn tựa hồ sinh ra một tia cảm giác tâm ý tương thông với mũi tên màu đen này. Phảng phất mũi tên màu đen này có thể lĩnh ngộ ý đồ của La Chinh, mà La Chinh cũng có thể chi phối mũi tên màu đen này.
"Thần khí này lại có thể tương thông với tâm ý của người khác?" La Chinh tò mò nghĩ.
Cho tới tận lúc này, vũ khí tốt nhất mà La Chinh có được, thật ra chỉ là cây cung màu vàng lợt này. Nhưng cũng chỉ là bán thần khí mà thôi, về phần trường kiếm cấp bậc thần khí, La Chinh đến lúc đó muốn có một thanh. Nhưng mà trước mắt sợ là có chút khó khăn, đoán chừng chỉ có ở trong thượng giới mới có thể tìm được.
"Kéo cung!"
"Ông..."
Dây cung kia dưới sự lôi kéo của La Chinh, chính là phát ra tiếng động minh động nhàn nhạt, kéo ra thanh Cung La Chinh này cũng hao phí gần hai trăm miếng long lân chi lực!
Ánh mắt La Chinh ở phía trước đã bị một đoàn khói độc màu đen ngăn trở, dùng mắt thường căn bản không thấy rõ thân ảnh Vu Chiêm Hà, hắn vừa mới bắn ra như vậy, đã không biết chạy trốn bao xa, bất quá trong đầu La Chinh lập loè một ý niệm, hắn trực tiếp nhắm hai mắt lại.
Hắn trực tiếp trong đầu, thông qua ý chí của Đại Thiên Thế Giới tìm kiếm phương vị Vu Chiêm Hà!
"Tìm được rồi..." Hắn nhàn nhạt thấp giọng nói, lập tức ngón tay nhẹ nhàng buông ra.
"Vù -"
Mũi tên màu đen tại thời khắc này liền bắn ra, trực tiếp xuyên thấu sương độc không ngừng mờ mịt.
Tốc độ mũi tên đen này ban đầu không quá nhanh, không khác gì tốc độ phi độn của Thần hải cảnh đại năng.
Nhưng mà sau khi mũi tên màu đen bắn ra, La Chinh vẫn cảm giác được vẫn duy trì trạng thái tâm ý tương thông với mũi tên này. Hắn cảm giác được trong mũi tên màu đen này tựa hồ ẩn chứa ba đạo thần văn, mà chỉ cần tâm niệm vừa động, thần văn kia liền có thể kích phát!
Nghĩ tới đây, tín niệm của La Chinh chính là khẽ động.
"Chát!"
Từ phương xa truyền đến một tiếng nổ vang thanh thúy.
Sau khi thanh âm này truyền đến, tốc độ mũi tên màu đen kia bỗng nhiên tăng nhanh gấp đôi!
"Lại nổ!"
"Chát!"
Tốc độ mũi tên màu đen gia tăng lần nữa, tốc độ mũi tên này càng nhanh, uy lực cũng lại càng lớn!
"Lại nổ!"
"Chát!"
Lúc này tốc độ mũi tên màu đen đã đạt đến cực hạn. Với tốc độ như vậy, cho dù là Thần Hải cảnh đại năng cũng không cách nào né tránh, cho dù lúc ấy La Chinh khống chế thân thể Phong Niệm Vân, cũng chỉ miễn cưỡng tránh né!
Mà Vu Chiêm Hà bất quá chỉ là võ giả Sinh Tử Cảnh mà thôi...
Giờ phút này Vu Chiêm Hà duy trì tốc độ điên cuồng bỏ chạy, hắn vừa phi độn vừa phóng xuất cảm giác, lại phát hiện La Chinh không có đuổi theo.
Nhưng ngay khi hắn lợi dụng cảm giác dò xét, lại phát hiện sau lưng xuất hiện một mũi tên!
"Muốn dùng tên bắn chết ta?"
Trong nháy mắt Vu Chiêm Hà nghĩ đến căn bản là không có khả năng, với tốc độ của hắn, mũi tên bình thường căn bản không đuổi kịp tốc độ của hắn.
Đáng tiếc là tốc độ mũi tên màu đen kia đã vượt ra khỏi tốc độ suy tư trong đầu Vu Chiêm Hà, khi ý nghĩ này của hắn vừa mới sinh ra, mũi tên màu đen đã trực tiếp xuyên qua đầu óc của hắn, xuyên qua sau gáy hắn, lại nháy mắt từ mi tâm hắn chui ra, chỉ để lại một lỗ máu nho nhỏ.
Thân hình của hắn giằng co giữa không trung, chân nguyên còn lại vẫn phát huy tác dụng như trước, để hắn lơ lửng trên không trung.
Bất quá sau một hơi thở, chân nguyên tản ra, thân thể gã như bao cát, từ giữa không trung rơi thẳng xuống, ầm một tiếng đập vào gò đất.
"Hô hô hô..."
La Chinh nhẹ nhàng xoay trường cung, trực tiếp thu nạp vào trong nhẫn tu di, trên mặt mới mang theo tươi cười nói với Mạc lão đại: "Đa tạ Mạc lão đại, người nên giết đã giết!"
Tuy nói nơi này còn có bộ hạ cũ của Thiên Tà tông, nhưng mà mấy vị võ giả Hư Kiếp cảnh còn lại đã không đáng sợ, căn bản không đáng để hắn ra tay.
Trước sau, từ Thiên Khải Thành xuất phát tới Nam Thiên Tần Sơn, tru sát Vu Chiêm Hà, thời gian hao phí cộng lại chỉ sợ không đến ba nén nhang.
Mạc lão đại gật đầu, chuyện nên làm đã xong, bọn họ cũng có thể lên đường.
Sau đó Cáp Bằng điều khiển Bát Quái Luân, trở lại Thiên Khải Thành, lúc này mọi người còn tụ tập trước Thiên Thần Điện mà còn chưa tản đi, kết quả nhìn Bát Quái Luân vừa mới rời đi vậy mà lại trở về, trên mặt ba vị minh chủ cùng Ninh Vũ Điệp đều lộ ra vẻ kỳ quái, lúc này mới qua mấy nén hương, làm sao lại quay ngược trở về?
Ai biết La Chinh nói cho bọn họ biết, Vu Chiêm Hà đã bị hắn ở Nam Thiên Tần Sơn tru sát...
Hiệu suất này đích thật là cực nhanh, trực tiếp khiến mọi người sợ ngây người, người khác giết gà còn muốn mài đao soàn soạt, La Chinh này chính là đã lấy đi tánh mạng Vu Chiêm Hà ở ngoài mấy ngàn dặm.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.