Bách Luyện Thành Thần

Chương 430: Bị Truy Sát

Ân Tứ Giải Thoát

12/11/2024

Linh hồn bên trong hắc cầu đều sẽ bị linh hồn uy áp của con Kiêu thú tà linh kia bao trùm, nhưng uy áp linh hồn phân bố cũng không đều.

Càng là bên ngoài, bị linh hồn uy áp càng nhỏ, càng tới gần trung tâm, bị con Kiêu thú kia uy áp cũng lại càng lớn.

Từ trung tâm hắc cầu kéo dài đến vòng ngoài, chia làm sáu vòng, mỗi khi đi một vòng, lực lượng uy áp linh hồn sẽ gia tăng gấp bội, giờ phút này La Chinh đang ở vòng ngoài cùng, tuyệt đại đa số võ giả cũng ở trong vòng ngoài.

Sau nửa ngày tu luyện bên ngoài, La Chinh cảm giác linh hồn mình càng kiên cố, rốt cuộc rời khỏi ngọn đèn nhỏ, đi tới vòng thứ hai.

Mấy vị võ giả chung quanh ngọn đèn nhỏ kia đã không nói, bọn họ có ít người tiến vào trong hắc cầu đã mấy tháng, nhưng vẫn không dám bước vào vòng thứ hai, La Chinh này mới tu luyện nửa ngày, vậy mà đã bước vào vòng thứ hai...

Kỳ thật La Chinh có thể trong thời gian ngắn như vậy bước vào vòng thứ hai. Một mặt bởi vì linh hồn của hắn cường đại hơn võ giả bình thường, một phương diện khác, tần suất tu luyện của hắn so với những người khác nhanh hơn rất nhiều.

Tuyệt đại đa số võ giả ở bên ngoài ngọn đèn ngây người mấy hơi thở, muốn ở bên trong ngọn đèn nhỏ nghỉ ngơi hồi lâu, loại thống khổ linh hồn này thật sự khó có thể chịu được. Nhưng La Chinh trở lại ngọn đèn nhỏ, đợi đến khi linh hồn chữa trị xong, liền lập tức lao ra, như vậy người khác tu luyện qua lại cần một canh giờ. Thậm chí thời gian dài hơn, La Chinh tới tới lui lui sớm đã tu luyện hơn mười mấy lần.

Ngay khi La Chinh vừa mới chuẩn bị bước vào vòng thứ hai, biên giới hắc cầu lại xuất hiện bốn gã võ giả, hai nam hai nữ. Bốn người này rõ ràng là trước đây ở dưới tháp bút gặp qua bốn người, một người trong đó, chính là Thư Nguyệt Cuồng đã từng khiêu khích La Chinh.

Ở một đoạn lĩnh ngộ pháp tắc này, Thư Nguyệt Cuồng bị La Chinh đả kích nghiêm trọng, bất quá Thư Nguyệt Cuồng nguyên bản thiên tư bất phàm, sau khi leo lên không gian pháp tắc, lại trèo lên hỏa hệ pháp tắc Phương Tiêm Bia, phần thiên phú này ở trong đông đảo Long Mạch nhất tộc phi thăng giả coi như là người nổi bật.

Nhưng cái này phải xem là so với ai, nếu La Chinh không xuất hiện. Trong mắt Triệu Tuân, Thư Nguyệt Cuồng tuyệt đối là tinh anh đỉnh cấp, đáng giá tiến cử rất lớn. Nhưng La Chinh bị pháp tắc tẩy lễ, ba ngày lĩnh ngộ bổn nguyên pháp tắc ngoại trừ pháp tắc thời gian.

Cứ như vậy, Thư Nguyệt Cuồng giống như đom đóm tranh sáng với mặt trời, ảm đạm vô quang.

Đối với chuyện này Thư Nguyệt Cuồng vẫn canh cánh trong lòng, hắn tự do đều là lớn lên dưới danh xưng "Thiên tài", cũng bởi vì La Chinh cướp đi danh tiếng của hắn, hắn sẽ không tìm thiếu sót của mình. Ngược lại sẽ phóng thích tất cả oán hận lên người La Chinh.

Với cá tính của Thư Nguyệt Cuồng, nếu không phải hắn vừa mới phi thăng lên, thân người không quen, chỉ sợ đã sớm giẫm lên mặt La Chinh.

Hắn vừa mới bước vào trong hắc cầu, linh hồn uy áp mãnh liệt của Kiêu thú Tà Linh đã bao trùm mà đến, "Linh hồn uy áp? Hắc!" Mặt ngoài linh hồn Thư Nguyệt Cuồng hiện ra một đạo thanh sắc quang mang, hoàn toàn bao vây lấy hắn, linh hồn uy áp của Kiêu thú từng cỗ trùng kích lên thanh quang, thanh quang kia lại lù lù bất động, ngăn trở tất cả linh hồn uy áp bên ngoài.

Trên người một nam hai nữ cùng Thư Nguyệt Cuồng tiến vào, đồng dạng cũng có một tầng thanh quang bao trùm, hoàn toàn không bị uy áp linh hồn của Kiêu Thú ngăn trở.



Thư Nguyệt Cuồng ở thế lực lớn, vốn đối với tu luyện linh hồn là vô cùng thành thạo, trong tộc có bí pháp chuyên môn tu luyện linh hồn, mà Thư Nguyệt Cuồng lại là nhân vật trọng yếu của thế lực chỗ hắn. Cho nên trên phương diện linh hồn vẫn là sự kiêu ngạo của hắn! Cho tới nay, hắn chưa từng thấy qua người nào có linh hồn cường đại hơn hắn.

Đông đảo võ giả thủ hộ bên cạnh ngọn đèn dầu nhỏ nhìn thấy bốn người Thư Nguyệt Cuồng giống như nhàn nhã như đi bộ, trên mặt cũng toát ra thần sắc hâm mộ, bọn họ khổ sở tu luyện như vậy cũng không thể bước vào vòng thứ hai. Nhưng bốn người kia vừa mới tiến vào, căn bản không cần tu luyện, trực tiếp đặt chân vào vòng thứ hai, như vậy sao không khiến người ta hâm mộ?

Thư Nguyệt Cuồng Kính bước vào vòng thứ hai, linh hồn uy áp bỗng nhiên lại tăng lên gấp đôi! Nhưng thanh quang bám vào trên người hắn vẫn lù lù bất động, thập phần vững chắc. Bất quá ba người khác cũng có chút ngăn cản không nổi, mặt ngoài bọn họ thanh quang đung đưa, ở dưới linh hồn uy áp xé rách, mặt ngoài xuất hiện không ít vết rạn. Ở trước khi vết rạn vỡ, ba người kia liền đi vào trong tầng thứ hai ngọn đèn nhỏ.

Thư Nguyệt Cuồng nhìn ba vị đồng bọn của mình không chịu nổi uy áp linh hồn tầng thứ hai, trên mặt hiện ra nụ cười nhàn nhạt, đang định trực tiếp đi tới vòng thứ ba, đúng lúc này hắn nhìn thấy La Chinh cách đó không xa.

"Ha ha, rốt cuộc ta cũng bắt được tiểu tử này!" Khuôn mặt Thư Nguyệt Cuồng hiện lên vẻ vui mừng.

Ở địa phương khác, Thư Nguyệt Cuồng không dám động thủ, e sợ phạm vào kiêng kị của Long Mạch nhất tộc này. Dù sao đây là thượng giới, hắn ngoại trừ chuyện này ai bảo vệ hắn? Cho dù là những đại năng nhân trong gia tộc hắn, ở thượng giới cũng chỉ là một con kiến nhỏ mà thôi.

Nhưng mà bên trong hắc cầu này, tiến vào tu luyện đều là võ giả hạ giới, lại có ai có thể quản được hắn?

Vì thế Thư Nguyệt Cuồng ba bước hai bước đi về phía La Chinh.

La Chinh đang chuyên tâm thừa nhận linh hồn uy áp, rèn luyện linh hồn của mình, căn bản không biết Thư Nguyệt Cuồng đang hướng về phía mình mà đến. Trong hắc cầu vòng thứ hai cách kiêu thú oán linh gần hơn không ít, linh hồn uy áp tuy chỉ tăng cường gấp đôi, nhưng đối với La Chinh áp lực lại gia tăng không ít.

Vốn ở trong vòng thứ nhất, La Chinh cho dù không cần ngọn đèn nhỏ chữa trị linh hồn của mình, cũng có thể hành động tự nhiên. Nhưng sau khi tiến vào vòng thứ hai, lại bị đánh trở về nguyên hình, mười cái hô hấp sau, linh hồn của hắn đã đến cực hạn, không thể không trở lại bên cạnh ngọn đèn nhỏ.

Đúng lúc này, La Chinh liền thấy bên cạnh một đạo thanh ảnh lóe lên, thậm chí có một đạo linh hồn trực tiếp hướng hắn đánh tới!

La Chinh không ngờ tới ở đây cũng có người tranh đấu với hắn, nhướng mày, trong lúc ngàn cân treo sợi tóc, nghiêng người tránh đi, sau đó nhanh chóng bước vào bên cạnh một ngọn đèn nhỏ gần nhất, linh hồn bắt đầu không ngừng được chữa trị, La Chinh hắn nhìn chằm chằm vào đối phương.

"Lại là tên này!" La Chinh trên mặt toát ra vẻ tức giận, "Ta với ngươi không oán không cừu, vì sao phải tìm ta phiền toái?"

Thư Nguyệt cuồng nhún vai, cười hắc hắc: "Cần lý do sao? Ta chỉ là thấy ngươi khó chịu mà thôi."

La Chinh hơi nhắm mắt lại, đợi đến khi ngọn đèn nhỏ đem linh hồn mình hoàn toàn chữa trị, lạnh lùng cười: "Người ta thấy khó chịu có rất nhiều, không thiếu một mình ngươi. Bất quá kết cục của bọn họ đều rất thảm, ngươi xác định còn muốn gây phiền toái cho ta?"

"Nói thừa!" Thư Nguyệt cuồng tiếu một tiếng, hai tay trên linh hồn hắn bắt đầu biến hóa hình dạng, từ một đôi tay biến thành hai thanh đao.



Nhìn loại biến hóa này, ánh mắt La Chinh có chút co rụt lại, "Hóa hồn thành đao!"

La Chinh tu luyện Kinh Thần Thứ có thể đem linh hồn hóa thành một cây gai nhọn, người khác tự nhiên có thể đem một bộ phận linh hồn hóa thành hình dạng đao, Thư Nguyệt Cuồng này hai tay hóa thành đao, đối diện liền hướng La Chinh chém giết, phảng phất không có chút cố kỵ nào.

La Chinh đương nhiên sẽ không ngây ngốc đứng ở chỗ này để cho hắn chém, sau khi rời khỏi ngọn đèn nhỏ, La Chinh liền dọc theo vòng thứ hai lao xuống một ngọn đèn nhỏ, chuyên tâm tu luyện bị người đánh gãy đích thật là một chuyện khiến người ta căm tức. Nhưng hết lần này tới lần khác mình lại đụng phải một tên không đầu không đuôi!

"Cuồng ca lại cùng tiểu tử kia đánh nhau..."

"Nói nhảm, ngươi cũng không phải không biết tính cách của Nguyệt Cuồng, từ nhỏ đến lớn đã từng chịu thiệt bao giờ? Người khiến hắn chịu thiệt, không biết sẽ chết thảm bao nhiêu!"

"Ai bảo tiểu tử kia đoạt danh tiếng của Cuồng ca! Quả thực không biết sống chết!"

Ba người đi cùng Thư Nguyệt Cuồng, đứng bên ngọn đèn nhỏ nhỏ nghị luận nói, ba người bọn họ vốn là Thư Nguyệt Cuồng dẫn dắt, mới thông qua Thăng Long đài tới, tự nhiên đứng ở bên Thư Nguyệt Cuồng.

Mà những võ giả khác rèn luyện linh hồn trong hắc cầu, cả đám lại càng trợn mắt há hốc mồm.

Chịu đựng linh hồn uy áp mãnh liệt như thế tu luyện, vốn là một chuyện thập phần tra tấn người, không bị tàn phá thành ngu ngốc cũng không tệ rồi, hiện tại rõ ràng còn có người có tinh lực ở bên trong đánh nhau! Thật sự là không có thiên lý! Nhìn La Chinh bị Thư Nguyệt Cuồng một đường đuổi giết, đông đảo võ giả cũng có chút bận tâm vận mệnh của La Chinh!

Nếu linh hồn La Chinh bị Thư Nguyệt cuồng chém, cộng thêm uy áp linh hồn tàn phá, chỉ sợ tiểu tử này sẽ biến thành ngu ngốc.

Nghe nói tu luyện trong hắc cầu cũng từng xảy ra loại chuyện này, có một số võ giả quá mức cậy mạnh, cứng rắn chống đỡ linh hồn uy áp, kết quả sau khi linh hồn bị hao tổn, không có năng lực trở lại dưới ngọn đèn nhỏ, linh hồn cứ như vậy bị ép nát.

"Tiểu tử kia, thảm thật!"

"Nếu là ta, ta sẽ thu hồi linh hồn tạm thời đình chỉ tu luyện!"

"Đúng vậy, rời khỏi hắc cầu thì tốt rồi, cần gì phải gượng chống?"

Đám võ giả đang tu luyện dựa lưng vào ngọn đèn nhỏ nghị luận. Dù sao người bị đuổi giết không phải bọn họ, bọn họ cũng coi như xem trò vui.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Bách Luyện Thành Thần

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook