Bách Luyện Thành Thần

Chương 715: Quân Thần

Ân Tứ Giải Thoát

15/11/2024

Ánh mắt của mọi người đều tập trung vào La Chinh, đặc biệt là ba vị minh chủ Thạch Khắc Phàm, Yên Duyệt Sơn cùng Mạc Hải Sơn.

Tuy rằng La Chinh tiến vào Hư Kiếp cảnh, đối với chiến lực của Vân Điện cũng là một sự bổ sung lớn, chỉ là so với thực lực La Chinh biểu lộ ra, phù văn chi thuật của hắn càng thêm ưu tú. Cho nên trong lúc này mọi người làm cho cảm thấy La Chinh nên gia nhập phù văn chi tháp!

Hơn nữa bản thân La Chinh cũng không có lý do cự tuyệt, hiện tại mọi người hầu như đều là người cùng một chiến tuyến, có lẽ Thiên Hạ Thương Minh muốn mượn tay La Chinh đối kháng Thiên Tà Tông, mà La Chinh cũng cần dựa vào Thiên Hạ Thương Minh đối kháng Thôi Tà.

Trong sự chờ đợi của mọi người, La Chinh lại lắc đầu nói: "Thạch minh chủ, thật xin lỗi, hiện tại ta không thể tiến vào phù văn chi tháp."

"Vì sao?" Thạch Khắc Phàm cũng có chút kỳ quái đối với việc La Chinh cự tuyệt.

"Thế cục bây giờ đã không có nhiều thời gian để ta bố trí một đại trận nữa."La Chinh lắc đầu.

La Chinh vẽ thần văn, cũng không phải là phù văn, hao phí thời gian và kinh nghiệm vượt xa phù văn bình thường. Lúc trước La Chinh bố trí Tiểu Chu Thiên Tam Sát Trận cho Vân Điện, La Chinh đã hao phí gần hai tháng.

Vân điện chỉ bằng một phần mười Vân Hải Thành mà thôi. Còn Thiên Khải Thành thì lớn gấp ba lần Vân Hải Thành, vì cái Thiên Khải Thành khổng lồ như vậy mà bố trí đại trận hộ thành, không kịp thời gian.

La Chinh lập tức nói thêm: "Bất quá Thạch minh chủ yên tâm, ta sẽ lựa chọn tham gia chiến đấu."

Mâu thuẫn giữa hắn và Thôi Tà là thời điểm cần phải hiểu rõ. Trước đó, La Chinh còn có một chút cần lo lắng, từ sau đại hội võ đạo lần trước đến bây giờ La Chinh trở lại, không còn nhận được nửa điểm tin tức của La Yên.

Chỉ là lúc trước Thôi Tà muốn mang đi Khê Ấu Cầm phán đoán, La Yên hẳn là còn không có việc gì, nhưng mà La Yên bây giờ ở nơi nào? Bị Thôi Tà giấu ở nơi nào? La Chinh lại hoàn toàn không biết gì cả.

Thạch Khắc Phàm biết mình không thể chi phối ý kiến La Chinh, chỉ là năm đó tiểu tử này ở thời điểm Chiếu Thần cảnh có thể đối kháng Thần Đan cảnh, vượt qua trọn vẹn một đại cảnh giới! Mà hiện tại La Chinh đã là võ giả Hư Kiếp cảnh trung kỳ, có thể vượt qua một đại cảnh giới đối kháng cường giả Sinh Tử Cảnh hay không?

Nếu có thể, như vậy thực lực của La Chinh rất có thể bao trùm trên đám người Thạch Khắc Phàm...

"Nếu La Chinh có lựa chọn của mình, ta sẽ không miễn cưỡng ngươi, ngươi có thể cùng những người khác liên hợp thành tiểu đội, nghe theo liên quân điều khiển." Thạch Khắc Phàm cười nói.

La Chinh gật gật đầu, lập tức chuẩn bị đi đăng ký.

Không ngờ ngay khi La Chinh rời khỏi phòng nghị sự, liền thấy bên ngoài phòng nghị sự, một đạo thân ảnh màu trắng giống như một đạo lưu tinh bay xuống, trực tiếp đập vỡ mái vòm phòng nghị sự.

"Ầm!"

Tảng đá vỡ vụn bắn tung tóe khắp nơi, Khê Ấu Cầm một mực yên lặng đi theo bên người La Chinh cũng hơi co đầu lại, giống như mèo con trốn ở phía sau hắn.



Kỳ thật nàng thân là võ giả Thần Đan Cảnh, hoàn toàn có thể dựa vào hộ thể chân nguyên của mình ngăn trở những vật bắn ra này. Nhưng nàng lại không có ý nghĩ này, chỉ trốn ở bên người La Chinh.

Mọi người tập trung nhìn vào, thấy bóng người màu trắng kia chính là Ninh Vũ Điệp!

Lúc này Ninh Vũ Điệp nhìn qua vô cùng chật vật.

Mái tóc đen dài vốn vẫn luôn vấn sau lưng, hiện tại đã bị buộc thành đuôi ngựa, nhìn trang phục này hoạt bát hơn rất nhiều. Bất quá lúc này đuôi ngựa lại bị đốt trụi một nửa, thưa thớt đặt ở trên vai của nàng.

Mà toàn thân Ninh Vũ Điệp cũng có không ít vết thương, y phục trên người cũng bị đốt cháy mấy chỗ, cho dù là trên mặt cũng có mấy chỗ xanh đen.

"Điện chủ!"

"Điện chủ! Ngài không sao chứ?"

Nhìn thấy bộ dáng này của Ninh Vũ Điệp, Đại Mộng chân nhân và mấy vị trưởng lão Vân Điện lập tức vây tới.

Thạch Khắc Phàm thì ân cần hỏi: "Ninh điện chủ, có phải gặp phải phản kích của Thiên Tà tông hay không?"

Ngược lại, vẻ mặt Ninh Vũ Điệp lại nhẹ nhõm nói: "Không có việc gì, không cẩn thận xông vào bẫy rập bọn họ bố trí, bị thương một chút!"

Hóa ra hôm nay Ninh Vũ Điệp lựa chọn đánh lén ngoài ngàn dặm, một doanh địa của Thiên Tà tông, trong doanh địa này tụ tập hơn bốn ngàn võ giả độc lập, tu vi kém nhất cũng là Chiếu Thần cảnh, trong đó chỉ có một vị võ giả Hư Kiếp cảnh.

Những võ giả Chiếu Thần Cảnh này liên hợp cùng một chỗ, mượn nhờ Thôi Tà bố trí chiến pháp uy lực đích xác hết sức kinh người, bất quá nếu không có Vu Chiêm Hà cùng Thôi Tà tọa trấn mà nói, Ninh Vũ Điệp cũng có thể bắt được. Nhưng mà lúc này đây lại là Ninh Vũ Điệp khinh địch, bởi vì vẻn vẹn có vị Hư Kiếp Cảnh võ giả kia tên là Huyền Trần.

Lúc đầu Ninh Vũ Điệp định lấy mạng của võ giả Hư Kiếp Cảnh duy nhất trước, tránh cho bị bó chân bó tay. Chỉ cần giết chết võ giả Hư Kiếp Cảnh, đám ô hợp còn lại sẽ như một món ăn trong mâm với Ninh Vũ Điệp.

Nhưng điều khiến Ninh Vũ Điệp không ngờ tới chính là, vị võ giả tên là Huyền Trần này, từ lúc mới bắt đầu đã là một mồi nhử!

Đúng vậy, Thôi Tà và Vu Chiêm Hà vẫn không ra tay với Ninh Vũ Điệp. Nhưng bọn họ lại phái Huyền Trần ra, người này chính là tổng quân sư của Thiên Tà Thần Quốc! Huyền Trần này luôn túc trí đa mưu, lần này hắn cố ý suất lĩnh mấy ngàn võ giả Chiếu Thần Cảnh bố trí ở đây, chờ đợi Ninh Vũ Điệp.

Kết quả vô cùng thuận lợi, Ninh Vũ Điệp đúng là lao thẳng về phía cạm bẫy mà hắn đã bố trí.

Từ khi Ninh Vũ Điệp chuẩn bị ám sát Huyền Trần, nàng đã đi tới từng cạm bẫy liên hoàn mà Huyền Trần bố trí.

Dưới sự chỉ huy của Huyền Trần, hơn bốn ngàn võ giả Chiếu Thần cảnh phối hợp ngay ngắn rõ ràng, những võ giả Chiếu Thần cảnh này ở trong mắt Ninh Vũ Điệp giống như con kiến. Nhưng khi bọn họ thông qua chiến pháp ngưng tụ thành một thể, cho dù là Ninh Vũ Điệp cũng không muốn tránh đi mũi nhọn!

Cho nên Ninh Vũ Điệp thoáng cái đã rơi vào cạm bẫy này, vị Huyền Trần kia lại không chút hoang mang. Một mặt ngăn cản đòn tấn công của nàng, một mặt chỉ huy những võ giả Chiếu Thần cảnh tiến hành vây giết Ninh Vũ Điệp.



Cũng coi như là thực lực của Ninh Vũ Điệp siêu quần, mặc dù lâm vào cạm bẫy do Huyền Trần bố trí. Thế nhưng khi nàng ta bộc phát ra toàn lực đông đột tây vọt, lại cứng rắn xé ra một lỗ hổng, mới từ đó trốn thoát trở về!

Đây cũng là nguyên nhân vì sao Ninh Vũ Điệp nhìn chật vật như thế, mấy ngàn tên võ giả Chiếu Thần cảnh liên thủ công kích, thủ đoạn gì cũng có, Phong Hỏa sơn điện độc, đồng loạt hướng trên người nàng, nàng làm sao không chật vật?

"Điện chủ, xin đừng hành động một mình nữa!"

"Điện chủ, lần này Thiên Tà tông bố trí cạm bẫy, lần tiếp theo chỉ sợ bọn họ sẽ đích thân động thủ, kính xin suy nghĩ kỹ!"

Mấy vị trưởng lão bây giờ nắm chặt thời gian khuyên giải Ninh Vũ Điệp, bất quá lúc trước loại khuyên giải này đã lặp lại vô số lần rồi, căn bản không có hiệu quả.

Đúng lúc này, Ninh Vũ Điệp bỗng nhiên nhìn thấy La Chinh, đồng thời cũng nhìn thấy Khê Ấu Cầm sau lưng La Chinh, lông mày của nàng nhất thời dựng ngược lên, nữ nhân kia lại vẫn còn nằm sấp sau lưng La Chinh? Nhìn tư thế kia của nàng tựa hồ là vì tránh né mái vòm tạp nham của mình, bắn ra đá bắn tung tóe mà thôi, võ giả Thần Đan cảnh, sợ những thứ này?

Nữ nhân này thật là già mồm!

Ninh Vũ Điệp đánh giá trong lòng một phen, dường như phát tiết bất mãn trong lòng, lập tức hừ lạnh một tiếng, chuẩn bị rời đi.

Đúng lúc này La Chinh ngăn trước mặt Ninh Vũ Điệp, trong đầu bỗng nhiên vang lên lời nói của Phí Hàm, nữ nhân là lấy để dỗ, nhưng dỗ thế nào?

"Ngươi làm gì đó?" Ninh Vũ Điệp ngẩng đầu nhìn La Chinh, đôi mắt đan phượng của nàng có sát khí hung hãn, thời gian này Ninh Vũ Điệp giết quá nhiều người nên tự nhiên nhiễm rất nhiều sát khí.

Nhưng ngoại trừ sát khí kia, trong con mắt nàng nhìn về phía La Chinh mơ hồ còn có một tia bối rối.

Thạch Khắc Phàm, Yên Duyệt Sơn và Mạc Hải Sơn và đám người Vân Điện đều nhìn La Chinh. Cho dù như thế nào, La Chinh nếu có thể khuyên can Ninh Vũ Điệp cũng là chuyện tốt. Nhưng bọn họ lại không biết La Chinh nên khuyên can nàng như thế nào, không cần đơn độc rời khỏi Thiên Khải Thành.

"Tiểu Điệp, không nên tùy hứng..." La Chinh nhìn chằm chằm Ninh Vũ Điệp nói, ngữ khí ôn nhu.

Bỗng nhiên nghe La Chinh nói ra một câu như vậy, rất nhiều võ giả Hư Kiếp Cảnh trong phòng nghị sự lập tức thiếu chút nữa té lăn trên đất.

La Chinh thật đúng là không coi mình là người ngoài, cũng không coi Ninh Vũ Điệp là điện chủ!

Nghe được khẩu khí của La Chinh, trong lòng Ninh Vũ Điệp thoáng có chút nhộn nhạo, chỉ là dư quang của nàng bỗng nhiên liếc đến Khê Ấu Cầm phía sau La Chinh, nhìn thấy biểu tình trên mặt của Khê Ấu Cầm như có như không, một tia nhộn nhạo trong lòng nàng lập tức bị nộ khí che giấu, sau đó giọng nói của nàng tăng lên tám độ, "Ngươi gọi ta là gì? Tiểu Điệp ngươi có thể gọi sao? Ngươi là một thành viên của Vân Điện, ta chính là điện chủ của Vân Điện, như vậy ta chính là quân, ngươi chỉ là thần! La Chinh, phiền ngươi đem vị trí của mình nói rõ ràng!"

Thạch Khắc Phàm vừa nhìn thấy tình huống này, biết là hỏng bét rồi, hắn không phải là người của Vân Điện, quan hệ với Ninh Vũ Điệp và La Chinh không nhiều lắm, mà các trưởng lão của Vân Điện tuy rằng rõ ràng, nhưng lại không có khả năng tuyên dương loại chuyện này ở bên ngoài. Chẳng lẽ Đại Mộng chân nhân nói cho Thạch Khắc Phàm biết, điện chủ nhà mình là vì ghen, cho nên mới tùy hứng như vậy sao?

Vì vậy Thạch Khắc Phàm nhanh chóng đi lên, chuẩn bị khuyên can.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Bách Luyện Thành Thần

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook