Bạn Gì Đó Ơi, Chúng Ta Là Vợ Chồng Hả? (H+)
Chương 188: (XIV). Bám sát quấy rầy (10)
hacgiay181
04/01/2021
Iris giật mình quay người lại, tỉnh bơ đáp: “Tôi đang nựng con gấu Pooh của anh.”
Pierre khó chịu tiến lại giật con gấu về phía mình, gắt lên: “Cô cũng biết nói nó là gấu của tôi, sao cô dám nựng nó?”
Iris liền bĩu môi làu bàu: “Có con gấu cũng ky bo. Tôi đụng vào nó thì anh bị làm sao?”
“Tôi không cho phép.” - Pierre ngang ngược đáp.
Iris liền ngẩng mặt lên nói: “Tại sao anh lại xấu bụng như vậy? Từ khi học mẫu giáo cô giáo chẳng phải vẫn dạy là nên chia sẻ đồ chơi với bạn bè hay sao? Anh có con gấu cũng không cho tôi mượn chơi. Chẳng trách anh cả ngày cô đơn. Không chán sao?”
Lần đầu tiên trong ngôi nhà này, Iris dám lên mặt dạy đời Pierre khiến anh tức đén sôi máu. Anh liền như con nhím xù lông thét lên: “Cút khỏi phòng tôi mau.”
Nói xong anh liền đính chính: “Chính xác là cút khỏi nhà tôi mau.”
Iris phùng má cúi đầu lẩm bẩm: “Đi thì đi, dù sao nhà này tôi cũng thích chơi với David hơn với anh. Người gì đã già lại còn khó tính. Ai sống được với anh chứ. Tội nghiệp cho con anh.”
Pierre nghe xong liền hỏi lại: “Cô nói gì đó?”
Iris ngẩng mặt lên nghiêng đầu qua lại nhìn vào gương mặt hằn hộc của anh rồi nói ra một tràng đủ thức huyện xiên vào nhau: “Tôi muốn nói với anh là những bộ phim mà tôi đóng là hàng cực phẩm của thế giới phim ảnh. Chúng tôi đã làm việc rất cực lực để cho ra những thước phim giá trị chứ không phải hàm hồ đánh đồng nghệ thuật với rác rưởi giống như anh nghĩ. Anh khó tính như vậy thì con anh cũng sẽ bỏ theo mẹ nó. Khi đó thì anh cô đơn đến già có biết hay không “núi băng thô lỗ”.”
Pierre nghe đến đây thì tức điên lên. Cảm giác bị một con nhóc chê bai đã khiến anh không chịu nổi, tệ hơn còn chạm vào vết thương bị “vợ sắp cưới” bỏ khiến anh đau càng thêm đau. Anh tức giận quát tháo inh ỏi: “Cô thì biết cái gì hả?”, “cô nghĩ mình thành ngôi sao thì tự cho mình hơn người hay sao?”, “hay cô nghĩ cô có tài lừa gạt thì có thể ra vào nhà tôi tùy ý?”, “ hay cô cho rằng cô cởi đồ lên giường thì phim cô sẽ có người xem?”
Iris bị Pierre dũa te tát khiến cô sợ co người nép vào góc giường không dám đứng ngang hàng với anh nữa. Cô ức lắm muốn gân cổ nói lại lắm nhưng chưa kịp phản đòn thì nghe anh gắt lên một câu khiến cái đầu nhỏ của cô nghĩ ngợi.
“Cô hôn hít bao nhiêu nam diễn viên mà lúc đầu gặp tôi còn dám trơ mắt nói dối là “nụ hôn đầu” không thể bị mất đi. Rốt cục lời nào của cô mới là thật?” - Chính câu nói này đã khiến Iris nghĩ ngợi. Dù sau đó Pierre còn mắng cô thậm tệ nhưng cô đều không nghe thấy, chỉ tập trung nghĩ về câu nói này.
Cuối cùng như nghĩ ra điều gì đó cô liền ngẩng lên hỏi: “Anh quan tâm chuyện đó sao?”
Pierre nhíu mày không hiểu liền hỏi: “Cô nói chuyện gì?”
Iris đáp ngay: “Chuyện nụ hôn đầu tiên của tôi đó.”
Pierre lườm cô rồi nói mở to mắt nói dối bản thân: “Tôi không quan tâm.”
Iris lại bắt bài hỏi lại: “Nếu không quan tâm sao anh cứ nhớ rõ từng lời tôi nói?”
Pierre hơi sượng một chút nhưng rất nhanh liền trả lời: “Bởi vì cô hay nói dối.”
Iris lắc đầu, tròn mắt nói: “Tôi không có nói dối, tôi thật chưa hôn ai mà.”
Pierre liền thắc mắc, đưa mắt lại gần cô để kiểm tra xem đồng tử của cô có giãn nở hay không. Ở khoảng cách gần, Iris nhìn rõ đôi mắt màu xanh olive của anh thì liền thích thú. Cô như bị thôi miên vào đôi mắt đó. Pierre hỏi gì cô đáp nấy: “Vậy nụ hôn trên phim không phải chạm môi sao?”
“Do kỹ xảo. Tôi có dán băng keo trên môi.” - Iris đáp như cái máy, mắt cô vẫn đang mải miết nhìn đôi viên bi ve trong vắt của anh bác sĩ nên không rảnh đôi co chê bai anh quê mùa không biết chuyện hậu trường Hollywood.
Pierre thở dài đứng thẳng người lên lắc đầu nói: “Nghệ thuật đúng là sự giả dối.”
Thoát khỏi tầm mắt của Pierre, Iris liền như sực tỉnh cô ngơ ngơ gật đầu nói: “Ừ... nhưng phim tôi đóng không phải phim rẻ tiền. Anh có thể đừng dùng cái nhìn của gấu Pooh áp đặt lên công việc của tôi được không?”
Pierre liền lắc đầu nói: “Rất tiếc không thể phủ nhận được việc cô cởi đồ đổi lấy sự nổi tiếng.”
Iris lần nữa trừng mắt nhìn Pierre kêu oan: “Những cảnh đó là có người đóng thế. Đúng hơn là nhiều người đóng thế. Ví dụ chân ai đẹp thì đóng cảnh quay chân, vai ai đẹp thì đóng cảnh quay vai, còn mặt tôi đẹp nên đạo diễn cho quay mặt.” - Nói xong Iris còn chớp chớp mắt hỏi lại một câu mà cô thường xuyên hỏi Pierre: “Anh có thấy tôi đẹp không?”
Pierre nhìn Iris chăm chú không đáp nhưng đáy lòng cũng có phần dịu đi: “Ý cô là cô chưa bao giờ khỏa thân trước mặt ai?”
Pierre khó chịu tiến lại giật con gấu về phía mình, gắt lên: “Cô cũng biết nói nó là gấu của tôi, sao cô dám nựng nó?”
Iris liền bĩu môi làu bàu: “Có con gấu cũng ky bo. Tôi đụng vào nó thì anh bị làm sao?”
“Tôi không cho phép.” - Pierre ngang ngược đáp.
Iris liền ngẩng mặt lên nói: “Tại sao anh lại xấu bụng như vậy? Từ khi học mẫu giáo cô giáo chẳng phải vẫn dạy là nên chia sẻ đồ chơi với bạn bè hay sao? Anh có con gấu cũng không cho tôi mượn chơi. Chẳng trách anh cả ngày cô đơn. Không chán sao?”
Lần đầu tiên trong ngôi nhà này, Iris dám lên mặt dạy đời Pierre khiến anh tức đén sôi máu. Anh liền như con nhím xù lông thét lên: “Cút khỏi phòng tôi mau.”
Nói xong anh liền đính chính: “Chính xác là cút khỏi nhà tôi mau.”
Iris phùng má cúi đầu lẩm bẩm: “Đi thì đi, dù sao nhà này tôi cũng thích chơi với David hơn với anh. Người gì đã già lại còn khó tính. Ai sống được với anh chứ. Tội nghiệp cho con anh.”
Pierre nghe xong liền hỏi lại: “Cô nói gì đó?”
Iris ngẩng mặt lên nghiêng đầu qua lại nhìn vào gương mặt hằn hộc của anh rồi nói ra một tràng đủ thức huyện xiên vào nhau: “Tôi muốn nói với anh là những bộ phim mà tôi đóng là hàng cực phẩm của thế giới phim ảnh. Chúng tôi đã làm việc rất cực lực để cho ra những thước phim giá trị chứ không phải hàm hồ đánh đồng nghệ thuật với rác rưởi giống như anh nghĩ. Anh khó tính như vậy thì con anh cũng sẽ bỏ theo mẹ nó. Khi đó thì anh cô đơn đến già có biết hay không “núi băng thô lỗ”.”
Pierre nghe đến đây thì tức điên lên. Cảm giác bị một con nhóc chê bai đã khiến anh không chịu nổi, tệ hơn còn chạm vào vết thương bị “vợ sắp cưới” bỏ khiến anh đau càng thêm đau. Anh tức giận quát tháo inh ỏi: “Cô thì biết cái gì hả?”, “cô nghĩ mình thành ngôi sao thì tự cho mình hơn người hay sao?”, “hay cô nghĩ cô có tài lừa gạt thì có thể ra vào nhà tôi tùy ý?”, “ hay cô cho rằng cô cởi đồ lên giường thì phim cô sẽ có người xem?”
Iris bị Pierre dũa te tát khiến cô sợ co người nép vào góc giường không dám đứng ngang hàng với anh nữa. Cô ức lắm muốn gân cổ nói lại lắm nhưng chưa kịp phản đòn thì nghe anh gắt lên một câu khiến cái đầu nhỏ của cô nghĩ ngợi.
“Cô hôn hít bao nhiêu nam diễn viên mà lúc đầu gặp tôi còn dám trơ mắt nói dối là “nụ hôn đầu” không thể bị mất đi. Rốt cục lời nào của cô mới là thật?” - Chính câu nói này đã khiến Iris nghĩ ngợi. Dù sau đó Pierre còn mắng cô thậm tệ nhưng cô đều không nghe thấy, chỉ tập trung nghĩ về câu nói này.
Cuối cùng như nghĩ ra điều gì đó cô liền ngẩng lên hỏi: “Anh quan tâm chuyện đó sao?”
Pierre nhíu mày không hiểu liền hỏi: “Cô nói chuyện gì?”
Iris đáp ngay: “Chuyện nụ hôn đầu tiên của tôi đó.”
Pierre lườm cô rồi nói mở to mắt nói dối bản thân: “Tôi không quan tâm.”
Iris lại bắt bài hỏi lại: “Nếu không quan tâm sao anh cứ nhớ rõ từng lời tôi nói?”
Pierre hơi sượng một chút nhưng rất nhanh liền trả lời: “Bởi vì cô hay nói dối.”
Iris lắc đầu, tròn mắt nói: “Tôi không có nói dối, tôi thật chưa hôn ai mà.”
Pierre liền thắc mắc, đưa mắt lại gần cô để kiểm tra xem đồng tử của cô có giãn nở hay không. Ở khoảng cách gần, Iris nhìn rõ đôi mắt màu xanh olive của anh thì liền thích thú. Cô như bị thôi miên vào đôi mắt đó. Pierre hỏi gì cô đáp nấy: “Vậy nụ hôn trên phim không phải chạm môi sao?”
“Do kỹ xảo. Tôi có dán băng keo trên môi.” - Iris đáp như cái máy, mắt cô vẫn đang mải miết nhìn đôi viên bi ve trong vắt của anh bác sĩ nên không rảnh đôi co chê bai anh quê mùa không biết chuyện hậu trường Hollywood.
Pierre thở dài đứng thẳng người lên lắc đầu nói: “Nghệ thuật đúng là sự giả dối.”
Thoát khỏi tầm mắt của Pierre, Iris liền như sực tỉnh cô ngơ ngơ gật đầu nói: “Ừ... nhưng phim tôi đóng không phải phim rẻ tiền. Anh có thể đừng dùng cái nhìn của gấu Pooh áp đặt lên công việc của tôi được không?”
Pierre liền lắc đầu nói: “Rất tiếc không thể phủ nhận được việc cô cởi đồ đổi lấy sự nổi tiếng.”
Iris lần nữa trừng mắt nhìn Pierre kêu oan: “Những cảnh đó là có người đóng thế. Đúng hơn là nhiều người đóng thế. Ví dụ chân ai đẹp thì đóng cảnh quay chân, vai ai đẹp thì đóng cảnh quay vai, còn mặt tôi đẹp nên đạo diễn cho quay mặt.” - Nói xong Iris còn chớp chớp mắt hỏi lại một câu mà cô thường xuyên hỏi Pierre: “Anh có thấy tôi đẹp không?”
Pierre nhìn Iris chăm chú không đáp nhưng đáy lòng cũng có phần dịu đi: “Ý cô là cô chưa bao giờ khỏa thân trước mặt ai?”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.