Bản Lĩnh Chiến Thần (Bản Sắc Thần Y)
Chương 1022
Hoa Sinh
20/04/2024
Tuy hiện giờ thành tích của nhà họ Bạch trông cũng không tệ lắm nhưng cô ấy vẫn biết rõ là nhà họ Bạch hoàn toàn không đủ khả năng để trở thành đối thủ của nhà họ Tiền, chỉ trừ khi có viện trợ từ bên ngoài.
Cũng không biết là Trần Triệu Dương kia bị cái gì, tận giờ này còn chưa chịu tới, chắc không phải là anh có tới nhưng nhìn thấy thực lực của nhà họ Bạch và họ Tiền quá cao nên không dám tiến lên chứ?
"Nhà họ Bạch, mau chóng nhận lấy cái chết", cùng lúc đó, bố của Tiền Minh là Tiền Bác Viễn nhảy rầm lên lôi đài, chỉ vào vị trí của nhà họ Bạch mà hét lớn.
Lúc này Tiền Bác Viễn đã hận nhà họ Bạch ngút trời, ông ta chỉ có một đứa con trai duy nhất, đến tận bây giờ thì nó vẫn luôn là một sự kiêu ngạo lớn của ông ta, thế nhưng hôm nay lại phải chết thảm như vậy ngay trước. mặt mình, mà ông ta cũng không có cách nào ngăn được, điều này khiến Tiền Bác Viễn hoàn toàn không chấp nhận nổi.
Vì thế, khi đám người trẻ tuổi còn chưa so tài xong thì ông ta đã không chờ nổi nữa mà đứng lên đó, ông ta phải báo thù cho con trai mình.
"Năm ngoái Tiền Bác Viễn chính là một Võ đạo Tông sư, có người nói ông ta chuẩn bị đột phá lên cảnh giới tiểu thành, ai nắm chắc phần thắng?", Bạch Hùng thấy bộ dạng điên cuồng đó của Tiền Bác bỗng chốc. thầm giật mình, bèn quay về hỏi các vị thế hệ trước của nhà họ Bạch.
Nghe Bạch Hùng nói vậy, tất cả những người kia đều cúi thấp đầu, huống hồ gì, dù họ có cho là mình thắng được Bạch Hùng thì cũng không gánh nổi việc luân phiên chiến đấu, trừ khi nhà họ Tiền hoàn toàn chịu thua.
Thấy cảnh này, tuy Bạch Hùng đã sớm nghĩ tới nhưng cũng khó tránh khỏi hơi thất vọng.
"Nếu không ai ra tay, vậy thì chỉ còn cách để tôi lên vậy, dù có vẻ hơi bắt nạt nhưng cũng chẳng còn cách nào", lúc này Bạch Hùng đành đứng dậy đi về phía lôi đài.
"Bố, nhớ cẩn thận", thấy bố mình sắp lên tới lôi đài, hai anh em Bạch Thấm trong giây lát trở nên vô cùng lo lắng, tiến lên dặn dò.
"Yên tâm đi", Bạch Hùng gật đầu rồi mới nhảy vút lên đài cao.
"Bạch Hùng, con trai ông giết con trai tôi, vậy thì tôi giết chết ông trước, rồi đến con ông sau", Tiền Bác Viễn thấy Bạch Hùng lên đài, lửa giận trong mắt cũng sắp bốc. cháy lên.
"Hừ, Tiền Bác Viễn, ông cảm thấy thực lực của ông thế này mà cũng giết được tôi? Ông đã bước lên lôi đài, thì cũng đừng mong xuống sớm", Bạch Hùng hừ lạnh, sau đó từ phía sau lấy ra một thanh đao dài.
"Ông cứ thử là sẽ biết, lửa giận của một người bố đã mất đi đứa con của mình đủ để thiêu đốt toàn thế giới", hai mắt Tiền Bác Viễn ngậm máu, cây thương bạc sắc.
bén trong tay cũng đột ngột run lên, vẽ nên hoa văn trên không trung, trông có hơi điên cưồng.
"Được, tôi ngược lại muốn lĩnh giáo thử xem lửa giận của ông là cái dạng gì", Bạch Hùng cười lạnh, ngay sau đó thanh đao trong tay thoáng vung lên, mạnh mẽ chém về phía Tiền Bác Viễn.
Lúc này Tiền Bác Viễn cũng tiến lên nghênh đón, thương và đao va vào nhau không ngớt, bắn ra tia lửa dữ dội.
"Đây là cách chiến đấu của Võ đạo Tông sư đấy à? Sao không có chân khí bên ngoài vậy?".
Người xung quanh thấy hai vị Võ đạo Tông sư là Tiền Bác Viễn và Bạch Hùng đánh nhau thì bèn sôi nổi nghị luận, dù gì thì xem Võ đạo Tông sư chính là xem chân khí bên ngoài, trận chiến này cùng với những trận của cảnh giới Thiên Tiên lúc trước có gì khác nhau?
"Đúng là người thường, chân khí ngoài chỉ là tiêu chí của Võ đạo Tông sư, nhưng do chân khí ngoài quá tiêu hao chân khí cho nên thông thường Võ đạo Tông sư chiến đấu đều sẽ dùng những chiêu phổ thông, trừ khi đánh đến gần cuối, không còn cách nào mới dùng đến võ kỹ, đấy mới là lúc phải tập hợp thực lực".
Nghe người kia nói vậy thì có người mở miệng giải thích, hiển nhiên là không phải ai cũng biết hai Võ đạo. Tông sư chiến đấu là như thế nào.
Cũng không biết là Trần Triệu Dương kia bị cái gì, tận giờ này còn chưa chịu tới, chắc không phải là anh có tới nhưng nhìn thấy thực lực của nhà họ Bạch và họ Tiền quá cao nên không dám tiến lên chứ?
"Nhà họ Bạch, mau chóng nhận lấy cái chết", cùng lúc đó, bố của Tiền Minh là Tiền Bác Viễn nhảy rầm lên lôi đài, chỉ vào vị trí của nhà họ Bạch mà hét lớn.
Lúc này Tiền Bác Viễn đã hận nhà họ Bạch ngút trời, ông ta chỉ có một đứa con trai duy nhất, đến tận bây giờ thì nó vẫn luôn là một sự kiêu ngạo lớn của ông ta, thế nhưng hôm nay lại phải chết thảm như vậy ngay trước. mặt mình, mà ông ta cũng không có cách nào ngăn được, điều này khiến Tiền Bác Viễn hoàn toàn không chấp nhận nổi.
Vì thế, khi đám người trẻ tuổi còn chưa so tài xong thì ông ta đã không chờ nổi nữa mà đứng lên đó, ông ta phải báo thù cho con trai mình.
"Năm ngoái Tiền Bác Viễn chính là một Võ đạo Tông sư, có người nói ông ta chuẩn bị đột phá lên cảnh giới tiểu thành, ai nắm chắc phần thắng?", Bạch Hùng thấy bộ dạng điên cuồng đó của Tiền Bác bỗng chốc. thầm giật mình, bèn quay về hỏi các vị thế hệ trước của nhà họ Bạch.
Nghe Bạch Hùng nói vậy, tất cả những người kia đều cúi thấp đầu, huống hồ gì, dù họ có cho là mình thắng được Bạch Hùng thì cũng không gánh nổi việc luân phiên chiến đấu, trừ khi nhà họ Tiền hoàn toàn chịu thua.
Thấy cảnh này, tuy Bạch Hùng đã sớm nghĩ tới nhưng cũng khó tránh khỏi hơi thất vọng.
"Nếu không ai ra tay, vậy thì chỉ còn cách để tôi lên vậy, dù có vẻ hơi bắt nạt nhưng cũng chẳng còn cách nào", lúc này Bạch Hùng đành đứng dậy đi về phía lôi đài.
"Bố, nhớ cẩn thận", thấy bố mình sắp lên tới lôi đài, hai anh em Bạch Thấm trong giây lát trở nên vô cùng lo lắng, tiến lên dặn dò.
"Yên tâm đi", Bạch Hùng gật đầu rồi mới nhảy vút lên đài cao.
"Bạch Hùng, con trai ông giết con trai tôi, vậy thì tôi giết chết ông trước, rồi đến con ông sau", Tiền Bác Viễn thấy Bạch Hùng lên đài, lửa giận trong mắt cũng sắp bốc. cháy lên.
"Hừ, Tiền Bác Viễn, ông cảm thấy thực lực của ông thế này mà cũng giết được tôi? Ông đã bước lên lôi đài, thì cũng đừng mong xuống sớm", Bạch Hùng hừ lạnh, sau đó từ phía sau lấy ra một thanh đao dài.
"Ông cứ thử là sẽ biết, lửa giận của một người bố đã mất đi đứa con của mình đủ để thiêu đốt toàn thế giới", hai mắt Tiền Bác Viễn ngậm máu, cây thương bạc sắc.
bén trong tay cũng đột ngột run lên, vẽ nên hoa văn trên không trung, trông có hơi điên cưồng.
"Được, tôi ngược lại muốn lĩnh giáo thử xem lửa giận của ông là cái dạng gì", Bạch Hùng cười lạnh, ngay sau đó thanh đao trong tay thoáng vung lên, mạnh mẽ chém về phía Tiền Bác Viễn.
Lúc này Tiền Bác Viễn cũng tiến lên nghênh đón, thương và đao va vào nhau không ngớt, bắn ra tia lửa dữ dội.
"Đây là cách chiến đấu của Võ đạo Tông sư đấy à? Sao không có chân khí bên ngoài vậy?".
Người xung quanh thấy hai vị Võ đạo Tông sư là Tiền Bác Viễn và Bạch Hùng đánh nhau thì bèn sôi nổi nghị luận, dù gì thì xem Võ đạo Tông sư chính là xem chân khí bên ngoài, trận chiến này cùng với những trận của cảnh giới Thiên Tiên lúc trước có gì khác nhau?
"Đúng là người thường, chân khí ngoài chỉ là tiêu chí của Võ đạo Tông sư, nhưng do chân khí ngoài quá tiêu hao chân khí cho nên thông thường Võ đạo Tông sư chiến đấu đều sẽ dùng những chiêu phổ thông, trừ khi đánh đến gần cuối, không còn cách nào mới dùng đến võ kỹ, đấy mới là lúc phải tập hợp thực lực".
Nghe người kia nói vậy thì có người mở miệng giải thích, hiển nhiên là không phải ai cũng biết hai Võ đạo. Tông sư chiến đấu là như thế nào.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.