Chương 16
Vương Tuyết Nguyệt
11/05/2022
"Ánh Nguyệt à... Đi đi mà.. Bộ Tiểu Nguyệt ko thương Tiểu Thanh Thanh sao" Phong Thanh vừa ns vừa ôm tay Ánh Nguyệt cọ cọ.
Ánh Nguyệt rùng mik nhìn tới bộ dáng tiểu cẩu của Phong Thanh thật ko dám tin. Rốt cuộc Phong Thanh bị ai đánh tráo rồi a...
_____
Quay lại 15 phút trước
Sau khi bị Phong Thanh kéo đi vài vòng tàu lượn đã làm cô thấy khó chịu trong người nhưng cái tên ko lương tâm kia lại nài nỉ muốn cô đi cùng vào.... Nhà ma.. ????????
Còn lý do tại sao cô nàng Phong Thanh lại cứ muốn vào thì.. Chắc nhiều người cũng biết là muốn đc gái ôm thì phải làm cho người đó sợ hãi dựa dẫm vào mik, Phong Thanh là xó ý nghĩ đó a. Nên ms diễn ra hiện trạng như bây giờ.
_____
"Ánh Nguyệt. Đi cùng đi, tôi đấy sẽ bảo vệ Tiểu Nguyệt mà.. "
"Cô có thể đừng xưng là tiểu Nguyệt hay tiểu thanh thanh đc ko. Làm tôi nổi hết cả da gà"
"Đc nhưng đi cùng tôi"
Ánh Nguyệt đành thở dài đi cùng Phong Thanh vào nhà ma, cô ko muốn ở trên đường bị Phong Thanh đeo bám làm nũng khiến ai cũng quay đầu nhìn cô đâu.
Sao 5 phút đi vào nhà ma thì một tiếng la thất thanh đc truyền tải khắp mọi nơi mà tiếng là đó ko phải của ai khác ngoài... Phong Thanh, cái người lúc nãy hùng hổ ns sẽ bảo vệ tiểu Nguyệt của mik mà bây giờ, người ta lại thấy Phong Thanh sợ tới mức, nhảy lên ôm chặt Ánh Nguyệt như đỉa bám, khiến cả hai xém té xấp mặt, hên là Ánh Nguyệt phản nhanh giữ đc thăng bằng, Phong Thanh còn ko biết xấu hổ, ôm chặt lấy Ánh Nguyệt ko buông cho dù cô gở cỡ nào cũng ko ra.
"Huhuhu Ánh Nguyệt mau đưa tôi ra đi. Sợ chết đi đc"
"Này.. Cô ôm tôi như thế này sao tôi đi đc.. Xuống đi"
"Ko.. Huhuhu" Ánh Nguyệt đúng thật ko còn gì để ns, yếu mà còn ra gió mà người đón gió lại là cô ms chết
"Haizz.. Thôi thì côn nhắm mắt lại, nắm lấy tay tôi. Tôi dẫn cô ra.. "
"Đc.. " Phong Thanh ngoan ngoãn nghe lời để có nhanh chống ra khỏi nơi đáng sợ này.
Sau 10 phút chạy giặc vất vả cuối cùng cũng tới cửa ra.. Ánh Nguyệt nhìn xuống tay mik có chút luyến tiếc nhả ra, tay Phong Thanh rất ấm nha. Phong Thanh cảm giác Ánh Nguyệt ko còn nắm tay cô ms từ từ mở mắt ra..
Tự hứa vs lòng mốt sẽ ko vì dại gái mà vài cái nơi này nữa.. Mất mặt chết đi đc.
Còn Ánh Nguyệt thì cam đoan vs lòng nếu để Phong Thanh vào nhà ma nữa cô sẽ theo họ của nàng luôn. Thế là chuyến đi chơi kết thúc một cách... Banh chành. ????????
Ánh Nguyệt rùng mik nhìn tới bộ dáng tiểu cẩu của Phong Thanh thật ko dám tin. Rốt cuộc Phong Thanh bị ai đánh tráo rồi a...
_____
Quay lại 15 phút trước
Sau khi bị Phong Thanh kéo đi vài vòng tàu lượn đã làm cô thấy khó chịu trong người nhưng cái tên ko lương tâm kia lại nài nỉ muốn cô đi cùng vào.... Nhà ma.. ????????
Còn lý do tại sao cô nàng Phong Thanh lại cứ muốn vào thì.. Chắc nhiều người cũng biết là muốn đc gái ôm thì phải làm cho người đó sợ hãi dựa dẫm vào mik, Phong Thanh là xó ý nghĩ đó a. Nên ms diễn ra hiện trạng như bây giờ.
_____
"Ánh Nguyệt. Đi cùng đi, tôi đấy sẽ bảo vệ Tiểu Nguyệt mà.. "
"Cô có thể đừng xưng là tiểu Nguyệt hay tiểu thanh thanh đc ko. Làm tôi nổi hết cả da gà"
"Đc nhưng đi cùng tôi"
Ánh Nguyệt đành thở dài đi cùng Phong Thanh vào nhà ma, cô ko muốn ở trên đường bị Phong Thanh đeo bám làm nũng khiến ai cũng quay đầu nhìn cô đâu.
Sao 5 phút đi vào nhà ma thì một tiếng la thất thanh đc truyền tải khắp mọi nơi mà tiếng là đó ko phải của ai khác ngoài... Phong Thanh, cái người lúc nãy hùng hổ ns sẽ bảo vệ tiểu Nguyệt của mik mà bây giờ, người ta lại thấy Phong Thanh sợ tới mức, nhảy lên ôm chặt Ánh Nguyệt như đỉa bám, khiến cả hai xém té xấp mặt, hên là Ánh Nguyệt phản nhanh giữ đc thăng bằng, Phong Thanh còn ko biết xấu hổ, ôm chặt lấy Ánh Nguyệt ko buông cho dù cô gở cỡ nào cũng ko ra.
"Huhuhu Ánh Nguyệt mau đưa tôi ra đi. Sợ chết đi đc"
"Này.. Cô ôm tôi như thế này sao tôi đi đc.. Xuống đi"
"Ko.. Huhuhu" Ánh Nguyệt đúng thật ko còn gì để ns, yếu mà còn ra gió mà người đón gió lại là cô ms chết
"Haizz.. Thôi thì côn nhắm mắt lại, nắm lấy tay tôi. Tôi dẫn cô ra.. "
"Đc.. " Phong Thanh ngoan ngoãn nghe lời để có nhanh chống ra khỏi nơi đáng sợ này.
Sau 10 phút chạy giặc vất vả cuối cùng cũng tới cửa ra.. Ánh Nguyệt nhìn xuống tay mik có chút luyến tiếc nhả ra, tay Phong Thanh rất ấm nha. Phong Thanh cảm giác Ánh Nguyệt ko còn nắm tay cô ms từ từ mở mắt ra..
Tự hứa vs lòng mốt sẽ ko vì dại gái mà vài cái nơi này nữa.. Mất mặt chết đi đc.
Còn Ánh Nguyệt thì cam đoan vs lòng nếu để Phong Thanh vào nhà ma nữa cô sẽ theo họ của nàng luôn. Thế là chuyến đi chơi kết thúc một cách... Banh chành. ????????
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.