Chương 27
Vương Tuyết Nguyệt
11/05/2022
"Ê... Phong Thanh, cậu thu phục đại tỷ đó chưa" trưa hôm sau Hoàng Nam hí hửng nhắn tin hỏi Phong Thanh vụ xoa bóp có đc ko. Hắn đây là muốn Phong Thanh làm công nên phải tấn công trước, chứ nhìn vô là biết cô là thụ rồi, phải đào tạo a...
"Thu.. Thu.. Phục.. Phục.. Cái con khỉ ấy... Ah.. Tôi muốn chết đây. Tự nhiên cậu chỉ cách gì thế ko biết. Giờ cô ấy đang rất giận. Hôm nay ns chuyện vs ôi, từ có thể đếm trên đầu ngón tay luôn đấy.. À. Cô ấy còn ns là cậu mà bày trò cho tôi nữa thì cậu bị thiến đấy".
"Giề.. Thôi chết tôi rồi". Hắn nghĩ đến khuôn mặt sát khí đáng sợ ấy thôi là muốn chết cho rồi..
____
Đang nhắn tin ngon lành, Phong Thanh cảm giác có người đằng sau nhìn chằm chằm mik.
Quay lại thì thấy Ánh Nguyệt, nét mặt cô rất khó coi, làm Phong Thanh giật cả mik.
"Nguyệt.. Có chuyện gì sao? "
"Kiểm tra Anh văn lại thấp điểm, cô học kiểu gì thế.. Tôi thấy cô đâu dốt đâu, Anh văn tôi dạy mấy nay mà làm ms có 6đ là sao? " (mik đang lấy thang điểm 10đ của việt nam)
Phong Thanh bày khuôn mặt ủy khuất nhìn Ánh Nguyệt.. Ns thì thầm
"Tại khó thôi.. "
"Cô.. Cút đi hc cho tôi... Làm tất cả bài tập tôi để trên bàn ấy, một chút tôi kiểm tra" ns xong đùng đùng bỏ đi.
____
"Chán quá.. Khó gần chết"
"Ui.. Sao nãy giờ nhắn mà ko trả lời"
"Thì tại.. Ánh Nguyệt bắt tôi học Anh văn.. Điểm lại thấp rồi"
"Ôi.. Tội em yêu thế.. Anh thương.. " hắn hăn say đùa giỡn.. Nhưng ko biết rằng mik vô tình gây hoạ.
Ánh Nguyệt vào kiểm tra Phong Thanh học ra sao. Đến thấy cô nhắn nhắn gì đó. Đập vô mắt cô là dòng tin.
<ôi.. Tội em yêu thế.. Anh thương>
Lòng Ánh Nguyệt nổi lên một trận khó chịu ko tên.
"Nhắn gì đó" cô cất tiếng làm Phong Thanh giật mik. Vội dấu điện thoại đi.
Phong Thanh định nhắn lại chửi Hoàng Nam vì dám giỡn vs cô như vậy. Ai ngờ Ánh Nguyệt xuất hiện.
"Ko ko làm gì. À. Ko nhắn gì" cô cảm thấy bất an nha...
"Hừ.. Ko cần giấu, học ko lo.. Lo nhắn tin, còn anh anh, em em. Ko đi vs hắn luôn đi. Giờ đã yêu rồi. Ko tiền đồ" Ánh Nguyệt khinh thường nhìn Phong Thanh.
"Cx lp 11 rồi a.. Sắp 12 rồi, làm như cô chưa từng yêu ai.. "Phong Thanh bĩu môi ns lại nhưng ko ngờ câu ns vu vơ lại gợi lên chuyện cũ.
"Cô ta ns đúng.. Ở tuổi này ko người yêu ms lại. Người đó.... Ko biết.. Haizz" Ánh Nguyệt vó chút buồn rầu nghĩ, rồi bước đi một cách vô hồn.
Bỏ lại Phong Thanh một mặt khó hiểu.
Cô ns gì sai sao?
"Thu.. Thu.. Phục.. Phục.. Cái con khỉ ấy... Ah.. Tôi muốn chết đây. Tự nhiên cậu chỉ cách gì thế ko biết. Giờ cô ấy đang rất giận. Hôm nay ns chuyện vs ôi, từ có thể đếm trên đầu ngón tay luôn đấy.. À. Cô ấy còn ns là cậu mà bày trò cho tôi nữa thì cậu bị thiến đấy".
"Giề.. Thôi chết tôi rồi". Hắn nghĩ đến khuôn mặt sát khí đáng sợ ấy thôi là muốn chết cho rồi..
____
Đang nhắn tin ngon lành, Phong Thanh cảm giác có người đằng sau nhìn chằm chằm mik.
Quay lại thì thấy Ánh Nguyệt, nét mặt cô rất khó coi, làm Phong Thanh giật cả mik.
"Nguyệt.. Có chuyện gì sao? "
"Kiểm tra Anh văn lại thấp điểm, cô học kiểu gì thế.. Tôi thấy cô đâu dốt đâu, Anh văn tôi dạy mấy nay mà làm ms có 6đ là sao? " (mik đang lấy thang điểm 10đ của việt nam)
Phong Thanh bày khuôn mặt ủy khuất nhìn Ánh Nguyệt.. Ns thì thầm
"Tại khó thôi.. "
"Cô.. Cút đi hc cho tôi... Làm tất cả bài tập tôi để trên bàn ấy, một chút tôi kiểm tra" ns xong đùng đùng bỏ đi.
____
"Chán quá.. Khó gần chết"
"Ui.. Sao nãy giờ nhắn mà ko trả lời"
"Thì tại.. Ánh Nguyệt bắt tôi học Anh văn.. Điểm lại thấp rồi"
"Ôi.. Tội em yêu thế.. Anh thương.. " hắn hăn say đùa giỡn.. Nhưng ko biết rằng mik vô tình gây hoạ.
Ánh Nguyệt vào kiểm tra Phong Thanh học ra sao. Đến thấy cô nhắn nhắn gì đó. Đập vô mắt cô là dòng tin.
<ôi.. Tội em yêu thế.. Anh thương>
Lòng Ánh Nguyệt nổi lên một trận khó chịu ko tên.
"Nhắn gì đó" cô cất tiếng làm Phong Thanh giật mik. Vội dấu điện thoại đi.
Phong Thanh định nhắn lại chửi Hoàng Nam vì dám giỡn vs cô như vậy. Ai ngờ Ánh Nguyệt xuất hiện.
"Ko ko làm gì. À. Ko nhắn gì" cô cảm thấy bất an nha...
"Hừ.. Ko cần giấu, học ko lo.. Lo nhắn tin, còn anh anh, em em. Ko đi vs hắn luôn đi. Giờ đã yêu rồi. Ko tiền đồ" Ánh Nguyệt khinh thường nhìn Phong Thanh.
"Cx lp 11 rồi a.. Sắp 12 rồi, làm như cô chưa từng yêu ai.. "Phong Thanh bĩu môi ns lại nhưng ko ngờ câu ns vu vơ lại gợi lên chuyện cũ.
"Cô ta ns đúng.. Ở tuổi này ko người yêu ms lại. Người đó.... Ko biết.. Haizz" Ánh Nguyệt vó chút buồn rầu nghĩ, rồi bước đi một cách vô hồn.
Bỏ lại Phong Thanh một mặt khó hiểu.
Cô ns gì sai sao?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.