Bạn Trai Tôi Là Mèo

Chương 12:

Nam Nguyệt Tích

01/10/2023

Vương Xán mở thực đơn ra rồi lật đến trang hải sản.

“Vì sao bữa ăn này vợ ông không tới?” Vương Ngạn lại nhíu mày. Một mình Vân Tiêu đến khiến ông cảm thấy đối phương không tôn trọng hai cha con mình.

“À, chúng tôi vừa mua một ngôi nhà ở Florida nên bà ấy phải ở nhà sửa sang.” Vân Tiêu hờ hững nói, “Nghe nói con trai ông từng đi du học Mỹ, không biết thằng bé từng đến Florida chơi chưa?”

“Cháu chưa từng đến đó. Lần sau nếu đi, cháu sẽ hỏi chú trước.” Vương Xán cong lưng, nâng cặp kính dày.

“À, vậy cháu đã đi đến những chỗ nào của nước Mỹ rồi?”

Vương Ngạn gập mạnh thực đơn: “Thằng bé quá bận rộn nên làm gì có thời gian dạo chơi. Nó đứng đầu lớp và còn là chủ tịch hội học sinh đấy. Vì phải làm nghiên cứu khoa học với viết luận văn nên hơi vất vả. Tôi thường nhắc nó đừng làm thục mạng, nhà mình có tiền nhưng nó vẫn khăng khăng muốn tự cố gắng. Hiếm có đứa nào giỏi được như vậy lắm.”

“Ừ.” Vân Tiêu gọi phục vụ lại.

Chu Tử Ninh cuối cùng cũng tỉnh dậy. Bây giờ đang là giờ ngủ trưa ở trường. Nghĩ đến Vân Du nên cậu vội vàng ngủ lại để được xuyên về chỗ cũ. Mở mắt ra, cậu lập tức thấy một người đàn ông trẻ lưng gù, mặc áo sơ mi xám. Cặp kính dày đến mức khiến con mắt như muốn lồi ra. Mắt một mí, môi dày, sống mũi rất cao nhưng cằm nên thấp một chút nếu không sẽ rất giống tấm lót giày.



Mặt hàng như tên này, cậu chỉ cần dùng một chiêu cũng có thể hạ gục được.

Cậu dựng tai lên nghe ngóng. Mấy chuyện này là sao? Du học sinh Mỹ hằng ngày đều như vậy à?

Vương Xán xoay thực đơn lại rồi đẩy đến trước mặt Vân Tiêu: “Chú Vân, cháu nghĩ mình nên chọn món này.”

Vân Du nhướn người nhìn qua, món đó là lẩu hotpot Trấn Điếm Chi Bảo – lẩu hải sản hoàng gia. Nồi nấu to ngang với chậu rửa mặt cỡ lớn, bên trong nồi là hai con tôm hùm Boston càng to và cua Alaska với cặp chân to ngang ngón tay người, thịt sò được phủ kín đáy nồi. Giá tiền lên đến 18.888 tệ.

Vân Tiêu há miệng, sửng sốt hỏi: “Cháu không ăn được thịt dê và thịt bò à?”

Vương Ngạn đè tay Vương Xán xuống, lắc đầu đáp: “Mấy món kia có món nào ăn được đâu. Xán Xán nhà tôi đó giờ đều ghét mấy loại rẻ tiền.”

Chu Tử Ninh đang nằm sấp trên bệ cửa bỗng phe phẩy đuôi. Người này đúng là hiếm thấy nha. Không cần cậu ra tay thì ba vợ cũng có thể đập hai người này vỡ ra từng khúc rồi đúc lại.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Bạn Trai Tôi Là Mèo

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook