Chương 21:
Nam Nguyệt Tích
01/10/2023
Vừa tiến vào một căn phòng khác, cậu lập tức thấy cảnh hai ông bà già đang hickey. Xin lỗi đã làm phiền…Cậu lặng lẽ đi ra.
Căn phòng kế tiếp có một chàng trai trẻ tuổi lười biếng đang nằm trên bậc suối. Hắn mở rộng áo tắm, dùng tay nắm lấy cây hàng cứng rắn của mình, hai mắt mơ màng, miệng phát ra tiếng rên trầm thấp: “Vân….Du….”
What? Mày đang gọi ai đấy? Mày là cái thá gì mà dám gọi tên vợ tao?
Chu Tử Ninh lặng yên không một tiếng động đi tới bên cạnh hắn.
Với cây hàng này mà dám tơ tưởng đến vợ cậu?
Người đàn ông lúc này đang hưng phấn, tay cầm bao quy đầu tuốt từ trên xuống dưới. Hắn không hề chú ý đến sự xuất hiện của con mèo bên cạnh.
Chu Tử Ninh giơ vuốt lên, dưới ánh đèn, móng vuốt vung ra một cách tàn nhẫn.
Chân sau đạp xuống mặt đất để lấy đà bay vọt lên.
Vuốt mèo ở hai chân trước cắm sâu vào da thịt yêu quý của chàng trai kia, để lại dấu cào rất dài và sâu.
“Á!—” Tiếng kêu thảm thiết đến nỗi muốn chọc thủng trời.
Chu Tử Ninh rút tay lại, nhanh chóng lùi vào một góc rồi phóng chạy như lao. Bóng mèo biến mất vào trong đêm tối. Kỹ thuật ẩn danh của cậu chính là xong chuyện thì phất áo bỏ đi.
“Chị có kỳ vọng gì về nửa kia trong tương lai không?”
Vân Du đang ngồi trên xe thì nhận được tin nhắn của một ID Weibo lạ.
“Cậu là?”
Cúc Ú nằm nhoài trên ghế lái phụ phát ra tiếng ngáy khe khẽ. Chu Tử Ninh nằm trên giường lớn của mình, hai tay cầm điện thoại đánh chữ cực nhanh: “Em thích một cô gái, cô ấy rất giống chị.”
“Vậy cậu nên hỏi thẳng người ta đi.”
“Nhưng mỗi lần nhìn thấy cô ấy là em lại không nói được lời nào.”
“Vậy thì…Cậu không cần phải căng thẳng.”
“Có thể thêm wechat không? Số Wechat của em là xxxxxxxx.” Chu Tử Ninh gửi số Wechat của mình, phân vân không biết làm vậy có quá đường đột hay không?
Một lát sau, tiếng Wechat vang lên, cậu mừng rỡ chấp nhận yêu cầu kết bạn.
“Thật ra con gái đều rất dễ dỗ dành, lúc gặp cô ấy, cậu đừng căng thẳng quá.” Vân Du thử an ủi cậu.
“Em có thể luyện tập một chút không?”
“Đương nhiên là có thể.”
Vừa gửi tin nhắn đi, yêu cầu gọi video lập tức được gửi đến. Hình như cậu hiểu lầm rồi, cô không hề muốn luyện tập với cậu, mặc dù nghĩ vậy nhưng cô vẫn ấn đồng ý.
Dưới ánh đèn, khuôn mặt trẻ trung hoàn mĩ không tì vết, đôi mắt nâu nhạt tỏa ra ánh sáng rực rỡ, sống mũi thẳng thanh tú, da trắng hơn tuyết xuất hiện trong video.
Căn phòng kế tiếp có một chàng trai trẻ tuổi lười biếng đang nằm trên bậc suối. Hắn mở rộng áo tắm, dùng tay nắm lấy cây hàng cứng rắn của mình, hai mắt mơ màng, miệng phát ra tiếng rên trầm thấp: “Vân….Du….”
What? Mày đang gọi ai đấy? Mày là cái thá gì mà dám gọi tên vợ tao?
Chu Tử Ninh lặng yên không một tiếng động đi tới bên cạnh hắn.
Với cây hàng này mà dám tơ tưởng đến vợ cậu?
Người đàn ông lúc này đang hưng phấn, tay cầm bao quy đầu tuốt từ trên xuống dưới. Hắn không hề chú ý đến sự xuất hiện của con mèo bên cạnh.
Chu Tử Ninh giơ vuốt lên, dưới ánh đèn, móng vuốt vung ra một cách tàn nhẫn.
Chân sau đạp xuống mặt đất để lấy đà bay vọt lên.
Vuốt mèo ở hai chân trước cắm sâu vào da thịt yêu quý của chàng trai kia, để lại dấu cào rất dài và sâu.
“Á!—” Tiếng kêu thảm thiết đến nỗi muốn chọc thủng trời.
Chu Tử Ninh rút tay lại, nhanh chóng lùi vào một góc rồi phóng chạy như lao. Bóng mèo biến mất vào trong đêm tối. Kỹ thuật ẩn danh của cậu chính là xong chuyện thì phất áo bỏ đi.
“Chị có kỳ vọng gì về nửa kia trong tương lai không?”
Vân Du đang ngồi trên xe thì nhận được tin nhắn của một ID Weibo lạ.
“Cậu là?”
Cúc Ú nằm nhoài trên ghế lái phụ phát ra tiếng ngáy khe khẽ. Chu Tử Ninh nằm trên giường lớn của mình, hai tay cầm điện thoại đánh chữ cực nhanh: “Em thích một cô gái, cô ấy rất giống chị.”
“Vậy cậu nên hỏi thẳng người ta đi.”
“Nhưng mỗi lần nhìn thấy cô ấy là em lại không nói được lời nào.”
“Vậy thì…Cậu không cần phải căng thẳng.”
“Có thể thêm wechat không? Số Wechat của em là xxxxxxxx.” Chu Tử Ninh gửi số Wechat của mình, phân vân không biết làm vậy có quá đường đột hay không?
Một lát sau, tiếng Wechat vang lên, cậu mừng rỡ chấp nhận yêu cầu kết bạn.
“Thật ra con gái đều rất dễ dỗ dành, lúc gặp cô ấy, cậu đừng căng thẳng quá.” Vân Du thử an ủi cậu.
“Em có thể luyện tập một chút không?”
“Đương nhiên là có thể.”
Vừa gửi tin nhắn đi, yêu cầu gọi video lập tức được gửi đến. Hình như cậu hiểu lầm rồi, cô không hề muốn luyện tập với cậu, mặc dù nghĩ vậy nhưng cô vẫn ấn đồng ý.
Dưới ánh đèn, khuôn mặt trẻ trung hoàn mĩ không tì vết, đôi mắt nâu nhạt tỏa ra ánh sáng rực rỡ, sống mũi thẳng thanh tú, da trắng hơn tuyết xuất hiện trong video.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.