Chương 38:
Nam Nguyệt Tích
01/10/2023
Chu Tử Ninh ôm cô thật chặt, cằm đặt trên bả vai của cô.
“Em có đồng ý cách chuộc lỗi này không?”
“Làm như vậy sẽ khiến anh cảm thấy tốt hơn à?”
“Ừm.”
“Vậy thì anh cứ làm đi.”
________________
Trường học đã bước vào kỳ nghỉ. Ngoại trừ lớp 12 ra thì mọi nơi đều vắng vẻ. Phần lớn học sinh lớp 12 cũng đã được nghỉ, chỉ có những bạn đạt kết quả học tập tốt thì bị nhà trường cưỡng chế tham gia các cuộc thi ban toán lý hóa.
“Tự nhiên thờ thẫn ra vậy cha?” Bạn học cùng bàn Cố Viễn lấy cùi chỏ chọt Chu Tử Ninh.
Cậu cau mày hỏi: “Có phải thuốc tránh thai khẩn cấp không tốt cho cơ thể đúng không?”
Cố Viễn ôm lấy cổ của cậu, dán vào lỗ tai cậu, nhấp nháy mắt nói: “Mày ngủ với bạn gái rồi à?”
Chu Tử Ninh huých vào bụng hắn: “Từ khi nào mà mày nói nhảm nhiều vậy.”
Cố Viễn ôm bụng, nói một cách khổ sở: “Đúng là không tốt cho cơ thể. Đừng để cô ấy uống quá nhiều.”
“Ồ. Vậy mày có dùng ba con sói với bạn gái cũ không?”
Cố Viễn vội vàng bịt kín miệng cậu, mắng khẽ: “Tao có dùng! Mày bé mồm chút đi.”
“Dùng như thế nào?” Chu Tử Ninh đẩy tay hắn ra, hạ giọng hỏi.
“Mở ra rồi chùm vào. Đừng để không khí lọt vào.” Cố Viễn sát lại gần, “Thật ra không phải lúc nào mày cũng cần dùng. Con gái có kỳ an toàn mà, trừ khi kinh nguyệt của bạn gái mày không đều.”
“Ồ.” Chu Tử Ninh hờ hững đáp.
“Mấy cậu đang thì thầm gì vậy?” Lý Y Y bàn trước đột nhiên quay đầu xuống.
“Chuyện bí mật của đàn ông.” Cố Viễn làm mặt quỷ.
“Quỷ hẹp hòi.” Lý Y Y xoay đầu lên để cái gáy đối diện với bọn họ. Hình như cô nghe thấy họ đang thảo luận về áo mưa. Chẳng lẽ Chu Tử Ninh có bạn gái?
Thời điểm đến giờ nghỉ trưa, Chu Tử Ninh leo tường ra khỏi trường. Mười phút sau, cậu lại leo tường trở về trường.
“Anh gọi em ra đây làm gì?” Cầu thang của Viện bảo tàng Khoa học và công nghệ rất tối tăm, không gian lại yên tĩnh đến dọa người.
Chu Tử Ninh dùng chìa khóa mở một gian nhà ra rồi đẩy Vân Du vào. Ánh sáng chiếu vào rèm cửa sổ rất yếu ớt, cô miễn cưỡng lắm mới có thể nhìn ra đây là nhà kho.
“Đây là nhà kho của Viện bảo tàng Khoa học và công nghệ. Chìa khóa này chỉ có một mình anh sở hữu.” Chu Tử Ninh tiến lại gần cô từng bước, đặt tay lên eo cô.
“Em có đồng ý cách chuộc lỗi này không?”
“Làm như vậy sẽ khiến anh cảm thấy tốt hơn à?”
“Ừm.”
“Vậy thì anh cứ làm đi.”
________________
Trường học đã bước vào kỳ nghỉ. Ngoại trừ lớp 12 ra thì mọi nơi đều vắng vẻ. Phần lớn học sinh lớp 12 cũng đã được nghỉ, chỉ có những bạn đạt kết quả học tập tốt thì bị nhà trường cưỡng chế tham gia các cuộc thi ban toán lý hóa.
“Tự nhiên thờ thẫn ra vậy cha?” Bạn học cùng bàn Cố Viễn lấy cùi chỏ chọt Chu Tử Ninh.
Cậu cau mày hỏi: “Có phải thuốc tránh thai khẩn cấp không tốt cho cơ thể đúng không?”
Cố Viễn ôm lấy cổ của cậu, dán vào lỗ tai cậu, nhấp nháy mắt nói: “Mày ngủ với bạn gái rồi à?”
Chu Tử Ninh huých vào bụng hắn: “Từ khi nào mà mày nói nhảm nhiều vậy.”
Cố Viễn ôm bụng, nói một cách khổ sở: “Đúng là không tốt cho cơ thể. Đừng để cô ấy uống quá nhiều.”
“Ồ. Vậy mày có dùng ba con sói với bạn gái cũ không?”
Cố Viễn vội vàng bịt kín miệng cậu, mắng khẽ: “Tao có dùng! Mày bé mồm chút đi.”
“Dùng như thế nào?” Chu Tử Ninh đẩy tay hắn ra, hạ giọng hỏi.
“Mở ra rồi chùm vào. Đừng để không khí lọt vào.” Cố Viễn sát lại gần, “Thật ra không phải lúc nào mày cũng cần dùng. Con gái có kỳ an toàn mà, trừ khi kinh nguyệt của bạn gái mày không đều.”
“Ồ.” Chu Tử Ninh hờ hững đáp.
“Mấy cậu đang thì thầm gì vậy?” Lý Y Y bàn trước đột nhiên quay đầu xuống.
“Chuyện bí mật của đàn ông.” Cố Viễn làm mặt quỷ.
“Quỷ hẹp hòi.” Lý Y Y xoay đầu lên để cái gáy đối diện với bọn họ. Hình như cô nghe thấy họ đang thảo luận về áo mưa. Chẳng lẽ Chu Tử Ninh có bạn gái?
Thời điểm đến giờ nghỉ trưa, Chu Tử Ninh leo tường ra khỏi trường. Mười phút sau, cậu lại leo tường trở về trường.
“Anh gọi em ra đây làm gì?” Cầu thang của Viện bảo tàng Khoa học và công nghệ rất tối tăm, không gian lại yên tĩnh đến dọa người.
Chu Tử Ninh dùng chìa khóa mở một gian nhà ra rồi đẩy Vân Du vào. Ánh sáng chiếu vào rèm cửa sổ rất yếu ớt, cô miễn cưỡng lắm mới có thể nhìn ra đây là nhà kho.
“Đây là nhà kho của Viện bảo tàng Khoa học và công nghệ. Chìa khóa này chỉ có một mình anh sở hữu.” Chu Tử Ninh tiến lại gần cô từng bước, đặt tay lên eo cô.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.