Chương 50:
Nam Nguyệt Tích
01/10/2023
Cô ôm lấy cánh tay của Vân Tiêu, nặn ra một nụ cười: “Con không quen cậu ấy, bọn con chỉ là người lạ được gộp ăn chung một bàn.”
Chu Tử Ninh làm như không có chuyện gì mà thu hồi ánh mắt, cánh tay cầm thìa uống từng ngụm sữa đậu nành. Người lạ ư? Em dám thân cận với thứ 22cm của người lạ à?
“Hửm….” Vân Tiêu nhìn Chu Tử Ninh đầy thâm ý.
“Ha ha.” Vân Du cười so với khóc còn khó coi hơn. Nếu như ba biết cô đang trong một mối quan hệ với học sinh cấp ba thì cô sẽ bị mắng tới chết.
“Ba đến để tặng cho con một món quà. Không ngờ lại có thể gặp con ở đây.” Vân Tiêu nhấc một chiếc lồng sắt lên.
Lúc hai chú chuột Hamster trong lồng chạm mắt với Vân Du, chúng sợ hãi tìm chỗ nấp.
“Ủa ủa? Lúc ba mua, chúng vẫn còn tốt mà.” Vân Tiêu cầm lồng sắt nghi hoặc.
“Hửm? Mua cho con?” Vân Du bối rối nhìn ông. Vì sao ba lại mua cho cô chuột Hamster?
“Đúng rồi. Không phải con đã mất đi Cúc Ú sao? Nhìn con buồn bã như vậy nên ba mới mua cho con một cặp chuột Hamster con.”
“A, thật ra thì Cúc Ú đã tự mò về nhà rồi ba.”
“Nếu vậy thì….”
Vân Du nhận lấy lồng sắt: “Cám ơn ba, con cũng rất thích Hamster!”
Hai con Hamster con nhận ra rằng chúng không thể thoát khỏi lồng sắt. Chúng sợ hãi bất an trốn vào một góc ôm nhau run lẩy bẩy.
Năm giờ chiều, Vân Du thấp thỏm bất an đứng trước cửa trường học. Thời điểm chia tay sáng nay, ánh mắt của Chu Tử Ninh hết sức lạnh lùng khiến cô sợ sệt cả ngày. Rõ ràng ngày trước cô hận chết anh vì dám trả thù cô mà bây giờ hình bóng anh đều lấp đầy trái tim cô.
Cố Viễn ôm vai Chu Tử Ninh bước ra ngoài. Chu Tử Ninh giật tay người nào đó xuống, nhưng hắn càng mặt dày ôm vai Chu Tử Ninh nháy nháy mắt: “Sao rồi? Làm tình sướng hay không?”
Chu Tử Ninh lườm hắn: “Sao nào? Mày ngứa “cúc” à?”
Cố Viễn sợ đến mức vội thu tay lại, hắn cười ngượng ngập. Hồi trước bọn họ từng vào nhà vệ sinh chung, hắn cũng có len lén nhìn qua một chút. Kích thước đó quả thật rất kinh khủng. Hắn vỗ vỗ mặt mình. Thẳng nam như hắn mà suy nghĩ lung tung gì vậy!
Chu Tử Ninh nhìn Vân Du ngoan ngoãn đứng chờ ngoài cổng, ánh mắt lướt qua cô. Đến khi sắp đi lướt qua thì chàng trai mới kéo tay cô gái.
“A—-” Vân Du thốt lên kinh ngạc vì bị cậu lôi đi.
Chu Tử Ninh làm như không có chuyện gì mà thu hồi ánh mắt, cánh tay cầm thìa uống từng ngụm sữa đậu nành. Người lạ ư? Em dám thân cận với thứ 22cm của người lạ à?
“Hửm….” Vân Tiêu nhìn Chu Tử Ninh đầy thâm ý.
“Ha ha.” Vân Du cười so với khóc còn khó coi hơn. Nếu như ba biết cô đang trong một mối quan hệ với học sinh cấp ba thì cô sẽ bị mắng tới chết.
“Ba đến để tặng cho con một món quà. Không ngờ lại có thể gặp con ở đây.” Vân Tiêu nhấc một chiếc lồng sắt lên.
Lúc hai chú chuột Hamster trong lồng chạm mắt với Vân Du, chúng sợ hãi tìm chỗ nấp.
“Ủa ủa? Lúc ba mua, chúng vẫn còn tốt mà.” Vân Tiêu cầm lồng sắt nghi hoặc.
“Hửm? Mua cho con?” Vân Du bối rối nhìn ông. Vì sao ba lại mua cho cô chuột Hamster?
“Đúng rồi. Không phải con đã mất đi Cúc Ú sao? Nhìn con buồn bã như vậy nên ba mới mua cho con một cặp chuột Hamster con.”
“A, thật ra thì Cúc Ú đã tự mò về nhà rồi ba.”
“Nếu vậy thì….”
Vân Du nhận lấy lồng sắt: “Cám ơn ba, con cũng rất thích Hamster!”
Hai con Hamster con nhận ra rằng chúng không thể thoát khỏi lồng sắt. Chúng sợ hãi bất an trốn vào một góc ôm nhau run lẩy bẩy.
Năm giờ chiều, Vân Du thấp thỏm bất an đứng trước cửa trường học. Thời điểm chia tay sáng nay, ánh mắt của Chu Tử Ninh hết sức lạnh lùng khiến cô sợ sệt cả ngày. Rõ ràng ngày trước cô hận chết anh vì dám trả thù cô mà bây giờ hình bóng anh đều lấp đầy trái tim cô.
Cố Viễn ôm vai Chu Tử Ninh bước ra ngoài. Chu Tử Ninh giật tay người nào đó xuống, nhưng hắn càng mặt dày ôm vai Chu Tử Ninh nháy nháy mắt: “Sao rồi? Làm tình sướng hay không?”
Chu Tử Ninh lườm hắn: “Sao nào? Mày ngứa “cúc” à?”
Cố Viễn sợ đến mức vội thu tay lại, hắn cười ngượng ngập. Hồi trước bọn họ từng vào nhà vệ sinh chung, hắn cũng có len lén nhìn qua một chút. Kích thước đó quả thật rất kinh khủng. Hắn vỗ vỗ mặt mình. Thẳng nam như hắn mà suy nghĩ lung tung gì vậy!
Chu Tử Ninh nhìn Vân Du ngoan ngoãn đứng chờ ngoài cổng, ánh mắt lướt qua cô. Đến khi sắp đi lướt qua thì chàng trai mới kéo tay cô gái.
“A—-” Vân Du thốt lên kinh ngạc vì bị cậu lôi đi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.