Chương 7:
Nam Nguyệt Tích
30/09/2023
Gậy thịt vô cùng nhạy cảm, cậu mới chỉ vuốt ve vài lần mà nó đã ngẩng đầu cao vút.
Cậu ném thẳng chiếc quần lên giá treo, một tay gẩy hạt đậu hồng hồng trước ngực, một tay nhanh chóng vuốt lên vuốt xuống. Chàng trai trong gương ngửa cao cổ như một con báo săn mồi giữa đêm khuya mang theo hơi thở nguy hiểm, cuốn hút.
“Cô ấy…rốt cuộc là ai?” Đôi mắt trong veo của thiếu niên dần nhiễm sắc dục, đôi tay trắng nõn hiện lên trong tâm trí đang chậm chạp cởi bỏ chiếc quần lót lọt khe siêu mỏng. Trong cái khe nhỏ hẹp ấy chỉ có một mảng hồng nhàn nhạt đẹp đến mê hồn.
Tưởng tượng đến cảnh gậy thịt của mình ra vào hoa huyệt của cô gái, hô hấp của cậu trở nên hỗn loạn, trán dần ướt đẫm mồ hôi.
Đỉnh quy đầu trắng mịn từ từ phun ra một ít chất lỏng trong suốt. Cậu chống tay vào gương, sau đó lặng lẽ quan sát màu hồng trên khắp cơ thể của mình rồi chửi: “Chết tiệt!” Rốt cuộc cô là ai? Tại sao lại đánh cắp trái tim của cậu?
Cậu ghét cô vì cô không hề dịu dàng một chút nào, lại còn luôn giày vò cậu. Nhưng không hiểu tại sao cậu lại cứ nhớ đến cô. Đúng vậy, cậu muốn báo thù, muốn cô quỳ gối trước cậu để cầu xin được tha thứ.
Bàn tay đang đặt trên gương dần nắm chặt lại, tay phải đẩy nhanh tốc độ, hai đùi mạnh mẽ căng cứng.
Hình ảnh kiều diễm trước mắt càng lúc càng rõ ràng hơn, cậu dường như có thể cảm nhận được đầu ngón tay đang xoa nắn bầu ngực mềm mại của người con gái.
Cậu bỗng nhiên gục xuống trước gương, từng đợt chất lỏng nóng rực phun lên mặt kính.
Chu Tử Ninh thở gấp vịn vào gương để không ngã xuống đất, cậu hơi sững sờ vì ngẩng đầu lên liền thấy mình vẫn chưa trút bỏ hết dục vọng.
Cuối tuần này mình sẽ đi tìm cô ấy? Cậu nghĩ như vậy.
Hôm sau, Chu Tử Ninh được tài xế đưa đi học như thường lệ. Kiểu xe Rolls Royce màu trắng số lượng có hạn với biểu tượng Spirit of Ecstasy ở đầu xe vừa xuất hiện trên đường đã lập tức thu hút ánh nhìn của mọi người.
Chú Lưu dừng xe trước cổng trường rồi chạy lại mở cửa cho Chu Tử Ninh.
Chu Tử Ninh tháo tai nghe bluetooth xuống, tiện tay bỏ trên ghế ngồi. Cậu xoay người bước xuống xe, balo đeo hờ hững trên vai, trông hệt như một con mèo cao ngạo lười biếng.
“Chào buổi sáng!” Cô gái buộc tóc đuôi ngựa bước nhanh để đuổi kịp cậu, nghiêng người nở nụ cười chào hỏi.
Cô đã tập luyện điệu cười mỉm này rất lâu trước gương, khóe miệng hơi cong lên, hai lúm đồng tiền nhỏ xuất hiện trên má, trông vô cùng đáng yêu.
Chu Tử Ninh tùy ý gật đầu, mắt liếc qua đỉnh đầu cô bạn. Cậu đưa bàn tay xương khớp rõ ràng lên che miệng ngáp dài.
“Sao vậy?” Lý Y Y lo lắng hỏi.
“Mệt rã rời.” Chu Tử Ninh nhún vai, có nghĩa là mệt đến mức buồn ngủ đấy, nhìn không biết à?
Cậu ném thẳng chiếc quần lên giá treo, một tay gẩy hạt đậu hồng hồng trước ngực, một tay nhanh chóng vuốt lên vuốt xuống. Chàng trai trong gương ngửa cao cổ như một con báo săn mồi giữa đêm khuya mang theo hơi thở nguy hiểm, cuốn hút.
“Cô ấy…rốt cuộc là ai?” Đôi mắt trong veo của thiếu niên dần nhiễm sắc dục, đôi tay trắng nõn hiện lên trong tâm trí đang chậm chạp cởi bỏ chiếc quần lót lọt khe siêu mỏng. Trong cái khe nhỏ hẹp ấy chỉ có một mảng hồng nhàn nhạt đẹp đến mê hồn.
Tưởng tượng đến cảnh gậy thịt của mình ra vào hoa huyệt của cô gái, hô hấp của cậu trở nên hỗn loạn, trán dần ướt đẫm mồ hôi.
Đỉnh quy đầu trắng mịn từ từ phun ra một ít chất lỏng trong suốt. Cậu chống tay vào gương, sau đó lặng lẽ quan sát màu hồng trên khắp cơ thể của mình rồi chửi: “Chết tiệt!” Rốt cuộc cô là ai? Tại sao lại đánh cắp trái tim của cậu?
Cậu ghét cô vì cô không hề dịu dàng một chút nào, lại còn luôn giày vò cậu. Nhưng không hiểu tại sao cậu lại cứ nhớ đến cô. Đúng vậy, cậu muốn báo thù, muốn cô quỳ gối trước cậu để cầu xin được tha thứ.
Bàn tay đang đặt trên gương dần nắm chặt lại, tay phải đẩy nhanh tốc độ, hai đùi mạnh mẽ căng cứng.
Hình ảnh kiều diễm trước mắt càng lúc càng rõ ràng hơn, cậu dường như có thể cảm nhận được đầu ngón tay đang xoa nắn bầu ngực mềm mại của người con gái.
Cậu bỗng nhiên gục xuống trước gương, từng đợt chất lỏng nóng rực phun lên mặt kính.
Chu Tử Ninh thở gấp vịn vào gương để không ngã xuống đất, cậu hơi sững sờ vì ngẩng đầu lên liền thấy mình vẫn chưa trút bỏ hết dục vọng.
Cuối tuần này mình sẽ đi tìm cô ấy? Cậu nghĩ như vậy.
Hôm sau, Chu Tử Ninh được tài xế đưa đi học như thường lệ. Kiểu xe Rolls Royce màu trắng số lượng có hạn với biểu tượng Spirit of Ecstasy ở đầu xe vừa xuất hiện trên đường đã lập tức thu hút ánh nhìn của mọi người.
Chú Lưu dừng xe trước cổng trường rồi chạy lại mở cửa cho Chu Tử Ninh.
Chu Tử Ninh tháo tai nghe bluetooth xuống, tiện tay bỏ trên ghế ngồi. Cậu xoay người bước xuống xe, balo đeo hờ hững trên vai, trông hệt như một con mèo cao ngạo lười biếng.
“Chào buổi sáng!” Cô gái buộc tóc đuôi ngựa bước nhanh để đuổi kịp cậu, nghiêng người nở nụ cười chào hỏi.
Cô đã tập luyện điệu cười mỉm này rất lâu trước gương, khóe miệng hơi cong lên, hai lúm đồng tiền nhỏ xuất hiện trên má, trông vô cùng đáng yêu.
Chu Tử Ninh tùy ý gật đầu, mắt liếc qua đỉnh đầu cô bạn. Cậu đưa bàn tay xương khớp rõ ràng lên che miệng ngáp dài.
“Sao vậy?” Lý Y Y lo lắng hỏi.
“Mệt rã rời.” Chu Tử Ninh nhún vai, có nghĩa là mệt đến mức buồn ngủ đấy, nhìn không biết à?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.