Chương 28: Giành giật mèo khỏi tay trộm cướp >.
Black An.Jell
09/06/2017
CHÚ Ý: Chương này chỉ mang tính chất giải trí.
Truyện thì sắp kết rồi, bạn đọc cho xin cái cmt ủng hộ truyện lấy tinh thần viết kết hay đi!!!
Thân iuuuu
_______________Black An.Jell_________________
Mọi thứ cứ đều đều trôi qua, tôi đã bước sang tuổi 20 rồi.
Tôi than thở với hắn: "Tuổi sang đầu hai rồi, già quá, chết mất!"
Hắn bóp mũi tôi, cười lớn: "Già vẫn yêu!"
Hơn bảy tháng từ ngày phẫu thuật tim, tôi khỏe lại, sức khỏe được hồi phục rất tốt. Vì để tăng sức đề kháng, bác sĩ khuyên nên nuôi thú cưng.
Thế là tôi bắt một con mèo về nuôi, được hai tháng, nó nặng gần 4kg, do giống mèo nhỏ nên trông béo múp míp, lông xù bông rất đáng yêu. Tôi quý nó hơn cả thỏi Christian Louboutin cơ mà!
Phòng trọ của tôi ở ngay gần cồng. Chiều nào, con mèo Mín (chẳng thể hiểu sao tôi lại đặt cho nó cái tên dị như vậy nữa) cũng ngồi ở cửa phòng, rên gừ gừ ngắm cảnh, tôi đứng ở trong bếp nấu cơm, thỉnh thoảng gọi đùa nó vài câu, vừa văn có thể thấy nó, khỏi sợ mất.
Giờ tôi đang múc bát canh cá mới nấu xong, định cho Mín ăn một ít, bèn gọi nó hai tiếng. Nó ngửi thấy mùi cá, nhưng vì béo quá ngại đứng dậy hay sao ý, chỉ "Miaoooo" đáp lại.
Tôi lại gọi thêm, rủ bằng được nó vào. Tự dưng, nó kêu "Nghéo...." rồi có tiếng bước chân chạy thình thịch.
Xám mặt, tôi nghi ngay có kẻ bắt mèo, không kịp chuẩn bị, tôi vơ ngay theo cái muôi chạy vụt ra. Lại nhìn thấy tên trộm xách cổ Mín chạy chưa xa. Tôi vừa gào vừa chạy thục mạng:
- "TRỘM MÈO!!! CƯỚP MÈO!!! BỚ NGƯỜI TA!"
- "CON BÀ NÓ! DÁM CƯỚP MÈO CỦA BÀ ĐÂY HẢ???"
Có vẻ như sức khỏe của tôi quá tốt sau lần mổ, sức chạy dai hơn nhiều so với trước, còn tầm 20, 30 mét nữa là bắt kịp tên trộm.
Mọi người chạy ra xem náo nhiệt rất đông, nhưng chỉ là con mèo nên chẳng một ai ra giúp, tôi nghĩ vậy.
Tôi vẫn tiếp tục hét: "MẸ NÓ!!! TRỘM MÈO PHẢI BIẾT NGÓ MẶT CHỦ NHÉ! THẢ NGAY CON MÈO RA!!! ĐÁNH CHẾT GIỜ! TRẢ MÈO ĐÂY!!!"
Tôi nheo nheo mắt, lấy hết sức bình sinh, phi mạnh cái muôi đang lăm lăm trong tay nãy giờ. Cái muôi được nhắm khá chuẩn xác vào gáy tên trộm. Y giật mình, cuống quýt lỏng tay ra, con mèo thừa cơ cắn cho một nhát, rơi xuống.
- "Nghéo..nghéo.."
Con Mín hoảng sợ phi thục mạng về phía tôi. Tôi dừng lại, bế lấy nó, thở hồng hộc như chạy việt dã.
Tên trộm chạy mất hút.
Nhiều người chạy đến cười đùa tôi: "Khiếp quá An ơi! Có con mèo mà la như cháy nhà vậy!"
Tôi sờ sờ tai, cười toe toét, mặt nóng bừng vì vã mồ hôi.
Có chị gái ở phòng 04 đưa điện thoại cho tôi xem: "Em xem này, chị quay được cả đoạn rượt đuổi trâu bò của em lẫn âm thanh chói tai luôn!"
Tôi cười, bảo chị gửi video cho mình, mặt đỏ như quả cà chua chín.
______________Black An.Jell______________
Tối nay tôi phải sang nhà hắn ăn cơm, vì nồi canh cá đã bị hất đổ hoàn toàn, lại còn muộn nữa T.T
Tôi kể chi tiết, xem lại đoạn video, cười sặc sụa: "Hôm nay lúc tao phi muôi vào gáy thằng trộm, chuẩn cực mày ạ! Xong nhìn cái kiểu hắn ta giật mình như bị trúng mũi tên độc há há há há!"
Hắn lôi lọ thuốc từ trong tủ thuốc, xoa bóp chân cho tôi, mặt nhăn nhúm như đít khỉ: "Cô cứ chạy như thế đi rồi có ngày chân bị thương thì khốn! Linh ta linh tinh, mỗi con mèo thôi đấy! Thích thì mai tôi ôm cho cả tá mèo!"
Tôi cầm đùi gà lên gặm, gặm xong giơ tay toàn mỡ bôi loạn xạ lên mặt hắn.
- "Này nhé! Không phải thấy tôi dễ tính không mắng cô là cô thừa cơ đâu nhé! Người đâu bẩn thế không biết!"
Truyện thì sắp kết rồi, bạn đọc cho xin cái cmt ủng hộ truyện lấy tinh thần viết kết hay đi!!!
Thân iuuuu
_______________Black An.Jell_________________
Mọi thứ cứ đều đều trôi qua, tôi đã bước sang tuổi 20 rồi.
Tôi than thở với hắn: "Tuổi sang đầu hai rồi, già quá, chết mất!"
Hắn bóp mũi tôi, cười lớn: "Già vẫn yêu!"
Hơn bảy tháng từ ngày phẫu thuật tim, tôi khỏe lại, sức khỏe được hồi phục rất tốt. Vì để tăng sức đề kháng, bác sĩ khuyên nên nuôi thú cưng.
Thế là tôi bắt một con mèo về nuôi, được hai tháng, nó nặng gần 4kg, do giống mèo nhỏ nên trông béo múp míp, lông xù bông rất đáng yêu. Tôi quý nó hơn cả thỏi Christian Louboutin cơ mà!
Phòng trọ của tôi ở ngay gần cồng. Chiều nào, con mèo Mín (chẳng thể hiểu sao tôi lại đặt cho nó cái tên dị như vậy nữa) cũng ngồi ở cửa phòng, rên gừ gừ ngắm cảnh, tôi đứng ở trong bếp nấu cơm, thỉnh thoảng gọi đùa nó vài câu, vừa văn có thể thấy nó, khỏi sợ mất.
Giờ tôi đang múc bát canh cá mới nấu xong, định cho Mín ăn một ít, bèn gọi nó hai tiếng. Nó ngửi thấy mùi cá, nhưng vì béo quá ngại đứng dậy hay sao ý, chỉ "Miaoooo" đáp lại.
Tôi lại gọi thêm, rủ bằng được nó vào. Tự dưng, nó kêu "Nghéo...." rồi có tiếng bước chân chạy thình thịch.
Xám mặt, tôi nghi ngay có kẻ bắt mèo, không kịp chuẩn bị, tôi vơ ngay theo cái muôi chạy vụt ra. Lại nhìn thấy tên trộm xách cổ Mín chạy chưa xa. Tôi vừa gào vừa chạy thục mạng:
- "TRỘM MÈO!!! CƯỚP MÈO!!! BỚ NGƯỜI TA!"
- "CON BÀ NÓ! DÁM CƯỚP MÈO CỦA BÀ ĐÂY HẢ???"
Có vẻ như sức khỏe của tôi quá tốt sau lần mổ, sức chạy dai hơn nhiều so với trước, còn tầm 20, 30 mét nữa là bắt kịp tên trộm.
Mọi người chạy ra xem náo nhiệt rất đông, nhưng chỉ là con mèo nên chẳng một ai ra giúp, tôi nghĩ vậy.
Tôi vẫn tiếp tục hét: "MẸ NÓ!!! TRỘM MÈO PHẢI BIẾT NGÓ MẶT CHỦ NHÉ! THẢ NGAY CON MÈO RA!!! ĐÁNH CHẾT GIỜ! TRẢ MÈO ĐÂY!!!"
Tôi nheo nheo mắt, lấy hết sức bình sinh, phi mạnh cái muôi đang lăm lăm trong tay nãy giờ. Cái muôi được nhắm khá chuẩn xác vào gáy tên trộm. Y giật mình, cuống quýt lỏng tay ra, con mèo thừa cơ cắn cho một nhát, rơi xuống.
- "Nghéo..nghéo.."
Con Mín hoảng sợ phi thục mạng về phía tôi. Tôi dừng lại, bế lấy nó, thở hồng hộc như chạy việt dã.
Tên trộm chạy mất hút.
Nhiều người chạy đến cười đùa tôi: "Khiếp quá An ơi! Có con mèo mà la như cháy nhà vậy!"
Tôi sờ sờ tai, cười toe toét, mặt nóng bừng vì vã mồ hôi.
Có chị gái ở phòng 04 đưa điện thoại cho tôi xem: "Em xem này, chị quay được cả đoạn rượt đuổi trâu bò của em lẫn âm thanh chói tai luôn!"
Tôi cười, bảo chị gửi video cho mình, mặt đỏ như quả cà chua chín.
______________Black An.Jell______________
Tối nay tôi phải sang nhà hắn ăn cơm, vì nồi canh cá đã bị hất đổ hoàn toàn, lại còn muộn nữa T.T
Tôi kể chi tiết, xem lại đoạn video, cười sặc sụa: "Hôm nay lúc tao phi muôi vào gáy thằng trộm, chuẩn cực mày ạ! Xong nhìn cái kiểu hắn ta giật mình như bị trúng mũi tên độc há há há há!"
Hắn lôi lọ thuốc từ trong tủ thuốc, xoa bóp chân cho tôi, mặt nhăn nhúm như đít khỉ: "Cô cứ chạy như thế đi rồi có ngày chân bị thương thì khốn! Linh ta linh tinh, mỗi con mèo thôi đấy! Thích thì mai tôi ôm cho cả tá mèo!"
Tôi cầm đùi gà lên gặm, gặm xong giơ tay toàn mỡ bôi loạn xạ lên mặt hắn.
- "Này nhé! Không phải thấy tôi dễ tính không mắng cô là cô thừa cơ đâu nhé! Người đâu bẩn thế không biết!"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.