Chương 25: Đuôi
Brenna Hu
02/11/2019
Anh cởi đồ rồi đè lên người cô. Em thô bạo hôn cô làm cô cảm thấy khó thở. Anh hôn môi cô rồi từ từ chuyển xuống vùng cần cổ non nớt. Dục vọng trong lòng lại càng không thể kiềm chế được. Đôi tay của anh nhanh chóng cởi hết đồ của cô
Biết anh đã không thể kiềm chế được bản thân mình. Nhưng cô không muốn mình bị mất sự " trong trắng " trong hoàn cảnh như vậy. Cô giữ lấy đôi tay to lớn của anh lại. Miệng hổn hển nói:
" Đừng.... tôi xin anh... "
" Em đừng đi. Tôi không muốn em đi. Hứa với tôi, đừng đi "
" Chỉ cần anh không làm gì tôi. Tôi hứa sẽ không đi "
" Được "
Sau khi cả hai "thương lượng " với nhau. Cuối cùng cô không dọn đi nữa. Nếu như lúc nãy cô không nói, có lẽ anh cũng sẽ không thể kiềm chế bản thân mình được nữa. Nếu như lúc nãy em thật sự làm tổn thương cô, cả đời này anh cũng không tha thứ cho bản thân mình
Vali cô để gần giường đa được anh kêu người giúp việc sắp xếp lại vào tủ. Anh nhận được cuộc điện thoại cần về công ty. Trước khi đến công ty, anh đã đặt một nụ hôn lên trán cô như lời xin lỗi lúc nãy.
Cô một mìn đi vào vườn hoa xem đã có bao nhiêu hoa nở rồi. Phong Tiểu Vân từ phía sau cô đi tới. Cô ta nói với giọng đầy kiêu ngạo:
" Chị dâu tương lai, chị chưa dọn đi hay sao? Có cần tôi kêu người lên dọn tiếp hay không? "
" Phong Tiểu Vân, cô làm gì cũng phải biết có chừng mực. Nếu không, người ta nắm được cái đuôi của cô thì khổ "
" Cô... "
" Ah, Phong Tiểu Vân, tôi cho cô nghe cái này. "
Nói rồi, Lâm Mẫn Nhi lấy điện thoại của mình ra. Cô cho Phong Tiểu Vân nghe một đoạn ghi âm. Trong đoạn ghi âm là tiếng của cô và cô ta:
" Lúc nãy cô và anh Vĩnh Kỳ, hai người đã làm gì hả? "
" Vĩnh Kỳ. Cô kêu nghe ngọt quá nhỉ "
" Đừng nói vòng vo, mau nói đi "
" Cô có biết mình đang nói chuyện với ai không? Cô đang nói chuyện với chị dâu tương lai của mình đó. Ăn nói cho cẩn thận "
" Tôi nói cho cô biết, anh Vĩnh Kỳ chỉ thuộc về mình tôi thôi. Cô muốn đấu với tôi, còn lâu "
Sau đó là tiếng nước vang lên và tiếng bước chân của Phong Vĩnh Kỳ chạy đến
" Có chuyện gì vậy? "
" Chị hai, em làm gì sai xin chị cứ nói. Đừng hành động như vậy với em "
" Có chuyện gì vậy Tiểu Vân "
" Lúc nãy chị hai xuống hỏi em là từ trước đến nay em luôn vào phòng anh mà không gõ cửa à. Em trả lời chị là dạ rồi chị ấy cầm ly nước trên tay... "
Lâm Mẫn Nhi sau khi cho Phong Tiểu Vân nghe xong đoạn ghi, cô cười nhếch mép với cô ta, nói:
" Sau hả, cô thấy đoạn ghi âm này như thế nào? Nếu như tôi cho Phong Vĩnh Kỳ nghe nó. Cô nghĩ anh ấy sẽ xử cô ra sao?
Biết anh đã không thể kiềm chế được bản thân mình. Nhưng cô không muốn mình bị mất sự " trong trắng " trong hoàn cảnh như vậy. Cô giữ lấy đôi tay to lớn của anh lại. Miệng hổn hển nói:
" Đừng.... tôi xin anh... "
" Em đừng đi. Tôi không muốn em đi. Hứa với tôi, đừng đi "
" Chỉ cần anh không làm gì tôi. Tôi hứa sẽ không đi "
" Được "
Sau khi cả hai "thương lượng " với nhau. Cuối cùng cô không dọn đi nữa. Nếu như lúc nãy cô không nói, có lẽ anh cũng sẽ không thể kiềm chế bản thân mình được nữa. Nếu như lúc nãy em thật sự làm tổn thương cô, cả đời này anh cũng không tha thứ cho bản thân mình
Vali cô để gần giường đa được anh kêu người giúp việc sắp xếp lại vào tủ. Anh nhận được cuộc điện thoại cần về công ty. Trước khi đến công ty, anh đã đặt một nụ hôn lên trán cô như lời xin lỗi lúc nãy.
Cô một mìn đi vào vườn hoa xem đã có bao nhiêu hoa nở rồi. Phong Tiểu Vân từ phía sau cô đi tới. Cô ta nói với giọng đầy kiêu ngạo:
" Chị dâu tương lai, chị chưa dọn đi hay sao? Có cần tôi kêu người lên dọn tiếp hay không? "
" Phong Tiểu Vân, cô làm gì cũng phải biết có chừng mực. Nếu không, người ta nắm được cái đuôi của cô thì khổ "
" Cô... "
" Ah, Phong Tiểu Vân, tôi cho cô nghe cái này. "
Nói rồi, Lâm Mẫn Nhi lấy điện thoại của mình ra. Cô cho Phong Tiểu Vân nghe một đoạn ghi âm. Trong đoạn ghi âm là tiếng của cô và cô ta:
" Lúc nãy cô và anh Vĩnh Kỳ, hai người đã làm gì hả? "
" Vĩnh Kỳ. Cô kêu nghe ngọt quá nhỉ "
" Đừng nói vòng vo, mau nói đi "
" Cô có biết mình đang nói chuyện với ai không? Cô đang nói chuyện với chị dâu tương lai của mình đó. Ăn nói cho cẩn thận "
" Tôi nói cho cô biết, anh Vĩnh Kỳ chỉ thuộc về mình tôi thôi. Cô muốn đấu với tôi, còn lâu "
Sau đó là tiếng nước vang lên và tiếng bước chân của Phong Vĩnh Kỳ chạy đến
" Có chuyện gì vậy? "
" Chị hai, em làm gì sai xin chị cứ nói. Đừng hành động như vậy với em "
" Có chuyện gì vậy Tiểu Vân "
" Lúc nãy chị hai xuống hỏi em là từ trước đến nay em luôn vào phòng anh mà không gõ cửa à. Em trả lời chị là dạ rồi chị ấy cầm ly nước trên tay... "
Lâm Mẫn Nhi sau khi cho Phong Tiểu Vân nghe xong đoạn ghi, cô cười nhếch mép với cô ta, nói:
" Sau hả, cô thấy đoạn ghi âm này như thế nào? Nếu như tôi cho Phong Vĩnh Kỳ nghe nó. Cô nghĩ anh ấy sẽ xử cô ra sao?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.