Bảo Mẫu Mềm Mại Nhiều Nước Của Hắn
Chương 27
Trời Không Mưa
22/11/2024
27. Liếm lồn/ dụ vợ tuốt dương v*t cho mình
Hạ Nguyên sợ hãi run rẩy như con mồi sắp rơi vào miệng cọp, Bùi Nam Thạch mê mẩn ôm lấy cậu hôn hít, nhận thấy cậu đang run rẩy, hắn thả lỏng thắc mắc hỏi: “Bé ngoan, sao cứ run hoài vậy?”
"Tôi... tôi..." Hạ Nguyên trông vô cùng sợ hãi, khuôn miệng run run.
Vì ngài nói muốn chịch mông nhỏ của tôi mà tôi sợ đau nên…
“Có phải *** nhỏ còn đau không?” Bùi Nam Thạch hỏi, sau đó lòng không hề áy náy nhưng vẫn xin lỗi: “Anh xin lỗi, tất cả là do tối qua chồng dùng sức nhiều quá.”
Hắn bế Hạ Nguyên đặt lên giường, sau đó cởi quần của cậu ra.
"Để chồng giúp em xem một chút."
"Không, không cần."
Hạ Nguyên cố ngăn tay hắn cởi quần mình, đồng thời không ngừng lùi lại.
Bùi Nam Thạch đẩy mạnh tay cậu ra, thành thục tụt quần ngoài và quần lót của cậu xuống đầu gối, sau đó tách hai đùi cậu ra, để lộ sò múp mũm mĩm đỏ bừng.
Mặc dù *** nhỏ to hơn, đỏ hơn và sưng tấy hơn bình thường sau khi bị miệng hắn chà đạp, nhưng may thay nó không bị thương, chỉ cần xoa thuốc tiêu sưng sẽ ổn.
Tay hắn nhẹ nhàng chạm vào, người Hạ Nguyên căng thẳng, khẽ run lên.
“*** dâm của bé ngoan sưng tấy thành như thế này rồi, thật đáng thương”.
Giọng điệu của hắn nghe không có vẻ gì là thương xót mà thay vào đó là sự phấn khích tàn nhẫn.
“Nhưng bé ngoan đừng lo lắng, chồng liếm em mấy cái, sẽ hết sưng ngay thôi.”
"Không, không, không!" Hạ Nguyên sợ hãi đến mức cuộn chăn, lùi ra sau. Cậu rất kinh ngạc khi biết Bùi tiên sinh lại có thể là một kẻ háo sắc khát tình như vậy, sò non của cậu sẽ sưng phồng lên vẫn không chịu buông ra.
"Đừng sợ mà bé ngoan, nước bọt có thể chữa được mọi bệnh tật. Chồng sẽ dùng nước bọt giúp em tiêu sưng, hết sưng rồi, sẽ không đau nữa."
Hắn tiến đến gần người đã di chuyển ra xa một chút kia, tóm lấy hai chân cậu rồi tách hai chân đối phương ra hai bên, khiến Hạ Nguyên phải đáng xấu hổ dang rộng đùi, để lộ ra âm đ*o nhỏ màu đỏ tươi phơi bày trước mặt hắn.
Hạ Nguyên sợ hãi vô cùng, không tin lời nói bậy của hắn. Hắn đã bộc lộ bản chất biến thái, chắc chắn hắn muốn chịch bướm của cậu.
Hu hu, người xấu, rõ ràng đã nói hôm nay sẽ không chơi bướm nhỏ của cậu mà.
Bùi Nam Thạch đang định hôn cu nhỏ và âu yếm bé bướm luôn khiến lòng hắn ngứa ngáy kia, bỗng nghe thấy Hạ Nguyên khóc thảm thiết.
Hắn lập tức buông chân cậu ra, bò lên trên người cậu, đau lòng hỏi: "Sao vậy bé ngoan? Em thấy khó chịu ở đâu à?"
Hạ Nguyên rưng rưng nước mắt nhìn hắn, ướt át phàn nàn: "Ngài, ngài nói hôm nay không chơi tôi..."
"Được rồi, hôm nay anh không làm, âm hộ của Nguyên Nguyên sưng tấy rồi, chồng mà còn ** sẽ làm em bị thương mất." Hắn nghiêm túc trả lời.
"Vậy tại sao ngài còn muốn cái đó..." Hạ Nguyên bất mãn nói.
"Cái nào?" Bùi Nam Thạch nghiêng đầu suy nghĩ một lúc mới nhận ra: "Bé ngoan nói vụ anh định liếm *** em hả? Không phải chồng đã bảo làm vậy vì giúp em bớt sưng sao?"
“Nói dối.” Hạ Nguyên phản bác, cách này sao tiêu sưng được.
“Anh không hề lừa em.” Hắn vừa nói vừa lau nước mắt cho cậu, “Chồng sẽ không bao giờ lừa dối bé ngoan.”
Hạ Nguyên còn đang khóc, sau chuyện tối qua, cậu không tin những lời Bùi Nam Thạch nói sẽ không chạm vào mình nữa.
Bùi Nam Thạch không biết trong lòng Hạ Nguyên đang nghĩ điều gì, ban đầu vốn chỉ muốn giúp cậu lau sạch nước mắt, nhưng rồi không thể kiềm chế được hôn cậu, đặc biệt là khi nhìn thấy đôi môi ẩm ướt bĩu ra vì bất bình, lúc chạm vào có vị như thạch dâu tây khiến người ta thèm thuồng.
Thế là hắn không khách khí mút miệng đối phương, thè lưỡi ra liếm láp, cho đến khi miệng cậu hơi sưng đỏ lên, sau đó đầu lưỡi chạm vào khe hở giữa môi, cẩn thận liếm những chiếc răng đều, rồi thọc vào trong, tung hoành dọc theo bức tường thịt, cuối cùng cuốn lấy quấn quanh chiếc lưỡi mềm mại của cậu.
Ngay cả sau khi đã trải qua một cuộc tình sống động như vậy vào đêm qua, Hạ Nguyên vẫn ngây thơ như một tờ giấy trắng về phương diện này. Cậu không thể sánh được với Bùi Nam Thạch, tráo lưỡi được một lúc, cậu choáng váng đến mức khả năng suy nghĩ dần tan rã, không thể không phát ra tiếng rên mơ hồ từ xoang mũi.
Bùi Nam Thạch lè lưỡi câu lấy đầu lưỡi cậu, tham lam liếm hết nước bọt vào miệng, không nặng không nhẹ đẩy cái lều bự ái muội ở thân dưới về phía chỗ sưng tấy của Hạ Nguyên.
Hạ Nguyên bị hắn mút đến nỗi lưỡi tê dại, hai mắt mơ hồ như lạc vào sương mù mênh mông, trong cơ thể cảm thấy lâng lâng.
Bùi Nam Thạch hôn cậu hồi lâu mới thỏa mãn buông ra, trong mắt tràn đầy dục vọng, nhìn thấy gò má ửng đỏ ý loạn tình mê của người dưới thân, giọng hắn hưng phấn có chút khàn khàn nói: "Bé ngoan, chồng sẽ liếm *** cho em.”
Đầu óc Hạ Nguyên choáng váng không còn hiểu được ý tứ trong lời nói của hắn nữa, chỉ ngây ngốc nhìn hắn.
Thật dễ thương.
Bùi Nam Thạch lại hôn môi cậu, đứng dậy lùi lại một khoảng, khi cúi đầu nhìn xuống thì thấy quần của cậu đã ướt đẫm vì bị thứ "hung khí" kia ma sát ra ra từng giọt nước lấp lánh.
Đĩ nhỏ, càng ngày càng dâm.
Đôi mắt hắn tối sầm, hắn duỗi ngón trỏ nhúng một ít chất lỏng rồi dùng ngón cái móc bướm.
Chất lỏng dính nhớp, có mùi ngọt ngào chỉ có thể tìm được trên người bé điếm.
Bé ngoan ngọt ngào của hắn là đĩ nhỏ dâm đãng lại không biết điều đó.
Hạ Nguyên bừng tỉnh lại giãy dụa từ chối vì bị ngón tay chạm vào. Cậu chưa kịp nói gì thì đôi môi của người đàn ông đã áp vào lên hai tép thịt mỏng manh, sự từ chối biến thành một tiếng rên rỉ quyến rũ ngân lên từ cổ họng: "Ư, ưm, đừng..."
Bùi Nam Thạch đặt hai chân cậu lên vai mình, hai tay giữ chặt eo cậu, dùng đầu ngón tay mơn trớn làn da mỏng manh của cậu, đồng thời khuôn miệng say mê liếm láp *** nhỏ mọng nước.
Chiếc lưỡi rộng luồn vào khe hẹp, liếm từ dưới lên, liếm cả hột le ở vị trí cao nhất rồi sắc tình đảo quanh đá lưỡi vào nó.
*** múp được sưởi ấm bởi nhiệt độ từ miệng người đàn ông, mỗi khi lưỡi người đàn ông liếm qua, cảm giác ê ẩm ngứa ngáy râm ran lan từ phần dưới ra khắp cơ thể, khiến cậu cảm thấy xấu hổ lại thoải mái khó nhịn.
“Hic, đừng, đừng liếm nữa…”
Mặc dù đây không phải là lần đầu tiên hắn bú *** cậu, đêm qua đã trải nghiệm trong lúc tỉnh táo, nhưng dù sao thì đây vẫn là ban ngày, nên càng khiến cậu sướng đến hoảng loạn hơn, giống như đang làm chuyện xấu nào đó.
Giọng nói của điếm nhỏ rất quyến rũ kích tình, ngoài miệng la đừng, nhưng *** nhỏ hợp tác rất tốt mấp máy chảy nước mỗi lúc một nhiều, dục vọng của Bùi Nam Thạch Dục dâng trào thôi thúc hắn chơi cậu mạnh hơn.
Tiếng hút nước càng ngày càng rõ ràng gợi lên bầu không khí đặc biệt sắc tình gợi dục.
Hạ Nguyên bị liếm đến toàn thân bủn rủn, nước mắt trào ra.
Thật xót, thật ngứa, cũng thật thoải mái.
Hu hu hu, cậu thực sự biến thành sắc quỷ rôi thế mà lại cảm thấy thoải mái.
Sau khi Bùi Nam Thạch húp hết một ngụm nước dâm lớn nữa, hắn mới ngẩng đầu lên, nhìn Hạ Nguyên với ánh mắt đong đầy yêu thương, nói: “Nước dâm của bé ngoan ngọt quá, chồng thích lắm, chảy nhiều hơn cho chồng uống đi.”
Nói xong hắn lại cúi đầu ngậm khe thịt vào miệng.
“Ư, ư, đừng...đồ nói dối..."
Hạ Nguyên lên án trong nước mắt.
Đồ nói dối, hắn đã nói không, sẽ không chịch cậu mà, cuối cùng vẫn ** cậu.
Huhu, lưỡi của Bùi tiên sinh nóng quá lại mềm nữa, sắp làm tan chảy cái âm hộ bé nhỏ của cậu rồi.
Kẻ xấu, đồ lừa đảo.
“Ưm-huh…”
Cậu cắn chặt môi kìm nén cảm xúc muốn tuôn trào, nhưng lại không thể kiềm chế được tiếng rên rỉ phát ra từ mũi mình.
Lưỡi hắn lần theo từng tấc thịt mềm mại để tìm ra điểm nhạy cảm trong *** mềm rồi cứ liên tục chọc vào điểm n*ng đó một cách hung ác.
"Ah……"
Hạ Nguyên nhịn không được thốt ra tiếng rên rỉ.
“Đừng, đừng chọc vào đó, hic xót quá…”
Bùi Nam Thạch liều mạng đâm vào đó, tận hưởng sự tiếp xúc tuyệt vời khi da thịt trong đường xoắn quanh lưỡi hắn.
Hạ Nguyên nhịn không được đá chân một cái, nhưng dưới sự kiềm chặt của Bùi Nam Thạch trông thật đáng thương yếu ớt.
“Hơ..."
Khi đầu lưỡi của hắn chạm vào điểm nhạy cảm và ấn mạnh, một dòng điện lưu lớn đột nhiên bùng phát giống như pháo hoa nổ tung, cậu không nhịn được cong eo, thít mông lại đạt đến đỉnh cao dục vọng.
*** nhỏ phun ra một trận hồng thủy, đều bị Bùi Nam Thạch tham lam hút vào nuốt ừng ực, hắn rê lưỡi liếm mép thịt thêm vài lần nữa cho đến khi bên trên không còn chút nước sốt nào, đồng thời để lại nước bọt sáng lấp lánh của mình ở đó, mới nhếch môi hài lòng, đứng dậy nhìn Hạ Nguyên thở hổn hển trong cơn cực khoái, tâm trạng vô cùng tốt.
“Bé ngoan, chồng đã bôi nước miếng lên rồi. *** dâm dính đầy nước bọt của chồng, sẽ tiêu sưng nhanh thôi." Hắn nói như đang nhận công, suồng sã hôn Hạ Nguyên nằm dưới người mình, ngắm nhìn khuôn mặt đê mê của cậu.
"*** dâm của bé ngoan n*ng lên là chảy nước ào ạt, suýt nữa đã cuốn trôi luôn nước bọt của chồng rồi, may mà chồng đã giúp cưng liếm sạch. Chồng làm tốt lắm đúng không?” Phần thân dưới khổng lồ của hắn lại cọ sát vào người Hạ Nguyên, "Chồng đã giúp *** non chữa khỏi bệnh rồi, giờ em cũng giúp chồng chữa trị cho *** bự được không?"
Hạ Nguyên cự tuyệt theo bản năng: "Không được, sẽ đau..."
"Đừng lo mà bé ngoan, không chơi *** non, chồng đã hứa sẽ không *** thì sẽ không *** em." hắn vừa nói vừa cởi quần, thả ra con *** cương cứng đập xuống vùng bụng dưới của Hạ Nguyên, hắn nắm lấy bàn tay nhỏ nhắn mềm mại của cậu, khàn giọng thủ thỉ phả hơi vào lỗ tai cậu: “Bé ngoan, chỉ cần dùng tay chữa trị cho chồng là được.”
Tay Hạ Nguyên vẫn còn bối rối, cậu giật mình khi bàn tay chạm vào vật thô to cứng cáp đó. Nóng, nóng quá.
Hạ Nguyên ủy khuất nhìn hắn, có chút sợ hãi muốn rút tay lại, nhưng bị đối phương giữ chặt đặt lên *** hắn.
“Bảo bối, giúp chồng đi, chồng đau quá.” hắn dùng đôi mắt cún con nhìn cậu, giọng điệu đáng thương khiến lòng cậu mềm nhũn, đỏ mặt nói: “Tôi, tôi không biết……”
"Không sao, chồng sẽ dạy em." Trong giọng nói trầm thấp của hắn có chút vui sướng, hắn nắm lấy bàn tay nhỏ nhắn của Hạ Nguyên, quấn chặt lấy con *** của mình, bắt đầu vuốt ve lên xuống.
Lòng bàn tay nóng nóng khiến Hạ Nguyên ngượng ngùng nhắm mắt lại, giọng run run nói: "Ngài, nhanh lên."
Bùi Nam Thạch cười khẽ, vui vẻ nói: “Bé ngoan tốt quá, làm chồng thương không rời em được.”
Rồi hắn nắm lấy tay Hạ Nguyên tăng tốc, từ gốc dương v*t đến đỉnh đầu khấc, từ quy đầu đến gốc rễ, bao quy đầu và phần thịt ma sát phát ra âm thanh dính nhớp.
Tim Hạ Nguyên đập loạn xạ. Cậu không nói phải di chuyển nhanh hơn, cậu bảo hắn kết thúc nhanh chóng mà, ngài ấy, haizz, bỏ đi.
Thứ trong tay cậu vừa bự vừa cứng, một tay không thể bao trọn lấy nó. Bùi Nam Thạch nắm lấy tay cậu không ngừng trượt trên vật thể to lớn đó. Hạ Nguyên cảm thấy lòng bàn tay mình như bị lửa đốt, nóng hổi và đau đớn. Lông mu dày, bìu dái khổng lồ, những đường gân nổi lên cùng cái đầu khấc nhẵn nhụi đều được truyền đến trung khu thần kinh theo cái chạm của tay cậu, tuy không nhìn nhưng cậu vẫn cảm nhận được. Cậu tưởng tượng ra thứ dữ tợn sừng sững trong tay mình, không khỏi xấu hổ đến nỗi ngón chân co lại, dùng tay kia che mắt lại, như thể làm vậy có thể giảm bớt phần nào sự xấu hổ.
Bàn tay nhỏ nhắn của Hạ Nguyên tuy mềm mại nhưng từ nhỏ đã làm công việc đồng áng, đầu ngón tay hơi chai sạn, cảm giác chạm vào da thịt thật ngứa ngáy tê dại, thoải mái đến mức Bùi Nam Thạch không ngừng buông ra thở ra những tiếng kêu hổn hển gợi cảm bên tai cậu.
Hạ Nguyên nghe vậy mặt đỏ bừng, lẩm bẩm nói: “Ngài, ngài có thể ngừng thở được không?"
“Không thể đâu, bé ngoan.” giọng nói khàn khàn, âm điệu trầm thấp cực kỳ quyến rũ: “Bàn tay nhỏ bé của cưng mềm mại lắm, tuốt chồng phê không chịu được.”
Đầu óc Hạ Nguyên như có lửa đốt, cậu nhắm chặt mắt lại.
Biến thái quá, cái đồ xấu xa này!
"Bé ngoan, thật tuyệt vời, chồng sướng chết mất." hắn không biết xấu hổ tiếp tục nói vào tai cậu, "A ha... vợ của anh... vợ yêu của anh..."
Cảm giác từ bàn tay nhỏ bé của Hạ Nguyên rất khác so với lúc hắn tự thẩm bằng tay mình. Khi thủ dâm hắn chỉ đơn giản là phóng thích ham muốn, cảm giác khoái cảm không mặn không nhạt, nhưng đôi tay nhỏ nhắn của Hạ Nguyên lại khiến hắn cảm thấy thống khoái khó tả, nhất là khi hắn cúi đầu nhìn thấy đôi bàn tay xinh xắn trắng nõn mềm mại bao bọc lấy vật màu tím xấu xí của hắn rồi di chuyển lên xuống, tâm trạng của hắn càng hưng phấn hơn.
Hơ……
Chỗ nào của đĩ nhỏ cũng quyến rũ hết, chỉ cần một bàn tay nhỏ bé cũng có thể khiến hắn thoải mái đến mức da đầu tê dại. Hắn muốn ** từng bộ phận trên cơ thể cậu, rải tinh dịch khắp người cậu, dù có chết trên người cậu cũng không hối hận.
Chết mất thôi, cậu sinh ra để làm vợ hắn.
"Ngài, ngài không sao chứ..." Hạ Nguyên hỏi.
Cậu cảm giác như da ở lòng bàn tay bị trầy xước, có chút đau, cổ tay đau nhức vô cùng.
"Sắp xong rồi, bé ngoan." Giọng nói của Bùi Nam Thạch rõ ràng đang được đè nén. Hắn di chuyển tay cậu nhanh đến mức như có tia lửa điện bắn ra, bụng dưới cũng phối hợp ra sức dập vào lòng bàn tay cậu.
dương v*t dần dần cứng lại đến mức tối đa nhờ sự thoải mái về thể chất và tâm lý, túi tinh cũng ngo ngoe rục rịch muốn phóng thích. Bùi Nam Thạch tuốt ác liệt hàng chục lần rôid phát ra một tiếng gầm thô bạo như dã thú, từ trong lỗ tiểu phun ra.
Thứ khổng lồ trong lòng bàn tay đang phập phồng, từng luồng chất lỏng nóng hổi phun lên eo và chân của cậu, Hạ Nguyên xấu hổ muốn rút tay để tránh né, nhưng Bùi Nam Thạch đã giữ chặt tay không chịu buông cậu ra. Tay còn lại thì ôm lấy eo cậu không cho cậu trốn.
Hạ Nguyên buộc phải chấp nhận sự thật rằng cơ thể mình dính đầy tinh dịch, toàn bộ cơ thể cậu phiếm hồng vì sự thật này.
Tinh dịch của Bùi Nam Thạch nhiều và đặc đến mức Hạ Nguyên có cảm giác như bị xịt khắp chân, không khí tràn ngập mùi cây hoa thạch nam nồng nặc.
dương v*t cuối cùng cũng dừng việc bắn tinh, hơi thở nặng nề dồn dập của Bùi Nam Thạch cũng dần dần chậm lại. Hắn buông tay Hạ Nguyên ra, ôm lấy eo Hạ Nguyên, ôm chặt lấy cậu.
"Bé ngoan giỏi quá, giúp chồng chữa lành dương v*t sưng tấy của anh." Hắn vừa say mê hôn lên xoáy tóc cậu vừa nói: "Vợ ngoan, chồng thích em quá, thích em chết đi được."
Hạ Nguyên nằm bất động trong lòng hắn, nghe những lời yêu đương ngốc nghếch của hắn mà đầu óc quay cuồng.
Hạ Nguyên sợ hãi run rẩy như con mồi sắp rơi vào miệng cọp, Bùi Nam Thạch mê mẩn ôm lấy cậu hôn hít, nhận thấy cậu đang run rẩy, hắn thả lỏng thắc mắc hỏi: “Bé ngoan, sao cứ run hoài vậy?”
"Tôi... tôi..." Hạ Nguyên trông vô cùng sợ hãi, khuôn miệng run run.
Vì ngài nói muốn chịch mông nhỏ của tôi mà tôi sợ đau nên…
“Có phải *** nhỏ còn đau không?” Bùi Nam Thạch hỏi, sau đó lòng không hề áy náy nhưng vẫn xin lỗi: “Anh xin lỗi, tất cả là do tối qua chồng dùng sức nhiều quá.”
Hắn bế Hạ Nguyên đặt lên giường, sau đó cởi quần của cậu ra.
"Để chồng giúp em xem một chút."
"Không, không cần."
Hạ Nguyên cố ngăn tay hắn cởi quần mình, đồng thời không ngừng lùi lại.
Bùi Nam Thạch đẩy mạnh tay cậu ra, thành thục tụt quần ngoài và quần lót của cậu xuống đầu gối, sau đó tách hai đùi cậu ra, để lộ sò múp mũm mĩm đỏ bừng.
Mặc dù *** nhỏ to hơn, đỏ hơn và sưng tấy hơn bình thường sau khi bị miệng hắn chà đạp, nhưng may thay nó không bị thương, chỉ cần xoa thuốc tiêu sưng sẽ ổn.
Tay hắn nhẹ nhàng chạm vào, người Hạ Nguyên căng thẳng, khẽ run lên.
“*** dâm của bé ngoan sưng tấy thành như thế này rồi, thật đáng thương”.
Giọng điệu của hắn nghe không có vẻ gì là thương xót mà thay vào đó là sự phấn khích tàn nhẫn.
“Nhưng bé ngoan đừng lo lắng, chồng liếm em mấy cái, sẽ hết sưng ngay thôi.”
"Không, không, không!" Hạ Nguyên sợ hãi đến mức cuộn chăn, lùi ra sau. Cậu rất kinh ngạc khi biết Bùi tiên sinh lại có thể là một kẻ háo sắc khát tình như vậy, sò non của cậu sẽ sưng phồng lên vẫn không chịu buông ra.
"Đừng sợ mà bé ngoan, nước bọt có thể chữa được mọi bệnh tật. Chồng sẽ dùng nước bọt giúp em tiêu sưng, hết sưng rồi, sẽ không đau nữa."
Hắn tiến đến gần người đã di chuyển ra xa một chút kia, tóm lấy hai chân cậu rồi tách hai chân đối phương ra hai bên, khiến Hạ Nguyên phải đáng xấu hổ dang rộng đùi, để lộ ra âm đ*o nhỏ màu đỏ tươi phơi bày trước mặt hắn.
Hạ Nguyên sợ hãi vô cùng, không tin lời nói bậy của hắn. Hắn đã bộc lộ bản chất biến thái, chắc chắn hắn muốn chịch bướm của cậu.
Hu hu, người xấu, rõ ràng đã nói hôm nay sẽ không chơi bướm nhỏ của cậu mà.
Bùi Nam Thạch đang định hôn cu nhỏ và âu yếm bé bướm luôn khiến lòng hắn ngứa ngáy kia, bỗng nghe thấy Hạ Nguyên khóc thảm thiết.
Hắn lập tức buông chân cậu ra, bò lên trên người cậu, đau lòng hỏi: "Sao vậy bé ngoan? Em thấy khó chịu ở đâu à?"
Hạ Nguyên rưng rưng nước mắt nhìn hắn, ướt át phàn nàn: "Ngài, ngài nói hôm nay không chơi tôi..."
"Được rồi, hôm nay anh không làm, âm hộ của Nguyên Nguyên sưng tấy rồi, chồng mà còn ** sẽ làm em bị thương mất." Hắn nghiêm túc trả lời.
"Vậy tại sao ngài còn muốn cái đó..." Hạ Nguyên bất mãn nói.
"Cái nào?" Bùi Nam Thạch nghiêng đầu suy nghĩ một lúc mới nhận ra: "Bé ngoan nói vụ anh định liếm *** em hả? Không phải chồng đã bảo làm vậy vì giúp em bớt sưng sao?"
“Nói dối.” Hạ Nguyên phản bác, cách này sao tiêu sưng được.
“Anh không hề lừa em.” Hắn vừa nói vừa lau nước mắt cho cậu, “Chồng sẽ không bao giờ lừa dối bé ngoan.”
Hạ Nguyên còn đang khóc, sau chuyện tối qua, cậu không tin những lời Bùi Nam Thạch nói sẽ không chạm vào mình nữa.
Bùi Nam Thạch không biết trong lòng Hạ Nguyên đang nghĩ điều gì, ban đầu vốn chỉ muốn giúp cậu lau sạch nước mắt, nhưng rồi không thể kiềm chế được hôn cậu, đặc biệt là khi nhìn thấy đôi môi ẩm ướt bĩu ra vì bất bình, lúc chạm vào có vị như thạch dâu tây khiến người ta thèm thuồng.
Thế là hắn không khách khí mút miệng đối phương, thè lưỡi ra liếm láp, cho đến khi miệng cậu hơi sưng đỏ lên, sau đó đầu lưỡi chạm vào khe hở giữa môi, cẩn thận liếm những chiếc răng đều, rồi thọc vào trong, tung hoành dọc theo bức tường thịt, cuối cùng cuốn lấy quấn quanh chiếc lưỡi mềm mại của cậu.
Ngay cả sau khi đã trải qua một cuộc tình sống động như vậy vào đêm qua, Hạ Nguyên vẫn ngây thơ như một tờ giấy trắng về phương diện này. Cậu không thể sánh được với Bùi Nam Thạch, tráo lưỡi được một lúc, cậu choáng váng đến mức khả năng suy nghĩ dần tan rã, không thể không phát ra tiếng rên mơ hồ từ xoang mũi.
Bùi Nam Thạch lè lưỡi câu lấy đầu lưỡi cậu, tham lam liếm hết nước bọt vào miệng, không nặng không nhẹ đẩy cái lều bự ái muội ở thân dưới về phía chỗ sưng tấy của Hạ Nguyên.
Hạ Nguyên bị hắn mút đến nỗi lưỡi tê dại, hai mắt mơ hồ như lạc vào sương mù mênh mông, trong cơ thể cảm thấy lâng lâng.
Bùi Nam Thạch hôn cậu hồi lâu mới thỏa mãn buông ra, trong mắt tràn đầy dục vọng, nhìn thấy gò má ửng đỏ ý loạn tình mê của người dưới thân, giọng hắn hưng phấn có chút khàn khàn nói: "Bé ngoan, chồng sẽ liếm *** cho em.”
Đầu óc Hạ Nguyên choáng váng không còn hiểu được ý tứ trong lời nói của hắn nữa, chỉ ngây ngốc nhìn hắn.
Thật dễ thương.
Bùi Nam Thạch lại hôn môi cậu, đứng dậy lùi lại một khoảng, khi cúi đầu nhìn xuống thì thấy quần của cậu đã ướt đẫm vì bị thứ "hung khí" kia ma sát ra ra từng giọt nước lấp lánh.
Đĩ nhỏ, càng ngày càng dâm.
Đôi mắt hắn tối sầm, hắn duỗi ngón trỏ nhúng một ít chất lỏng rồi dùng ngón cái móc bướm.
Chất lỏng dính nhớp, có mùi ngọt ngào chỉ có thể tìm được trên người bé điếm.
Bé ngoan ngọt ngào của hắn là đĩ nhỏ dâm đãng lại không biết điều đó.
Hạ Nguyên bừng tỉnh lại giãy dụa từ chối vì bị ngón tay chạm vào. Cậu chưa kịp nói gì thì đôi môi của người đàn ông đã áp vào lên hai tép thịt mỏng manh, sự từ chối biến thành một tiếng rên rỉ quyến rũ ngân lên từ cổ họng: "Ư, ưm, đừng..."
Bùi Nam Thạch đặt hai chân cậu lên vai mình, hai tay giữ chặt eo cậu, dùng đầu ngón tay mơn trớn làn da mỏng manh của cậu, đồng thời khuôn miệng say mê liếm láp *** nhỏ mọng nước.
Chiếc lưỡi rộng luồn vào khe hẹp, liếm từ dưới lên, liếm cả hột le ở vị trí cao nhất rồi sắc tình đảo quanh đá lưỡi vào nó.
*** múp được sưởi ấm bởi nhiệt độ từ miệng người đàn ông, mỗi khi lưỡi người đàn ông liếm qua, cảm giác ê ẩm ngứa ngáy râm ran lan từ phần dưới ra khắp cơ thể, khiến cậu cảm thấy xấu hổ lại thoải mái khó nhịn.
“Hic, đừng, đừng liếm nữa…”
Mặc dù đây không phải là lần đầu tiên hắn bú *** cậu, đêm qua đã trải nghiệm trong lúc tỉnh táo, nhưng dù sao thì đây vẫn là ban ngày, nên càng khiến cậu sướng đến hoảng loạn hơn, giống như đang làm chuyện xấu nào đó.
Giọng nói của điếm nhỏ rất quyến rũ kích tình, ngoài miệng la đừng, nhưng *** nhỏ hợp tác rất tốt mấp máy chảy nước mỗi lúc một nhiều, dục vọng của Bùi Nam Thạch Dục dâng trào thôi thúc hắn chơi cậu mạnh hơn.
Tiếng hút nước càng ngày càng rõ ràng gợi lên bầu không khí đặc biệt sắc tình gợi dục.
Hạ Nguyên bị liếm đến toàn thân bủn rủn, nước mắt trào ra.
Thật xót, thật ngứa, cũng thật thoải mái.
Hu hu hu, cậu thực sự biến thành sắc quỷ rôi thế mà lại cảm thấy thoải mái.
Sau khi Bùi Nam Thạch húp hết một ngụm nước dâm lớn nữa, hắn mới ngẩng đầu lên, nhìn Hạ Nguyên với ánh mắt đong đầy yêu thương, nói: “Nước dâm của bé ngoan ngọt quá, chồng thích lắm, chảy nhiều hơn cho chồng uống đi.”
Nói xong hắn lại cúi đầu ngậm khe thịt vào miệng.
“Ư, ư, đừng...đồ nói dối..."
Hạ Nguyên lên án trong nước mắt.
Đồ nói dối, hắn đã nói không, sẽ không chịch cậu mà, cuối cùng vẫn ** cậu.
Huhu, lưỡi của Bùi tiên sinh nóng quá lại mềm nữa, sắp làm tan chảy cái âm hộ bé nhỏ của cậu rồi.
Kẻ xấu, đồ lừa đảo.
“Ưm-huh…”
Cậu cắn chặt môi kìm nén cảm xúc muốn tuôn trào, nhưng lại không thể kiềm chế được tiếng rên rỉ phát ra từ mũi mình.
Lưỡi hắn lần theo từng tấc thịt mềm mại để tìm ra điểm nhạy cảm trong *** mềm rồi cứ liên tục chọc vào điểm n*ng đó một cách hung ác.
"Ah……"
Hạ Nguyên nhịn không được thốt ra tiếng rên rỉ.
“Đừng, đừng chọc vào đó, hic xót quá…”
Bùi Nam Thạch liều mạng đâm vào đó, tận hưởng sự tiếp xúc tuyệt vời khi da thịt trong đường xoắn quanh lưỡi hắn.
Hạ Nguyên nhịn không được đá chân một cái, nhưng dưới sự kiềm chặt của Bùi Nam Thạch trông thật đáng thương yếu ớt.
“Hơ..."
Khi đầu lưỡi của hắn chạm vào điểm nhạy cảm và ấn mạnh, một dòng điện lưu lớn đột nhiên bùng phát giống như pháo hoa nổ tung, cậu không nhịn được cong eo, thít mông lại đạt đến đỉnh cao dục vọng.
*** nhỏ phun ra một trận hồng thủy, đều bị Bùi Nam Thạch tham lam hút vào nuốt ừng ực, hắn rê lưỡi liếm mép thịt thêm vài lần nữa cho đến khi bên trên không còn chút nước sốt nào, đồng thời để lại nước bọt sáng lấp lánh của mình ở đó, mới nhếch môi hài lòng, đứng dậy nhìn Hạ Nguyên thở hổn hển trong cơn cực khoái, tâm trạng vô cùng tốt.
“Bé ngoan, chồng đã bôi nước miếng lên rồi. *** dâm dính đầy nước bọt của chồng, sẽ tiêu sưng nhanh thôi." Hắn nói như đang nhận công, suồng sã hôn Hạ Nguyên nằm dưới người mình, ngắm nhìn khuôn mặt đê mê của cậu.
"*** dâm của bé ngoan n*ng lên là chảy nước ào ạt, suýt nữa đã cuốn trôi luôn nước bọt của chồng rồi, may mà chồng đã giúp cưng liếm sạch. Chồng làm tốt lắm đúng không?” Phần thân dưới khổng lồ của hắn lại cọ sát vào người Hạ Nguyên, "Chồng đã giúp *** non chữa khỏi bệnh rồi, giờ em cũng giúp chồng chữa trị cho *** bự được không?"
Hạ Nguyên cự tuyệt theo bản năng: "Không được, sẽ đau..."
"Đừng lo mà bé ngoan, không chơi *** non, chồng đã hứa sẽ không *** thì sẽ không *** em." hắn vừa nói vừa cởi quần, thả ra con *** cương cứng đập xuống vùng bụng dưới của Hạ Nguyên, hắn nắm lấy bàn tay nhỏ nhắn mềm mại của cậu, khàn giọng thủ thỉ phả hơi vào lỗ tai cậu: “Bé ngoan, chỉ cần dùng tay chữa trị cho chồng là được.”
Tay Hạ Nguyên vẫn còn bối rối, cậu giật mình khi bàn tay chạm vào vật thô to cứng cáp đó. Nóng, nóng quá.
Hạ Nguyên ủy khuất nhìn hắn, có chút sợ hãi muốn rút tay lại, nhưng bị đối phương giữ chặt đặt lên *** hắn.
“Bảo bối, giúp chồng đi, chồng đau quá.” hắn dùng đôi mắt cún con nhìn cậu, giọng điệu đáng thương khiến lòng cậu mềm nhũn, đỏ mặt nói: “Tôi, tôi không biết……”
"Không sao, chồng sẽ dạy em." Trong giọng nói trầm thấp của hắn có chút vui sướng, hắn nắm lấy bàn tay nhỏ nhắn của Hạ Nguyên, quấn chặt lấy con *** của mình, bắt đầu vuốt ve lên xuống.
Lòng bàn tay nóng nóng khiến Hạ Nguyên ngượng ngùng nhắm mắt lại, giọng run run nói: "Ngài, nhanh lên."
Bùi Nam Thạch cười khẽ, vui vẻ nói: “Bé ngoan tốt quá, làm chồng thương không rời em được.”
Rồi hắn nắm lấy tay Hạ Nguyên tăng tốc, từ gốc dương v*t đến đỉnh đầu khấc, từ quy đầu đến gốc rễ, bao quy đầu và phần thịt ma sát phát ra âm thanh dính nhớp.
Tim Hạ Nguyên đập loạn xạ. Cậu không nói phải di chuyển nhanh hơn, cậu bảo hắn kết thúc nhanh chóng mà, ngài ấy, haizz, bỏ đi.
Thứ trong tay cậu vừa bự vừa cứng, một tay không thể bao trọn lấy nó. Bùi Nam Thạch nắm lấy tay cậu không ngừng trượt trên vật thể to lớn đó. Hạ Nguyên cảm thấy lòng bàn tay mình như bị lửa đốt, nóng hổi và đau đớn. Lông mu dày, bìu dái khổng lồ, những đường gân nổi lên cùng cái đầu khấc nhẵn nhụi đều được truyền đến trung khu thần kinh theo cái chạm của tay cậu, tuy không nhìn nhưng cậu vẫn cảm nhận được. Cậu tưởng tượng ra thứ dữ tợn sừng sững trong tay mình, không khỏi xấu hổ đến nỗi ngón chân co lại, dùng tay kia che mắt lại, như thể làm vậy có thể giảm bớt phần nào sự xấu hổ.
Bàn tay nhỏ nhắn của Hạ Nguyên tuy mềm mại nhưng từ nhỏ đã làm công việc đồng áng, đầu ngón tay hơi chai sạn, cảm giác chạm vào da thịt thật ngứa ngáy tê dại, thoải mái đến mức Bùi Nam Thạch không ngừng buông ra thở ra những tiếng kêu hổn hển gợi cảm bên tai cậu.
Hạ Nguyên nghe vậy mặt đỏ bừng, lẩm bẩm nói: “Ngài, ngài có thể ngừng thở được không?"
“Không thể đâu, bé ngoan.” giọng nói khàn khàn, âm điệu trầm thấp cực kỳ quyến rũ: “Bàn tay nhỏ bé của cưng mềm mại lắm, tuốt chồng phê không chịu được.”
Đầu óc Hạ Nguyên như có lửa đốt, cậu nhắm chặt mắt lại.
Biến thái quá, cái đồ xấu xa này!
"Bé ngoan, thật tuyệt vời, chồng sướng chết mất." hắn không biết xấu hổ tiếp tục nói vào tai cậu, "A ha... vợ của anh... vợ yêu của anh..."
Cảm giác từ bàn tay nhỏ bé của Hạ Nguyên rất khác so với lúc hắn tự thẩm bằng tay mình. Khi thủ dâm hắn chỉ đơn giản là phóng thích ham muốn, cảm giác khoái cảm không mặn không nhạt, nhưng đôi tay nhỏ nhắn của Hạ Nguyên lại khiến hắn cảm thấy thống khoái khó tả, nhất là khi hắn cúi đầu nhìn thấy đôi bàn tay xinh xắn trắng nõn mềm mại bao bọc lấy vật màu tím xấu xí của hắn rồi di chuyển lên xuống, tâm trạng của hắn càng hưng phấn hơn.
Hơ……
Chỗ nào của đĩ nhỏ cũng quyến rũ hết, chỉ cần một bàn tay nhỏ bé cũng có thể khiến hắn thoải mái đến mức da đầu tê dại. Hắn muốn ** từng bộ phận trên cơ thể cậu, rải tinh dịch khắp người cậu, dù có chết trên người cậu cũng không hối hận.
Chết mất thôi, cậu sinh ra để làm vợ hắn.
"Ngài, ngài không sao chứ..." Hạ Nguyên hỏi.
Cậu cảm giác như da ở lòng bàn tay bị trầy xước, có chút đau, cổ tay đau nhức vô cùng.
"Sắp xong rồi, bé ngoan." Giọng nói của Bùi Nam Thạch rõ ràng đang được đè nén. Hắn di chuyển tay cậu nhanh đến mức như có tia lửa điện bắn ra, bụng dưới cũng phối hợp ra sức dập vào lòng bàn tay cậu.
dương v*t dần dần cứng lại đến mức tối đa nhờ sự thoải mái về thể chất và tâm lý, túi tinh cũng ngo ngoe rục rịch muốn phóng thích. Bùi Nam Thạch tuốt ác liệt hàng chục lần rôid phát ra một tiếng gầm thô bạo như dã thú, từ trong lỗ tiểu phun ra.
Thứ khổng lồ trong lòng bàn tay đang phập phồng, từng luồng chất lỏng nóng hổi phun lên eo và chân của cậu, Hạ Nguyên xấu hổ muốn rút tay để tránh né, nhưng Bùi Nam Thạch đã giữ chặt tay không chịu buông cậu ra. Tay còn lại thì ôm lấy eo cậu không cho cậu trốn.
Hạ Nguyên buộc phải chấp nhận sự thật rằng cơ thể mình dính đầy tinh dịch, toàn bộ cơ thể cậu phiếm hồng vì sự thật này.
Tinh dịch của Bùi Nam Thạch nhiều và đặc đến mức Hạ Nguyên có cảm giác như bị xịt khắp chân, không khí tràn ngập mùi cây hoa thạch nam nồng nặc.
dương v*t cuối cùng cũng dừng việc bắn tinh, hơi thở nặng nề dồn dập của Bùi Nam Thạch cũng dần dần chậm lại. Hắn buông tay Hạ Nguyên ra, ôm lấy eo Hạ Nguyên, ôm chặt lấy cậu.
"Bé ngoan giỏi quá, giúp chồng chữa lành dương v*t sưng tấy của anh." Hắn vừa say mê hôn lên xoáy tóc cậu vừa nói: "Vợ ngoan, chồng thích em quá, thích em chết đi được."
Hạ Nguyên nằm bất động trong lòng hắn, nghe những lời yêu đương ngốc nghếch của hắn mà đầu óc quay cuồng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.