Chương 48: Lấy Công Làm Việc Tư
Ngụy Mãn
29/04/2021
Biên Nhan khó xử: “Cái này...”
Trang Yến tỏ vẻ tôi rất dễ thương lượng: “Hoặc cũng có thể đổi cảnh Play nam nam kia thành tôi với nữ chính cũng được.”
... Giỏi cho cậu trai, tôi biết cậu có chấp niệm cực nặng với cảnh BL kia mà.
“Nếu cậu không muốn liếm ngực, vậy tôi có thể thương lượng với đạo diễn Phương bỏ đi động tác này.” Sau đó đổi thành liếm chỗ khác.
Trang Yến lắc đầu: “Không phải tôi quan tâm chuyện này.”
“... Tôi hiểu rồi, để tôi suy nghĩ đã.”
...
Biên Nhan đi tới cạnh Đàm Dận, cúi đầu siết chặt ngón tay nuôi dưỡng cảm xúc, cố gắng đưa mình hòa nhập vào tình tiết.
Là một thế thân cũng cần kỹ thuật diễn xuất, cô còn cố ý quan sát Tô Giác, bắt chước dáng điệu và một vài thói quen nhỏ của cô ta.
Đàm Dận dùng ngón tay nghịch tóc cô, mỉm cười: “Đừng căng thẳng, em làm theo anh là ổn.”
Sau đó anh lại bổ sung: “Bị anh ‘bắt nạt’ nhiều vậy rồi, em rất nhuần nhuyễn mới phải chứ.”
Biên Nhan tức giận trừng anh. Anh chợt cười khẽ.
Bảng quay phim gõ cách.
“A!”
Cảnh bắt đầu, Mạnh Nam Thừa bắt An Du lấy tay giải quyết cho anh. An Du không chịu, anh kéo lấy tay ép buộc cô đặt ở chỗ kín của mình, lại dẫn dắt cô lấy ra cho anh.
Theo chỉ thị của đạo diễn, Đàm Dận nắm lấy bàn tay nhỏ mềm mại, đã hơi co rúm lại của Biên Nhan che đi con quái thú đang ngẩng đầu dưới hạ bộ của anh.
Sau đó ý bảo cô kéo khóa, đưa vào, giả vờ muốn lấy ra.
Đàm Dận khẽ rên.
Mặc dù biết là giả nhưng khi thấy phản ứng của anh, Biên Nhan vẫn đỏ mặt.
Cô nắm lấy nó, phối hợp với góc độ của máy quay, làm động tác xoa xoa.
Đàm Dận nhíu mày, kiềm lòng không đậu mà rên khe khẽ.
Biên Nhan thở gấp, mồ hôi cũng túa ra.
Phần hông của anh khẽ di chuyển theo tần số động tác giả của cô, hệt như đang nghênh hợp với sự vuốt ve của cô. Bàn tay có khớp xương hiện rõ đang ngả ngớn vén vạt áo cô lên, đẩy thẳng đến ngực, lộ ra áo ngực màu trắng và bầu ngực trần.
Biên Nhan xấu hổ trợn mắt nhìn.
Đàm Dận nhìn chằm chằm cô, nói thoại: “Tay cô kém vậy à...” Giọng anh hơi khàn: “Không chịu lộ hàng mà nghĩ tôi có thể bắn ra sao?”
Ỷ vào việc không quay tới mặt, ánh mắt Biên Nhan hỏi dò: Thật sự rất kém sao?
Đàm Dận: Im lặng diễn đi, đừng hỏi mấy cái nhảm nhí nữa.
Anh đưa tay ra sau lưng cô cởi móc khóa, cúi người, cho camera quay tới cảnh anh xoa nắn phần ngực phải, đỉnh nhọn vểnh lên đã bị anh giữ chặt trong lòng bàn tay không hề lộ ra, nhưng chỉ như vậy đã khiến anh rất khó chịu rồi.
Thế nhưng anh lại không còn cách nào khác hơn.
Mắt Biên Nhan lướt qua vai Đàm Dận, tình cờ chạm vào mắt Trang Yến. Cậu ta mỉm cười với cô, cười đến mức cô thấy chột dạ.
Cảnh này có đoạn hôn nhau nhưng không cần hôn thật, quay góc là được.
Đàm Dận đè cô tựa vào thân cây, cúi đầu lấp kín môi cô, sau khi dừng nửa giây thì cạy hàm răng ra, nhẹ nhàng liếm mút thật sâu trong miệng cô.
Đã lâu không hôn nhau rồi, hơi thở lành lạnh của anh tràn vào khoang mũi cô, chiếc lưỡi mềm mại rà soát của cô, thậm chí nước bọt cũng trở nên ngọt hơn. Biên Nhan có ảo giác như mình sẽ bị anh nuốt mất vậy.
Tuy vậy, anh còn có thể nói một cách rõ ràng, dùng âm thanh chỉ hai người mới có thể nghe được nói một câu: “Lấy việc công làm việc tư, không phải là mục đích của em sao hả?”
Trong mắt anh rõ ràng có một nụ cười nhạt lướt qua.
Biên Nhan giả vờ không nghe thấy.
Trong kịch bản, Mạnh Nam Thừa đang say đắm trong môi lưỡi thơm mềm với An Du thì cô gái kia chợt đẩy ra anh, che miệng muốn nôn.
Vẻ mặt Mạnh Nam Thừa hết xanh lại trắng.
Anh không ngờ mức độ phản cảm của cô với anh lại đến thế này.
Hồi lâu, anh siết chặt quả đấm, kéo lấy An Du đang quay người muốn đi: “Phía dưới của chồng cô còn cương, cô muốn chạy đi đâu?”
Chuyện xảy ra tiếp đó đã khiến An Du nhận ra rằng đừng bao giờ chọc giận một tên cặn bã.
Đàm Dận cởi thắt lưng, quần bị nới lỏng tuột xuống dưới eo, cơ bụng quyến rũ lộ rõ ra ngoài.
Biên Nhan nuốt nước bọt, kế tiếp là Đàm Dận đè cô xuống cởi quần ra. Vốn còn tình tiết bú sữa mẹ nữa nhưng đã bị Tiết Ngôn cưỡng chế cắt đi rồi.
Thế nhưng, ý của đạo diễn Phương là dù gì anh ấy không có ở hiện trường, có thể giữ lại nó.
Trang Yến tỏ vẻ tôi rất dễ thương lượng: “Hoặc cũng có thể đổi cảnh Play nam nam kia thành tôi với nữ chính cũng được.”
... Giỏi cho cậu trai, tôi biết cậu có chấp niệm cực nặng với cảnh BL kia mà.
“Nếu cậu không muốn liếm ngực, vậy tôi có thể thương lượng với đạo diễn Phương bỏ đi động tác này.” Sau đó đổi thành liếm chỗ khác.
Trang Yến lắc đầu: “Không phải tôi quan tâm chuyện này.”
“... Tôi hiểu rồi, để tôi suy nghĩ đã.”
...
Biên Nhan đi tới cạnh Đàm Dận, cúi đầu siết chặt ngón tay nuôi dưỡng cảm xúc, cố gắng đưa mình hòa nhập vào tình tiết.
Là một thế thân cũng cần kỹ thuật diễn xuất, cô còn cố ý quan sát Tô Giác, bắt chước dáng điệu và một vài thói quen nhỏ của cô ta.
Đàm Dận dùng ngón tay nghịch tóc cô, mỉm cười: “Đừng căng thẳng, em làm theo anh là ổn.”
Sau đó anh lại bổ sung: “Bị anh ‘bắt nạt’ nhiều vậy rồi, em rất nhuần nhuyễn mới phải chứ.”
Biên Nhan tức giận trừng anh. Anh chợt cười khẽ.
Bảng quay phim gõ cách.
“A!”
Cảnh bắt đầu, Mạnh Nam Thừa bắt An Du lấy tay giải quyết cho anh. An Du không chịu, anh kéo lấy tay ép buộc cô đặt ở chỗ kín của mình, lại dẫn dắt cô lấy ra cho anh.
Theo chỉ thị của đạo diễn, Đàm Dận nắm lấy bàn tay nhỏ mềm mại, đã hơi co rúm lại của Biên Nhan che đi con quái thú đang ngẩng đầu dưới hạ bộ của anh.
Sau đó ý bảo cô kéo khóa, đưa vào, giả vờ muốn lấy ra.
Đàm Dận khẽ rên.
Mặc dù biết là giả nhưng khi thấy phản ứng của anh, Biên Nhan vẫn đỏ mặt.
Cô nắm lấy nó, phối hợp với góc độ của máy quay, làm động tác xoa xoa.
Đàm Dận nhíu mày, kiềm lòng không đậu mà rên khe khẽ.
Biên Nhan thở gấp, mồ hôi cũng túa ra.
Phần hông của anh khẽ di chuyển theo tần số động tác giả của cô, hệt như đang nghênh hợp với sự vuốt ve của cô. Bàn tay có khớp xương hiện rõ đang ngả ngớn vén vạt áo cô lên, đẩy thẳng đến ngực, lộ ra áo ngực màu trắng và bầu ngực trần.
Biên Nhan xấu hổ trợn mắt nhìn.
Đàm Dận nhìn chằm chằm cô, nói thoại: “Tay cô kém vậy à...” Giọng anh hơi khàn: “Không chịu lộ hàng mà nghĩ tôi có thể bắn ra sao?”
Ỷ vào việc không quay tới mặt, ánh mắt Biên Nhan hỏi dò: Thật sự rất kém sao?
Đàm Dận: Im lặng diễn đi, đừng hỏi mấy cái nhảm nhí nữa.
Anh đưa tay ra sau lưng cô cởi móc khóa, cúi người, cho camera quay tới cảnh anh xoa nắn phần ngực phải, đỉnh nhọn vểnh lên đã bị anh giữ chặt trong lòng bàn tay không hề lộ ra, nhưng chỉ như vậy đã khiến anh rất khó chịu rồi.
Thế nhưng anh lại không còn cách nào khác hơn.
Mắt Biên Nhan lướt qua vai Đàm Dận, tình cờ chạm vào mắt Trang Yến. Cậu ta mỉm cười với cô, cười đến mức cô thấy chột dạ.
Cảnh này có đoạn hôn nhau nhưng không cần hôn thật, quay góc là được.
Đàm Dận đè cô tựa vào thân cây, cúi đầu lấp kín môi cô, sau khi dừng nửa giây thì cạy hàm răng ra, nhẹ nhàng liếm mút thật sâu trong miệng cô.
Đã lâu không hôn nhau rồi, hơi thở lành lạnh của anh tràn vào khoang mũi cô, chiếc lưỡi mềm mại rà soát của cô, thậm chí nước bọt cũng trở nên ngọt hơn. Biên Nhan có ảo giác như mình sẽ bị anh nuốt mất vậy.
Tuy vậy, anh còn có thể nói một cách rõ ràng, dùng âm thanh chỉ hai người mới có thể nghe được nói một câu: “Lấy việc công làm việc tư, không phải là mục đích của em sao hả?”
Trong mắt anh rõ ràng có một nụ cười nhạt lướt qua.
Biên Nhan giả vờ không nghe thấy.
Trong kịch bản, Mạnh Nam Thừa đang say đắm trong môi lưỡi thơm mềm với An Du thì cô gái kia chợt đẩy ra anh, che miệng muốn nôn.
Vẻ mặt Mạnh Nam Thừa hết xanh lại trắng.
Anh không ngờ mức độ phản cảm của cô với anh lại đến thế này.
Hồi lâu, anh siết chặt quả đấm, kéo lấy An Du đang quay người muốn đi: “Phía dưới của chồng cô còn cương, cô muốn chạy đi đâu?”
Chuyện xảy ra tiếp đó đã khiến An Du nhận ra rằng đừng bao giờ chọc giận một tên cặn bã.
Đàm Dận cởi thắt lưng, quần bị nới lỏng tuột xuống dưới eo, cơ bụng quyến rũ lộ rõ ra ngoài.
Biên Nhan nuốt nước bọt, kế tiếp là Đàm Dận đè cô xuống cởi quần ra. Vốn còn tình tiết bú sữa mẹ nữa nhưng đã bị Tiết Ngôn cưỡng chế cắt đi rồi.
Thế nhưng, ý của đạo diễn Phương là dù gì anh ấy không có ở hiện trường, có thể giữ lại nó.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.