Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Chương 454: Bọn ta bị sốc thì thôi đi
Tg Quỷ Đỏ
28/01/2024
Giống như lời Bạch Nguyệt nói, ngoại trừ thúc giục hôn nhân, đối với hôn nhân của cô có chút khoa tay múa chân đưa vào quan điểm hôn nhân của mình ra, còn lại thì đây chính là một gia đình hạnh phúc.
Bạch Phong cuối cùng cũng chen vào, cười nói: "Tiểu Triệu! Lái xe mệt không? Bên ngoài lạnh, vào nhà ngồi đi.”
Triệu Dật cười nói: "Vâng! Chú Bạch! Đúng rồi! Cháu có mang theo chút quà tết. Trước tiên chuyển xuống dã. Nguyệt Nguyệt! Giúp anh một chút.”
“Đến đây!”
Triệu Dật mở thùng xe ra, đưa vali của Bạch Nguyệt ra trước, sau đó bắt đầu lấy từng gói từng gói đồ ra ngoài. Mấy người phụ nữ trung niên kia đều vây quanh, tò mò nhìn.
Rượu là Mao Đài, một hộp Mao Đài, hai hộp, ba hộp.
Thuốc lá cửu ngũ chí tôn, 1800 tệ một cây, năm cây.
Sau đó chính là các loại quà tết có giá trị không nhỏ, cái gì mà hải sâm khô, mộc nhĩ đen hoang dã các loại. Dù sao cũng giống như là không cần tiền vậy.
Lúc trước Bạch Nguyệt chỉ liếc mắt một cái, cũng không nhìn kỹ. Lúc này nhịp tim của Bạch Nguyệt cũng không khỏi đập nhanh.
Về giá rượu thì cô cũng không rõ lắm. Nhưng mà là Mao Đài nha, hẳn là cũng một hai nghìn tệ một chai rồi?
Một hộp sáu chai, chẳng phải là hơn mười nghìn tệ sao?
Ba hộp!
Còn có quà tặng như vậy, đây cũng không phải là một gói quà lớn dỗ dành trẻ con mấy chục đồng thôi đâu. Tất cả đều là hàng đáng giá!
Sau khi đem tất cả quà trong cốp xe ra, Triệu Dật lại lấy ra mấy gói quà, thoải mái đưa cho Lưu Đường: "Dì! đây là quà của cho dì, là một chút tâm ý của con. Chú Bạch! Đây là của chú..."
Ánh mắt Bạch Linh sáng ngời tiến lại gần: "Anh rể! Có của em không?”
Triệu Dật cười nói: "Một tiếng anh rể em cũng đã gọi rồi, có thể không có sao?”
Triệu Dật đưa cho Bạch Linh một cái hộp: "Đây là IPHONE mới nhất, thích không?”
Bạch Linh nhất thời kinh ngạc kêu to: "Oa! IPHONE, mẫu mới nhất vừa ra mắt, giá thị trường là mười hai nghìn tệ!”
Bạch Linh tuy rằng bày ra vẻ mặt kinh ngạc nhưng lại không đưa tay ra, mà nhìn về phía Bạch Nguyệt, hiển nhiên là đang trưng cầu ý kiến của chị xem mình có thể lấy điện thoại di động này hay không. Dù sao cũng quá đắt!
Bản thân Bạch Nguyệt cũng bị sốc bởi những món quà mà Triệu Dật mua. Toàn bộ cộng lại, sợ là khoảng bảy mươi, tám mươi nghìn tệ?
Lúc trước Bạch Nguyệt theo Triệu Dật ăn một bữa cơm Pháp mười hai nghìn tệ, cũng khiếp sợ không chịu nổi. Bây giờ rõ ràng là nhờ Triệu Dật giúp diễn một vở kịch, thế nhưng kết quả là Triệu Dật còn tự bỏ tiền túi mua quà bảy mươi, tám mươi nghìn tệ?
À! Còn chưa tính lễ vật trên tay cha và mẹ, còn không biết là cái gì đây.
Triệu Dật nhìn thấy động tác của Bạch Linh, trong lòng lập tức có thêm mấy phần thiện cảm đối với cô gái này. Ít nhất là biết đắt, cho dù có thích hơn nữa, cũng phải tham khảo ý kiến của chị trước xem có nên nhận hay không, mà không phải là trực tiếp nhận lấy...
Triệu Dật trực tiếp nhét hộp điện thoại di động vào trong tay Bạch Linh, cười nói: "Đừng nhìn chị của em. Anh mua những thứ này chị em cũng không biết đâu. Đây là anh rể cho em, cứ nhận là được, đừng khách sáo với anh rể."
Vẻ mặt Bạch Nguyệt tràn đầy khiếp sợ, đương nhiên cũng bị cha mẹ Bạch Nguyệt nhìn thấy, cho nên Triệu Dật mới bổ sung một câu miễn cho bọn họ sinh nghi.
Bọn ta bị sốc thì thôi đi.
Bạn trai của con, các con trở về cùng với nhau, con còn bị sốc cái gì chứ?
Bạch Linh thấy Bạch Nguyệt không phản đối, Triệu Dật lại nói như vậy, lập tức vui vẻ tiếp nhận, ngọt ngào nói: "Cám ơn anh rể.”
Lưu Đường nhìn cái túi của mình, ba chữ Cartier làm cho người ta sáng mắt. Mở ra là một sợi dây chuyền bạch kim, còn của Bạch Phong lại là một cái thắt lưng Gucci, hiển nhiên cũng không hề rẻ.
Cảnh này bị mấy bác gái khác nhìn thấy, nhất thời hâm mộ vô cùng.
"Điều kiện bạn trai Bạch Nguyệt này cũng quá tốt, ra tay quá hào phóng. Những lễ vật này cộng lại, cũng có thể lên tới mấy trăm ngàn tệ rồi?”
"Lần đầu tiên đến nhà, chỉ riêng giá cả quà gặp mặt cũng đủ tiền quà cưới của người ta rồi. Chị Lưu sinh được một đứa con gái tốt nha!"
"Ai da! Đúng vậy! Bà nói xem sinh con trai có ích lợi gì chứ? Điều kiện của mình không tốt thì ngay cả con dâu cũng không tìm được. Người ta vừa mở miệng lập tức đòi bao nhiêu là quà, không có tiền cũng không kết hôn được. Sinh một đứa con gái xinh đẹp, tìm được nhà chồng tốt thì cái gì cũng có. Hơn nữa con gái cũng là tri kỷ, thật tốt nha!"
"Chị Lưu, anh Bạch! Sau này hưởng phúc rồi."
Trong lòng vợ chồng Bạch Phong rất hài lòng với bạn trai của con gái, thậm chí có chút lo lắng.
Điều kiện cá nhân siêu tốt, điều kiện gia đình cũng cực kỳ tốt. Tuy rằng mới tiếp xúc nhưng cũng nhìn ra được, trên người thằng nhóc này không có sự ngang ngược của con nhà giàu, ngược lại rất khiêm tốn lễ độ...
Thằng nhóc này đẹp trai như vậy, có khí chất như vậy, rõ ràng là trong nhà có tiền. Con gái ở bên hắn có được không? Có thể có tương lai hay không?
Trên TV và trên mạng nói cũng không ít những con nhà giàu thay bạn gái như thay áo. Khi thích bạn chính là bảo bối, khi không thích thì bạn chính là cỏ rác...
Bạch Phong cuối cùng cũng chen vào, cười nói: "Tiểu Triệu! Lái xe mệt không? Bên ngoài lạnh, vào nhà ngồi đi.”
Triệu Dật cười nói: "Vâng! Chú Bạch! Đúng rồi! Cháu có mang theo chút quà tết. Trước tiên chuyển xuống dã. Nguyệt Nguyệt! Giúp anh một chút.”
“Đến đây!”
Triệu Dật mở thùng xe ra, đưa vali của Bạch Nguyệt ra trước, sau đó bắt đầu lấy từng gói từng gói đồ ra ngoài. Mấy người phụ nữ trung niên kia đều vây quanh, tò mò nhìn.
Rượu là Mao Đài, một hộp Mao Đài, hai hộp, ba hộp.
Thuốc lá cửu ngũ chí tôn, 1800 tệ một cây, năm cây.
Sau đó chính là các loại quà tết có giá trị không nhỏ, cái gì mà hải sâm khô, mộc nhĩ đen hoang dã các loại. Dù sao cũng giống như là không cần tiền vậy.
Lúc trước Bạch Nguyệt chỉ liếc mắt một cái, cũng không nhìn kỹ. Lúc này nhịp tim của Bạch Nguyệt cũng không khỏi đập nhanh.
Về giá rượu thì cô cũng không rõ lắm. Nhưng mà là Mao Đài nha, hẳn là cũng một hai nghìn tệ một chai rồi?
Một hộp sáu chai, chẳng phải là hơn mười nghìn tệ sao?
Ba hộp!
Còn có quà tặng như vậy, đây cũng không phải là một gói quà lớn dỗ dành trẻ con mấy chục đồng thôi đâu. Tất cả đều là hàng đáng giá!
Sau khi đem tất cả quà trong cốp xe ra, Triệu Dật lại lấy ra mấy gói quà, thoải mái đưa cho Lưu Đường: "Dì! đây là quà của cho dì, là một chút tâm ý của con. Chú Bạch! Đây là của chú..."
Ánh mắt Bạch Linh sáng ngời tiến lại gần: "Anh rể! Có của em không?”
Triệu Dật cười nói: "Một tiếng anh rể em cũng đã gọi rồi, có thể không có sao?”
Triệu Dật đưa cho Bạch Linh một cái hộp: "Đây là IPHONE mới nhất, thích không?”
Bạch Linh nhất thời kinh ngạc kêu to: "Oa! IPHONE, mẫu mới nhất vừa ra mắt, giá thị trường là mười hai nghìn tệ!”
Bạch Linh tuy rằng bày ra vẻ mặt kinh ngạc nhưng lại không đưa tay ra, mà nhìn về phía Bạch Nguyệt, hiển nhiên là đang trưng cầu ý kiến của chị xem mình có thể lấy điện thoại di động này hay không. Dù sao cũng quá đắt!
Bản thân Bạch Nguyệt cũng bị sốc bởi những món quà mà Triệu Dật mua. Toàn bộ cộng lại, sợ là khoảng bảy mươi, tám mươi nghìn tệ?
Lúc trước Bạch Nguyệt theo Triệu Dật ăn một bữa cơm Pháp mười hai nghìn tệ, cũng khiếp sợ không chịu nổi. Bây giờ rõ ràng là nhờ Triệu Dật giúp diễn một vở kịch, thế nhưng kết quả là Triệu Dật còn tự bỏ tiền túi mua quà bảy mươi, tám mươi nghìn tệ?
À! Còn chưa tính lễ vật trên tay cha và mẹ, còn không biết là cái gì đây.
Triệu Dật nhìn thấy động tác của Bạch Linh, trong lòng lập tức có thêm mấy phần thiện cảm đối với cô gái này. Ít nhất là biết đắt, cho dù có thích hơn nữa, cũng phải tham khảo ý kiến của chị trước xem có nên nhận hay không, mà không phải là trực tiếp nhận lấy...
Triệu Dật trực tiếp nhét hộp điện thoại di động vào trong tay Bạch Linh, cười nói: "Đừng nhìn chị của em. Anh mua những thứ này chị em cũng không biết đâu. Đây là anh rể cho em, cứ nhận là được, đừng khách sáo với anh rể."
Vẻ mặt Bạch Nguyệt tràn đầy khiếp sợ, đương nhiên cũng bị cha mẹ Bạch Nguyệt nhìn thấy, cho nên Triệu Dật mới bổ sung một câu miễn cho bọn họ sinh nghi.
Bọn ta bị sốc thì thôi đi.
Bạn trai của con, các con trở về cùng với nhau, con còn bị sốc cái gì chứ?
Bạch Linh thấy Bạch Nguyệt không phản đối, Triệu Dật lại nói như vậy, lập tức vui vẻ tiếp nhận, ngọt ngào nói: "Cám ơn anh rể.”
Lưu Đường nhìn cái túi của mình, ba chữ Cartier làm cho người ta sáng mắt. Mở ra là một sợi dây chuyền bạch kim, còn của Bạch Phong lại là một cái thắt lưng Gucci, hiển nhiên cũng không hề rẻ.
Cảnh này bị mấy bác gái khác nhìn thấy, nhất thời hâm mộ vô cùng.
"Điều kiện bạn trai Bạch Nguyệt này cũng quá tốt, ra tay quá hào phóng. Những lễ vật này cộng lại, cũng có thể lên tới mấy trăm ngàn tệ rồi?”
"Lần đầu tiên đến nhà, chỉ riêng giá cả quà gặp mặt cũng đủ tiền quà cưới của người ta rồi. Chị Lưu sinh được một đứa con gái tốt nha!"
"Ai da! Đúng vậy! Bà nói xem sinh con trai có ích lợi gì chứ? Điều kiện của mình không tốt thì ngay cả con dâu cũng không tìm được. Người ta vừa mở miệng lập tức đòi bao nhiêu là quà, không có tiền cũng không kết hôn được. Sinh một đứa con gái xinh đẹp, tìm được nhà chồng tốt thì cái gì cũng có. Hơn nữa con gái cũng là tri kỷ, thật tốt nha!"
"Chị Lưu, anh Bạch! Sau này hưởng phúc rồi."
Trong lòng vợ chồng Bạch Phong rất hài lòng với bạn trai của con gái, thậm chí có chút lo lắng.
Điều kiện cá nhân siêu tốt, điều kiện gia đình cũng cực kỳ tốt. Tuy rằng mới tiếp xúc nhưng cũng nhìn ra được, trên người thằng nhóc này không có sự ngang ngược của con nhà giàu, ngược lại rất khiêm tốn lễ độ...
Thằng nhóc này đẹp trai như vậy, có khí chất như vậy, rõ ràng là trong nhà có tiền. Con gái ở bên hắn có được không? Có thể có tương lai hay không?
Trên TV và trên mạng nói cũng không ít những con nhà giàu thay bạn gái như thay áo. Khi thích bạn chính là bảo bối, khi không thích thì bạn chính là cỏ rác...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.