Chương 612: Chinh phục
Yêu Dạ
30/06/2021
Không ai dám khiêu hấn uy quyền của điện chủ Thí Ma Điện, thế nên gần đây Bắc Mạc vẫn rất an bình.
Vân Châu cũng không có đại sự, chỉ cần hai đại thế lực mặt nam U Châu không bị Luân Hồi Cung thu mua, hai đại thế lực mặt bắc sẽ tuyệt đối không dám xâm nhập Vân Châu. Rốt cuộc hiện tại ai cũng biết Vân Châu có tận sau vị Nhân Hoàng, số lượng cường giả nhiều hơn bất kỳ phe nào trong hai đại thế lực kia.
Lục Linh quay về Vân Châu một lần, song chỉ ở đó hai ngày liền trở lại. Đồ Nghịch là Đại Đế Vân Châu, chỉ cần Đồ Nghịch ra mặt, nội bộ Vân Châu liền không loạn lên nổi, Lục Linh không cần gì phải lo lắng.
Lục Linh bố trí rất nhiều trinh sát đi U Châu, hơn nữa còn tiêu tốn trọng kim thu mua rất nhiều nội gian. Nàng muốn lập tức biết được bất kỳ gió thổi cỏ động nào diễn ra ở U Châu, bởi vì truyền tống trận tiến vào Hoang giới nằm ngay trong địa bàn U Châu, một khi hai đại thế lực có dị động, dẫn đến lối đi này bị hủy, các nàng liền không cách nào gấp rút quay về tiếp viện Vân Châu.
Hiện tại Vân Châu vững như tường thành, Luân Hồi Cung và thám báo các đại thế lực U Châu căn bản không lẻn vào được. Càng sẽ không biết đám người Lục Linh đã tiến vào Hoang giới, người biết về sự tồn tại của thông đạo này không vượt quá mười đầu ngón tay, khả năng bị lộ rất thấp.
Toàn bộ địa bàn Hỏa Báo trong Hỏa Ngục đã bị chiếm giữ, vô số linh tài được thu thập lại, số lượng nhiều đến dọa người. Tiểu thế giới này không có vết tích nhân loại từng tới qua, Hỏa Báo là thú loại, sẽ không cắn nuốt linh tài, bởi thế số lượng linh tài nhiều đến một con số vô cùng khủng khiếp.
Hơn nữa!
Niên đại của linh tài ở đây đều rất lâu, đa phần linh tài đều có số tuổi tính bằng vạn, số ít thậm chí lên tới mấy chục vạn.
Lục Linh tìm người giám định, phân loại linh tài, có rất nhiều linh tài không xác định được công hiệu hay cách dùng, vì chuyện này Lục Linh lại phải bí mật điều không ít người từ Vân Châu tới đây.
Thời gian lại qua ba tháng!
Lục Linh vẫn chưa tiến công địa bàn các thú quần còn lại, bởi vì hiện tại việc cần làm quá nhiều, nàng còn chưa chuẩn bị kỹ càng để khuếch trương mở rộng. Bên này còn cần phải thu hoạch tiêu hóa tài nguyên, thực lực võ giả cũng cần được đề thăng.
Rất nhiều võ giả Bất Diệt Cảnh của Bắc Mạc và Hoang giới được điều động tiến vào, số lượng ít nhất phải hơn nghìn người, Lục Linh cung cấp linh tài vô tận cho bọn hắn, chỉ cần bọn hắn tận nhanh tăng cường cảnh giới liền có thể không ngừng thu hoạch linh tài.
Thật ra Vân Châu có thể triệu tập tới càng nhiều Bất Diệt Cảnh, chỉ là phía U Châu và Luân Hồi Cung đang chằm chằm theo dõi bên này, Lục Linh không dám náo ra động tĩnh quá lớn, miễn cho Hoang giới bị lộ.
Nơi này quả nhiên là một khối vô thượng bảo địa!
Thời gian ba tháng, lại có hơn hai mươi người cảm ngộ áo nghĩa, trong hơn hai mươi người này bao gồm cả Nhân Hoàng Cảnh Hồ Lang.
Hồ Lang cảm ngộ áo nghĩa khiến mấy người Khuất Thừa Mông Thần rất là phấn chấn. Thứ Nhân Hoàng Cảnh tu luyện chủ yếu chính là áo nghĩa, mỗi một lần có cảm ngộ về áo nghĩa, đồng nghĩa với thực lực sẽ có tiến triển. Bởi thế tất cả mọi người đều ngày đêm bế quan, Hắc Nghê thậm chí còn dạo quanh bốn phía, tìm kiếm cơ hội cảm ngộ.
Lục Ly và Minh Vũ bế quan ba tháng, Tiểu Bạch cũng rèn thể trong Man Thần Đỉnh suốt ba tháng. Áo nghĩa mới của Lục Ly đã nhập môn, giờ hắn đã biết rõ về loại áo nghĩa này, là áo nghĩa loại không gian, tên là Không Gian Chấn Đãng.
Cấp bậc áo nghĩa này không cao, chỉ có tứ phẩm. Song bất kể là mấy phẩm, áo nghĩa này lại có thể dung hợp hoàn mỹ vào trong bí thuật Toái Hồn, vậy chính là áo nghĩa vô cùng cường đại.
Ba tháng, Lục Ly trừ tu luyện Huyền lực ra thì đều tập trung lĩnh hội loại áo nghĩa này. Hắn đã có thể ngưng tụ mười tầng lực lượng sóng chấn động, hơn nữa còn đang không ngừng gia tăng.
Mười tầng lực lượng không ngừng xuyên thấu qua tầng phòng ngự bên ngoài, truyền vào trong đầu kẻ địch, như vậy lực lượng này sẽ khủng bố cỡ nào? Giờ dù có là Mông Thần cũng không dám đứng im đấy cho Lục Ly đánh. Tuy Hồn Đàm chưa hẳn sẽ nổ tung, nhưng não hải bị chấn đãng thì cũng phiền, phải biết linh hồn là thứ tuyệt đối không thể để xảy ra vấn đề.
Minh Vũ cũng tiến bộ rất nhanh, cảnh giới hắn tăng lên một chút, chỉ là vẫn còn cách đột phá Nhân Hoàng tương đối xa. Dù một mực tu luyện, hơn nữa còn trong hoàn cảnh vô cùng thuận lợi thì muốn đột phá Nhân Hoàng cũng cần ít nhất một năm.
Lục Ly xuất quan!
Không phải là hắn không cách nào tiếp tục tham ngộ áo nghĩa Không Gian Chấn Đãng, mà là Lục Ly chuẩn bị ngưng tụ Mệnh Luân thứ sáu, từ đó xung kích Bất Diệt Cảnh trung kỳ.
Hiện tại cảnh giới là mặt kém nhất của Lục Ly, cảnh giới quá thấp khiến cường độ công kích và tốc độ phản ứng tương đối yếu, đối mặt với Nhân Hoàng rất dễ bị miểu sát.
Hắn trước là tìm hiểu qua tình hình một phen, sau đó về lại Thiên Long Tuyết Sơn một chuyến, cuối cùng đi ra Bắc Mạc thăm dò tình hình bên ngoài, nhân tiện còn mang cả Lục Phi Tuyết vào trong Hỏa Ngục.
Bắc Mạc rất ổn định, điều duy nhất khiến Lục Ly thất vọng là vẫn không nghe ngóng được tin tức gì về Bồ Đề Quả. Yên phu nhân đã phái không ít người tới Trung Châu, Lục Linh cũng một mực dặn người lưu ý, song mãi mà vẫn chưa thu được bất cứ tin tức gì, Lục Nhân Hoàng tựa hồ cũng bốc hơi khỏi thế gian.
Lục Linh trở về, Lục Nhân Hoàng đi ra, bây giờ tiếc nuối còn lại duy nhất của Lục Ly chỉ là Bạch Thu Tuyết. Ngoài ra còn phải kể đến Khương Khinh Linh, Khương Khinh Linh bị giữ lại Thí Ma Điện, không biết tình hình hiện tại thế nào.
An bài Lục Phi Tuyết ở lại trong một doanh trướng, sau đó Lục Ly về lại doanh trướng của mình để bế quan. Vốn hẻm núi nơn đặt đại bản doanh rất lớn, song giờ đây lại đã chi chít doanh trướng, ít nhất phải đến mấy ngàn, bên trong đều chật cứng người.
Lục Ly để Dạ Hổ hộ pháp cho mình, sau đó lập tức bắt tay ngưng tụ Mệnh Luân, lần này cách lần ngưng tụ Mệnh Luân trước đã qua một đoạn thời gian, căn cơ hắn lại rất vững chắc. Thế nên quá trình ngưng tụ Mệnh Luân diễn ra vô cùng thuận lợi, vẻn vẹn sáu ngày liền đã ngưng tụ thành công.
Sau khi xuất quan, Lục Ly vẫn không chút lười biếng, chỉ nghỉ ngơi vẻn vẹn một ngày lại tiếp tục bế quan tu luyện. Thời gian dành cho hắn vẫn quá ít, từ lúc đi ra Thí Ma Điện đến nay đã sắp qua một năm, hắn chỉ còn lại hơn chín năm, chín năm sau bốn đại thế lực liền sẽ kéo đến Bắc Mạc và Vân Châu, hắn không được cho phép bản thân rảnh rỗi.
Có lẽ chính sự chăm chỉ của đám người Lục Ly đã lây nhiễm cho các đệ tử thiên tài và võ giả trong đại bản doanh. Gần như tất cả võ giả đều liều mạng tu luyện, có mấy tên thiếu gia ăn chơi bị Lục Linh trực tiếp trục xuất ra khỏi Hỏa Ngục. Chẳng qua Lục Linh không thả bọn hắn về lại Vân Châu hay Bắc Mạc mà ném vào trong Thiên Huyễn Thành.
Đối với Lục Linh Lục Ly, Hỏa Ngục quá quan trọng, Lục Linh tuyệt đối không cho phép để lộ bất cứ tin tức gì về nơi này, hai thông đạo Hoang giới đều được phái trọng binh trông giữ, bất kỳ người nào đều không được phép đi ra ngoài.
Một khi tin tức về Hỏa Ngục bị tiết lộ, không chỉ bốn đại thế lực, mà cả tám đại thế lực còn lại cũng sẽ chen chúc kéo đến, tranh đoạt khối bảo địa này.
Lại qua hai tháng, bên ngoài hẻm núi đột nhiên tràn ngập sương trắng nồng nặc, trong sương trắng vang lên một mảnh tiếng hoan hô.
Kha Mang và Kha Lư tiêu tốn mấy tháng, lãng phí số tài liệu giá trị tối thiểu phải hơn ngàn ức Huyền Tinh, cuối cùng đã bố trí ra được một sát trận viễn cổ của Thiên Huyễn Tộc.
Đây là một trong mười đại thần trận viễn cổ của Thiên Huyễn Tộc, bằng vào sát thần này có thể vây chết được cả Nhân Hoàng Cảnh.
Sau khi mấy đại Nhân Hoàng đi vào thử nghiệm một phen, xác định sát trận này quả thật rất khủng bố, Lục Linh lập tức hạ lệnh tiến đánh địa bàn thú quần gần đó.
Năm tháng trôi qua, đã có một bộ phận trong hơn ngàn Bất Diệt Cảnh được triệu tập vào đây đột phá Quân Hầu Cảnh thành công, hiện tại số lượng Quân Hầu Cảnh trong Hỏa Ngục đã lên tới hơn một ngàn bảy trăm người.
Hơn nữa tùy theo thời gian đẩy dời, dưới sự thúc đẩy của lượng lớn linh tài chồng chất ra, sẽ lại không ngừng có người đột phá Quân Hầu Cảnh. Bây giờ Lục Linh rất tự tin, một lòng muốn chinh phạt toàn bộ Hỏa Ngục.
Dạ Tra dẫn theo một đám trinh sát xuất động trước, sáu đại Nhân Hoàng trừ lưu một người tọa trấn đại bản doanh ra thì đều điều động. Lục Linh đích thân dẫn đội, đám người Kha Mang cũng đi theo, lần này điều tập hơn một ngàn Quân Hầu Cảnh, bắt đầu hành trình chinh phạt Hỏa Ngục.
Vân Châu cũng không có đại sự, chỉ cần hai đại thế lực mặt nam U Châu không bị Luân Hồi Cung thu mua, hai đại thế lực mặt bắc sẽ tuyệt đối không dám xâm nhập Vân Châu. Rốt cuộc hiện tại ai cũng biết Vân Châu có tận sau vị Nhân Hoàng, số lượng cường giả nhiều hơn bất kỳ phe nào trong hai đại thế lực kia.
Lục Linh quay về Vân Châu một lần, song chỉ ở đó hai ngày liền trở lại. Đồ Nghịch là Đại Đế Vân Châu, chỉ cần Đồ Nghịch ra mặt, nội bộ Vân Châu liền không loạn lên nổi, Lục Linh không cần gì phải lo lắng.
Lục Linh bố trí rất nhiều trinh sát đi U Châu, hơn nữa còn tiêu tốn trọng kim thu mua rất nhiều nội gian. Nàng muốn lập tức biết được bất kỳ gió thổi cỏ động nào diễn ra ở U Châu, bởi vì truyền tống trận tiến vào Hoang giới nằm ngay trong địa bàn U Châu, một khi hai đại thế lực có dị động, dẫn đến lối đi này bị hủy, các nàng liền không cách nào gấp rút quay về tiếp viện Vân Châu.
Hiện tại Vân Châu vững như tường thành, Luân Hồi Cung và thám báo các đại thế lực U Châu căn bản không lẻn vào được. Càng sẽ không biết đám người Lục Linh đã tiến vào Hoang giới, người biết về sự tồn tại của thông đạo này không vượt quá mười đầu ngón tay, khả năng bị lộ rất thấp.
Toàn bộ địa bàn Hỏa Báo trong Hỏa Ngục đã bị chiếm giữ, vô số linh tài được thu thập lại, số lượng nhiều đến dọa người. Tiểu thế giới này không có vết tích nhân loại từng tới qua, Hỏa Báo là thú loại, sẽ không cắn nuốt linh tài, bởi thế số lượng linh tài nhiều đến một con số vô cùng khủng khiếp.
Hơn nữa!
Niên đại của linh tài ở đây đều rất lâu, đa phần linh tài đều có số tuổi tính bằng vạn, số ít thậm chí lên tới mấy chục vạn.
Lục Linh tìm người giám định, phân loại linh tài, có rất nhiều linh tài không xác định được công hiệu hay cách dùng, vì chuyện này Lục Linh lại phải bí mật điều không ít người từ Vân Châu tới đây.
Thời gian lại qua ba tháng!
Lục Linh vẫn chưa tiến công địa bàn các thú quần còn lại, bởi vì hiện tại việc cần làm quá nhiều, nàng còn chưa chuẩn bị kỹ càng để khuếch trương mở rộng. Bên này còn cần phải thu hoạch tiêu hóa tài nguyên, thực lực võ giả cũng cần được đề thăng.
Rất nhiều võ giả Bất Diệt Cảnh của Bắc Mạc và Hoang giới được điều động tiến vào, số lượng ít nhất phải hơn nghìn người, Lục Linh cung cấp linh tài vô tận cho bọn hắn, chỉ cần bọn hắn tận nhanh tăng cường cảnh giới liền có thể không ngừng thu hoạch linh tài.
Thật ra Vân Châu có thể triệu tập tới càng nhiều Bất Diệt Cảnh, chỉ là phía U Châu và Luân Hồi Cung đang chằm chằm theo dõi bên này, Lục Linh không dám náo ra động tĩnh quá lớn, miễn cho Hoang giới bị lộ.
Nơi này quả nhiên là một khối vô thượng bảo địa!
Thời gian ba tháng, lại có hơn hai mươi người cảm ngộ áo nghĩa, trong hơn hai mươi người này bao gồm cả Nhân Hoàng Cảnh Hồ Lang.
Hồ Lang cảm ngộ áo nghĩa khiến mấy người Khuất Thừa Mông Thần rất là phấn chấn. Thứ Nhân Hoàng Cảnh tu luyện chủ yếu chính là áo nghĩa, mỗi một lần có cảm ngộ về áo nghĩa, đồng nghĩa với thực lực sẽ có tiến triển. Bởi thế tất cả mọi người đều ngày đêm bế quan, Hắc Nghê thậm chí còn dạo quanh bốn phía, tìm kiếm cơ hội cảm ngộ.
Lục Ly và Minh Vũ bế quan ba tháng, Tiểu Bạch cũng rèn thể trong Man Thần Đỉnh suốt ba tháng. Áo nghĩa mới của Lục Ly đã nhập môn, giờ hắn đã biết rõ về loại áo nghĩa này, là áo nghĩa loại không gian, tên là Không Gian Chấn Đãng.
Cấp bậc áo nghĩa này không cao, chỉ có tứ phẩm. Song bất kể là mấy phẩm, áo nghĩa này lại có thể dung hợp hoàn mỹ vào trong bí thuật Toái Hồn, vậy chính là áo nghĩa vô cùng cường đại.
Ba tháng, Lục Ly trừ tu luyện Huyền lực ra thì đều tập trung lĩnh hội loại áo nghĩa này. Hắn đã có thể ngưng tụ mười tầng lực lượng sóng chấn động, hơn nữa còn đang không ngừng gia tăng.
Mười tầng lực lượng không ngừng xuyên thấu qua tầng phòng ngự bên ngoài, truyền vào trong đầu kẻ địch, như vậy lực lượng này sẽ khủng bố cỡ nào? Giờ dù có là Mông Thần cũng không dám đứng im đấy cho Lục Ly đánh. Tuy Hồn Đàm chưa hẳn sẽ nổ tung, nhưng não hải bị chấn đãng thì cũng phiền, phải biết linh hồn là thứ tuyệt đối không thể để xảy ra vấn đề.
Minh Vũ cũng tiến bộ rất nhanh, cảnh giới hắn tăng lên một chút, chỉ là vẫn còn cách đột phá Nhân Hoàng tương đối xa. Dù một mực tu luyện, hơn nữa còn trong hoàn cảnh vô cùng thuận lợi thì muốn đột phá Nhân Hoàng cũng cần ít nhất một năm.
Lục Ly xuất quan!
Không phải là hắn không cách nào tiếp tục tham ngộ áo nghĩa Không Gian Chấn Đãng, mà là Lục Ly chuẩn bị ngưng tụ Mệnh Luân thứ sáu, từ đó xung kích Bất Diệt Cảnh trung kỳ.
Hiện tại cảnh giới là mặt kém nhất của Lục Ly, cảnh giới quá thấp khiến cường độ công kích và tốc độ phản ứng tương đối yếu, đối mặt với Nhân Hoàng rất dễ bị miểu sát.
Hắn trước là tìm hiểu qua tình hình một phen, sau đó về lại Thiên Long Tuyết Sơn một chuyến, cuối cùng đi ra Bắc Mạc thăm dò tình hình bên ngoài, nhân tiện còn mang cả Lục Phi Tuyết vào trong Hỏa Ngục.
Bắc Mạc rất ổn định, điều duy nhất khiến Lục Ly thất vọng là vẫn không nghe ngóng được tin tức gì về Bồ Đề Quả. Yên phu nhân đã phái không ít người tới Trung Châu, Lục Linh cũng một mực dặn người lưu ý, song mãi mà vẫn chưa thu được bất cứ tin tức gì, Lục Nhân Hoàng tựa hồ cũng bốc hơi khỏi thế gian.
Lục Linh trở về, Lục Nhân Hoàng đi ra, bây giờ tiếc nuối còn lại duy nhất của Lục Ly chỉ là Bạch Thu Tuyết. Ngoài ra còn phải kể đến Khương Khinh Linh, Khương Khinh Linh bị giữ lại Thí Ma Điện, không biết tình hình hiện tại thế nào.
An bài Lục Phi Tuyết ở lại trong một doanh trướng, sau đó Lục Ly về lại doanh trướng của mình để bế quan. Vốn hẻm núi nơn đặt đại bản doanh rất lớn, song giờ đây lại đã chi chít doanh trướng, ít nhất phải đến mấy ngàn, bên trong đều chật cứng người.
Lục Ly để Dạ Hổ hộ pháp cho mình, sau đó lập tức bắt tay ngưng tụ Mệnh Luân, lần này cách lần ngưng tụ Mệnh Luân trước đã qua một đoạn thời gian, căn cơ hắn lại rất vững chắc. Thế nên quá trình ngưng tụ Mệnh Luân diễn ra vô cùng thuận lợi, vẻn vẹn sáu ngày liền đã ngưng tụ thành công.
Sau khi xuất quan, Lục Ly vẫn không chút lười biếng, chỉ nghỉ ngơi vẻn vẹn một ngày lại tiếp tục bế quan tu luyện. Thời gian dành cho hắn vẫn quá ít, từ lúc đi ra Thí Ma Điện đến nay đã sắp qua một năm, hắn chỉ còn lại hơn chín năm, chín năm sau bốn đại thế lực liền sẽ kéo đến Bắc Mạc và Vân Châu, hắn không được cho phép bản thân rảnh rỗi.
Có lẽ chính sự chăm chỉ của đám người Lục Ly đã lây nhiễm cho các đệ tử thiên tài và võ giả trong đại bản doanh. Gần như tất cả võ giả đều liều mạng tu luyện, có mấy tên thiếu gia ăn chơi bị Lục Linh trực tiếp trục xuất ra khỏi Hỏa Ngục. Chẳng qua Lục Linh không thả bọn hắn về lại Vân Châu hay Bắc Mạc mà ném vào trong Thiên Huyễn Thành.
Đối với Lục Linh Lục Ly, Hỏa Ngục quá quan trọng, Lục Linh tuyệt đối không cho phép để lộ bất cứ tin tức gì về nơi này, hai thông đạo Hoang giới đều được phái trọng binh trông giữ, bất kỳ người nào đều không được phép đi ra ngoài.
Một khi tin tức về Hỏa Ngục bị tiết lộ, không chỉ bốn đại thế lực, mà cả tám đại thế lực còn lại cũng sẽ chen chúc kéo đến, tranh đoạt khối bảo địa này.
Lại qua hai tháng, bên ngoài hẻm núi đột nhiên tràn ngập sương trắng nồng nặc, trong sương trắng vang lên một mảnh tiếng hoan hô.
Kha Mang và Kha Lư tiêu tốn mấy tháng, lãng phí số tài liệu giá trị tối thiểu phải hơn ngàn ức Huyền Tinh, cuối cùng đã bố trí ra được một sát trận viễn cổ của Thiên Huyễn Tộc.
Đây là một trong mười đại thần trận viễn cổ của Thiên Huyễn Tộc, bằng vào sát thần này có thể vây chết được cả Nhân Hoàng Cảnh.
Sau khi mấy đại Nhân Hoàng đi vào thử nghiệm một phen, xác định sát trận này quả thật rất khủng bố, Lục Linh lập tức hạ lệnh tiến đánh địa bàn thú quần gần đó.
Năm tháng trôi qua, đã có một bộ phận trong hơn ngàn Bất Diệt Cảnh được triệu tập vào đây đột phá Quân Hầu Cảnh thành công, hiện tại số lượng Quân Hầu Cảnh trong Hỏa Ngục đã lên tới hơn một ngàn bảy trăm người.
Hơn nữa tùy theo thời gian đẩy dời, dưới sự thúc đẩy của lượng lớn linh tài chồng chất ra, sẽ lại không ngừng có người đột phá Quân Hầu Cảnh. Bây giờ Lục Linh rất tự tin, một lòng muốn chinh phạt toàn bộ Hỏa Ngục.
Dạ Tra dẫn theo một đám trinh sát xuất động trước, sáu đại Nhân Hoàng trừ lưu một người tọa trấn đại bản doanh ra thì đều điều động. Lục Linh đích thân dẫn đội, đám người Kha Mang cũng đi theo, lần này điều tập hơn một ngàn Quân Hầu Cảnh, bắt đầu hành trình chinh phạt Hỏa Ngục.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.