Chương 610: Đột phá
Yêu Dạ
29/06/2021
Ngao!
Chiến đao trong tay Lục Ly còn chưa bổ đến trên thân Hỏa Báo Vương, Hỏa Báo Vương đã lách mình tránh thoát, móng vuốt lóe lên hung hăng chộp tới Lục Ly.
- Cẩn thận!
- Thiếu chủ, lui!
Lục Linh và Minh Vũ đồng thời hét lên lo lắng, trong mắt Minh Vũ hiện đầy vẻ hối hận và áy náy. Không gian phong ấn của hắn rất cường đại, nhưng cảnh giới hắn quá thấp, còn chưa thể hoàn toàn phong ấn được Hỏa Báo Vương, mà mới chỉ phong ấn được chưa tới một giây.
Trong mắt, thú trảo không ngừng phóng đại, sâu trong linh hồn Lục Ly dâng lên cảm giác nguy cơ trí mạng. Trong đầu hắn cấp tốc chớp qua mấy chục ý niệm, lại vẫn không khỏi bó tay hết cách, bởi vì tốc độ công kích của hắn quá chậm, dù muốn lưỡng bại câu thương với Hỏa Báo Vương cũng không được.
Hí hí
Lông bờm trên đầu Tiểu Bạch dựng thẳng lên, trong mắt toát ra hàn khí âm sâm, nó quát to một tiếng nhảy vút lên từ trên bả vai Lục Ly, lao thẳng tới Hỏa Báo Vương, tựa hồ muốn cắn nát cổ đối phương.
- Hừ!
Trong mắt Hỏa Báo Vương lộ ra một tia khinh miệt rất nhân tính hóa, nó không đi quản Lục Ly mà tùy ý khua múa móng vuốt một cái, ý đồ nện nát Tiểu Bạch.
- Tiểu Bạch!
Lục Ly nôn nóng hét lớn một tiếng, lại đã không kịp ngăn cản Tiểu Bạch. Tiểu Bạch kiến tạo chiến cơ tốt như vậy, hắn mà không lợi dụng chẳng phải thành đứa ngu. Thế là lập tức lắc mình một cái, vung lên thần binh Long Đế từ một hướng khác trùng trùng phách lên đầu Hỏa Báo Vương.
Ầm!
Ầm!
Hai tiếng trầm muộn gần như vang lên đồng thời, Tiểu Bạch bị Hỏa Báo Vương đánh bay, ầm ầm nện vào trong hẻm núi dưới đất, thần binh Long Đế trong tay Lục Ly cũng trùng trùng đánh lên đầu Hỏa Báo Vương.
Một cảnh tượng khiến Lục Linh và Minh Vũ đều kinh hãi hiện ra.
Công kích của Lục Ly nhìn như không quá mạnh, lại nện cho Hỏa Báo Vương ngã nhào xuống đất, thậm chí còn lăn lộn vài vòng trong hạp cốc.
Ngao ngao …
Sau khi lăn lộn vài vòng, Hỏa Báo Vương lung la lung lay đứng dậy, phẫn nộ gầm lên. Sau đó lần nữa bay vụt tới, nhưng lúc này tốc độ lại đã chậm đi mấy phần, tựa hồ thương thế càng thêm nghiêm trọng.
- Minh Vũ, phong ấn!
Thần niệm Lục Ly quét xuống dưới đất, xác định Tiểu Bạch chưa chết, lập tức sát khí đằng đằng hét lớn với Minh Vũ. Hắn lần nữa phóng thích phân thân, hóa thành mười mấy tên Lục Ly nhắm thẳng về phía Hỏa Báo Vương.
- Được!
Minh Vũ thả ra không gian phong ấn, cầm chân cả Hỏa Báo Vương lẫn mười mấy phân thân Lục Ly đang lao lên. Đoạn thời gian qua hắn đã dần nắm giữ được áo nghĩa không gian phong ấn, có thể tùy ý phong ấn bất cứ vùng không gian nào, như thế sẽ không ảnh hưởng đến đòn tấn công của Lục Ly.
Hưu
Lục Ly điều khiển mười mấy phân thân vọt tới, chân thân lại cố ý chậm sau nửa nhịp. Đợi Hỏa Báo Vương giãy dụa thoát ra từ trong không gian phong ấn, phân thân hắn không ngừng lao đến, chân thân cũng giơ lên thần binh Long Đế lần nữa hung hăng chém xuống đầu Hỏa Báo Vương.
Oanh!
Hỏa Báo Vương lại bị nện sấp xuống, lần này nó lăn lộn tận mười mấy vòng trong hạp cốc, mãi lúc sau mới lung la lung lay đứng dậy được, trong độc nhãn dựng đứng thoáng hiện vẻ e sợ và kinh hoảng.
- Minh Vũ, nhanh phong ấn, Hỏa Báo Vương định trốn!
Lục Ly hét lên, Minh Vũ phản ứng rất nhanh, lần nữa phong ấn không gian, Lục Ly và mười mấy phân thân như nộ long từ bốn phương tám hướng phóng tới Hỏa Báo Vương.
Oanh!
Đợi khi thần binh Long Đế trong tay Lục Ly tiếp một lần nện trên đầu Hỏa Báo Vương, lần này Hỏa Báo Vương không bị đánh bay mà cả người kịch chấn đương trường, sau đó ầm vang ngã xuống.
Hưu hưu hưu
Lục Ly vẫn chưa yên tâm, khua múa thần binh Long Đế liên tục bổ ba chém lên đầu Hỏa Báo Vương, lúc này mới thu hồi thần binh Long Đế, thở phào một hơi dài.
Hô hô
Thấy Lục Ly đứng thở dốc trong hẻm núi, Minh Vũ và Lục Linh lập tức quét thần niệm về phía Hỏa Báo Vương. Đợi khi hai người phát hiện trong đầu Hỏa Báo Vương đã biến thành một đoàn bột nhão, trong mắt cả hai đều chất đầy vẻ kinh hãi.
Năng lực phòng ngự của Hỏa Báo Vương vô cùng khủng bố, Quân Hầu Cảnh đỉnh phong bình thường, thậm chí Nhân Hoàng đều rất khó phá tan phòng ngự của nó, thế mà Lục Ly tuỳ ý bổ ra mấy đao liền đánh chết Hỏa Báo Vương?
- Ách?
Nơi xa trong đại bản doanh còn có gần ngàn Quân Hầu Cảnh chưa triệt thoái ra ngoài Hoang giới, hơn ngàn đệ tử thiên tài thì đã lui ra gần hết. Thần niệm đám Quân Hầu Cảnh một mực khóa chặt Hỏa Báo Vương trong hẻm núi, đợi khi thấy được cảnh này, ai nấy đều sửng sốt.
Nói thì chậm, diễn biến lại quá nhanh!
Lục Ly và Minh Vũ cùng lúc ra tay chém giết Hỏa Báo Vương chỉ trong mấy nhịp thở ngắn ngủi, thời gian ngắn như vậy rất nhiều người đều chưa kịp có phản ứng. Chỉ là nhìn thấy Lục Ly và Minh Vũ bay đi qua, sau đó Lục Ly vung ra chiến đao bổ mấy nhát, Hỏa Báo Vương liền bị đánh chết.
- Đại Quốc Sư thật chỉ là Bất Diệt Cảnh?
Trong đầu rất nhiều người đều hiện ra ý nghĩ này, Đồ Hồng và mấy chục Quân Hầu Cảnh hợp lực công kích, lại vẫn không thể đánh thương Hỏa Báo Vương. Nói cách khác, mấy đao mà Lục Ly tiện tay bổ xuống kia, thậm chí còn mạnh hơn cả một kích hợp lực từ mấy chục Quân Hầu Cảnh.
Cũng khó trách bọn họ, mấy đao Lục Ly bổ ra thật sự nhìn rất bình thường, mặc dù binh khí là Huyền khí Thánh giai, song lại không dẫn lên bất kỳ thanh thế nào. Cũng không cảm giác được có áo nghĩa, thậm chí không giống như là huyền kỹ lợi hại, mà chỉ là mấy chém hết sức bình thường.
Hí hí
Tiểu Bạch bắn ra từ dưới lòng đất, nhảy lên bả vai Lục Ly, thần niệm đám Quân Hầu Cảnh cũng quét tới, ai nấy lại càng thêm chấn kinh. Phải biết vừa rồi Tiểu Bạch bị Hỏa Báo Vương hung hăng tát mạnh một cái, không ngờ lại chẳng chịu chút thương tổn nào? Chẳng lẽ phòng ngự của con thú nhỏ này sánh ngang với Thú Hoàng?
Hô hô
Lục Linh như trút được gánh nặng, nàng phi thân bay đến, hạ xuống bên người Lục Ly, nhẹ giọng dò hỏi:
- Ngươi cảm ngộ một loại áo nghĩa mới?
- Vẫn chưa thành công …
Lục Ly có chút tiếc nuối lắc đầu nói:
- Thời gian ta bế quan quá ngắn, chỉ mới cảm ngộ được chút da lông. Nếu cho ta mười ngày nửa tháng để bế quan, có lẽ sẽ cảm ngộ được một loại áo nghĩa mới.
- Được lắm!
Trên mặt Lục Linh hiện ra ý cười, chiến lực Lục Ly rõ ràng đã có đề thăng, chí ít lực công kích đã rất hung tàn, ngay cả Hỏa Báo Vương đều có thể chém giết.
Lục Ly mỉm cười, cảm ngộ thời gian dài như vậy, tiêu tốn không biết bao nhiêu tinh lực trí lực thời gian, rốt cuộc hắn đã tìm ra phương hướng. Vừa rồi sở dĩ hắn có thể đánh giết Hỏa Báo Vương là bởi lực lượng sóng chấn động của hắn đã đạt tới ba tầng.
Đòn tấn công của Đồ Hận mang đến cho hắn một tia xúc động, trong đoạn thời gian bế quan vừa rồi, hắn thành công gia tăng lực lượng sóng chấn động thêm hai tầng. Ba tầng lực lượng cường đại tràn tới liên miên không dứt, nhờ đó mới có thể chấn thương đầu và linh hồn Hỏa Báo Vương, sau mấy lần liên tục công kích, rốt cục chấn nát được đầu Hỏa Báo Vương.
Mặc dù còn chưa mò mẫm ra được là áo nghĩa cụ thể gì, chỉ mới chạm đến một tia da lông. Nhưng lực lượng sóng chấn động có thể đề thăng, chỉ cần hắn tiếp tục tham ngộ, nhất định có thể cảm ngộ được loại áo nghĩa này.
- Nếu lực lượng sóng chấn động có thể đạt tới mấy chục tầng, trên trăm tầng, như vậy dù có là sáu đại Nhân Hoàng bên ngoài, nếu bị ta đánh lén thành công thì cũng hoàn toàn có thể nhẹ nhàng đánh chết.
Lục Ly không khỏi có chút hưng phấn, lực lượng sóng chấn động đề thăng, khiến cho sức công kích của hắn có bước nhảy vọt về chất. Giờ chỉ còn kém mỗi cảnh giới, cảnh giới của hắn vẫn quá thấp, vừa rồi trong giao chiến với Hỏa Báo Vương liền có thể nhìn ra rất nhiều tệ đoan.
Cảnh giới thấp, tốc độ liền chậm, khả năng phản ứng cũng không nhanh. Vừa rồi nếu không phải Tiểu Bạch giúp hắn ngăn cản một kích, e rằng hắn sớm đã bị Hỏa Báo Vương đánh chết.
- Đoạn thời gian này phải tiếp tục tham ngộ lực lượng sóng chấn động, đồng thời tranh thủ tu luyện áo nghĩa kia tới nhập môn. Sau khi nhập môn liền bắt tay đề thăng cảnh giới, ít nhất phải đạt tới Quân Hầu Cảnh cái đã.
Lục Ly ngấm ngầm đưa ra quyết định, chỉ cần cảnh giới đạt tới Quân Hầu Cảnh, bí thuật Toái Hồn liền có thể được đến bước tiến triển cực lớn, trong tình huống đánh lén thành công, hắn rất có khả năng đánh chết được Nhân Hoàng bình thường.
Chiến đao trong tay Lục Ly còn chưa bổ đến trên thân Hỏa Báo Vương, Hỏa Báo Vương đã lách mình tránh thoát, móng vuốt lóe lên hung hăng chộp tới Lục Ly.
- Cẩn thận!
- Thiếu chủ, lui!
Lục Linh và Minh Vũ đồng thời hét lên lo lắng, trong mắt Minh Vũ hiện đầy vẻ hối hận và áy náy. Không gian phong ấn của hắn rất cường đại, nhưng cảnh giới hắn quá thấp, còn chưa thể hoàn toàn phong ấn được Hỏa Báo Vương, mà mới chỉ phong ấn được chưa tới một giây.
Trong mắt, thú trảo không ngừng phóng đại, sâu trong linh hồn Lục Ly dâng lên cảm giác nguy cơ trí mạng. Trong đầu hắn cấp tốc chớp qua mấy chục ý niệm, lại vẫn không khỏi bó tay hết cách, bởi vì tốc độ công kích của hắn quá chậm, dù muốn lưỡng bại câu thương với Hỏa Báo Vương cũng không được.
Hí hí
Lông bờm trên đầu Tiểu Bạch dựng thẳng lên, trong mắt toát ra hàn khí âm sâm, nó quát to một tiếng nhảy vút lên từ trên bả vai Lục Ly, lao thẳng tới Hỏa Báo Vương, tựa hồ muốn cắn nát cổ đối phương.
- Hừ!
Trong mắt Hỏa Báo Vương lộ ra một tia khinh miệt rất nhân tính hóa, nó không đi quản Lục Ly mà tùy ý khua múa móng vuốt một cái, ý đồ nện nát Tiểu Bạch.
- Tiểu Bạch!
Lục Ly nôn nóng hét lớn một tiếng, lại đã không kịp ngăn cản Tiểu Bạch. Tiểu Bạch kiến tạo chiến cơ tốt như vậy, hắn mà không lợi dụng chẳng phải thành đứa ngu. Thế là lập tức lắc mình một cái, vung lên thần binh Long Đế từ một hướng khác trùng trùng phách lên đầu Hỏa Báo Vương.
Ầm!
Ầm!
Hai tiếng trầm muộn gần như vang lên đồng thời, Tiểu Bạch bị Hỏa Báo Vương đánh bay, ầm ầm nện vào trong hẻm núi dưới đất, thần binh Long Đế trong tay Lục Ly cũng trùng trùng đánh lên đầu Hỏa Báo Vương.
Một cảnh tượng khiến Lục Linh và Minh Vũ đều kinh hãi hiện ra.
Công kích của Lục Ly nhìn như không quá mạnh, lại nện cho Hỏa Báo Vương ngã nhào xuống đất, thậm chí còn lăn lộn vài vòng trong hạp cốc.
Ngao ngao …
Sau khi lăn lộn vài vòng, Hỏa Báo Vương lung la lung lay đứng dậy, phẫn nộ gầm lên. Sau đó lần nữa bay vụt tới, nhưng lúc này tốc độ lại đã chậm đi mấy phần, tựa hồ thương thế càng thêm nghiêm trọng.
- Minh Vũ, phong ấn!
Thần niệm Lục Ly quét xuống dưới đất, xác định Tiểu Bạch chưa chết, lập tức sát khí đằng đằng hét lớn với Minh Vũ. Hắn lần nữa phóng thích phân thân, hóa thành mười mấy tên Lục Ly nhắm thẳng về phía Hỏa Báo Vương.
- Được!
Minh Vũ thả ra không gian phong ấn, cầm chân cả Hỏa Báo Vương lẫn mười mấy phân thân Lục Ly đang lao lên. Đoạn thời gian qua hắn đã dần nắm giữ được áo nghĩa không gian phong ấn, có thể tùy ý phong ấn bất cứ vùng không gian nào, như thế sẽ không ảnh hưởng đến đòn tấn công của Lục Ly.
Hưu
Lục Ly điều khiển mười mấy phân thân vọt tới, chân thân lại cố ý chậm sau nửa nhịp. Đợi Hỏa Báo Vương giãy dụa thoát ra từ trong không gian phong ấn, phân thân hắn không ngừng lao đến, chân thân cũng giơ lên thần binh Long Đế lần nữa hung hăng chém xuống đầu Hỏa Báo Vương.
Oanh!
Hỏa Báo Vương lại bị nện sấp xuống, lần này nó lăn lộn tận mười mấy vòng trong hạp cốc, mãi lúc sau mới lung la lung lay đứng dậy được, trong độc nhãn dựng đứng thoáng hiện vẻ e sợ và kinh hoảng.
- Minh Vũ, nhanh phong ấn, Hỏa Báo Vương định trốn!
Lục Ly hét lên, Minh Vũ phản ứng rất nhanh, lần nữa phong ấn không gian, Lục Ly và mười mấy phân thân như nộ long từ bốn phương tám hướng phóng tới Hỏa Báo Vương.
Oanh!
Đợi khi thần binh Long Đế trong tay Lục Ly tiếp một lần nện trên đầu Hỏa Báo Vương, lần này Hỏa Báo Vương không bị đánh bay mà cả người kịch chấn đương trường, sau đó ầm vang ngã xuống.
Hưu hưu hưu
Lục Ly vẫn chưa yên tâm, khua múa thần binh Long Đế liên tục bổ ba chém lên đầu Hỏa Báo Vương, lúc này mới thu hồi thần binh Long Đế, thở phào một hơi dài.
Hô hô
Thấy Lục Ly đứng thở dốc trong hẻm núi, Minh Vũ và Lục Linh lập tức quét thần niệm về phía Hỏa Báo Vương. Đợi khi hai người phát hiện trong đầu Hỏa Báo Vương đã biến thành một đoàn bột nhão, trong mắt cả hai đều chất đầy vẻ kinh hãi.
Năng lực phòng ngự của Hỏa Báo Vương vô cùng khủng bố, Quân Hầu Cảnh đỉnh phong bình thường, thậm chí Nhân Hoàng đều rất khó phá tan phòng ngự của nó, thế mà Lục Ly tuỳ ý bổ ra mấy đao liền đánh chết Hỏa Báo Vương?
- Ách?
Nơi xa trong đại bản doanh còn có gần ngàn Quân Hầu Cảnh chưa triệt thoái ra ngoài Hoang giới, hơn ngàn đệ tử thiên tài thì đã lui ra gần hết. Thần niệm đám Quân Hầu Cảnh một mực khóa chặt Hỏa Báo Vương trong hẻm núi, đợi khi thấy được cảnh này, ai nấy đều sửng sốt.
Nói thì chậm, diễn biến lại quá nhanh!
Lục Ly và Minh Vũ cùng lúc ra tay chém giết Hỏa Báo Vương chỉ trong mấy nhịp thở ngắn ngủi, thời gian ngắn như vậy rất nhiều người đều chưa kịp có phản ứng. Chỉ là nhìn thấy Lục Ly và Minh Vũ bay đi qua, sau đó Lục Ly vung ra chiến đao bổ mấy nhát, Hỏa Báo Vương liền bị đánh chết.
- Đại Quốc Sư thật chỉ là Bất Diệt Cảnh?
Trong đầu rất nhiều người đều hiện ra ý nghĩ này, Đồ Hồng và mấy chục Quân Hầu Cảnh hợp lực công kích, lại vẫn không thể đánh thương Hỏa Báo Vương. Nói cách khác, mấy đao mà Lục Ly tiện tay bổ xuống kia, thậm chí còn mạnh hơn cả một kích hợp lực từ mấy chục Quân Hầu Cảnh.
Cũng khó trách bọn họ, mấy đao Lục Ly bổ ra thật sự nhìn rất bình thường, mặc dù binh khí là Huyền khí Thánh giai, song lại không dẫn lên bất kỳ thanh thế nào. Cũng không cảm giác được có áo nghĩa, thậm chí không giống như là huyền kỹ lợi hại, mà chỉ là mấy chém hết sức bình thường.
Hí hí
Tiểu Bạch bắn ra từ dưới lòng đất, nhảy lên bả vai Lục Ly, thần niệm đám Quân Hầu Cảnh cũng quét tới, ai nấy lại càng thêm chấn kinh. Phải biết vừa rồi Tiểu Bạch bị Hỏa Báo Vương hung hăng tát mạnh một cái, không ngờ lại chẳng chịu chút thương tổn nào? Chẳng lẽ phòng ngự của con thú nhỏ này sánh ngang với Thú Hoàng?
Hô hô
Lục Linh như trút được gánh nặng, nàng phi thân bay đến, hạ xuống bên người Lục Ly, nhẹ giọng dò hỏi:
- Ngươi cảm ngộ một loại áo nghĩa mới?
- Vẫn chưa thành công …
Lục Ly có chút tiếc nuối lắc đầu nói:
- Thời gian ta bế quan quá ngắn, chỉ mới cảm ngộ được chút da lông. Nếu cho ta mười ngày nửa tháng để bế quan, có lẽ sẽ cảm ngộ được một loại áo nghĩa mới.
- Được lắm!
Trên mặt Lục Linh hiện ra ý cười, chiến lực Lục Ly rõ ràng đã có đề thăng, chí ít lực công kích đã rất hung tàn, ngay cả Hỏa Báo Vương đều có thể chém giết.
Lục Ly mỉm cười, cảm ngộ thời gian dài như vậy, tiêu tốn không biết bao nhiêu tinh lực trí lực thời gian, rốt cuộc hắn đã tìm ra phương hướng. Vừa rồi sở dĩ hắn có thể đánh giết Hỏa Báo Vương là bởi lực lượng sóng chấn động của hắn đã đạt tới ba tầng.
Đòn tấn công của Đồ Hận mang đến cho hắn một tia xúc động, trong đoạn thời gian bế quan vừa rồi, hắn thành công gia tăng lực lượng sóng chấn động thêm hai tầng. Ba tầng lực lượng cường đại tràn tới liên miên không dứt, nhờ đó mới có thể chấn thương đầu và linh hồn Hỏa Báo Vương, sau mấy lần liên tục công kích, rốt cục chấn nát được đầu Hỏa Báo Vương.
Mặc dù còn chưa mò mẫm ra được là áo nghĩa cụ thể gì, chỉ mới chạm đến một tia da lông. Nhưng lực lượng sóng chấn động có thể đề thăng, chỉ cần hắn tiếp tục tham ngộ, nhất định có thể cảm ngộ được loại áo nghĩa này.
- Nếu lực lượng sóng chấn động có thể đạt tới mấy chục tầng, trên trăm tầng, như vậy dù có là sáu đại Nhân Hoàng bên ngoài, nếu bị ta đánh lén thành công thì cũng hoàn toàn có thể nhẹ nhàng đánh chết.
Lục Ly không khỏi có chút hưng phấn, lực lượng sóng chấn động đề thăng, khiến cho sức công kích của hắn có bước nhảy vọt về chất. Giờ chỉ còn kém mỗi cảnh giới, cảnh giới của hắn vẫn quá thấp, vừa rồi trong giao chiến với Hỏa Báo Vương liền có thể nhìn ra rất nhiều tệ đoan.
Cảnh giới thấp, tốc độ liền chậm, khả năng phản ứng cũng không nhanh. Vừa rồi nếu không phải Tiểu Bạch giúp hắn ngăn cản một kích, e rằng hắn sớm đã bị Hỏa Báo Vương đánh chết.
- Đoạn thời gian này phải tiếp tục tham ngộ lực lượng sóng chấn động, đồng thời tranh thủ tu luyện áo nghĩa kia tới nhập môn. Sau khi nhập môn liền bắt tay đề thăng cảnh giới, ít nhất phải đạt tới Quân Hầu Cảnh cái đã.
Lục Ly ngấm ngầm đưa ra quyết định, chỉ cần cảnh giới đạt tới Quân Hầu Cảnh, bí thuật Toái Hồn liền có thể được đến bước tiến triển cực lớn, trong tình huống đánh lén thành công, hắn rất có khả năng đánh chết được Nhân Hoàng bình thường.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.