Bất Diệt Long Đế

Chương 561: Giết sạch toàn bộ

Yêu Dạ

20/06/2021

- Bảy thành?

Nháy mắt, cả người Lục Ly khẽ run lên, con người Tam trưởng lão vốn thành thật bảo thủ. Nếu hắn nói có bảy thành nắm chắc, vậy gần như là ván đã đóng thuyền.

Lục Ly lập tức túm lấy bả vai Tam trưởng lão hỏi:

- Ở đâu? Vân Thủy Điện?

- Đúng!

Tam trưởng lão gật đầu nói:

- Một năm rưỡi trước Vân Thủy Điện đột nhiên bật đâu ra một vị Thánh Nữ, hơn nữa Thánh Nữ này còn rất thần bí, căn bản không phải người của hai đại gia tộc trong Vân Thủy Điện, nghe nói là đồ đệ của vị Thái Thượng trưởng lão tu luyện Thánh Quang áo nghĩa kia!

Tròng mắt Lục Ly bỗng chốc sáng rực như thái dương, trầm giọng hỏi:

- Tên Thái Thượng trưởng lão kia thật tu luyện Thánh Quang áo nghĩa?

- Đã xác định!

Tam trưởng lão lần nữa gật đầu nói:

- Ta đi Vân Châu tìm rất nhiều người xác nhận, quả đúng là tu luyện Thánh Quang áo nghĩa. Trước kia vị Thái Thượng trưởng lão này hành sự rất đê điệu, lần này khai chiến với mấy đại thế lực lại nhiều lần ra tay, sự tích về hắn đã truyền khắp Vân Châu.

Hô hô

Lục Ly thở mấy hơi thật dài, bằng vào những điều này gần như đã có thể kết luận Lục Linh đang ở Vân Thủy Điện. Hắn thoáng ngừng giây lát, sau đó vẫn không giấu được căng thẳng, hỏi:

- Ngươi thu mua người Vân Thủy Điện chưa? Có thấy được tỷ tỷ ta? Không phải ta đã đưa ngươi chân dung rồi ư? Sao không tìm người xác nhận một cái.

- Ta trực tiếp bắt được ba tên thám báo Vân Thủy Điện!

Tam trưởng lão khẽ thở dài nói:

- Đáng tiếc, vị Thánh Nữ kia hành sự rất đê điệu, một mực che mặt gặp người, đệ tử Vân Thủy Điện bình thường chưa từng thấy qua mặt nàng. Lúc này ở Vân Thủy Vực chính đang khói lửa ngập trời, khắp nơi toàn là cường giả, ta không dám mạo hiểm tiến vào Vân Thủy Vực, thế nên vẫn chưa nhìn thấy Thánh Nữ.

- Ừm, ngươi làm thế là đúng!

Bên kia chính đang đại chiến, Tam trưởng lão dù sao cũng là người Thanh Loan Tộc, nếu bị mấy đại thế lực nơi đó để mắt tới liền phiền phức to, Lục Ly trầm tư thoáng chốc rồi nói:

- Ngươi kể lại chi tiết một lần toàn bộ tin tức thăm dò được, đừng bỏ sót chi tiết nào, đồng thời nói qua một chút về tình hình Vân Châu.



Trong lòng Lục Ly đã tám chín phần xác định Lục Linh đang ở Vân Châu, hắn cần tỉnh táo phán đoán tình thế, phân tích cục diện, để tính bước đi tiếp theo. Dù sao lúc này Lục Linh rất có thể đang là Thánh Nữ Vân Thủy Điện, Vân Thủy Điện lại khai chiến với mấy đại thế lực, phải biết bên kia cũng có Nhân Hoàng a.

Tam trưởng lão hồi tưởng một lúc, lần lượt kể lại hết thảy những gì từng chứng kiến được ở Vân Châu, nói nguyên suốt gần nửa canh giờ, tất cả các chi tiết đều rất tỉ mỉ.

Lục Ly không nói nửa lời, yên ắng lắng nghe, sau đó lại sa vào trầm tư. Từ trong lời kể của Tam trưởng lão hắn được đến rất nhiều tin tức, đối với thế cục Vân Châu cũng có được hiểu biết đại khái.

Thế lực mạnh nhất Vân Châu là Thái Dương Cung, chiếm cứ địa bàn giàu có nhất ở mặt bắc Vân Châu. Vân Thủy Điện xếp thứ hai, chiếm cứ vùng địa bàn tương đối rộng lớn ở khu vực đông nam, các thế lực tiếp sau đó lần lượt là Ngân Lang Sơn, Hắc Nguyệt Cung, Thiên Liên Giáo… chia nhau nắm giữ địa bàn mặt tây bắc.

Số lượng Nhân Hoàng ở Vân Châu còn lớn hơn cả trong tưởng tượng của Lục Ly, nghe nói Thái Dương Cung có tận ba vị Nhân Hoàng. Vân Thủy Điện có hai vị, Ngân Lang Sơn, Hắc Nguyệt Cung, Thiên Liên Giáo mỗi bên đều có một vị, còn các thế lực xếp hạng phía sau thì không có Nhân Hoàng.

Thế cục hiện tại ở Vân Châu chính là Vân Thủy Điện đang cùng lúc khai chiến với ba đại thế lực khác là Ngân Lang Sơn, Hắc Nguyệt Cung, Thiên Liên Giáo, chiến trường tranh đấu diễn ra ngay trong địa bàn Vân Thủy Điện. Đối với vụ việc lần này Thái Dương Cung đứng ngoài không quản, mặc cho bốn đại thế lực đánh nhau, lúc này Vân Thủy Điện đang ở thế yếu, liên tiếp bại lui, không ngừng bị ba đại thế lực công thành đoạt đất, đã bị chiếm đi gần nửa địa bàn.

- Nhiều Nhân Hoàng vậy ư?

Lục Ly không khỏi có chút đau đầu, nếu không có Nhân Hoàng, một mình hắn đi qua liền có thể cứu ra Lục Linh. Nhưng giờ có nhiều Nhân Hoàng như vậy, hắn dẫn người qua đó, nhất thời không cẩn thận sợ rằng sẽ toàn quân lật chìm.

Dưới tay hắn có một tên Nhân Hoàng là Mông Thần!

Vấn đề nằm ở chỗ hình thể Mông Thần quá đặc biệt, vừa xuất hiện sẽ bị người nhận ra là Thái Thản Tộc hoặc hiểu lầm là Mãnh Tượng Tộc. Bất luận là chủng tộc nào, lập tức sẽ dẫn đến Thái Dương Cung chú ý, tiếp đó báo cáo cho các đại gia tộc Trung Châu, sau cùng Mông Thần e là khó thoát khỏi cái chết.

Không dẫn người theo, hắn đi một mình?

Lục Linh khẳng định đang ở Vân Thủy Thành, trong thành nhất định phải có Nhân Hoàng tọa trấn, hắn lẻ loi một mình tiến vào bên trong, khả năng rất lớn sẽ bị giết chết. Đại điện chủ nói bảo vệ hắn mười năm, nhưng người Vân Châu phỏngchừng đều chưa nghe nói qua về hắn. Hắn dám tới Vân Thủy Điện làm loạn, đối phương chỉ cần vung tay một cái liền bóp chết hắn.

- Hai tên phế vật Vũ Hóa Thần và Tử Hoàn Kiều!

Lục Ly thầm mắng, nếu một trong hai người kia đột phá Nhân Hoàng, chuyến này liền có nắm chắc rất lớn. Dù sao bọn hắn cũng không phải đi khai chiến, mà chỉ là đi cứu người.

Chẳng qua.

Nếu Tử Hoàn Kiều và Vũ Hóa Thần đột phá Nhân Hoàng, sợ rằng sớm đã gây sự, thân là Nhân Hoàng, bọn hắn há lại cam tâm khuất dưới tay mình.

- Tam trưởng lão!

Suy nghĩ một lát, Lục Ly quát khẽ nói:

- Đưa tin để Mông Thần tới, mặt khác truyền tin cho Yên phu nhân, hỏi xem Tử Hoàn Kiều và Vũ Hóa Thần đã xuất quan chưa? Có đột phá gì không?

Lần trước lúc Lục Ly đi ra, Vũ Hóa Thần và Tử Hoàn Kiều đều đang bế quan, khả năng cao là đang xung kích Nhân Hoàng Cảnh. Chỉ cần một trong hai người đột phá, Lục Ly có thể chắp tay nhường ra vị trí Đại Đế, đổi lại chỉ cần đối phương giúp hắn cứu về Lục Linh.

Tam trưởng lão gật đầu đi ra, Lục Ly ở lại đi tới đi lui trong thành bảo, tâm tình nôn nóng bất an, lo được lo mất.

Đối với Lục Ly mà nói, Lục Linh vừa là tỷ tỷ, lại vừa là mẫu thân, đó là người quan trọng nhất trong sinh mệnh của hắn. Lục Linh ở bên ngoài chịu nhiều cực khổ như vậy, nếu đã tìm được nàng, vậy thì dù có là Địa Ngục Lục Ly cũng phải nghĩ cách cứu ra cho bằng được.



Nửa canh giờ sau, Mông Thần truyền tống tới, như một pho tượng đá đứng ở bên ngoài thành bảo. Thần niệm Lục Ly quét xung quanh một lượt, xác định không ai ở gần mới trầm giọng nói:

- Mông Thần, ta cần phải đi Vân Châu cứu người, bên kia có cường giả Nhân Hoàng, rất có thể sẽ dẫn phát tranh đấu. Ngươi có thể giúp ta được không?

- Vân Châu?

Mông Thần nhíu mày trầm tư, Lục Ly thấy Mông Thần không lên tiếng,  khóe miệng không khỏi lộ vẻ đắng chát, điều này thật ra  có chút làm khó đối phương, dù sao một khi thân phận Mông Thần lộ ra ngoài sáng, hắn tất phải chết không nghi ngờ.

- Nếu không được thì thôi!

Chờ giây lát, thấy Mông Thần vẫn chưa mở miệng, Lục Ly có chút thất vọng thở dài nói.

Mông Thần ngẩng đầu nhìn vào mắt Lục Ly, nói:

- Nếu chỉ là cứu người thì vấn đề không lớn, nhưng sau khi cứu người xong, phỏng chừng thân phận ta sẽ bại lộ. Đến lúc đó chúng ta trốn về Hoang giới, đại gia tộc Trung Châu hẳn rất nhanh sẽ phái người đến, khi ấy chúng ta phải làm thế nào? Phong bế tất cả thông đạo Hoang giới, đóng cửa không ra? Vậy sau này chúng ta lấy đâu ra linh tài tu luyện.

- Ách?

Lục Ly thoáng chút kinh ngạc, ngữ điệu Mông Thần có vẻ rất nhẹ nhàng, tựa hồ cứu người đối với hắn mà nói chỉ là chuyện dễ như trở bàn tay, nãy giờ chỉ là đang cân nhắc vấn đề sau khi cứu người mà thôi.

Mông Thần thấy được vẻ nghi hoặc trong mắt Lục Ly, thân hình hắn đột nhiên lấp lánh quang mang, xương cốt không ngừng phát ra tiếng rền vang. Tiếp đó dưới ánh mắt thất kinh của Lục Ly, hắn không ngừng thu nhỏ, hình thể không khác Nhân tộc bình thường là bao. Thậm chí sừng nhọn trên đầu đều rụt vào, trừ làn da có chút quái dị ra thì đã không có khác biệt quá lớn với Nhân tộc.

- Cái này?

Lục Ly nhìn mà trợn mắt líu lưỡi, Mông Thần vốn cao hơn mười trượng, lại bỗng chốc biến còn một mét tám, điều này quả thực khiến người quá khó để tin tưởng.

- Ở thời kỳ Thượng Cổ, vạn tộc tranh hùng, chiến loạn phân tranh không ngừng, các tộc vì tiếp diễn và sinh tồn đều phải nghĩ hết mọi cách cảm ngộ thiên địa pháp tắc, sáng tạo ra vô số bí thuật, loại bí thuật này của ta ở thời thượng cổ còn không được tính là hàng cao cấp.

Thân hình Mông Thần lần nữa lấp lánh quang mang, dần dần biến lớn trở lại, đồng thời giải thích nói:

- Ta có thể sử dụng bí thuật biến hình, ngoài ra ta còn có một loại thuật liễm tức rất cao minh, có thể che dấu cảnh giới bản thân. Chỉ cần ta không ra tay, Nhân Hoàng đều không cảm ứng được. Bởi thế nếu chỉ là cứu người, độ khó hẳn sẽ không lớn.

Thấy được thần sắc kích động trên mặt Lục Ly, tròng mắt lồi cả ra, Mông Thần lại rót cho hắn một chậu nước lạnh:

- Đừng cao hứng quá sớm, ta không ra tay thì không sao, nhưng một khi ra tay tất phải biến về bộ dạng bản tôn, như thế nháy mắt liền sẽ bại lộ. Nếu may mắn, chúng ta có thể trốn về được, nhưng trốn về được rồi, phỏng chừng rất nhanh cường giả Trung Châu cũng sẽ tìm tới Bắc Mạc!

- Không sao!

Lục Ly lại chẳng mấy để ý, phất phất tay nói:

- Hiện tại đã không có cường giả đại gia tộc nào dám tới Bắc Mạc, có một cường giả chí tôn bảo vệ ta mười năm. Trong mười năm này ta có thể đi ngang, ai dám đến Bắc Mạc gây chuyện, ta đánh tới gia tộc, chém tận giết tuyệt con cháu bọn hắn.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Bất Diệt Long Đế

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook